Lạ lùng đã yêu đến 4 người mà cứ đến ngày Valentine là lại chia tay…
Người thì lừa dối tôi, lợi dụng tôi để ra oai với bạn bè trong các cuộc vui. Khi tôi nói chuyện nghiêm túc thì họ sợ, chạy mất dép. Vì trong lòng họ đâu có tính nghiêm túc với mình.
Đời người con gái, đến tận gần 30 tuổi rồi vẫn chưa có một mối tình nào ổn định. Có lúc trách ông trời sao đối xử bạc bẽo với mình, lại trách phận mình hẩm hiu không biết cách giữ người yêu.
Tôi, một cô gái có ngoại hình cũng khá ưa nhìn, công việc khá ổn định, vậy mà, cho tới tận 29 tuổi, tôi vẫn chưa có được người yêu chính thức để đưa về ra mắt bố mẹ, để ông bà yên tâm rằng con gái mình không bị ế…
Nhưng tôi lại có một tiêu chí, dù yêu ai, cũng phải hơn 1 năm mới được đưa về ra mắt. Thời gian yêu nhau chứng minh tình cảm chân thành cũng là thử thách để tin rằng, người ta thật lòng với mình. Chỉ là, khổ nỗi, trải qua ba bốn mối tình rồi, chưa có người nào yêu tôi quá 1 năm, tất cả đều chia tay trước khi tôi định dẫn họ về ra mắt. Cay đắng hơn là, họ chọn đúng ngày sát Valentine để bỏ tôi…
Cuối cùng, tôi đến trước cửa công ty, đứng chờ anh để hỏi rõ nguyên nhận thì thấy anh đi ra cùng với một cô gái, khoác vai nhau tình cảm. (ảnh minh họa)
Có người, khi tôi nói về ra mắt gia đình để đặt vấn đề với bố mẹ thì anh kiếm mọi lý do để từ chối, và rồi mất tích luôn. Sau này mới biết, anh ta yêu tôi nhưng lại bảo không muốn cưới. Về nhà thì bố mẹ tôi sẽ hỏi này hỏi nọ cũng ngại. Về ra mắt tức là đã nghiêm túc rồi mà lúc đó, họ vẫn còn chỉ muốn yêu, chưa muốn lấy vợ.
Người thì lừa dối tôi, lợi dụng tôi để ra oai với bạn bè trong các cuộc vui. Khi tôi nói chuyện nghiêm túc thì họ sợ, chạy mất dép. Vì trong lòng họ đâu có tính nghiêm túc với mình. Yêu chán thì bỏ, vậy thôi…
Có một mối tình mà tôi nhớ mãi, trước Valentine một tuần, anh còn hẹn tôi đi chơi, bảo sẽ tổ chức du lịch gần với bạn bè của anh. Tôi mừng rơi nước mắt. Nhưng, gần tới ngày đi chơi, anh mất liên lạc luôn.
Tôi không biết lý do gì, vì bạn bè của anh tôi đâu có gặp nhiều. Mới yêu nhau được vài tháng, tôi cũng chưa quen biết ai trong số các bạn của anh. Tôi lo anh bị tai nạn, gọi khắp nơi để hỏi han, còn nhờ cả bạn tìm thông tin của anh vì chỉ biết anh làm ở nơi đó.
Video đang HOT
Cuối cùng, tôi đến trước cửa công ty, đứng chờ anh để hỏi rõ nguyên nhận thì thấy anh đi ra cùng với một cô gái, khoác vai nhau tình cảm. Tôi đứng đó, nhìn anh, rồi sững người khi anh giới thiệu với tôi, đó là vợ anh một cách thản nhiên không chút bối rối.
Chiếc nhẫn anh tháo ra, giờ đeo lại trên tay khiến tôi hiểu ra mọi thứ… Hóa ra, anh có vợ rồi và chỉ lừa dối tôi thôi. Không những vậy, vợ anh còn làm to ở công ty đó, nghe nói là giám đốc nhân sự thì phải. Tôi bẽ bàng quay về. Trước ngày Valentine, nhận một cú đau nhớ đời, không thể nào quên được. Còn tưởng được đi chơi ngày kỉ niệm, ngày tình yêu, ai ngờ cũng chỉ là phù du cả…
4 mối tình trôi qua, mối tình nào cũng không đến được ngày Valentine và đã rất nhiều mùa xuân rồi, tôi không có ngày gọi là ngày lễ tình nhân như bao người con gái khác. (Ảnh minh họa)
Người đàn ông thứ tư là người tôi bỏ, chủ động chia tay trước dịp Valentine. Vì tôi chẳng muốn đi chơi với người gàn dở như thế. Thà là không có còn hơn. Anh ta tìm hiểu tôi được vài tháng thì suốt ngày hỏi mức lương, rồi vay tiền tôi mà vay liên tục. Tôi cảm giác người này không tử tế, chỉ lợi dụng tiền bạc của đàn bà nên tôi tự rút lui một cách nhanh chóng…
4 mối tình trôi qua, mối tình nào cũng không đến được ngày Valentine và đã rất nhiều mùa xuân rồi, tôi không có ngày gọi là ngày lễ tình nhân như bao người con gái khác. Bất hạnh, đúng là canh bạc cuộc đời. Nhưng số phận như vậy rồi, biết làm sao đây? Than trách cũng chẳng giải quyết được gì. Valentine năm nay đành ngồi gặm nhấm nỗi cô đơn, nhìn người ta tay trong tay hạnh phúc vậy… Thế là quá đủ rồi, và tin rằng, năm sau sẽ có một mối tình đẹp, đáng để ta yêu…
Theo Khám phá
Tích cóp mua Iphone 7 tặng bạn gái ngày Valentine nhìn thấy quà cô ấy đã mắng tôi
Trong bụng mừng thầm, nghĩ đến khuôn mặt hạnh phúc của em khi nhận món quà từ những đồng tiền do chính tay tôi làm ra... Ai dè, vừa mở hộp quà ra, em đã mắng tôi xơi xơi.
Chúng tôi yêu nhau đến nay cũng đã được gần 4 năm, từ khi hai đứa còn là sinh viên năm cuối trong trường Đại học. Em kém tôi 2 tuổi nhưng khá chững chạc, chín chắn chứ không hề trẻ con, nhõng nhẽo.
Giữa thời buổi tìm được tình yêu chân thành có vẻ khó khăn như "mò kim đáy bể" thì tôi thực sự rất trân trọng tình cảm mà em dành cho tôi, bởi em - vừa thông minh, xinh đẹp, giỏi giang lại có công việc ổn định, không ít chàng công tử nhà giàu theo đuổi, nhưng em nói tình yêu không toan tính bằng vật chất, bởi thứ tình cảm vì vật chất, không sớm thì muộn cũng chẳng bền lâu.
Bạn gái tôi dù xinh đẹp, thông minh nhưng không yêu kiểu chạy theo vật chất(Ảnh minh họa)
Dù yêu người lớn tuổi nhưng em chưa bao giờ đòi hỏi tôi quà cáp này nọ, mua thứ này, thứ kia. Mỗi lần đi chơi với nhau, em còn là người chủ động muốn trả tiền giùm tôi. Đi ăn hay đi đâu cũng chỉ chọn những món bình dân, giản dị, đa phần là ngồi vỉa hè...
Em một mực nói phải chi tiêu tiết kiệm để còn dành dụm lo cho đám cưới phía trước của cả hai.
Năm nay, Valentine này là kỉ niệm tròn 4 năm chúng tôi ở bên nhau, tôi muốn dành tặng em một bất ngờ lớn. Nhiều khi tôi cảm thấy em đã chịu rất nhiều thiệt thòi khi yêu tôi. Bạn bè thường nói số tôi sướng khi có được cô người yêu ngoan hiền vừa đẹp người lại đẹp nết như em.
Và thế là suốt cả tháng trời, tôi miệt mài lao đầu vào làm thêm giờ ở công ty. Ngoài giờ làm, buổi tối tôi còn xin làm bồi bàn cho một nhà hàng Hàn Quốc khá lớn, lương khá nhưng vì đông khách nên tối nào cũng phải 12h tôi mới về đến nhà. Khi xong xuôi mọi việc, lên giường đi ngủ đã là hơn 1h sáng.
Nhưng tôi giấu, không nói cho em biết tất cả những việc này. Nhiều khi quán đông khách, tôi còn chẳng kịp nhắn tin lại cho em nữa. Tối về nhà một cái là tranh thủ nhắn tin, gọi điện hỏi thăm em luôn. Cũng may, em có vẻ không nghi ngờ gì hết.
Cuối cùng thì quãng thời gian vất vả cũng qua đi, tôi đã dồn được đủ tiền mua tặng em chiếc Iphone 7 để em có thể tự hào với bạn bè. Chọn đúng màu em thích, cùng chiếc ốp lưng có hình của hai chúng tôi, trong bụng mừng thầm, nghĩ đến khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc của em khi nhận món quà từ đồng tiền do chính tay tôi làm ra... Ai dè, vừa mở hộp quà ra, chẳng nhận được lời khen hay lời cảm ơn nào, em đã mắng tôi xơi xơi:
- Anh nghĩ em là cô gái đào mỏ ham tiền, ham vật chất hay sao mà lại làm thế?
Tôi há hốc mồm ngạc nhiên: "Sao, em lại... không thích món quà này à?"
- Không phải em không thích, mà em nghĩ chưa cần thiết để mua nó. Điện thoại của em vẫn đang dùng rất tốt. Em không muốn anh phải vất vả cày cuốc chỉ để mua món quà đắt tiền cho em. Hãy dành tiền để làm việc khác ý nghĩa hơn cho cả hai chúng ta.
(Ảnh minh họa)
- Em, em đã biết chuyện rồi sao?
- Em cũng mới biết thôi. Em không muốn anh phải vất vả, cực nhọc như vậy, nhỡ ốm thì sao? Với em, tình cảm chân thành của anh mới là món quà ý nghĩa nhất. Chỉ cần chúng ta luôn yêu thương và ở bên nhau, cùng vượt qua mọi khó khăn là em hạnh phúc lắm rồi.
Tôi chỉ biết ôm cô ấy vào lòng. Tình yêu chân thành là vậy đó. Đôi khi, một nụ cười, một cái nắm tay, một nụ hôn ấm áp là đã giá trị gấp vạn lần mọi thứ quà tặng vật chất rồi. Cảm ơn em đã đến bên tôi.
(Ảnh minh họa)
Theo Giadinhvietnam
Bất ngờ với 'món quà' mà đàn ông thích chị em tặng ngày Valentine! Trong khi tâm lý của phụ nữ là rất thích được tặng quà, đặc biệt là trang sức thì đối với nam giới, những thứ này đối họ không có mấy giá trị về tinh thần. Thông tin từ Trung tâm tư vấn Tuổi trẻ hạnh phúc và kỹ năng cuộc sống (Trung ương Đoàn TNCS HCM) cho biết, khoảng thời gian từ...