Là phụ nữ, đừng để bị chửi là ngu vì yêu một người đàn ông
Hết mực yêu, hết mực dâng hiến, cung phụng để rồi cuối cùng bị ruồng bỏ và người đời thì chửi bạn là ngu.
Mới đây, có câu chuyện một người con gái hiến máu cho người yêu, hiến thận cho người yêu, có thai với người yêu. Nhưng sau đó, anh người yêu bội bạc, bắt phá thai, rồi đi cưới người khác. Độc giả có người phẫn nộ, có người kêu bịa, có người cười khẩy, ngu thì chết ai bảo dại trai. Tuy nhiên, đây là câu chuyện hoàn toàn có thật và còn nhiều câu chuyện khác tương tự.
Nuôi anh ăn học, rồi anh tốt nghiệp đi làm, anh phụ tình.
Đi làm gái lấy tiền nuôi trai, gửi về quê phụ giúp nhà trai, rồi trai lấy tiền ấy đi bao gái khác.
Cô công nhân xưởng may gom góp tiền mỗi bữa cơm đạm bạc, một mái nhà trọ nghèo nàn chung sống, trả học phí, trả tiền cà phê cho anh sinh viên. Rồi anh đi làm, anh chẳng nhớ người tình là ai.
Góp tiền dành dụm để đi xin việc cho anh người yêu. Anh có việc làm, anh chuồn luôn, chẳng có ý định trả lại tiền nữa.
Video đang HOT
Em thương anh ở trong quân ngũ vất vả, mỗi cuối tuần góp tiền để đi chơi và chăm sóc nhau. Anh ra quân, về thành phố, anh có công việc, anh có luôn bạn gái mới.
Người tình thuở sinh viên nghèo đói, bữa cơm ký túc, bông hoa hái trộm dành tặng 8/3. Rồi ra trường quên nhau, anh rước bạn gái mới bằng xe máy mới, đi qua cửa hàng em, anh mua giỏ hoa ba trăm ngàn tặng bạn gái mới, còn em, em đứng nhìn theo người con trai đã từng là tất cả những gì yêu dấu nhất của cuộc đời mình…
Lúc khó khăn có nhau nhưng khi ăn nên làm ra, chồng lại có bồ, chơi bạc, cặp kè, dối gian, bao nhiêu nước mắt đã nuốt vào trong lòng… Có độc giả vừa kể, chúng em ba năm khó khăn chia sẻ cùng nhau. Giờ em vẫn khó, mà anh giàu, anh ấy bỏ em ra đi.
Những chuyện tình ấy có chung kết cục bằng nước mắt. Chỉ tại vì những cô gái trẻ quá tin tưởng vào tình yêu mà không nhận ra rằng: Có những người, họ chỉ ở bên bạn được khi khó khăn thôi! Họ chỉ gắn bó với bạn chỉ vì họ yếm thế, họ nghèo đói, họ thiếu thốn, họ cô đơn, họ suy thận sắp chết, họ ở tận đáy cuộc sống. Nghĩa là họ không hề ở bên bạn vì tình yêu. Họ chỉ ở bên bạn vì họ là một kẻ thua kém mà thôi.
Sao bạn không chịu hiểu rằng, có những người con trai, họ chỉ ở bên bạn trong lúc nghèo khó? Nói thẳng ra, là trong lúc anh ta nghèo khó, chứ không phải lúc bạn nghèo khó. Cho nên khi họ vượt qua được giai đoạn ấy, họ sẵn sàng bỏ bạn lại. Bản chất của họ là luôn tìm kiếm tới những người con gái hơn họ, cho họ, vì họ.
Đừng sẵn sàng mang cho tình yêu tất cả của cải đời mình. Chỉ vì bạn không bao giờ nhận ra được, anh ấy yêu thật lòng, hay anh ấy chỉ là dạng đàn ông cần được nhận nhiều thứ từ đàn bà. Hoặc là đừng giữ tình yêu bằng cách liên tục cho, càng ngày càng cho nhiều hơn. Hoặc, nếu bạn đã quyết cho đi, thì đừng hối hận nữa. Hãy chuẩn bị sẵn tinh thần rằng, sau khi bạn hết thứ để cho anh ấy, anh ấy sẽ bỏ bạn. Nghĩ được thế, bạn sẽ kể lại câu chuyện tình của đời mình một cách bình thản.
Cuộc đời này, ai biết đâu là trái phải xấu tốt, ai biết ai là nhân quả của đời ai? Nếu lỡ yêu một kẻ khốn nạn, thì cũng đành coi như là, ông trời có mắt đấy, chỉ có điều nhân quả không đến nhanh như chúng ta mong muốn.
Người ta nghe xong, người ta mỉa mai bạn ngu dại, vẫn không đáng sợ bằng chính bạn tự nguyền rủa sự lương thiện của bản thân mình.
Theo Eva
Em trao cho anh tình yêu, chứ không phải cái bánh 'bóc' để 'trả tiền'
Tôi trao anh tình yêu, nên chỉ muốn nhận về tình yêu. Tôi không phải cái bánh để anh "bóc" rồi trả tiền". Những gì anh đã tặng, tôi xin gửi lại, vì ở đó chẳng có tình yêu.
Người đàn ông cao ngạo trong anh có lẽ đang tự hỏi, sức mạnh nào khiến tôi từ bỏ anh như vậy? Cũng đúng thôi, vì trong mắt mọi người, anh là hình mẫu lý tưởng cho một tấm chồng. Biết bao cô mong ngóng anh còn không được. Thế nên cái chuyện tôi bỗng dưng bỏ anh là điều khiến nhiều người ngạc nhiên lắm. Nhưng đó là điều khiến tôi khác họ. Tôi không phải cái bánh, để anh "bóc" rồi "trả tiền". Tôi cần tình yêu, thứ tình yêu đích thực. Khi anh không làm được cho tôi điều đó, thì tôi ra đi mà chẳng cần đòi hỏi bất cứ điều gì.
Tôi còn nhớ, khi tôi nói lời chia tay, anh đã đặt lên bàn một xấp tiền coi như "đền bù tuổi xuân" vì tôi và anh đã gắn bó bên nhau và tôi trao cho anh tất cả. Tôi cảm thấy thật khinh bỉ anh và thêm tiếc nuối những năm tháng mình đã dành cho anh. Anh coi tình yêu và sự dâng hiến của tôi chỉ là một món đồ và giờ, dù anh không thể có được nó, anh vẫn cao ngạo chi một khoản tiền để "bồi thường thiệt hại". Chỉ riêng điều đó thôi đã khiến anh không đáng được yêu thương rồi.
Tôi không phải cái bánh để anh bóc ăn rồi trả tiền. Những gì anh đã tặng, tôi xin gửi lại vì ở đó chẳng có tình yêu. (Ảnh minh họa)
Anh mua cho tôi nhiều thứ, anh chi nhiều khoản tiền cho tôi khi yêu nhau và nhiều người nghĩ rằng tôi sung sướng khi có được anh. Tôi thừa nhận là tôi đã hạnh phúc khi bên một người đàn ông sành điệu và giàu có như anh. Nhưng lý do yêu anh hoàn toàn khác. Tôi nghĩ anh hiểu tôi, yêu thương tôi thật lòng. Tôi lên giường với anh không phải vì những món đồ chất chồng mà anh mua cho tôi. Đơn giản vì tôi nghĩ, anh là người đàn ông mà tôi yêu. Thế nhưng anh đã làm gì? Anh không ngừng mua cho tôi những món đồ đắt tiền và coi nó như thước đo thể hiện tình yêu. Cái tôi cần là những điều khác, là sự quan tâm dịu dàng, là sự ân cần và săn sóc... Còn anh, hoặc là anh quá bận cho những điều đó hoặc là anh nghĩ tiền bạc có thể thay anh làm mọi việc. Thế nên thờ ơ, anh hờ hững, anh phó mặc mọi thứ cho tiền.
Tôi đã nghĩ mình có thể thay đổi anh, nhưng tôi đã lầm. Vốn dĩ vị trí của tôi trong lòng anh không nhiều như tôi nghĩ. Vì thế mà tôi ra đi... Giống như người ta nói, tôi bỏ đi một "chĩnh gạo" tốt mà tôi đã từng "sa chân" vào. Nhưng tôi không tiếc nuối. Tôi đi tìm người đàn ông đích thực yêu thương tôi bằng trái tim chứ không phải vì tiền. Tôi gửi lại anh những món đồ mà anh mua tặng. Anh có nhận thấy rằng chúng còn nguyên không? Bởi vì tôi không muốn lợi dụng, không muốn nhận từ anh bất cứ thứ gì ngoại trừ tình yêu. Mà tình yêu thì anh đã không thể mang lại, nên tôi gửi trả những món đồ anh nhân danh tình yêu tặng cho tôi.
Thế đấy, anh cười và nói tôi sĩ diện hão khi chê tiền. Anh nói tôi cứ nhận chúng coi như đền bù những năm tháng tôi gắn bó và dâng hiến cho anh, nhưng anh đã lầm. Tôi làm thế vì tình yêu, dù có là thứ tình yêu mê muội và ngộ nhận nhưng là tình yêu không vụ lợi. Tôi không yêu anh và lên giườngvới anh vì những thứ đó nên giờ tôi gửi lại. Tôi trao anh tình yêu, nên chỉ muốn nhận về tình yêu. Tôi không phải cái "bánh" để anh "bóc" rồi "trả tiền". Những gì anh đã tặng, tôi xin gửi lại vì ở đó chẳng có tình yêu.
Theo Afamily
Là phụ nữ đừng sống kiếp tầm gửi Vị trí của phụ nữ là ở trên đôi chân của chính mình thay vì trong bếp hay trên giường. Hạnh phúc của những cây tầm gửi Các bác trong nhà luôn tặc lưỡi nói với em rằng: "Mày học hành, làm việc vất vả gì nhiều cho mệt, con gái chỉ cần lo kiếm được một tấm chồng giàu có đàng hoàng...