Lá thư nghiệt ngã của người vợ gửi chồng suốt 7 năm bị phản bội
Đã rất lâu rồi, vợ chồng Tân không hề có một cuộc “ giao ban” đúng nghĩa. Còn Tân cô cứ im lặng chịu đựng cũng bởi Tân chẳng còn nơi nào để đi
Khi chồng đi rồi, Tân khép cửa phòng lại cô ngồi bệt xuống nức nở. Hơn 7 năm qua cô đã quá quen với cái nền nếp của chồng. Bây giờ mỗi khi chồng nói điều gì cô không cần nghe, không cần nhìn thần thái của anh cô cũng đủ hiểu được anh đang nói dối hay nói thật. Nhưng điều đó nào đâu có ý nghĩa gì với cô lúc này.
Tân vốn là một đ.ứa t.rẻ mồ côi cả cha. Cô sống cùng mẹ và bà ngoại trong căn nhà lá đơn sơ, ngày ngày mẹ Tân vẫn bán nước ở đình làng nuôi cô ăn học. Tuy khó khăn, nhưng Tân rất xinh đẹp và học rất giỏi. Hầu như năm nào cô cũng nhận được học bổng từ nhà trường, thêm khoản trợ cấp của trường cũng giúp cho hai bà cháu đỡ đi phần nào.
Thời gian trôi nhanh, Tân lớn lên và ra Hà Nội học, tại đây cô đã quên với Kiên, chàng trai người Hà Nội. Cứ tưởng định mệnh sẽ cho cô gặp được người bạn đời như ý. Nhưng Tân đâu ngờ, đây lại là khởi đầu của một bi kịch mà cô không hề biết trước.
Chiến người yêu Tân vốn là con một gia đình khá giả ở Hà Nội. Từ ngày yêu nhau, để Tân đỡ vất vả, Chiến đã đưa cô về nhà. Cảm thương cho hoàn cảnh của Tân, bố mẹ Chiến rất ủng hộ mối quan hệ của hai người.
Thêm vào đó, được sự gợi ý của mẹ Chiến, Tân về sống trong gia đình anh như một thành viên chính thức. Cũng từ ngày đó, Tân được xem như dâu con trong nhà. Tuy chưa học giáo lý hôn nhân, nhưng Tân đã sống chung với người ta như vợ chồng.
Hơn 1 năm sau, Tân có thai, nhưng vì sức khỏe yếu nên chưa đầy 3 tháng Tân đã phải vào bệnh viện cấp cứu vì thai lưu. Thương con, xót cháu mẹ chồng Tân buồn lắm. Sau lần đó, bà luôn dặn dò Tân phải giữ gìn. Để động viên con dâu, mẹ chồng Tân sau đó đã làm một lễ cưới nho nhỏ. Tuy thế, đám cưới nho nhỏ ấy đã an ủi Tân được rất nhiều.
Mọi chuyện cứ thế cho tới một ngày khi gia đình chồng về quê. Hôm đó, Tân đang mang bầu lần hai nên cô ở lại dưỡng thai. Trong lúc soạn lại tủ quần áo của chồng, Tân vô tình phát hiện lá đơn ly hôn của chồng và vợ cũ. Không những thế, trong lá đơn ghi rõ giữa họ đã có 1 người con chung. Tân như c.hết lặng, có lẽ đây là lý do mà gia đình chồng trì hoãn việc cưới xin của hai người.
Tối hôm đó, Tân đã nói chuyện với chồng. Tân cứ nghĩ chồng cô sẽ vì thế mà xin lỗi vợ, mong vợ tha thứ. Nhưng trái ngược với suy nghĩ của Tân, chồng cô đã ném cho vợ một cái nhìn đầy bực tức. Sau đó, khi Tân khóc, anh ta còn đ.ánh mắng, thậm chí là dọa dẫm Tân. Cũng vì quá sốc nên lần này, Tân tiếp tục sảy thai.
Video đang HOT
Khác hẳn với lần trước, lần này Tân không nhận được sự cảm thông cũng như chăm sóc từ chồng. Anh ta không ngớt lời nhiếc móc, cho rằng cô đoảng, không biết làm đàn bà.
Đã thế, cũng từ dạo đó chồng Tân không “ngó ngàng” gì tới vợ. Ngay cả trong chuyện chăn gối, anh ta cũng chẳng thèm động tới người vợ. Chỉ lúc nào thật sự anh ta cần Tân, anh ta mới lại gần. Khác hẳn trước đây, chồng Tân trở nên thô bạo, Tân cảm giác anh ta chỉ như muốn thỏa mãn ham muốn lúc ấy mà thôi.
Rồi chuyện gì đến cũng đến khi Tân phát hiện ra một chiếc vỏ b.ao c.ao s.u trong túi quần bò của chồng. Tân đã khóc rất nhiều, khi Tân chưa kịp hoàn hồn thì cô nhận được cuộc điện thoại từ một người đàn bà xưng danh nhân tình của chồng. Cô ta hỏi Tân đã nhận được “quà” của cô ta chưa?
Tân hiểu ra, đó là trò chơi bẩn của nhân tình chồng. Khi Tân hỏi anh ta, anh ta im lặng. Khi Tân nói đến trách nhiệm làm chồng, anh ta đã tát cô 2 cái, anh ta cũng cấm Tân không được nói điều này với ai. Anh ta nói, gia đình anh ta cưu mang Tân, nhưng đổi lại Tân chưa làm được cái gì, đẻ con cũng không xong.
Về phía mẹ chồng Tân, bà rất mực thương con dâu, mỗi lần chồng Tân mắng vợ, bà luôn tỏ thái độ không hài lòng, thậm chí còn mắng c.hửi con trai. Từ ngày Tân “lỡ thai” lần thứ 2, bà thường xuyên đi chùa niệm phật rồi tìm những bài thuốc tẩm bổ cho các con. Bà cũng chỉ mong niềm vui sẽ đến.
Thời gian trôi đi, 7 năm trôi qua trong vô vọng. Đã rất lâu rồi, vợ chồng Tân không hề có một cuộc “giao ban” đúng nghĩa. Còn Tân cô cứ im lặng chịu đựng cũng bởi Tân chẳng còn nơi nào để đi, cô chỉ biết ở đây, chăm sóc mẹ giúp người chồng bội bạc. Và Tân cũng muốn cảm ơn bà, người đã cưu mang cô suốt những năm qua. Bà đã sưởi ấm trái tim của Tân.
Nhưng nỗi đau đó nào đâu thấm thía khi một ngày Tân biết tin nhân tình của chồng vừa sinh đôi cho anh ta một trai, một gái. Cô ta cũng không ngừng gửi “thông điệp” nhắc nhở Tân hãy suy nghĩ về cuộc hôn nhân của hai người. Trái tim Tân như c.hết lặng, cô vội vàng viết một lá thư cảm ơn mẹ chồng và một lá thư gửi cho gã chồng bội bạc.
Chếnh choáng bước về phòng ngủ Tân lấy lọ thuốc, từ từ mở ra rồi nuốt vội 2 viên. Hơn 3 tuần nay cô không đi làm, mà nói đúng hơn cô đã nghỉ làm. Cô không còn đủ sức để gắng gượng nữa. Tân muốn về quê, nhưng cô về với ai lúc này được, bố mẹ cô cũng chẳng còn, anh em thân thích thì không có ai. Bỗng dưng Tân khuỵu xuống, cô lại khóc khi nghĩ tới tương lai vô định.
Theo Blogtamsu
Ly hôn vì chồng chê ăn, chê ở, chê cả… 'chuyện ấy'
Sau khi 'giao ban', khi Hạnh đang mặc lại quần áo, Trung lại bắt đầu giọng mỉa mai: Em không có cách nào cải thiện làn da đi được à?
Khi Hạnh bỏ về nhà mẹ đẻ với 2 đứa con nhỏ, ai cũng thắc mắc tại sao bỗng nhiên cô lại quyết định ly hôn.
Người ta chê cô 'dại', bảo cô 'sướng quá hóa rồ' nên mới bỏ anh chồng lý tưởng như thế mà đi. Chẳng ai biết sống trong căn hộ tiện nghi và bên người chồng 'hiếm có' ấy, Hạnh đã mệt mỏi thế nào...
Từ hồi mới yêu nhau, rất nhiều lần Trung đã khiến Hạnh tủi thân khi cứ hở ra là so sánh cô với những người con gái khác, dù nếu xét ở mức trung bình thì bạn gái anh cũng chẳng kém cạnh ai.
Hạnh có gương mặt xinh xắn, cao 1,65m, chân dài, cân nặng vừa vặn và số đo ba vòng cũng khá chuẩn. Vậy nên từ khi còn học phổ thông cô luôn đứng đầu danh sách thi n.ữ s.inh thanh lịch, hoa khôi học đường của trường, của lớp.
Ai khó tính lắm cũng chỉ thấy điểm trừ duy nhất của cô là làn da nâu nâu và hơi kém mịn màng. Ngay bản thân Hạnh cũng cảm thấy tự ti về điều đó nên mỗi lần có ai nhắc câu 'nhất dáng, nhì da' cô lại chạnh lòng.
Biết được yếu điểm ấy của người yêu, Trung chẳng những không an ủi, động viên mà còn cố tình trêu chọc. Anh đặt tên người yêu trong điện thoại là 'công chúa cóc' và thỉnh thoảng lại xướng lên cái tên ấy trước mặt bạn bè. Rồi mỗi lần nhìn thấy cô nào trắng trẻo, mịn màng đi qua, Trung lại hích tay bạn gái: 'Em xem da dẻ người ta đẹp không kìa?'. May là Hạnh giỏi nhịn nên những lần ấy cô chỉ cười trừ chứ chẳng giận Trung bao giờ. Cô nghĩ, chắc anh chàng trực tính nên mới vậy.
Ảnh minh họa
Nhưng sau khi cưới, Hạnh mới biết không phải Trung chỉ buột mồm nói thẳng, mà anh mắc tật thích so sánh vợ với những người phụ nữ khác, đặc biệt khi tương quan lực lượng có phần thua nghiêng về phía cô.
Đến bữa cơm, chẳng để ý gì đến công sức nấu nướng cả buổi của vợ, Trung gắp miếng thịt lên rồi đặt nó trước mặt nói bâng quơ:
- Cũng là miếng thịt mà sao thịt nhà mình nhìn chán thế nhỉ, chẳng bù cho nhà thằng Ngọc, vợ nó nấu ăn giỏi nên mới thấy đã thèm. Hôm nào em cắp sách sang mà học tập 'vợ nhà người ta' đi nhé.
Lúc nào cũng vậy, Trung luôn nhìn thấy 'vợ ai đó' duyên dáng hơn vợ mình, nấu ăn giỏi hơn vợ mình, đi làm kiếm được nhiều t.iền hơn vợ mình, giao tiếp khéo léo hơn vợ mình...
Rồi đến khi có con nhỏ, bệnh so sánh của anh còn nặng nề hơn nữa. Trung chê vợ không biết cho con bú, không biết chăm sóc để con ốm đau, không biết sắp xếp thời gian để vừa trông con vừa làm việc nhà ngăn nắp, trong khi đó ngoài việc ngồi chê bai, anh chẳng biết làm gì để đỡ đần. Người giỏi nhịn như Hạnh mà cũng phát điên với việc chồng cứ mở mồm ra lại so sánh mình với 'vợ người ta'.
- Sao em không học tập chị Thúy nhỉ, chị ấy chăm con khéo lắm, con bé nhà chị ấy chẳng bao giờ bị ốm.
- Em cho con ăn kiểu gì mà nhoe nhoét cả ra mặt thế, mẹ cho anh ăn ngày nhỏ có thế đâu?
- Bố mẹ vợ thằng Tuân bán đất cho nhà nó cả tỷ bạc. Sao thằng đấy sướng thế, vừa được vợ đẹp lại vừa được cả t.iền. Chả bù cho mình...
Uất ức, mệt mỏi và chán nản nhưng đã quen với những lời chê bai của chồng từ khi yêu nhau, Hạnh chỉ ngậm miệng cho qua. Cô nghĩ dù sao anh ấy chỉ ác khẩu vậy chứ vẫn yêu thương, săn sóc vợ con. Thôi thì 'lời nói gió bay', chẳng ai thèm chấp.
Nhưng dẫu tốt nhịn đến đâu, cũng chẳng người phụ nữ nào chịu đựng được việc bị chồng so sánh với người phụ nữ khác về chuyện phòng the. Sau lần 'giao ban' gần đây nhất, ngay khi Hạnh đang mặc lại quần áo, trong bóng tối mờ mờ của ánh đèn ngủ, Trung lại bắt đầu giọng mỉa mai của mình khi nhìn thấy phần lưng lấm tấm mụn của vợ:
- Em không có cách nào cải thiện làn da đi được à? 'Yêu' vợ mà cứ như 'yêu' công chúa cóc, mất cả hứng. Nghĩ đến 'vợ nhà người ta' mà thèm...
Đến mức này thì Hạnh không thể chịu đựng hơn được nữa. Ngay trong đêm cô xách vali về nhà bố mẹ đẻ và thảo sẵn tờ đơn ly hôn đã nghĩ trong đầu từ rất lâu rồi, từ ngày đầu tiên cô nghe Trung nói: 'Sao em chẳng được như... vợ người ta'.
Theo Tinngan
Bi hài chuyện nhà chật, bị con bắt gặp làm 'chuyện ấy' Đang lúc cao trào vợ tôi lại khẽ bật ra tiếng kêu nho nhỏ, chưa kịp bịt miệng cô ấy thì ông con 4 t.uổi đã lồm cồm bò dậy, quờ quạng tìm mẹ. Vợ tôi vội vàng lăn ra cạnh con, ôm và vỗ về nhưng thằng bé chẳng chịu ngủ ngay mà còn cười lên sằng sặc: 'Mẹ lại tè dầm...