Là người vợ hoàn hảo, tôi vẫn còn muốn bỏ chồng
Tôi không nói chơi, nếu thực sự, có người phụ nữ nào sẵn sàng hi sinh vì anh nhiều như tôi, chăm sóc gia đình anh, lo cho bố mẹ anh như bố mẹ mình, anh cứ tìm đến họ.
Của cải làm ra cũng không phải nhiều, tôi cũng lo tiết kiệm từng đồng. Nếu như tính tham giàu, tôi đã không chọn anh. (ảnh minh họa)
Suốt thời thanh niên, tôi ôm mộng những ảo tưởng, nghĩ rằng sẽ chọn cho mình một người đàn ông thật tuyệt vời, thật tốt bụng và yêu thương mình hết lòng. Bởi tôi đẹp, tôi xinh, tôi được nhiều người ngợi khen. Không nói quá, tôi cũng thấy mình chưa bao giờ làm phật ý ai và chưa từng đối đãi với ai không thật lòng.
Thật ra, tôi không phải là người đòi hỏi cao siêu gì, chỉ mong lấy được người chồng yêu thương mình chân thành và tôi cũng yêu anh. Tình yêu ấy với chúng tôi là quan trọng nhất. Nếu ham giàu, tôi đã có nhiều người theo đuổi và đã tính chuyện sớm lấy chồng để có cuộc sống sung sướng.
Xét về tài lẻ, tôi có cả, nấu ăn ngon, làm cái gì cũng khéo. Hội họa, khâu vá, may mặc, tôi đều làm được hết. Nếu xét về nghề, tôi chẳng sợ thật nghiệp. Không có công việc tốt, tôi có thể tự làm đồ &’handmade’ để sống. Cuộc sống vợ chồng cũng không cần quá nhiều điều như thế, nhưng với một người đàn ông, tôi thừa đủ tiêu chuẩn để họ cưới làm vợ.
Xét về tài lẻ, tôi có cả, nấu ăn ngon, làm cái gì cũng khéo. Hội họa, khâu vá, may mặc, tôi đều làm được hết. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Và tôi chọn anh, người đàn ông mà tôi cho rằng, có thể mang lại hạnh phúc cho tôi. Tôi tin anh sẽ là người đàn ông tuyệt vời, là người có thể cho tôi có được cuộc sống ấm no. Sự chân thành của anh, công việc của anh có thể khiến vợ chồng có cuộc sống sung túc. Tôi chỉ cần vậy, của cải làm nên từ hai bàn tay, giàu có ban đầu sẽ làm người ta quên đi tình nghĩa vợ chồng và những khó khăn cùng nhau vượt qua. Lúc nào tôi cũng tâm đắc như vậy. Nên chỉ cần chồng có chí, có công việc ổn định thì việc gì cũng thành công.
Suốt thời gian dài, tôi yêu anh, chăm sóc cho anh không mảy may toan tính. Cái gì anh muốn tôi cũng chiều. Hàng ngày, anh được thưởng thức những món ăn ngon do chính tay vợ nấu, có được sự quan tâm từ giấc ngủ của vợ, còn gì hơn thế nữa. Trong gia đình này, mọi việc tôi chu toàn. Với nhà chồng, tôi cũng chăm lo đầy đủ.
Bố mẹ anh nhiều tuổi, ốm yếu suốt, một tay tôi lo lắng chăm sóc mẹ chồng như mẹ đẻ của mình nào có suy tính vất vả. Người làng nước đều khen tôi là cô con dâu hiếu thảo. Thú thực, tôi cảm thấy không hổ thẹn với lòng mình, vì quá chu đáo với gia đình chồng. Cuộc sống vợ chồng tôi vô cùng hạnh phúc. Đã có lúc tôi cảm nhận được tình yêu thương ấy từ chồng. Anh cũng chăm sóc tôi, quan tâm tôi…
Nhưng thời gian cứ trôi đi, dường như chính sự chu đáo của tôi, sự hiền lành đến nhút nhát của tôi và cả việc không bao giờ nổi dậy khi bực tức làm anh phật ý. Anh giao du với nhiều thành phần, anh đi chơi khắp nơi và anh đã thay đổi tính cách. Anh không còn là người đàn ông điềm đạm ngày nào mà tôi biết. Anh trở nên thô lỗ và cục cằn, khó chịu với chính mình, khó chịu với vợ con và ngay cả bố mẹ anh, anh cũng có lúc cau có. Tôi thắc mắc vì sao, anh chỉ bảo, con người cũng có lúc đổi thay, không nên suy diễn, tìm nguyên nhân làm gì. Thì thôi, tôi cũng không bận tâm hỏi han gì anh nhiều. Chỉ là, có lúc tôi cảm thấy bức bối vì chồng.
Hay một người vợ quá chu đáo, hiền lành khiến anh không hài lòng. Anh thích những cô gái biết nổi loạn, biết chơi, biết nghịch. Với anh, tôi thực sự không đạt tiêu chuẩn. Tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi vô cùng.
Của cải làm ra cũng không phải nhiều, tôi cũng lo tiết kiệm từng đồng. Nếu như tính tham giàu, tôi đã không chọn anh. Vậy mà lúc nào anh cũng ca thán, &’cô chê tôi nghèo, cô sống lạnh lùng với tôi, cô lúc nào cũng có khuôn mặt ngây thơ, hiền thục khiến tôi phát chán. Cô đừng có làm bộ mặt đó trước tôi, tôi không thể nào chịu được đâu…’. Tôi chẳng hiểu anh nghe người ta nói gì mà lại đi nói vợ mình như thế. Bao lâu nay, tôi có công việc tốt, thu nhập ổn, đối đãi với chồng và nhà chồng không có điều tiếng gì. Với anh, tôi có thể gọi là người vợ hoàn hảo , vậy mà anh lại chà đạp lên tôi, nói tôi là hạng này, hạng kia, giả nai này nọ. Nghĩ mà chán vô cùng.
Tôi đã nhiều lần nói với chồng, nếu anh tìm được ai hơn tôi, anh cứ tìm. Anh dọa tôi là sẽ bỏ nếu tôi cứ nói kiểu đó. Tôi không nói chơi, nếu thực sự, có người phụ nữ nào sẵn sàng hi sinh vì anh nhiều như tôi, chăm sóc gia đình tôi, lo cho bố mẹ anh như bố mẹ mình, anh cứ tìm đến họ. Còn tôi chán lắm rồi. Sống với chồng mà giống như mình đang yêu đơn phương một người đàn ông, không được đáp lại tình cảm. Tôi nhịn nhiều lắm nhưng nghĩ cho gia đình nên phải cố gắng. Giờ tôi biết phải làm sao đây? Nghĩ mà buồn hết cả người. Chỉ hi vọng chồng hiểu, đừng bao giờ anh khiến tôi cảm thấy đau lòng thêm nữa. Tôi đã quá ngán ngẩm, quá mệt mỏi rồi… Nếu anh muốn ra đi, xin mời anh. Người vợ như tôi đã làm hết trách nhiệm của mình, không thể tốt hơn được nữa.
Theo Eva
Không quên được người tình dù đã có vợ
Chúng tôi yêu nhau thật lòng, tiếc là tôi đã có vợ mất rồi. Chia tay nhau nhưng tôi không quên đươc.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang gặp chuyện buồn trong tình cảm. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 24 tuổi. Em và cô ấy quen nhau trên game, cùng sống tại thành phố Hồ Chí Minh. Thời điểm em quen cô ấy là lúc em sắp có vợ rồi. Lúc đầu em chỉ nghĩ mình quen cho vui (dù sao cũng là con trai mà). Thật ra em cưới vợ không phải vì tình yêu mà vì cô ấy quá tốt với em. Và khi quen em cô ấy vẫn là một cô gái hoàn toàn trong trắng. Còn 1 điều nữa là mẹ em rất thích cô ấy, chưa cưới mà mẹ em đả xem cô ấy là con dâu trong nhà rồi, đã bỏ ra một số tiền lớn cho cô ấy và em làm ăn. Thời điểm lúc đó cô ấy còn là sinh viên năm đầu của 1 trường đại học, còn em lúc đó là 1 thằng con trai ăn chơi lêu lổng, nói chung là không ra gì. Em cưới cô ấy, có lẻ là điều dĩ nhiên phải làm đúng không chị? Không yêu thì còn chút nghĩa mà. Hơn nữa, em cũng không muốn làm cô ấy và mẹ em buồn.
Tời gian trôi qua, em nhận ra mình yêu cô gái mình mới quen đó. Chúng em gặp nhau, nói chuyện, tâm sự với nhau và cô ấy đã dành tất cả cho em. Dù cô ấy không phải là 1 cô gái trong trắng nhưng em yêu cô ấy rất thật lòng, rất thật chị à. Cô ấy cũng vậy. Dù lúc đó cô ấy biết em đã có vợ rồi nhưng cô ấy vẫn chấp nhận yêu em, em biết như vậy là cô ấy đả hy sinh cho mình rất nhiều... thời gian trôi qua cô ấy không muốn em phải khổ. Cô ấy cũng không muốn làm vợ em buồn vì cô ấy biết vợ em rất yêu em. Cô ấy nói cô ấy yêu em, nhưng cô ấy không muốn làm người khác phải buồn như vậy cô ấy sẽ không vui.
Tôi và cô ấy yêu nhau thật lòng, chỉ tiếc là chúng tôi gặp nhau quá muộn (Ảnh minh họa)
Rồi chúng em chia tay nhau nhưng trong lòng thì vẫn thuộc về nhau. Ngày nào em cũng nhớ về cô ấy, cũng nhớ về những kỉ niệm 2 đứa em dành cho nhau. Chị Thanh Bình ơi như vậy em phải làm thế nào hả chị? Em yêu người con gái đó rất thật lòng và cô ấy cũng vậy. Nhưng em không biết phải làm sao hết. Chị cho em một lời khuyên chị nhé. Em đã mất ngủ nhiều đêm lắm rồi mà em không biết làm thế nào. Mong chị hãy giúp em. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em trai)
Trả lời:
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ khi không thể quên đi mối tình với một cô gái khi mà em đã có vợ rồi. Em yêu thật lòng nhưng lại đang bị ràng buộc bởi cuộc hôn nhân với người vợ hiện tại. Em không biết phải làm thế nào để quên đi cuộc tình đó.
Chị nghĩ rằng giờ đây cảm giác tiếc nuối, không thể quên là điều khó tránh khỏi. Trong cuộc sống cũng như trong tình yêu, điều gì càng không thể đạt được thì lại càng trở thành nỗi tiếc nuối lớn. Em nên trân trọng hạnh phúc hiện tại, đừng ảo mộng về một mối tình như thế để rồi làm khổ nhiều người.
Hi vọng rằng sau một thời gian nữa em sẽ bình tâm trở lại và nhận ra rằng người vợ gắn bó với mình bao năm qua là người đáng để mình trân trọng và yêu thương. (Ảnh minh họa)
Thực ra, trong cuộc đời có nhiều điều chúng ta nên học cách chấp nhận. Tình yêu không phải lúc nào yêu cũng đến được với nhau. Đúng là như em nói, vợ chồng ngoài cái tình còn nghĩa. Em không thể bỏ vợ để chạy theo một mối tình khác như vậy. Hơn nữa, không lấy gì đảm bảo rằng tình cảm của em với cô gái ấy đã là tình yêu đích thực. Em gặp cô ấy trong điều kiện đã quen vợ lâu rồi. Tình cảm khi đã duy trì lâu vốn dĩ không thể nào tươi mới, rạo rực như ngày đầu. Khi em và cô gái mới quen đó bên nhau, em sẽ có nhiều sự rung động hơn so với vợ là điều không khó hiểu. Nhưng đó có thể chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi. Vì khi em càng bị bó buộc bởi hôn nhân, càng biết mình không thể tiến xa với cô gái ấy thì em lại càng nghĩ rằng mình yêu sâu đậm.
Hãy quay về bên vợ, trân trọng tình cảm của hai vợ chồng. Tình cảm của em và cô gái kia, cho dù có là tình yêu chân thành đi chăng nữa thì cũng nên khép nó lại để sống với cuộc đời mình. Hãy cho nó vào một góc trái tim mình, thời gian sẽ khiến em quên đi. Nếu em yêu, em nên nghĩ tới điều mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Cô ấy sẽ không thể nào hạnh phúc được khi bị người khác nguyền rủa là kẻ thứ ba cướp chồng người. Hơn nữa vợ em và gia đình em cũng khổ. Hạnh phúc của mình là thứ tước đoạt đi của người khác thì hạnh phúc khó bền em ạ.
Hi vọng rằng sau một thời gian nữa em sẽ bình tâm trở lại và nhận ra rằng người vợ gắn bó với mình bao năm qua là người đáng để mình trân trọng và yêu thương. Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Không thể quên em - người tình ảo Anh phải làm gì để có thể bước tiếp khi không có em đây? Một mối tình của hai người ở hai phương trời, chỉ biết và nhận lời yêu nhau qua những dòng tin nhắn hay chỉ là những cuộc điện thoại. Dù trải qua bao nhiêu sóng gió khó khăn của cuộc sống thì cả hai vẫn muốn cùng được gắn...