Là yêu hay cặp bồ?
Nhanh thật đấy, đã chớm Thu rồi cơ. Lang thang Hà Nội trong một chiều tâm trạng đang hâm dở. Ngồi thu lu một góc Hồ Tây, tôi hít hà không khí, chỉ có tôi và gió, và ….cô đơn.
Còn nhớ Thu nào, anh ấy đèo tôi trên con đường quê, trăng sáng vằng vặc, anh ấy nắm tay tôi nói “người yêu bé nhỏ của anh, anh yêu em”. Tựa đầu vào tấm lưng ấy đúng là chẳng có gì ấm áp hơn. Anh ấy đã từng hôn tôi, nụ hôn ngọt ngào nhất mà tôi từng thấy, trên con đường đê ấy, cứ như thể thế giới đó là của riêng chúng tôi, với trăng, và cả mùi của rơm rạ.
Ôi cái tình yêu đầu đời nó thế đấy, đầy đủ những cung bậc cảm xúc và tuyệt vời lắm, có cả rung động, có cả ngượng ngùng, và những sợ sệt khi lần đầu trao hết cho nhau. Tôi tự gọi cái thời ấy là cái thời “còn bé” mà đáng yêu vô cùng, bởi lúc ấy cứ nghĩ rằng, yêu ai, rồi trao cái ngàn vàng cho ai thì nhất định phải lấy người ấy làm chồng.
Rồi một ngày tôi mới được “lớn hơn”, anh rời bỏ tôi với chỉ một lời “xin lỗi”. Tôi khóc như mưa cho mối tình cũng không quá ngắn mà cũng chẳng quá dài đó. Tôi tưởng rằng tôi đã mất tất cả, tôi chẳng còn gì. Tôi bảo “anh đã nói nắm tay em rồi không bao giờ buông ra, bây giờ em biết phải làm sao đây?”. Và anh chỉ “xin lỗi”.
(ảnh minh họa)
Tôi đã không ăn, không ngủ được. Tôi đi chùa chỉ để cầu cho tâm hồn mình được bình an. Không đau sao được khi người vừa mới hôm nào còn đầu gối tay ấp, giờ đã như bát nước đổ đi. Ai có thể giúp tôi vượt qua nỗi đau này? Chẳng ai. Chỉ có thời gian mới làm mờ đi tất cả.
Tôi tưởng rằng con tim tôi sẽ chết, sẽ không bao giờ yêu ai nữa. Sau này có người yêu mới nghĩ lại thấy mình thật buồn cười.
Rồi tôi gặp một người khác, anh ấy không đẹp trai, không khéo léo, anh ấy không giàu, thậm chí có phận hơi thật thà quá. Bởi thế mới có lần đi chơi đầu tiên mà đã bảo “sao tóc em hôm nay xơ xác thế”, lần đầu đi chơi mà lại rủ tôi đi đạp vịt, tôi đâu có là trẻ con? Thầm cười trong bụng mà chẳng dám nói ra. Ờ thì đấy, bởi thế tôi mới thích, tôi đã sợ những người quá khéo léo. Tôi sợ chông chênh nên lựa chọn cho mình an toàn hơn. Nhưng tôi sợ, tôi mặc cảm vì tôi chẳng phải gái trinh gì. Lỡ tôi yêu anh rồi anh biết tôi như vậy anh không yêu tôi nữa thì sao? Lỡ tôi yêu anh rồi anh lại rời bỏ tôi như người cũ từng rời bỏ tôi thì sao?
Đấy, tôi trăn trở rồi cuối cùng nói với anh “em không phải là cô gái còn trinh, em đã từng có người yêu, và em đã trao lần đầu tiên cho anh ấy. Em nói ra để anh suy nghĩ, có tiếp tục dành tình cảm cho em hay không là tùy anh nhé”. Anh nói “khi em nói ra điều này, anh càng cảm thấy yêu em hơn”. Tôi đã vỡ òa, tôi hạnh phúc, tôi khóc. Sau này lớn hơn tôi mới nhận thức được rằng chẳng có thằng đàn ông nào có quyền phán xét một con đàn bà mất trinh là một đứa mất dạy, hư hỏng cả. Hai chữ “trinh tiết” không hề nằm ở cái màng trinh kia. Vậy mà khi đó tôi đã ngây thơ coi đó như một sự ban phát vậy.
Anh và tôi đã đi qua biết bao nhiêu kỉ niệm, ghi dấu chân lên các ngõ ngách phố phường, các quán cafe, những nhà hàng, những con đường ngợp lá. Tôi yêu anh qua những mùa hoa sữa, hoa bằng lăng, qua cả những cánh đồng lúa trên con đường về quê. Tôi nhớ tất cả bàn tay anh, ngón tay anh, vầng trán anh, tất tất mọi thứ về con người ấy, cả những mâu thuẫn rồi lại làm lành.
Ôi trời, và tôi nghĩ nhất định tôi và anh sẽ phải cưới nhau.
Có lần anh nắm tay tôi. Tôi nói “anh nắm tay em rồi không được buông tay em ra nữa đâu, nếu anh buông tay em một lần nữa, em sẽ bị rơi xuống vực sâu”. Anh bảo “sẽ không bao giờ buông ra”. Thời gian đã chứng minh cho tôi, bây giờ thì anh đã buông tay tôi rồi đấy! Nhưng tôi vẫn sờ sờ đây, vẫn làm việc, vẫn đi tụ tập với bạn bè, vẫn đi club tiếng anh, cuộc sống của tôi vẫn phải tiếp tục, nó không thể ngừng lại.
Cái người tôi cảm thấy an toàn nhất đã rời bỏ tôi. Cái người mà khù khờ tôi nghĩ sẽ chẳng bao giờ bỏ tôi để chạy theo một người đàn bà khác, trẻ hơn tôi, hấp dẫn hơn tôi ấy, đã rời bỏ tôi. Cái người mà tôi hay nấu cơm đợi về ăn, cái người mà tôi hay đem cơm cho khi phải làm thêm giờ ấy, đã rời bỏ tôi. Vậy trên đời này có gì để mà ta tin tưởng nữa.
Lại như lần trước, chỉ có thời gian mới làm dịu đi những nỗi đau. Nhưng tôi hận.
Video đang HOT
Tôi lao vào các mối quan hệ phức tạp, tôi đi chơi với cả người đàn ông đã có vợ. Người đàn ông chiều chuộng tôi, tôi có tương lai không? Không có, tôi biết. Nhưng tôi đâu cần tương lai, bởi vì yêu đương cũng chỉ là một khoảng, có gì là mãi mãi đâu, miễn là tôi thấy vui bây giờ là được, tôi đi chơi điên cuồng giống như để trả thù đời vậy, tôi được đưa đón bằng xe hơi hạng đắt tiền, được mua cho đồ này đồ kia, người ta bảo tôi cặp bồ à? Tôi kệ
Cho đến một ngày vợ anh ấy đến tìm tôi. Người đàn bà lộ rõ những nét ưu tư, người đàn bà khóc, người đàn bà nói không muốn con chị không có bố, người đàn bà nói nếu là tôi ở hoàn cảnh của người đàn bà đó thì sẽ cảm thấy như thế nào. Thì ra, vì chỉ để bản thân mình vui, tôi đã dẫm đạp lên nỗi đau của người khác. Tôi chọn rời xa.
Tôi lang thang và nghĩ về câu nói “anh sẽ không buông tay em ra nữa đâu” mới thấy tình yêu đúng là điều rất phù phiếm, có đó như không thể tách rời, nhưng bỗng một ngày lại giống như người dưng, đến cả một câu hỏi thăm sức khỏe cũng không còn cần thiết.
Bạn thấy đấy, cứ rung động, rồi yêu, rồi mâu thuẫn, rồi chán nhau, nó như là quy luật vậy. Có khác thì khác ở chỗ độ dài của các giai đoạn mà thôi. Khi tôi yêu người thứ hai, là tôi quên người thứ nhất. Mà lạ thật, nó lại quên một cách rất tự nhiên nhé. Sau này tôi luôn thắc mắc vì sao hồi đấy tôi lại yêu tình đầu của tôi nhiều như thế?
Có lẽ sau này tôi sẽ còn yêu người thứ ba, tư…..nữa. Đời bất biến, ai mà biết trước được phải không. Tình yêu cũng chỉ là phù du thôi, đến và đi như cơn gió. Và tôi sẽ đặt niềm tin ít đi, và phải phải bớt hận thù cái đã.
Tôi làm việc, tôi học tập, tôi gặp gỡ bạn bè… và tôi cũng thấy cuộc đời mình đâu đơn giản chỉ để yêu? Dù là đôi lúc cũng cô đơn thật đấy.
Theo Vietnamnet
Ừ, tôi yêu ả! (Phần 3)
Tôi biết nàng không ngoan như mọi người nghĩ nhưng cũng không thể ngờ nàng "bẩn" đến mức này.
Tôi nằm vật ra giường sau những phút giây tưởng chừng đi tới tận cùng của cảm giác hạnh phúc. Chúng tôi, hai con người vừa vồ vập lấy nhau nằm ngửa cổ lên trời. Không ai nói một lời nào, mọi thứ cứ im lặng diễn ra, cả hai cố dò xét về suy nghĩ của đối phương.
Tôi không tài nào hiểu nổi những thứ cảm giác diễn ra trong mình: sung sướng, ngạc nhiên, hậm hực và có cả cáu giận khi nàng lại lên giường với tôi - một gã đàn ông vốn không tử tế dễ dàng đến như vậy.
Tôi vẫn nằm nghĩ vẩn vơ, còn nàng ngồi dậy, vẫn với tấm thân không áo, không quần. Để phá tan bầu không khí tĩnh lặng đó, tôi thở dài, kéo nàng lại gần và hỏi nhỏ:
- "Em thích tôi đến thế cơ à? Hành động tối nay đã đập tan mọi sự đoan trang mà bấy lâu nay em cố tạo dựng rồi".
Nàng không quan tâm tới sự xúc xiểm của tôi, nàng vẫn giữ khuôn mặt bình thản lạ thường. Rồi nàng nói, một câu nói mà tôi cứ ngỡ đang được nghe từ một ả gái làng chơi vô liêm sỉ:
- "Anh không định quỵt tiền đấy chứ? Hãy đưa tiền cho em?"
Nàng vừa đòi tiền tôi, cái hành động hạ đẳng mà chỉ có kẻ coi thân mình là một món hàng mới làm như thế. Tôi bị sốc! Sốc thực sự. Tôi biết nàng không ngoan như mọi người nghĩ nhưng cũng không thể ngờ nàng "bẩn" đến mức này.
- "Tất nhiên, nếu em muốn. Em cần bao nhiêu?"
Tôi vơ lấy chiếc ví đặt trên bàn. Trong khi tôi còn đang băn khoăn về việc một đêm phiêu linh với nàng đáng giá bao nhiêu, tôi còn đang lưỡng lự không biết định giá bao nhiêu cho việc mình vừa chính thức khám phá ra một cô đàn bà hư hỏng thì nàng giật mạnh lấy chiếc ví của tôi. Nàng nhìn, rồi lặng lẽ rút tiền ra từ ví của tôi:
Tôi biết nàng không ngoan như mọi người nghĩ nhưng cũng không thể ngờ nàng "bẩn" đến mức này. (Ảnh minh họa)
- "Từng này được chứ?"
Nàng tiếp tục làm tôi sốc. Con số đó nhiều hơn tôi tưởng. Tôi không nghĩ nàng lại mặt dày đến thế. Tôi không tiếc tiền bởi vì tôi vốn dùng tiền để mua cảm giác cho mình. Ngày hôm nay, nàng đã mang tới cho tôi quá nhiều cảm giác thì nhiều tiền hơn những ả gái khác cũng chẳng có gì lạ. Nhưng không thể nào tin được, một cô gái như nàng lại dễ dàng và thủ đoạn đến thế. Tôi cười phá lên khi nhìn rõ bộ mặt thật của nàng: Ôi đàn bà, thật đúng là một loài động vật chẳng bao giờ thấu hiểu nổi!
Tôi thiếp đi vào giấc ngủ với những suy nghĩ miên man về nàng. Đọng lai trong tôi phần nhiều là sự hiếu kì. Nhưng đêm đó, tôi đã có một giấc ngủ thật ngon lành.
*****
Ánh mặt trời hắt vào song cửa làm tôi bừng tỉnh dậy. Nàng mất hút! Trên tấm ga trải giường chỉ còn vương lại vệt máu khô. Có gì đó nhói lên trong tim tôi. Bất giác tôi cảm thấy đau và hận. Tôi hận vì nàng còn trong trắng, bởi vì điều đó đồng nghĩa với việc nàng coi sự trinh tiết của mình chẳng khác gì món hàng tự có mà nhờ bán nó cho tôi, nàng thu lạ được số tiền nàng muốn. Như thế có nghĩa là tôi chẳng có chút giá trị nào trong nàng. Đột nhiên, tôi lại muốn nàng không còn trong trắng, vì như thế nàng sẽ được xếp vào hạng gái hư hỏng mà tôi không cần phải đắn đo.
Tôi bần thần một hồi lâu nhưng rồi thản nhiên đứng dậy. Tôi vốn chưa bao giờ nghĩ về đàn bà quá lâu sau khi đã "thỏa thê". Nàng dù có đôi chút khác lạ nhưng cũng là đàn bà. Tôi dẹp nàng ra khỏi đầu, không nghĩ ngợi, không băn khoăn. Tôi còn những cuộc vui khác đang chờ. Tôi dậy, mặc áo quần và bước ra khỏi cửa. Mọi thứ trong căn phòng vẫn ngổn ngang và trên giường, vệt máu khô còn nguyên đó...
***
Nàng nghỉ việc! Tôi hơi ngạc nhiên nhưng ngẫm đi ngẫm lại cũng đúng thôi. Nàng sẽ phải đối diện với tôi thế nào, với những người trong công ty ra sao khi mà mọi chuyện bại lộ? Nhưng tôi không nghĩ nàng vất bỏ mọi thứ dễ dàng đến như vậy. Mọi người đoán già, đoán non việc vì sao chỉ sau 2 ngay cuối tuần, nàng đột nhiên viết đơn xin nghỉ việc mà không một lời giải thích. Còn tôi, tôi không muốn nghĩ về con người đó nữa.
Vậy mà không hiểu sao, cả tuần trời trong đầu tôi lúc nào cũng chỉ lởn vởn về đêm ân ái đó. Cái hình ảnh nàng mặc chiếc sơ mi đóng cúc tới tận cổ và dáng vóc ngọc ngà khi nàng trút bỏ áo quần cứ ngập ngụa trong đầu tôi. Tôi thèm cái cảm giác đêm đó nàng mang lại cho tôi. Nhớ đến cháy lòng. Tôi chưa bao giờ bị ám ảnh bởi một người đàn bà đến như vậy dù những cô gái mà tôi từng lên giường có đủ tài để khiến tôi đê mê.
Một tuần trời không thấy nàng, lòng tôi như lửa đốt. Theo bản năng, tôi bấm máy gọi cho nàng: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Tôi tức tối, tôi muốn đập phá cho thỏa cơn nóng giận. Chẳng hiểu sao tôi lại có cảm giác như mình là một kẻ bị phụ tình. Thật kì lạ. Tôi điên mất rồi.
Cái hình ảnh nàng mặc chiếc sơ mi đóng cúc tới tận cổ và dáng vóc ngọc ngà khi nàng trút bỏ áo quần cứ ngập ngụa trong đầu tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi lục tìm trong đống hồ sơ của nàng còn lưu lại công ty, địa chỉ nhà nơi nàng sống. Tôi tìm tới nơi nhưng đó là một căn nhà cho thuê. Trông nó không được khang trang cho lắm. Trong đầu tôi bắt đầu đặt ra những giả thiết, thực chất nàng chỉ là một con điếm chứ chẳng thanh tao như những gì nàng thể hiện. Nhưng nếu là gái điếm thì làm sao nàng lại còn trinh? Mọi thứ tạo thành một thứ hỗn độn trong đầu tôi. Tôi muốn biết mọi câu trả lời về nàng những thông tin mà tôi có thật quá mơ hồ. Nàng đã chuyển đi rồi, từ sau đêm ấy với tôi.
Vậy là hết! Nàng như một con gió xuất hiện rồi mất hút mà không sao tìm được dấu vết. Tôi lồng lên như con thú bị thương. Tôi cũng không hiểu vì sao mình có cảm giác đó. Tôi hận!
*****
Tôi điên cuồng sống và vồ vập những người đàn bà khác cho thỏa nỗi trống vắng trong lòng. Tôi ghét việc phải nghĩ đến nàng nhưng nó vẫn cứ diễn ra ngoài tầm kiểm soát của tôi. 2 tuần trời, tôi gọi biết bao ả gái khác đến bên mình để khỏa lấp đi sự hẫng hụt mà nàng để lại. Mỗi lần bên họ, say men say tình ái, điều tôi nghĩ đến trong đầu chỉ có nàng. Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Đêm nay tôi thấy mình cô đơn lạ thường. Tôi thèm vòng tay đàn bà ôm ấp. Tôi gọi bừa một số mà không cần nhớ xem cô ta là ai, đẹp, xấu thế nào. Tôi luôn có sẵn những danh sách như thế để phục vụ cho cảm giác chợt đến của mình. Nhưng ngày hôm nay, tôi không còn thiết đắn đo, mình nên gọi "món gì". Tôi chỉ cần có một người đàn bà bên mình. Ai cũng được!
Tôi ôm ghì lấy cô ta. Tôi hòa mình vào cái cảm giác hoan lạc của ái tình đấy. Mọi thứ đều làm tôi ngất ngây.
Reng, reng, reng... Tiếng chuông điện thoại đổ liên hồi. Nó phá bĩnh cuộc vui của tôi với một người đàn bà, điều mà tôi tối kị. Tôi mặc xác. Khi tôi đang hân hoan tận hưởng, tất cả mọi điều đều vô nghĩa lí hết.
Tiếng chuông lại vang lên lần thứ hai. Lần này, ả ta có phần khó chịu. Ả cầm lấy điện thoại, thoáng đọc tên rồi đưa tôi: "Nghe đi, phiền chết đi được". Tôi vồ lấy chiếc điện thoại khi cô ta nhắc đến tên người gọi đến. Tôi không tin vào mắt mình, lập cập bấm nút trả lời:
- "Anh khỏe chứ?"
Tôi không nghe thấy câu hỏi của nàng vì tôi còn có quá nhiều câu hỏi muốn phải nói ra:
- "Cô đã đi đâu suốt thời gian qua vậy? Tại sao tôi không thể tìm được cô?".
- "Anh muốn gặp em à? Vậy em đến với anh nhé. Ngay bây giờ..."
Nàng cúp máy, tiếng tút tút vang dài mãi phía sau. Tôi bần thần không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra. Tôi cầm chiếc điện thoại ngồi lặng đi. Nàng đang đến nhưng ngay lúc này, trên giường của tôi, một người đàn bà không áo quần khác đang hậm hực...
Theo VNE
Vợ tôi nặng lòng với người tình đồng tính Có với nhau 2 đứa con nhưng vợ tôi vẫn qua lại với người tình đồng tính. Tôi phải làm gì? Tôi năm nay 34 tuổi, còn vợ tôi 29. Chúng tôi cưới nhau được gần 6 năm rồi. Hiện tại, vợ chồng tôi có một cậu con trai lên 4 tuổi, kháu khỉnh và rất thông minh. Vợ tôi cũng đang mang...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp
Có thể bạn quan tâm

Áo dài dự tiệc, vẻ đẹp thanh lịch độc bản
Thời trang
10:26:27 11/03/2025
Giáo hoàng Francis đã vượt qua giai đoạn nguy kịch
Thế giới
10:16:57 11/03/2025
Sergio Ramos lại tỏa sáng ở giải VĐQG Mexico
Sao thể thao
10:14:48 11/03/2025
Phát hiện phương pháp điều trị đầy hứa hẹn cho ung thư gan ác tính
Sức khỏe
10:05:23 11/03/2025
Cấp cứu một ngư dân bị cá biển có độc đâm vào chân tại Trường Sa
Tin nổi bật
09:53:48 11/03/2025
Con gái Đoan Trang nói 1 câu về lòng tốt, cư dân mạng đồng loạt khen: Khí chất đúng chuẩn Hoa hậu nhí!
Netizen
09:41:55 11/03/2025
Hòn đảo tỷ phú với những bãi biển đẹp ngỡ ngàng
Du lịch
09:18:23 11/03/2025
2 thứ trên giường là "ổ vi khuẩn" dai dẳng, nhưng 90% chúng ta quên vệ sinh thường xuyên
Sáng tạo
09:00:38 11/03/2025
Bức ảnh đẹp phát sốc của cặp đôi đang viral khắp Hàn Quốc: Nhan sắc hoàn hảo ngắm hoài không chán
Phim châu á
08:22:43 11/03/2025
Quá khứ nổi loạn của Kim Soo Hyun
Hậu trường phim
08:19:39 11/03/2025