Là phụ nữ, có ai muốn lấn quyền chồng?
Ngày hôm qua, cuối cùng chồng cũng nổi nóng với tôi, anh đã nói những lời khiến tôi vô cùng tổn thương.
Anh chỉ trích tôi là phụ nữ nhưng thích lấn quyền chồng… (Ảnh minh họa)
Tôi là trưởng phòng kinh doanh của một công ty sản xuất thiết bị điện. Các bạn cũng biết đấy, là nhân viên kinh doanh thì không thể tránh được việc gặp gỡ khách hàng, đưa khách hàng đi ăn uống, thậm chí chơi bời. Bởi vì là phụ nữ nên tôi chỉ lập ra kế hoạch và đưa họ đi ăn, đặt phòng cho họ, còn việc tiếp khách là của các em cấp dưới. Nói có vẻ nhẹ nhàng như thế song công việc cũng chiếm rất nhiều thời gian của tôi. Chính vì thế mà thời gian dành cho gia đình bị eo hẹp.
Chồng tôi là nhân viên hành chính của phường, lương lộc kém nên anh chủ động nghỉ việc, ở nhà chăm lo con cho tôi đi làm. Gánh nặng tài chính gia đình và công việc khiến lúc nào tôi cũng căng thẳng, mệt mỏi. Tôi tập uống rượu từ khi tôi bước chân vào công ty, đến giờ sức khỏe của tôi cũng không được tốt như hồi trẻ nữa. Nhưng nghĩ đến chồng con, tôi lại cố gắng vì sợ mình gục xuống thì cả gia đình chết đói.
Hàng tháng tôi đưa cho chồng 15 triệu để chi tiêu, còn mình vẫn giữ lại phần lớn lương để lo việc sau này cho con cái. Chồng tôi là người chu đáo cẩn thận nên tôi rất yên tâm chuyện nhà cửa, bếp núc, chợ búa của anh. Anh cũng thể hiện vai trò của mình rất tốt.
Chồng tôi là người chu đáo cẩn thận nên tôi rất yên tâm chuyện nhà cửa, bếp núc, chợ búa của anh. (Ảnh minh họa)
Mỗi tối tôi đi làm về, bao giờ mâm cơm cũng nóng sốt, chồng đã cho con ăn uống và đi học rồi, chỉ còn lại anh chờ tôi. Hôm nào tôi phải đi tiếp khách, thì anh sẽ đưa con sang bên nhà bà nội ăn cơm cùng ông bà. Nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ. Đôi lúc tôi cười nói với chồng rằng, có lẽ kiếp này tôi và anh đổi giới tính cho nhau. Chẳng có người đàn bà nào lúc nào cũng xông pha bên ngoài như tôi, còn đàn ông như anh thì chăm chỉ cơm nước con cái.
Nói vui vậy thôi chứ tôi vẫn luôn tôn trọng anh. Tôi không bao giờ sai bảo gì anh, không tạo cho anh có cảm giác ăn bám hay ở nhà nội trợ thay vợ là nhục nhã. Nhưng mọi chuyện yên ổn êm ấm chỉ có vài năm đầu, đến khi con cái đi học cấp 1, thời gian rảnh của chồng ngày càng nhiều thì rắc rối bắt đầu xuất hiện.
Ban đầu là chuyện chồng tôi đòi bỏ việc. Công việc của anh làm giờ hành chính, nhẹ nhàng nên lương thấp, chỉ có 4 triệu. Vì thế anh chán nản và muốn bỏ việc để kiếm cách kinh doanh bên ngoài. Việc này tôi ủng hộ. Tôi nghe anh bàn muốn mở cửa hàng bán thiết bị vệ sinh nhà bếp. Vì trước anh làm ở lĩnh vực này nên nguồn hàng anh nắm rõ.
Thấy chồng lên kế hoạch tỉ mỉ, lại say mê công việc kinh doanh này nên tôi rút ngay 800 triệu đưa anh. Tôi còn động viên anh rằng sau khi cửa hàng đi vào hoạt động, tôi sẽ giúp anh mở rộng thêm nữa. Những tưởng chồng tôi sẽ chăm chỉ với việc kinh doanh, nhưng ngược lại, sau khi cửa hàng mở ra, thời gian đầu ế ẩm nên anh buồn bã, lúc nào cũng cáu gắt. Mặc dù tôi vẫn động viên anh rằng 3 tháng đầu có thể sẽ lỗ nhưng dần sẽ có lãi, kinh doanh là phải kiên trì. Nhưng anh vẫn tỏ ra chán nản. Anh thường xuyên bỏ mặc cửa hàng cho cô bé bán hàng trông coi, còn bản thân thì lang thang đây đó, rượu bia với bạn bè.
Thời gian này tôi cũng đang gặp khó khăn bởi hai đối tác của tôi bất ngờ hủy hợp đồng. Mọi công việc đổ dồn lên đầu tôi, từ việc ở công ty đến việc nhà cửa, con cái. Chồng tôi thì lấy cớ buồn chán vì cửa hàng để nhậu nhẹt.
Vì bực bội, tôi đòi chồng thanh lý cửa hàng rồi quay lại lo chăm sóc con cái bếp núc như trước nhưng anh không chịu. Ngày hôm qua, cuối cùng anh cũng đã nổi nóng với tôi, anh đã nói những lời khiến tôi vô cùng tổn thương.
Chẳng là hôm qua tôi hẹn một khách hàng tới xem cửa hàng để thanh lý lại. Đúng lúc đó anh về tới nơi, nhìn thấy vậy anh liền đuổi người ta đi sau đó quay sang mắng chửi tôi. Anh nói tôi coi thường anh, không động viên anh vượt qua thì thôi, lại muốn ép anh quay về kiếp “đàn ông mặc váy”. Anh chỉ trích tôi là phụ nữ nhưng thích lấn quyền chồng…
Video đang HOT
Những lời anh nói khiến tôi rất buồn. Tôi hỏi chị em, có ai muốn thân là phụ nữ mà phải bươn chải bên ngoài để chồng ở nhà rửa bát quét sân không? Khi anh muốn làm, tôi đã sẵn sàng chi tiền ra để anh mở cửa hàng, động viên anh đủ thứ. Nhưng anh không kinh doanh được còn quay lại chỉ trích tôi.
Giờ tôi mệt mỏi quá, cửa hàng thì vẫn đang đóng cửa, chồng tôi không cho thanh lý hợp đồng. Còn bản thân anh thì suốt ngày say rượu và lè nhè mắng mỏ tôi. Cuộc sống gia đình êm đẹp bỗng chốc tan tành. Tôi đã sai cái gì hả mọi người?
Theo Afamily
Đừng bắt em phải khóc Phần 1
- Trâm con chiều nay về sớm ăn cơm cùng bố mẹ với hai anh con nhé. Bố mẹ có chuyện muốn nói với con.
- Chuyện gì vậy bố?
- Con sắp xếp công việc về sớm đấy nhé, Không thôi hôm nay bố bảo chú Cường ( tài xế) chở con đi làm chiều bố dặn chú ấy đón con đúng giờ nhé.
- Vâng sao cũng được bố ạ.
8:30 sáng, như thường lệ cô đều tự đánh xe lái thẳng tới công ty cách nhà cô ước chừng 4km. Kể từ ngày ở ANh trở về, cô tiếp tay phụ gia đình và anh Hai của cô quán xuyến bớt một công ty do bố mẹ cô gây dựng lên. Công việc khá áp lực nên nhiều lúc cô chẳng còn tâm trí tận hưởng bao nhiêu cuộc vui chơi đó đây như thời sinh viên cô sống ở trời tây nữa.
- Chú Cường, chú có thấy hôm nay bố mẹ con lạ không?
- Đúng rồi, tui cũng thấy lạ từ ngày hôm qua rồi. Tui còn nghe dặn bà 5 giờ sáng nay đi chợ sớm mua đồ về nấu chiều nay nữa.
- Hay là nhà mình có khách?!?
- Có lẽ vậy đó cô ơi.
- Ai vậy ta? Sao con không được biết vậy trời.
- Thôi chiều tui đón cô về cô cũng sẽ biết mà.
- Dạ...
Cả ngày làm việc với tâm trạng bồn chồn không biết sắp tới cả nhà có dự định gì riêng kiểu úp mở làm cô khó chịu vô cùng. Tua nhanh thời gian đến 5h kém 10 phút chiều hôm đó, chú Cường cùng với chiếc mec màu đen bóng loáng của màu nước sơn xin đợi sẵn cô dưới sảnh của công ty.
Leo lên xe thong thả trở về nhà, bầu không khí hôm nay thật khác, mọi người ai nấy đều tất bật bày biện đồ ăn thức uống sẵn trên bàn, nhà cửa tươm tất hẳn ra. Cô đang ngầm hiểu chuyện dường như hôm nay nhà mình có khách đến nhà.
- Con gái vê rồi lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm nha con.
- Mẹee. nhà mình hôm nay có khách phải không?
- Ừ! Con chuẩn bị ăn mặc đẹp nha con. Khách đặc biệt.
Gương mặt của mẹ cô ánh lên sự háo hức mong chờ điều gì đó sắp đến. Cô lắc đầu thở dài trở về phòng tắm rửa.
Đồng hồ điểm ngay 18:30 phút, đèn led từ trong nhà ra đến ngoài cổng đều sáng rực như đêm 30. Cô mặc chiếc váy chữ A màu đen đơn giản nhưng toát lên làn da trắng như trứng gà bóc pha lẫn với ánh đèn khiến cô luôn nổi bật bất cứ mọi hoàn cảnh nào. Cô trải mình ngồi xuống ghế salon ở phòng khách thong thả chờ đợi theo lời mẹ của cô dặn. Cô là đứa cực kỳ thích ăn vặt, bất kể đâu chỗ nào trong nhà cũng đều có đồ ăn vặt của cô. Đang nhâm nhi gói snack khoai tây chiên thì cô nghe tiếng cười nói xì xầm phía bên ngoài mỗi lúc một to dần như đang tiến về phía cô.
- Trâm, đứng dậy chào 2 bác Vượng đi con.
- Dạ...dạ...con chào 2 bác !
- Quả thật nói không có sai mà, nhà họ Đặng có cô công chúa đúng xinh đẹp, giỏi giang nay nhà tôi mới được gặp đây.
- Trời, anh chị nói quá rồi, con Trâm nhà tôi cũng bình thường như bao đứa khác thôi à!
- Con chào 2 bác!
Đang tập trung về phía 2 ông bà Đỗ Vượng, theo như cô được biết gia đình này đã nổi tiếng 3 đời trong giới làm ăn. Quả thật khá may mắn khi nay cô được tiếp xúc trực tiếp với gia đình này. Đang trầm trồ trong bụng cô ngước nhìn tỏ vẻ ngạc nhiên về phía giọng nói vui vẻ vừa mới cất lên. Là một người đàn ông với vẻ cao ráo, sáng sủa và đặc biệt là nụ cười nhếch mép của anh ta làm cô đứng hình vài giây..
- Đây là con trai út của gia đình tôi. Nó tên là Đỗ Thịnh.
- Chào con ! Chà điển trai quá trời ạ.
Thật vui khi cả nhà đến đây dùng bữa cơm thân mật. Còn đây là...
Bố mẹ cô vừa nói vừa đưa mắt nhìn về cô, người cô cứng đơ như trời trồng khiến ông bà không khỏi bật cười.
- Bộ thấy anh Thịnh đẹp trai quá hay sao mà con đơ dữ vậy?
- Bố...mẹ...
Đột nhiên hai gò má ửng hồng lên vì ngại ngùng khiến cô bỗng chốc trẻ hóa lại như gái mười tám.
- Đây là Đặng Trâm, con gái út của 2 bác. Haizz, sắp ế đến nơi rồi mà nó còn vô tư, hồn nhiên như vậy đó.
- Chào em, rất vui được biết em.
Nụ cười thận thiện của Thịnh khiến cô vô tình như đang rơi vào tiếng sét ái tình.
Bâng khuâng một hồi lâu cô mới định hình lại được để chào hỏi anh ấy.
- Dạ.. chào anh. Hân hạnh được đón tiếp gia đình anh..
Giọng nói ngập ngừng khiến bố mẹ cô và bố mẹ Đỗ Thịnh đều chăm chú nhìn sang cô 1 cách trìu mến.
- Thôi màn chào hỏi đến đây được rồi. Tôi mời anh chị qua bên phòng ăn chúng ta dùng bữa tối nhé.
- Ừ! Ông bà khách sáo quá. Để chúng tôi tự nhiên nào.
Cô vẫn đứng đó, ánh mắt không khỏi rời anh ta chút nào. Có lẽ người ta nói đúng " Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời"..
Đặng Trâm, một cô gái có điều kiện sống ở phương Tây từ những năm cấp 3 cho đến tận khi tốt nghiệp đại học cô mới trở về Việt Nam để tiếp quản công việc gia đình. Ấy vậy mà cô thuộc tuýp người không ăn chơi đua đòi như con nhà giàu khác. Cô chỉ loáng thoáng có mối tình chóng vánh cùng với 2 người bạn du học sinh ở Anh với cô rồi đường ai nấy đi sau đó.
Theo Afamily
Đau đớn tột cùng khi biết được âm mưu của mẹ trong ngày sinh nhật của tôi Vào ngày sinh nhật tôi, mẹ tổ chức cho tôi một bữa tiệc linh đình và mời cả gia đình Hưng cùng dự tiệc. Trong suốt bữa tiệc mẹ tôi liên tục ép tôi uống rất nhiều rượu... Tôi là con một trong nhà. Bố mất sớm, mẹ một tay nuôi nấng tôi thành người. Từ nhỏ, tôi đã luôn phải sống theo...