Lá thư cuối em gửi anh- người đã cũ…
Em đã từng yêu anh, từng ngưỡng mộ anh, từng hết lòng hết dạ vì anh. Cũng từng nghĩ, cả đời này nếu như không phải là anh thì em sẽ không bao giờ lấy ai
Nhưng, đâu phải chuyện gì em tính cũng được nhất là chuyện tình cảm. Khi một người không còn yêu nữa, không còn dành tình cảm cho mình nữa thì đến một ngày, họ cũng sẽ ra đi. Mọi sự níu kéo chỉ là vô nghĩa. Tình yêu không còn, &’cố đấm ăn xôi’ bằng một đám cưới thật chẳng có tác dụng gì. Vậy nên, khi anh thờ ơ, anh bàng quan, anh có người mới, em đã đau khổ vô cùng nhưng sẵn sàng dứt áo ra đi.
Chia tay anh trong im lặng, em chấp nhận là kẻ thua cuộc, là người thất bại trong cuộc chơi tình ái này. Anh yêu người con gái mới, đó là người anh cho rằng sẽ phù hợp với anh hơn. Anh nói, từ khi yêu em, anh chưa từng cảm nhận đươc những điều mà anh có được khi bên cạnh cô ấy. Vậy thì đích thực là tình yêu rồi anh, có thể, đó mới là tình yêu của anh. Nhưng em muốn nói với anh rằng, những thứ mới thì bao giờ cũng vậy. Thứ gì mới mẻ thì bao giờ cũng tuyệt vời hơn những thứ mà anh cho là cũ kĩ.
Anh đi lấy vợ. Cái ngày anh lấy vợ, em đã nghĩ, có lẽ là do em với anh không có duyên với nhau. Thế nên, em không thể nào giữ được anh. Anh là người đàn ông của người ta dù em đã dày công chăm sóc anh suốt thời gian dài. Còn bây giờ, em trở thành kẻ cô đơn, nhìn anh hạnh phúc. Em đau khổ vô cùng nhưng biết làm sao, phải chứng kiến người em yêu làm chú rể chứ, phải không anh?
Hơn 2 năm rồi, anh đã có vợ, có con, còn em, vẫn mãi là người con gái cô đơn. Một phần vì yêu anh, hận anh đã phản bội em, phần vì em không thể nào tìm được người đàn ông khiến em tin tưởng. Không phải không có ai tốt hơn anh, chỉ vì, chính anh đã cướp mất niềm tin của em, chính anh đã biến em thành người con gái cô đơn thế này. Em không dám mở lòng với người đàn ông nào nữa…
Hơn 2 năm, anh có con với người con gái đó. Con gái anh cũng khá lớn rồi. Anh có cuộc sống sung sướng, giàu sang với người đàn bà ấy nhưng tiền bạc là của nhà chị ta. Còn em, em cũng đã lấy chồng. Chồng em không giàu, chồng em là một người đàn ông rất bình thường nhưng anh ấy đã sưởi ấm trai tim em, đã khiến em có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc, có được niềm tin trở lại. Em cảm thấy thật may mắn vì đã gặp anh ấy trên cuộc đời này…
Em đang có một gia đình hạnh phúc thì anh gọi điện. Em ngạc nhiên vì một ngày người cũ lại tìm gặp em, lại muốn được thủ thỉ tâm tình với em. Anh bảo, anh đã nhận ra sai lầm vì đã bỏ rơi em, anh đã sai khi chạy theo đồng tiền. Người vợ hiện tại của anh không cho anh quyền làm chồng. Cậy có tiền, cô ấy làm càn, cô ấy coi anh như người ở trong nhà. Bố mẹ cô ấy giàu có, nên cô ấy càng chèn ép anh. Chỉ cần anh làm việc gì trái ý là cô ấy nổi khùng lên rồi mách bố mẹ. Chính căn nhà anh đang sống, cũng là nhà của gia đình cô ấy. Vậy nên anh chỉ như người ở nhờ trong gia đình này.
Video đang HOT
Anh nói với em rằng, ngày trước anh đã tham vàng bỏ ngãi, bỏ tình yêu của em đến với người con gái này. Những tưởng, cô ấy yêu anh nhiều như thế thì anh sẽ có được nhiều thứ, nào ngờ, bây giờ cô ấy bành trướng, coi anh không ra gì. Anh không có một tiếng nói nào trong gia đình này. Họ coi anh như người để họ sai khiến. Anh làm gì có được chính kiến nào của đàn ông?
Anh bảo, em buồn lắm, thà là lấy vợ bình thường, có một gia đình hạnh phúc thì hơn. Anh bảo, anh muốn tâm sự với em, muốn được gặp mặt em này kia…
Xin lỗi anh, em đã tìm được người đàn ông tốt. Em cũng không thể phản bội người em yêu, em phải biết ơn chồng em, phải sống hạnh phúc và chăm sóc anh ấy cả đời này.
Đừng làm phiền em nữa, hãy đi con đường của anh, sống cuộc sống của riêng anh. Tạm biệt!
Theo Yume
Mới cưới mà em đã 2 lần ngượng "đỏ mặt" với nhà chồng
Khi bước vào phòng ăn sáng, trời ơi, chồng em mặc chiếc áo ba lỗ của anh nhưng lại mặc cái quần ngủ cộc màu hồng của em.
Vì nghĩ chẳng ai có nhà nên em cũng chiều chồng luôn tại phòng bếp (Ảnh minh họa)
Không biết các chị em có gặp tình trạng khó nói này như em không? Em thì đang khốn khổ đây khi vừa mới cưới chồng đã phải 2 lần xấu hổ và thẹn đỏ mặt với nhà chồng rồi. Cứ thế này, em biết giấu mặt vào đâu đây.
Trước khi lấy chồng, em chẳng bao giờ nghĩ mình lại rơi vào những trường hợp oái oăm như này cả. Chỉ khi gặp chuyện của chính mình thì em vừa không nhịn được cười vừa ngượng chín mặt với mọi người nhà chồng nữa. Chẳng thế mà em gái chồng em từ sau 2 sự cố ấy cứ nhìn em cười tủm tỉm và trêu khiến em xấu hổ muốn biến mất tức thì trong nhà này luôn. Anh xã em thì chỉ cười khà khà để chữa ngượng.
Mới cưới nhau được 3 tháng thôi, vợ chồng cũng chưa có tin vui bầu bí gì nhưng em vì chút bất cẩn đã gặp 2 sự cố "đỏ mặt" với nhà chồng rồi đây.
Lần thứ nhất xảy ra sự cố "đỏ mặt" là khi em mới về nhà chồng được 1 tháng 10 ngày (Ảnh minh họa)
Lần thứ nhất xảy ra sự cố "đỏ mặt" là khi em mới về nhà chồng được 1 tháng 10 ngày. Chẳng là, vợ chồng mới cưới thì mọi người biết ham hố gần nhau đến thế nào rồi. Vì thế, tối hôm đó cũng như bao tối khác, vợ chồng em yêu xong thì ôm nhau như vậy ngủ đến sáng.
6 giờ 30 sáng hôm sau, em dậy như bình thường và lò dò mặc quần áo xuống chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà. Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi hết thì em mới gọi cả nhà dậy ăn sáng. Bố mẹ chồng, em gái chồng em cũng đều dậy và đi ra phòng ăn ngồi rồi. Riêng chồng em, mọi người phải gọi với ời ời từ tầng dưới lên mấy lần liền thì anh mới chịu xuống ăn.
Chồng em xuống vừa đi vừa cứ ngáp ngắn ngáp dài vì ngái ngủ rồi vô tư ngồi vào bàn ăn. Em vẫn cặm cụi lấy thức ăn nên còn chưa để ý chồng. Nào ngờ, anh vừa ngồi xuống thì cả nhà được một phen cười ngặt nghẽo. Chưa hiểu sự tình ra sao, em quay lại nhìn chồng. Trời ơi, chồng em mặc chiếc áo ba lỗ của anh nhưng lại mặc cái quần ngủ cộc màu hồng của vợ.
Nhìn bộ dạng anh như vậy nên cả nhà cười to đến mức em chỉ muốn chạy thẳng lên phòng. Còn chồng em sau khi phát hiện ra điều ấy còn gãi đầu gãi tai bào chữa: "Quần nào chả là quần, mọi người hôm nay cười gì thế?". Mẹ chồng thì vừa cười vừa đẩy con trai lên phòng thay đồ: "Thôi đi ông tướng, lại ngụy biện. Lên thay đồ đi rồi xuống ăn". Em thì đứng như trời trồng, suốt cả sáng em đỏ mặt đến nỗi chẳng dám ngẩng lên nhìn ai.
Khi chuyện chiếc quần ngủ hồng còn chưa kịp đi vào dĩ vãng trong kí ức của mọi người nhà chồng thì hôm trước, em lại tiếp tục phải đối mặt với sự cố "đỏ mặt" khác. Thật sự, em cho đây là tai nạn nhớ đời "cười ra nước mắt" của vợ chồng em luôn.
Hôm ấy cuối tuần, vì em mệt nên cả nhà chồng không bắt em về quê ăn cưới con một bác trong họ. Chồng em thấy vợ ốm nên cũng tự nguyện ở nhà. Do đó, cuối tuần rồi, nhà chỉ có 2 vợ chồng em "canh miếu".
Vợ chồng được buổi ở nhà tự do tự tại nên hôm ấy em được chồng chiều lắm. Anh mua cho em đủ thứ ăn vặt. Rồi anh còn nấu cho em món mỳ em thích ăn. Vợ chồng ăn xong ngồi luôn ở sofa phòng bếp (bếp nhà chồng em có đặt một ghế sofa nằm khá rộng) để nghỉ ngơi.
Đang nằm thì cảm hứng gần gũi lại dâng trào. Chồng em lại bắt đầu có những hành động mèo mèo chuột chuột. Vì nghĩ chẳng ai có nhà nên em cũng chiều chồng luôn tại phòng bếp. Nhưng khi vợ chồng đang lên mây thì em gái chồng về. Em vì cũng có cầm khóa cửa nên về mở cửa ngõ và cửa nhà lúc nào mà vợ chồng em cũng chẳng ai biết.
Vì thế, khi em vào phòng khách và vào phòng bếp lấy nước uống thì đã nhìn thấy hết cảnh nóng của vợ chồng em. Lúc đó, em chỉ cuống lên vơ vội chiếc áo để đắp lên mình.
Em chồng dường như cũng ngại quá nên ú ớ rồi quay mặt đi thẳng lên lầu luôn. Vợ chồng em thì ngượng đến muốn có một cái khe nẻ nào ở đây để chui ngay xuống.
Suốt từ cuối tuần rồi đến nay đã 2,3 hôm mà dường như em chồng cũng ngượng nên không nói gì với vợ chồng em về chuyện này. Em cũng không đả động, không trêu em như cái vụ quần ngủ hồng trước đó. Không hiểu em có kể chuyện này ra với mẹ chồng, bố chồng em không? Chứ em kể ra, em ngượng chín mặt mất. Em phải làm sao bây giờ đây?
Theo Afamily
Khi chồng... quấy rối đồng nghiệp nam Em và chồng do mai mối mà nên duyên, thủa yêu nhau cũng dập dìu đưa đón. Anh vốn hiền lành, trước đó chưa từng yêu ai, em tin tưởng nên rất yên tâm theo anh về làm dâu. Cuộc sống cứ thế đều đặn trôi qua, chỉ đôi lúc thấy hơi buồn vì nghèo, vì chồng không chịu chí thú làm ăn....