Lá thư gửi người yêu từ chiến trường
Với họ những lá thư này được ví như “Những cánh thư thần thánh”.
Suốt 46 năm, bà Lui vẫn giữ cẩn thận những kỷ vật xưa, chiếc áo bộ đội, mũ tai bèo, nhẫn đính ước, chiếc khăn tay, hàng trăm lá thư cùng cuốn nhật ký. Đó là kỷ vật của liệt sỹ Trần Minh Tiến – người yêu cũ của bà.
Đối với người lính trong chiến tranh thì những lá thư viết vội gửi về gia đình “còn vương mùi khói súng”, bom đạn hay những lá thư từ hậu phương gửi ra tiền tuyến là động lực để họ có thêm nghị lực chiến đấu giành độc lập, thống nhất đất nước. Với họ những lá thư này được ví như “Những cánh thư thần thánh”.
Người phụ nữ có khuôn mặt phúc hậu, bàn tay run run vuốt lại chiếc mỹ tai bèo, gấp lại chiếc áo bộ đội đã cũ, cùng những lá thư, cuốn nhật ký đã ố vàng, kỷ vật của Liệt sỹ Trần Minh Tiến, sinh năm 1945, ở thôn Cầu Đơ, xã Hà Cầu, thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội) – người yêu của bà cách đây 46 năm. Người phụ nữ đó chính là bà Vũ Thị Lui (thường gọi Lưu Liên), sinh năm 1946 quê ở thôn Hà Trì, cũng xã với liệt sỹ Trần Minh Tiến. Hiện bà Lui đang sống cùng với chồng tại khu tập thể trường Đại học sư phạm ngoại ngữ Hà Nội.
Bà Vũ Thị Lui (Ảnh: Xuân Hải)
Bà Lui kể: Từ nhỏ tôi học ở thị xã Hà Đông, khi lên lớp 6, tôi được gia đình cho chuyển về quê để học và từ đó tôi và anh Tiến học cùng nhau rồi trở nên thân thiết.
Bà bồi hồi nhớ lại: Lớn lên, anh Tiến là một người hát hay, tính tình vui vẻ, ăn nói có duyên, nên được rất nhiều bạn gái yêu thích, khi ấy tình cảm của chúng tôi vẫn chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè. Mãi đến khi đi bộ đội anh ấy mới ngỏ lời yêu tôi. Năm 1963, anh Tiến nhập ngũ và đóng quân tại trung đội 1, đại đội 2, tiểu đoàn 7, trung đoàn 102, sư đoàn 308 (đóng quân tại Tam Đảo). Gần 5 năm, từ lúc nhận lời yêu, đến khi anh ngã xuống vào rạng sáng ngày 1/6/1968 (tức ngày 5/5/1968 âm lịch), tại cao điểm 202, đồi Bằng, Tây Làng Cát, xã Đa Krông, huyện Đa Krông, tỉnh Quảng Trị, tôi và anh Tiến gặp nhau không quá 20 lần.
Đã 46 năm, nhưng những ký ức một thời chiến tranh vẫn còn hiện nguyên trong tâm trí bà. Giọng bà Lui như nghẹn lại khi kể về chuyện tình của mình với liệt sỹ Trần Minh Tiến. Tay run run lật giở từng lá thư đã ố vàng, bà Lui đọc lá thư mà người yêu bà – liệt sỹ Trần Minh Tiến gửi cho mình từ chiến trường năm 1968.
Chúng tôi xin đăng nguyên văn lá thư này:
“16-5-1968
Từ miền đất lửa – Bình Trị Thiên
Lui em thân yêu!
Nếu lá thư này may mắn đến tay em thì chỉ nhìn qua nét chữ và mảnh giấy cũng thấy ngay cái không khí của lính. Anh đã vào tới chiến trường nơi đây bom đạn luôn thay mặt cho thần chết để ký nhận sự sống còn.
Anh còn nhớ mấy ngày Tết vừa qua ở ngoài Bắc, anh còn luôn hát bài “Tiếng đàn Ta Lư” ca ngợi mặt trận đường 9 thì hôm nay ngay sát đồi Tà Cơn, anh nằm trong “công sự” viết thư cho em, mặc cho đủ thứ máy bay bom đạn trên đầu. Cuộc sống tuy có khó khăn, nhưng bọn anh vẫn đàng hoàng viết thư ngay dưới chiến hào còn vương khói súng. Vài ngày nữa là được tròn 2 tháng vừa đi vừa nghỉ và cũng đã đến ngày anh hết hạn dự bị lên đảng viên chính thức. Còn 1 tháng nữa là tròn tuổi quân và cũng trọn 5 năm mùa hè để nhớ đời.
Em thân yêu sự nghiệp cách mạng vĩ đại lắm, còn đang làm dở vả lại tương lai đang chờ đón, toàn Việt Nam dốc sức.
Video đang HOT
Lá thư liệt sỹ Trần Minh Tiến gửi cho bà Lui viết từ chiến trường (Ảnh:XH)
5 năm qua, chúng ta thử thách ở cây số và thời gian. Còn nay thì là bom đạn. Anh đã gặp nhiều những anh chị thương binh, họ đều là những người đẹp nhất. Riêng anh tuy mới vào nhưng cũng đã 2 lần bị bom mỹ đuổi tương đối căng, nhưng sức khỏe thì “cha bố” lắm. Cả đơn vị phải ngạc nhiên khi anh tắm. Họ thấy anh béo trắng ra, to khỏe vô cùng. Thực vậy, từ ngày ở Nghệ An anh không trà, lá nữa mà chỉ nặng ăn uống, bồi bổ thôi. Vào đến đây hiện nay thì bên túi cóc vẫn luôn có hai hộp đầy đường sữa.
Anh muốn viết thư cho em, nhưng anh lại muốn chờ cho trận đánh sắp tới xong để anh báo công về nhân thể.
Hiện nay đồi Tà Cơn là vị trí cố thủ nhất của lính thủy đánh bộ mỹ và kỵ binh mỹ đang bị bọn anh nhốt chặt. Có phía bọn anh đào hào tới hàng rào thứ 5 cách chúng không đầy 50m.
Bọn mỹ sợ quân mũ sắt lắm cơ, ban đêm bọn chúng bắn đèn dò suốt, nhưng bọn anh vẫn đào hào lấn đất, nhiều tên bị tổ bắn tỉa lia cho cứ lên khỏi hầm là gục, dù tiếp tế của chúng cũng nhiều lắm.
Chuyện thì dài để sau trận chiến anh kể tiếp.Riêng em, anh biết em buồn là lo cho anh nhiều hơn chính bản thân em nhiều lắm, nhưng biết làm thế nào được khi chưa tan hết kẻ thù, khi chưa hết chiến tranh đẫm máu.
Anh chỉ mong duy nhất là em hãy tiếp bước của anh phấn đấu hết mình cho cách mạng. Như vậy thì sớm hay muộn khi nhắm mắt xuôi tay ta không ân hận vì năm tháng sống phí hoài. Anh thấy em thương anh vô hạn, nhưng đừng vì thương yêu mà làm cho tâm hồn mềm yếu, quên hết xung quanh. Em hãy thương yêu anh hơn nữa vì công việc hàng ngày trong nhà máy, góp sức cùng anh và muôn người quyết tâm đánh thắng giắc Mỹ trên mọi lĩnh vực công tác.
Anh còn mong em hãy rèn luyện và bồi dưỡng cho sức khỏe tăng lên, ngày anh về em hãy ôm hoa mặc tà áo trắng nhé.
Hôn em yêu”.
Theo VNE
Vợ vô sinh: Bỏ là cần thiết?
Rất nhiều độc giả cho rằng, khi người vợ không thể có con, ly hôn cũng là điều nên làm. Sau khi bài viết Bỏ người vợ mang bệnh để cưới bạn thân được đăng tải, rất nhiều những ý kiến đã được gửi về chuyên mục Tình yêu giới tính bày tỏ quan điểm và suy nghĩ về câu chuyện hôn nhân buồn của nhân vật.
Có rất nhiều những ý kiến chia sẻ, đồng cảm với người chồng có vợ mắc bạo bệnh:
Phú (nguyentanphu1956@...): Bạn là người nhân hậu
Tôi cũng ở trường hợp tương tự như bạn. Tôi rất hiểu nỗi khổ của bạn. Từng ấy thời gian chăm vợ của bạn, thật đáng khâm phục! Hãy bình tĩnh và nói chuyện cùng vợ. Tôi biết sẽ rất khó khăn cho bạn nhưng sự kiên nhẫn và cũng cần sự trợ giúp của những người thân bạn ạ. Bạn may mắn hơn tôi vì còn có người chia sẻ, thông cảm. Chúc bạn hạnh phúc và đừng gây sốc cho người vợ của mình bạn nhé!
Thiên Y (nganhu179@...: Hãy nghe theo tiếng nói của trái tim!
Đọc tâm sự tôi thấy anh là người sống tình cảm, dám làm, dám chịu. Các cụ nói "Có ở trong chăn mới biết chăn có rận" vậy nên tạm thời bấy giờ anh đừng quyết định vội mà anh và cô bạn kia hai người hãy bàn bạc với nhau xem nên làm thế nào là tốt nhất. Tôi nghĩ với 1 người như cô ý và với tình cảm thân thiết bao năm qua chắc cô ý cũng không bao giờ làm quá với lương tâm của mình.
Nhưng anh cũng nên thăm dò ý của vợ mình bằng việc ngồi cũng nhau xem 1 bộ phim tương tự khi xem xong hay thử thăm dò ý vợ anh xem như thế nào. Tôi nghĩ nếu vợ anh còn yêu anh chị sẽ có quyết định tốt nhất cho người mình yêu. Tôi hiểu để chăm 1 người bệnh 1 tháng về cả vật chất lẫn tinh thần còn là điều rất khó chứ đây cũng đã gần 2 năm rồi với 1 kiếp người. Hai năm không là gì nhưng để chăm 1 người bệnh thì không phải ai cũng làm được. Hãy cố nên anh nhé! Chúc anh hạnh phúc!
Bạn đọc (liencuanam@...)
Đọc xong chuyện của bạn thì tôi thấy bạn là một người tốt và rất thông cảm cho hoàn cảnh của bạn. Còn về việc của vợ bạn thì không nên bỏ cô ấy lúc thế này. Hoàn cảnh của cô ấy rất đáng thương và đang ốm yếu, theo tôi nghĩ có 3 cách thế này:
1. Bạn và cô kia hãy nói rõ sự thật cho vợ bạn biết và tùy theo thái độ của vợ bạn và cô bạn kia mà tìm ra cách giải quyết thích hợp. Nếu vợ anh đồng ý nuôi đứa bé và cô bạn kia đồng ý cho 2 vợ chồng anh nuôi đứa bé là cách tốt nhất.
2. Bạn vẫn ở với vợ bạn, còn đối với cô kia và cái thai thì bạn hãy nói rõ cho cô ấy biết là bạn vẫn yêu vợ, không muốn bỏ vợ, cả hai người cùng bí mật chăm sóc đứa bé đến lúc trưởng thành (nếu cô kia là người hiểu biết và chấp nhận).
3. Cô kia đến 1 nơi khác đẻ đứa bé, trong thời gian này bạn nói với vợ là muốn nhận con nuôi để có con cái chăm sóc. Sau này thì tìm cách đem con ruột bạn về cho 2 vợ chồng bạn nuôi (nếu cô kia là người hiểu biết và chấp nhận). Về sau bạn có thể nói cho vợ bạn biết hoặc không.
Trong 3 cách trên thì tôi thấy cách thứ nhất là tốt đẹp nhất. Cách 2 thì có thể làm vợ bạn thấy đau khổ và ốm đau thêm nếu sự thật bị bại lộ. Còn cách thứ 3 nhiều khi "người tính không bằng trời tính" và chỉ có nhiều ở trên phim Hàn Quốc thôi. Chúc bạn quyết định sáng suốt !
Bất hạnh khi vợ không thể sinh con, nỗi đau nào hơn thế? (Ảnh minh họa)
Nguyên (minhnguyen6372@...): Ai sinh ra cũng muốn mình được hạnh phúc!
Mỗi con người sinh ra và lớn lên đều mong muốn mình khỏe mạnh và sống đầm ấm bên người mình yêu thương. Gia đình bạn chẳng may gặp nhiều bất hạnh. Vợ cưới không bao lâu đổ bệnh nan y, không còn khả năng làm vợ làm mẹ, thật đau đớn vợ bạn Nguyên, cho bạn Nguyên và cả cha mẹ bạn Nguyên nữa chứ. Hãy nhìn từ đây để mọi người có cách nhìn rộng lượng hơn cho bạn Nguyên.
Người bệnh thì đã bệnh, người xung quanh "chồng, cha mẹ chồng" cũng chịu những hậu quả bệnh tật của người vợ, người con dâu mang lại. Liệu bạn Nguyên, gia đình bạn Nguyên sẽ như thế nào khi mà bắt Nguyên phải tiếp tục sống chỉ vì người vợ của mình? Một đời người, một hạnh phúc, một hy vọng của gia đình chấp nhận kết thúc vậy sao?
Đành rằng việc chồng có người khác hoặc kết thúc với người vợ bệnh tật để xây dựng hạnh phúc mới là điều thật đau đớn, nhưng không vì đau đớn đó mà bắt chồng, gia đình chồng cùng chịu với mình cả đời này. Nếu vì tình yêu lớn lao với chồng, thông cảm và hiếu thảo với gia đình chồng thì người vợ nên chấp nhận bất hạnh riêng mình để mọi người được quyền sống hạnh phúc. Và người chồng nếu vì tình yêu lớn lao với vợ, hãy yêu thương chăm sóc hết lòng đến hết cuộc đời này, dù có xây dựng hạnh phúc mới với người khác. Mỗi người phải hiểu cuộc sống không có gì tuyệt đối, hy sinh qua lại cho nhau theo đúng thực tế cuộc sống để thấy thanh thản và hai người mãi là người bạn tốt, người tình hiểu và sống vì hạnh phúc của nhau!
Hãy tâm sự và sẻ chia với vợ mọi điều, kể cả suy nghĩ của bạn!
Bên cạnh những lời đồng cảm, sẻ chia cũng có không ít những ý kiến bất bình, phản đối cho rằng việc ngoại tình như vậy là quá tàn nhẫn với người vợ bệnh tật:
Ngân (thucngan1910@...): Tất cả chỉ là ngụy biện
Chào anh!
Tôi chỉ là một người trẻ và chưa có gia đình, tuy nhiên nghe xong câu chuyện của anh tôi thật sự giật mình. Yêu nhau gần 10 năm, vậy mà khi hạnh phúc được tròn đầy thì lại phản bội người mình yêu đó. Tất cả những lý do của anh rằng vợ bệnh, không có khả năng sinh con hay mệt mỏi gì gì đó phải chăng là cái cớ. Tôi biết anh là người sống biết điều và đã chịu nhiều áp lực nhưng anh thật hèn. Anh so sánh với người bệnh 1 tháng, sao không so với người bệnh cả 10 năm? Giúp việc nhà anh có thể thuê người, cô bạn kia không nhất thiết phải đến hằng ngày để đóng vai trò một người vợ như thế.
Nếu đặt vào hoàn cảnh của vợ anh thì anh sẽ như thế nào khi biết mọi chuyện?
Rồi một ngày cô nàng kia bệnh nặng, anh vừa nuôi con vừa chăm sóc cho cô ta, có lẽ anh còn dây dưa thêm vài cô nữa mới đủ. Thật ra thì chia tay với vợ cũng được, bởi vì anh không đủ tư cách để làm chồng ai cả.
Người vợ vô sinh thật đáng thương, hơn ai hết, cô ấy cần chồng bên cạnh (Ảnh minh họa)
Hà (moon.giangpham16@gmail.com): Nghĩa tình
Đây là lần đầu tiên em viết comment sau mấy năm xem chuyên mục này. Em thấy các anh chị đã cho anh rất nhiều lời khuyên thấu đáo rồi. Chỉ vì em không kìm nổi nước mắt, không nén nổi lòng, muốn viết thêm vài dòng, mong anh đừng bỏ vợ anh ngay thời khắc này. Anh hiểu là chị ấy cần sự quan tâm của anh đến thế nào. Nếu anh bỏ đi ngay làm sao chị ấy sống nổi. Nếu bạn thân của chị ấy biết suy nghĩ, có lẽ danh phận cũng đâu quan trọng bằng tính mạng vợ anh?
Tình nghĩa vợ chồng, tình yêu 7,8 năm, tình nghĩa bạn bè 10 năm, lẽ nào mỗi người không nhường nhịn đi được 1 chút? Việc ấy rất khó khăn nhưng mong anh đặt mình vào vị trí vợ anh. Cuộc đời này, trân quý nhất là nghĩa tình anh ạ. Anh được nuôi lớn nhờ nghĩa tình mẹ cha, anh hãy sống sao để con anh lớn lên, nó hiểu, tôn trọng người cha, người mẹ của nó, anh nhé! Chúc vợ anh mau bình phục! Và chúc anh sớm có một bé con khỏe mạnh!
nh0ktun1491 (nguyenkieuanh.1411991@gmail.com): Gửi anh Lê Nguyên
Em chào anh. tuy em mới 22 tuổi chưa có gia đình và cũng chưa có người yêu, nhưng sau khi đọc dòng tâm sự của anh em không thấy đồng cảm với những gì anh đang phải chịu đựng và lo lắng cả.
Trong chuyện này em thuơng vợ anh lắm, bởi lẽ cho tới tận bây giờ chị ấy vẫn nghĩ anh là 1 ngườichồng tốt và với chị kia là 1 người bạn thân tuyệt vời nói cách khác rằng chị ấy không biết mình bị phản bội.
Nếu trong thâm tâm anh chưa muốn bỏ vợ thì anh hãy thẳng thắn thú nhận tất cả cho vợ anh biết và tốt nhất anh để chị kia sinh em bé rồi đón đứa bé về mà nuôi (nếu vợ anh đồng ý và chị kia là 1 người bạn tử tế thì chắc sẽ phải hiểu vị trí của mình là ở đâu? mình được gì và mất gì khi giữ đứa bé nếu bố đứa bé không cưới mình).
Đừng bỏ người vợ tội nghiệp chỉ vì hạnh phúc riêng của đời mình, vợ chồng ngoài tình còn nghĩa (Ảnh minh họa)
Còn nếu anh và chị kia dứt khoát đến với nhau thì 2 người xác định ngay 1 chuyện là sẽ bị đàm tiếu: Anh - kẻ bỏ vợ ốm đau yêu bạn của vợ rồi có con. Chị kia - mang tiếng bạn thân mà lại đi cướp chồng của bạn.....Liệu rằng đứa bé lớn lên nó biết chuyện về bố mẹ nó nó sẽ nghĩ gì? Còn vợ anh sau khi "được" anh bỏ chắc chắn chị ấy không thể đi buớc nữa được, càng không thể chăm sóc bố mẹ chị ấy như 1 người con khoẻ mạnh. Chị ấy sẽ khổ suốt đời. Em thấy anh lên nhớ lại những gì anh và vợ đã trải qua, đó là tình yêu là ân nghĩa vợ chồng anh ạ.
Chi (chibeo1970@yahoo.com): Sống phải có lương tâm
Ở đời sống phải có lương tâm đạo đức em ạ, bố mẹ vợ em là thuần nông nhưng đã có cái nhìn rất sáng suốt về tương lai của con gái khi gả cho em nhưng rất tiếc vì tình yêu của con mà chấp nhận. Yêu nhau là thế mà vợ bị bệnh hiểm nghèo cuộc sống chỉ đếm bằng tháng mà em lỡ giáng thêm một đòn trí mạng liệu vợ em có sống nổi sau cú sốc này không? Vợ em sẽ chưa chết vì bệnh tật nhưng sẽ chết dưới bàn tay độc ác của em và gia đình em và cô bạn thân.
Em và cô bạn là những kẻ khốn nạn đang tâm phản bội, lừa dối một người đáng thương không biết sống chết lúc nào. Em thừa biết ai mắc phải bệnh này coi như là án tử hình vấn đề chỉ là thời gian thôi, các ngươi đều là những người mà cô ý tin yêu nhất lại phản bội cô ý, sao các người ko chờ đến khi cô ý nhắm mắt xuôi tay rồi hãy đến với nhau. Các người đều là những kẻ sống không có tình người, đừng là những kẻ giết người không dao nữa rồi đời các ngươi có thanh thản được không khi gây ra tội lỗi cho cô ý, cả cái cô gọi là bạn thân nữa nó chả tốt đẹp gì đâu nó lợi dụng lúc bạn ốm yếu, chồng thiếu thốn để xông vào nhà bạn thôi, gieo nhân nào gặt quả đấy thôi, các ngươi cứ gây tội lỗi đi sẽ bị quả báo sớm đấy.
Theo Eva
Vợ mắc bệnh 'sĩ mồm' dù không có tiền Người ta nói vợ đẹp, vợ sang thì mát cái mặt chồng. Tôi có một người vợ rất đẹp, rất sang nhưng đúng là tôi &'tối mặt' vào chứ chẳng thấy được mát tí nào. Người ta nhìn vào gia cảnh của chúng tôi mà cười, mà giễu, chứ nào có ai khen vợ tôi xinh đẹp, mĩ miều. Chỉ có những người...