Là ’super hero’ của riêng em nhé
“Super hero” của em, hôm nay lại là thứ 6 nữa rồi, anh có kế hoạch gì cho cuối tuần chưa hay lại giống em, hẹn hò với bạn thân?
Anh à, nếu anh đang đọc chuyên mục này, chắc anh cũng đang đi tìm một nửa cho riêng mình phải không?
Em giới thiệu về mình chút nhé: Em là Ni, 30 tuổi, quê ở miền núi (anh thử đoán xem quê em ở đâu nhé), hiện em sống ở quận 10, làm công việc văn phòng. Thuộc típ phụ nữ truyền thống, thích hoa, thêu thùa, cây cỏ, nghiêng về gia đình hơn; không quá bon chen, tham vọng về công việc, vậy nên anh sẽ vất vả rồi, sẽ là “super hero” của em đấy (cười).
Về ngoại hình, em nhỏ nhắn, được cái tươi tắn và tình cảm (bạn em hay nói vậy, còn với anh, em đợi anh nhận xét nhé).
Video đang HOT
Mong qua chuyên mục này, em sẽ tìm được anh, một “super hero” của riêng em, một người đàn ông ấm áp, chung thủy, giỏi giang là chỗ dựa cho em và con sau này.
Thật lòng em không thích nhắn tin, nhìn cái điện thoại thật chán, anh nhỉ. Nếu anh thật sự nghiêm túc và thích mấy dòng nhắn nhủ này của em, chúng ta hãy gặp nhau trò chuyện, tìm hiểu thêm nha anh. Anh ở đâu cũng được, miễn có thể sắp xếp gặp.
Quê hương, nơi có mẹ và nơi có cả tuổi thơ theo con
Ai rồi cũng phải lớn lên, tôi như thế, bạn như thế và tất nhiên không ai là ngoại lệ khi thời gian cứ vội vã mà trôi thật nhanh! Nhưng thử hỏi còn mấy người tìm về khoảng trời bình yên họ đã từng có.
Sài Gòn đổ mưa, đổ mưa làm nên một ngày cuối tuần dài lê thê và đầy cảm xúc! Hôm nay tôi lại nhớ... Nhớ da diết đôi bàn tay vẫn lặng lẽ ngày qua ngày tảo tần nuôi tôi khôn lớn...Bao lâu rồi mẹ nhỉ... Bao lâu rồi con chưa về với mẹ? Về cái nơi con được yêu thương vô điều kiện ấy.
Sài Gòn vào mùa mưa rồi mẹ ạ? Cái se lạnh đã len lỏi nơi kẽ chăn con vẫn đặt lưng sau cả ngày dài bon chen với cuộc sống nơi đây. Cơn gió cũng thổi mạnh hơn và nó kéo thêm cơn mưa phùn bao trùm thành phố, trùm luôn cả tâm hồn của một đứa trẻ xa quê. Cuộc gọi về nhà tròn 3 phút 5 giây... Câu chuyện chưa dứt, mẹ lại đi làm gì đó.
Mẹ vẫn bận rộn như thế, như cái ngày đưa tôi vào lớp một hay cả cái ngày đưa tôi đến với giảng đường đại học thì mẹ vẫn bận như thế. Bận lo cơm nước, bận lo gạo tiền, bận vì dành cả cuộc đời để chăm sóc gia đình thân yêu của mình. Trái đất vẫn quay và thời gian cũng chẳng ngừng chạy đua với cuộc sống, như cái cách con người chúng ta đang thay đổi từng ngày vậy...
Ai rồi cũng phải lớn lên, tôi như thế, bạn như thế và tất nhiên không ai là ngoại lệ khi thời gian cứ vội vã mà trôi thật nhanh! Nhưng thử hỏi còn mấy người tìm về khoảng trời bình yên họ đã từng có. Sài Gòn đổ mưa, đổ mưa làm nên một ngày cuối tuần dài lê thê và đầy cảm xúc! Hôm nay tôi lại nhớ...
Nhớ da diết đôi bàn tay vẫn lặng lẽ ngày qua ngày tảo tần nuôi tôi khôn lớn... Nhớ sự hối hả dưới cơn mưa của mẹ tôi khi tìm mãi chẳng thấy con mình đâu, hồi đấy tôi cũng chẳng vừa, một đứa con gái bắn bi, đuổi bắt và tất nhiên là tắm mưa cùng mấy anh hàng xóm nữa... Có đứa con gái nghịch ngợm thế, chắc mẹ tôi cực nhiều lắm!
Nhớ cái ngày mẹ chở tôi trên chiếc xe đạp cũ ra ủy ban xã nhận phần thưởng, nhà tôi cách ủy ban gần 15km. Tôi đã hát nghêu ngao cả đoạn đường, mẹ hát bè theo tôi như một "Fan thứ thiệt". Cũng đã 20 năm rồi kể từ ngày mẹ đèo tôi vượt gần 15km để tôi được đến trường như bao bạn khác. Nghĩ lại, tôi lại thấy yêu mẹ nhiều hơn...
Rồi cả cái ngày đưa tôi vào thành phố học đại học cũng thế! Mẹ không nói gì nhưng 18 tuổi, tôi đủ để phần nào hiểu được là mẹ đang rất vui vì tôi đậu đại học nhưng sau đó thì lại là những ngày buồn vì xa đứa con mình đã yêu và chăm lo tới từng miếng ăn, giấc ngủ. Những cuộc gọi điện thoại ngắn ngủi nhưng mẹ không quên nhắc nhở tôi ăn uống cẩn thận và như một câu nói bất hủ "cẩn thận không bị người ta lừa nha, không phải ai cũng tốt với mình đâu!".
Tôi tưởng mình mạnh mẽ cho đến khi nghe giọng mẹ trong điện thoại, tôi muốn về ngay lập tức. "Vâng, con nhớ mẹ, con nhớ quê mình lắm mẹ ơi!" Tôi nhớ nhà, nhớ mẹ và nhớ những nụ cười vô tư trong sáng nơi có gia đình, có quê hương của tôi. Bạn có phải là người xa quê như tôi không? Bạn có nhớ những kỷ niệm ở nơi bạn sinh ra và lớn lên? Gọi hay hơn nữa là về thăm họ ngay đi, những người cho bạn cuộc sống hôm nay và ngồi đây để có thể nghe những điều này!
"Cảm ơn mẹ! Người phụ nữ tuyệt vời nhất! Sẽ chẳng thể nào con trả được những gì mẹ đã hy sinh cho con đâu nhưng con xin hứa.. con sẽ trở thành một người có ích, thực hiện những gì mẹ hy vọng nơi con, dù con không đủ dũng cảm nói nhưng thực sự là con yêu mẹ rất nhiều!"
Bên em, anh hãy là chính mình Em là cô gái cung Thiên Yết, trải qua 27 mùa xuân mà chưa một lần nắm tay ai. Hôm nay em lên đây mong muốn kết bạn với mọi người để có thể trò chuyện, hiểu nhau hơn, biết đâu lại tìm được người thương, còn nếu không thì làm bạn bè cũng rất vui. Sinh ra và lớn lên ở Hà...