Lạc lõng ở nhà chồng
Tôi nghĩ mình may mắn khi có được một người chồng biết thương vợ, chiều chuộng quan tâm hết mực. Nhưng tôi cũng không biết liệu mình có xui xẻo không, khi phải làm dâu trong gia đình mà ai cũng vô cùng lạnh lùng, ít nói.
Tôi phải nhấn mạnh vào “lạnh lùng” bởi không chỉ kiệm lời, người nhà chồng tôi còn không biết quan tâm đến cảm xúc của người khác. Lúc sắp cưới, tôi đã nghĩ ra đủ trường hợp rắc rối mình sẽ phải đối mặt, khi mà ngoài bố mẹ chồng, tôi còn sống chung với hai chị lớn chưa kết hôn. Nhưng không ngờ mọi thứ lại khác xa tưởng tượng, bởi đơn giản, chẳng ai thèm để ý đến tôi cả.
Sáng hôm đầu tiên về làm dâu, bố mẹ chồng dậy đánh cầu lông, tenis, rồi đi ăn sáng với nhau, giống như tối qua chưa từng nghe thấy tôi nhắc “mai con nấu bún bò cho cả nhà.” Tôi thắc mắc thì mẹ chồng đáp tỉnh bơ “thói quen rồi con, không bỏ được.” Hai chị thấy tôi nấu cũng mặc kệ, không ăn cũng không nói, làm cả ngày hôm ấy tôi chỉ biết ăn canh bún trừ cơm.
Chưa hết, đi làm căng thẳng, đến khi về nhà, tôi cũng chỉ có thể trò chuyện với mình bà giúp việc. Dù nhà đông người, cả bữa tối không ai nói với ai một câu. Ăn cơm xong mạnh ai làm việc người nấy. Các chị mặt lúc nào cũng lạnh tanh, hỏi thì ậm ừ vài câu rồi chuồn về phòng riêng đóng cửa. Bố mẹ chồng không đi nhảy đầm, mua sắm thì cũng về phòng xem phim, mặc kệ con cái muốn làm gì cũng được.
Bởi như vậy, tôi cứ đinh ninh mẹ chồng là người dễ tính, không xét nét để ý. Có lần, tôi thử lân la hỏi mẹ chồng cách luộc gà không bị nứt da. Chỉ thế thôi, nhưng không ngờ bà làm cho tôi một trận khiếp vía. Bao nhiêu vấn đề về nữ công gia chánh được bà lôi ra nói, như thể tôi là đứa không có tí kiến thức cơ bản nào, có nguy cơ gây ra thảm họa ngộ độc. Không những thế, bà còn lôi đủ thứ hóc búa hỏi ngược lại khiến tôi toát mồ hôi, dù tôi chưa từng thấy bà vào bếp nấu ăn bao giờ. Sau lần ấy, tôi sợ không dám hỏi thêm bà điều gì nữa.
Tôi cảm thấy cô đơn dù nhà chồng rất đông người (Ảnh minh họa)
Bố chồng thì tôi càng không thể bắt chuyện. Ông có một vẻ ngoài đạo mạo lạnh lùng đến mức đáng sợ. Thỉnh thoảng, ông lại liếc mắt sắc lẻm, khiến tôi có cảm giác mình giống như tên trộm đang làm điều mờ ám. Bởi thế, chính tôi mới là người phải trốn tránh để không phải chịu đựng ánh nhìn sắc như dao đó của bố chồng.
Video đang HOT
Dù vậy, đôi lúc trong bữa ăn, tôi vẫn cố gắng khơi chuyện, nhưng dường như mọi nỗ lực đều không ăn thua. Cả nhà hờ hững đáp qua loa, hoặc coi như chưa nghe thấy tôi nói gì. Có hôm cãi nhau với chồng ầm ĩ nhưng cũng không ai thèm ngó ngàng đếm xỉa. Hai người chị lớn mà tôi nghĩ mình có thể tâm sự thì luôn tìm cách tránh né.
Tôi tủi thân hỏi chồng, anh bảo do đấy là thói quen sống của cả nhà, khuyên tôi hãy mặc kệ. Nhưng tôi biết mặc kệ thế nào, khi tình trạng đấy cứ kéo dài ròng rã suốt một năm trời, khiến tôi cảm thấy vô cùng cô đơn.
Bố mẹ đẻ ở quá xa, ngoài chồng ra, xung quanh tôi không có lấy một ai cho tôi cảm nhận được tình cảm yêu thương. Tôi đang sợ rằng một ngày nào đó, mình cũng biến thành người như gia đình chồng, lạnh lùng và không còn biết quan tâm đến điều gì khác nữa ngoài bản thân. Nếu con tôi cũng được sinh ra trong gia đình đó, liệu nó sẽ ra sao?
Theo Vietnamnet
Hôm nay em ở nhà 1 mình nên anh cứ thoải mái làm tới đi
Đêm ấy gã đưa cô về, cô kéo gã vào nhà. Họ hôn nhau, họ lao vào nhau đến cháy bỏng. Cô thì thào trong men rượu lẫn men tình: "Đêm nay mình em ở nhà thôi, anh cứ thoải mái làm tới đi".
Cô gặp gã ta như nắng hạn gặp mưa. Gã có nụ cười khiến mọi cô gái nhìn vào đều ngây ngất. Gã đã có gia đình, 1 gái 1 trai cả hai cũng đẹp chẳng khác gì gã. Vợ gã là mối tình đầu vậy nên gã khá yêu và trân trọng vợ.
Còn cô, một người phụ nữ vốn nổi tiếng quyến rũ, tự tin nhà cô giàu có, nhưng số cô hẩm hiu ở chỗ lấy phải gã chồng yếu sinh lý. Chồng cô to cao đẹp trai nhưng vấn đề ấy lại không hăng hái lắm, khi cô đang còn xuân xanh phơi phới thì chồng suốt ngày đi công tác đã vậy về đến nhà cũng chỉ ôm vợ rồi lăn ra ngủ. Cuộc sống tẻ nhạt và buồn chán vô cùng.
(Ảnh minh họa)
Hôm đó cô gặp gã nhân lúc hắn đến công ty bố cô ký hợp đồng còn cô thì đến rủ bố đi ăn trưa, nhân tiện cả 3 người cũng đi. Gã nói chuyện dí dỏm, lại đẹp trai tài năng nên cô rất thích. Nhìn ánh mắt của cô gã như đoán được tình ý trong đó.
Sau bữa trưa, gã đưa cô về cơ quan nhân tiện lúc nói chuyện cô chủ động xin số gã. Hai người nói chuyện khá tâm đầu ý hợp. Lâu lắm rồi cô mới thấy vui vẻ bên một người đàn ông như thế, cô thích gã, thực sự thích.
Cô nhắn tin nói chuyện với gã nhiều hơn, bỏ qua rào cản đã có gia đình. Cô biết ở cái xã hội này chuyện ngoài luồng đôi khi là điều không tránh khỏi. Gã cũng đáp lại tin nhắn, họ rủ nhau đi ăn đi uống. Đôi khi bên cô gã thấy thoải mái, vì dù vợ chồng có yêu nhau nhiều thế nào đi nữa thì cũng có lúc cãi vã. Nghĩ đến bản mặt cau có khó chịu của vợ gã lại rùng mình.
Gã yêu vợ nhưng hắn chán ngán cái bản tính khó chịu của cô ấy. Chỉ vì bận rộn đón con muộn gã cũng bị vợ mắng té tát không ra gì. Chán nản như muốn chạy trốn, gã gọi cho cô đi uống. Cô nhanh chóng gật đầu. Cô cũng cô đơn, chồng cô yêu công việc hơn cả cô và nếu anh ta có ở bên cô thì cũng không khiến cô thấy thỏa mãn. Bên nhau anh ấy luôn kêu mệt cho dù cô rực lửa yêu thương.
Đêm ấy gã đưa cô về, cô kéo gã vào nhà. Họ hôn nhau, họ lao vào nhau đến cháy bỏng. Cô thì thào trong men rượu lẫn men tình: "Đêm nay mình em ở nhà thôi, anh cứ thoải mái làm tới đi". Nghe đến đó càng hăng hái, họ hòa lẫn vào nhau. Gã nhắm mắt và muốn quên hết nghĩa vụ, quên hết trách nhiệm. Gã muốn khát khao 1 đêm với người đàn bà quyến rũ nóng bỏng nhưng cũng rất đáng thương này.
(Ảnh minh họa)
Nhưng rồi đầu hắn vang lên tiếng cười trẻ thơ... là con gã. Gã mở mắt ra nhìn cô đang mơ màng chờ đợi, gã buông tay ra, ngồi bệt ra 1 bên giường. Cô mở mắt nhìn gã:
- Anh sao vậy? Anh không thích em à?
- Không phải anh rất thích em, nhưng xin lỗi anh không làm được đầu anh không tập trung được. Có lẽ anh nên về, em nghỉ ngơi đi nhé, anh xin lỗi.
Một lần nữa cô lại hụt hẫng, cô đơn, cô ôm gối khóc. Khép cánh cửa lại gã nhói lòng thương cô, nhưng gã nghĩ mình nên đi về. Trên đường về gã nhắn tin cho cô: "Em là một người phụ nữ tuyệt vời, ngủ đi em rồi tất cả sẽ ổn thôi đừng suy nghĩ gì cả".
Cô đọc tin nhắn mỉm cười chua chát, cô cầm máy gọi điện cho chồng. Đầu dây bên kia cầm máy rồi nói: "Anh đang mua quà cho vợ, mai anh về nước hẳn. Mình làm lại từ đầu em nhé". Cô khóc vỡ òa, cô không biết đó là nỗi đau hay là niềm hạnh phúc nữa chỉ biết rằng cô thấy lòng mình hỗn độn.
Còn anh vừa về đến nhà đã thấy vợ khóc sưng mắt ngồi co ro trên sô pha chờ đợi. Thấy anh về cô lao đến ôm lấy, lâu lắm rồi kẻ bướng bỉnh như cô mới có thể thốt lên: "Em sai rồi, em xin lỗi". Gã ôm lấy vợ mỉm cười.
Theo Một Thế Giới
Mẹ chồng hành con dâu chỉ vì con gái khổ sở ở nhà người ta Cứ nghĩ đến con gái bên nhà người ta chẳng có lúc nào được an nhàn, vui vẻ mà ở nhà thấy cô ung dung, nhàn tản là tôi không chịu nổi, cô có hiểu không?" Bà mẹ trẻ tên Quỳnh (Tràng Tiền, Hoàn Kiếm, HN) là một nàng dâu thường xuyên bị mẹ chồng "cà khịa" khiến cô bức xúc mãi không...