Là vợ chồng tuyệt đối đừng vội nói với nhau những câu này
Là vợ chồng, nếu yêu thương nhau thật lòng nên cố gắng nhường nhịn nhau, đặc biệt là trong những lúc cãi vã ai cũng muốn mình trở thành người thắng cuộc.
Dù trong những lúc to tiếng, nóng giận đến mấy vợ chồng cũng đừng nên nói với nhau những câu này để tránh hôn nhân dễ đỗ vỡ:
Chán rồi thì ly hôn đi
Tuyệt đối đừng mang chuyện “kéo” nhau và tòa để thõa cơn nóng giận bạn nhé, thật nguy hại đấy. Tốt nhất đừng nên nói ra những điều mà chính bạn cũng không muốn, đừng dễ dàng lấy việc ly hôn ra nói một cách “đùa giỡn” như vậy.
Ảnh minh họa internet.
Lúc tức giận biết đâu nữa kia cũng không kiềm chế được lời nói của mình mà gật đầu đồng ý thì sự việc có vẻ trở nên căng thẳng và khó hòa giải hơn nhiều, bạn sẽ phải thất vọng thôi!
Anh/em là đồ ăn bám
Chấp nhận lấy nhau thì hãy cùng nhau gánh vác và chia sẽ những khó khăn trong cuộc sống, đừng vì những phút mệt mỏi, một phút cảm giác không công bằng mà nặng lời xúc phạm nửa kia của mình.
Video đang HOT
Đừng vì một chút kinh tế trong gia đình mà cho mình là “thuyền trưởng” còn người kia chỉ là kẻ sống “tầm gửi”, vô tích sự. Điều này làm tổn thương người khác rất nhiều đấy.
Anh/em và bố mẹ thật giống nhau
Trong mỗi chúng ta ai cũng có lòng tự tôn và cả cái “tôi” riêng của mình, và chắc chắn một điều rằng tất cả đều không thích mình bị mang ra so sánh với bất kỳ ai.
Đặc biệt đó là bố mẹ, và câu so sánh ấy lại không phải là một lời khen thì hẵn cuộc nói chuyện của hai bạn sẽ dần trở nên căng thẳng hơn rồi.
Anh/em thật là vô dụng
Không nên lớn tiếng xúc phạm bạn đời của mình như thế nhé, ai cũng có những yếu điểm và những ưu điểm riêng của bản thân họ.
Nửa kia không thể thực hiện bạn có thể giúp đỡ, đừng xúc phạm mỉa mai, chê trách bạn đời của mình bằng câu nói ấy, tổn thương rất nhiều đấy!
Anh/em không quan tâm
Lúc quen nhau chẳng phải từng hứa hẹn với nhau rằng việc của anh chính là ciệc của em và ngược lại hay sao? Đã từng thề nguyện, cùng sát cánh bên nhau thì hãy giữ lời nói ấy được vẹn nguyên bạn nhé.
Đừng để nữa kia cảm thấy tổn thương và thất vọng với những câu nói vô tình như vậy.
Là vợ chồng hãy quan tâm và chia sẻ cảm xúc cùng nhau để luôn luôn thấu hiểu và mang lại hạnh phúc như thuở ban đầu, đừng thờ ơ và lãnh đạm như thế!
Tường Lam
Nước mắt ai chẳng có. Chỉ khác là ai khóc, ai nuốt ngược vào trong...
Ai trong chúng ta mà lại chẳng có những lúc buồn, lúc đau khổ và có cả những lúc gần như tuyệt vọng. Ừ thì làm con người mà, những cảm xúc không mấy tốt đẹp ấy thế nào rồi cũng xảy ra dù là ta có muốn hay không.
Điều quan trọng là chúng ta có dám đối mặt với nó và mạnh mẽ vượt qua hay là không?
Rồi sẽ có một lúc nào đó, ta mệt mỏi đến nỗi thèm có một bờ vai để dựa vào, thèm có một người để lắng nghe ta nói, nghe ta than vãn.
Người ta vẫn bảo, sống ở đời đừng kêu than điều gì cả, bởi nếu nhìn lên có thể ta không may mắn nhưng hãy nhìn xuống thì ta mới thấy mình đã may mắn hơn vạn người. Vẫn biết là thế nhưng khi thật sự mệt mỏi, thật sự bất lực ta chẳng còn tâm trí để nhìn lên hay nhìn xuống nữa, ta chỉ cần biết mình đang thật sự rất tệ. Lúc đó chẳng ai còn muốn so sánh mình với ai cả, chỉ muốn có người ở bên lắng nghe và chia sẻ, không phải để nỗi buồn được hóa giải, càng không phải để ta có động lực mạnh mẽ hơn mà là để những nỗi niềm trong ta được xoa dịu.
Rồi sẽ có một ngày nào đó, những cảm xúc của ta rất kì lạ, ta thấy mình chợt yếu đuối, và bất lực trước cuộc đời. Lòng người trở nên thật khó đoán và khó tin, bỗng dưng ta chẳng có niềm tin vào bất cứ ai, chẳng hy vọng gì vào cuộc sống hiện tại của mình, lòng ta thì đầy rẫy những cảm xúc hỗn tạp. Ta thèm muốn được thoát khỏi thế giới, thèm muốn có một phút giây chẳng phải lo nghĩ gì.
Rồi sẽ có một lúc nào đó, ta muốn khóc một trận thật to, dù cho là ta có đang đi trên phố đông người hay đang ở phòng trống một mình, mặc kệ là có ai nhìn mình hay chỉ có ta tự nhìn mình, mặc kệ cả cái thế giới ngoài kia có cảm thông hay đang cười mình. Mặc kệ tất cả những gì diễn ra, mặc kệ lời nói người đời, ta...bây giờ chỉ muốn khóc thật to, thật lớn như một kẻ khờ ngô nghê chẳng thèm suy nghĩ. Ta bây giờ chỉ ước sao những mớ cảm xúc hỗn tạp kia sẽ được những giọt nước mắt này rửa trôi hết. Ta dọn dẹp và sắp xếp lại tâm hồn, xóa đi những gì nên xóa để dành chỗ cho những gì sắp diễn ra.
Rồi sẽ có một lúc nào đó, ta thấy mình lạc lõng, mọi cố gắng của mình đều chẳng có kết quả, thấy ai sao lại trở nên vô dụng quá. Ta thấy mình chênh vênh và bơ vơ trên chính con đường mà mình đã chọn
Và rồi ta lại thèm được ai đó động viên, thèm được ai đó đẩy ta về phía trước, vậy mà rồi ta chẳng tìm được ai giúp đỡ...và rồi ta chợt thấy mình quá đơn độc.
Con người chúng ta chẳng ai mạnh mẽ mãi được, cũng chẳng ai là không từng trải qua sóng gió. Là cỏ dại hay là cổ thụ thì cũng từng một lần lung lay trước bão gió huống chi là loài người nhỏ bé như chúng ta. Giữa cuộc đời dài rộng, trải đầy nắng, mưa, bão táp, đôi chân ta chỉ có thể may mắn giữ ta không bị cuốn đi chứ sao có thể giúp ta trụ vững mà không vấp ngã.
Nước mắt ai mà chẳng có, chúng ta chỉ khác là nhau là ai nuốt vào, ai khóc ra thôi.
Ngay lúc này, tôi thèm muốn mình có thể bỏ tất cả lại ở nơi này, để có thể xách vali lên đi và đi. Tôi đi không phải để bỏ trốn thực tại, tôi muốn đi để tìm lại chính mình, tìm lại đam mê và nhiệt huyết tôi đã từng có. Chắc nó đã bỏ trốn tôi để rong chơi đến nỗi quên cả lối về.
Theo Thao Gio/ GUU
Đúng ngày về ra mắt nhà bạn trai thì bố anh lên cơn hấp hối Cả đêm mất ngủ vì lo cho bạn trai, 4h sáng Linh lục đục dậy phóng xe xuống nhà anh sớm giúp anh việc gì thì giúp. Thế nhưng vừa xuống tới nơi, cô đã chết sững thấy bố anh quét sân như đúng rồi. Mới yêu được 3 tháng nhưng Hoàng đã tính tới chuyện cưới xin và muốn đưa Linh về...