Lạ kỳ người phụ nữ lùn đi gần 1m trong 25 năm
Một người phụ nữ tại Ấn Độ đã đột ngột bị lùn dần sau khi sinh con thứ ba và hiện bà chỉ cao 60cm tương đương với chiều cao của một đứa trẻ.
Thông tin được Metro đăng tải cho biết, bà Shanti Devi, 60 tuổi hiện trong trạng thái bị bất động hoàn toàn và thường xuyên sống trong cảnh đau nhức trong suốt hơn hai thập kỷ kể từ khi hai chân bà đột nhiên bị teo đi và xoắn lại, bằng thân hình của một đứa trẻ.
Bà Shanti đã bị lùn đi gần 1m sau 25 năm. Ảnh: Metro
Theo đó, trước đây bà Shanti cao 1m52 nhưng kể từ khi sinh đứa con thứ ba, sức khỏecủa bà đã bị yếu dần đi và xương của bà bị cứng dần lại. Bà cho biết “Tôi sống như thế này đã gần 25 năm rồi. Nó khiến tôi đau đớn. Tôi chán lắm nhưng cũng chẳng tự mình làm được gì. Tôi nhớ cảm giác được ngồi, được đi lại, gặp gỡ bạn bè hay tưới tắm cho cây cỏ”.
Hiện bà Shanti đang sống tại bang Kanpur, phía bắc Ấn Độ. Bà cho biết bà nhận thấy cơ thể mình càng ngày càng bé đi nhưng những người trong gia đình không hề tin. Sau vài tháng, bà nhận thấy cơ thể có nhiều thay đổi vì nhìn bé đi trông thấy.
Bà Shanti phải nằm một chỗ không thể di chuyển được. Ảnh: Metro
Tình trạng của bà ngày càng tệ hơn khiến bà phải nằm một chỗ sau khi bị mái nhà tranh nhà hàng xóm rơi xuống trúng chân.
Người nhà bà Shanti đã tìm đến bác sĩ để được giúp đỡ nhưng không ai trong số họ tìm ra nguyên nhân.
Do đó, trong vòng 10 năm gần đây, bà không còn đến thăm khám thầy lang nào nữa, gia đình bà cũng bất lực vì tình trạng này.
Bác sĩ tại địa phương Pankaj Srivastava cho biết rất có thể bà Shanti bị mắc bệnh xương thủy tinh. Tình trạng này có thể khiến xương của người bệnh trở nên yếu giòn và dễ vỡ.
Theo Nguồn tổng hợp
Con mắt dọc
Có một chị con gái cấm cung, đến thì mà chửa có chồng. Một hôm, ngồi buồn, tẩn mẩn, lấy quả chuối nhét vào lỗ hỏm. Chẳng may quả chuối gãy đôi, một nửa mắc ngẵng ở trong, không lấy ra được, bí tiểu tiện! Mấy hôm chẳng dám ăn uống gì cả.
Ảnh minh họa
Lo sợ quá, không biết làm sao được, mới nhỏ to nói thật sự tình với vú già rằng:
- Bây giờ tôi đã trót lỡ như thế, thì vú xem ai có cách gì chữa được, tìm hộ tôi.
- Có phải vậy, để tôi đi ra phố xem.
- Ừ, vú cố giúp tôi.
Vú già vâng lời ra đi.
Nguyên ở cách đấy mấy phố, có một ông thầy chữa mắt giỏi lắm, xưa nay đã có tiếng; trước cửa thường treo cái biển vẽ một con mắt. Chẳng may hôm ấy thằng người nhà đem biển treo sai, hóa ra con mắt dọc.
Vú già kia đi đến đấy, trông thấy biển, chắc rằng nhà ông thầy mình đi tìm đấy rồi; mừng lắm, mới vào thưa rằng:
- Thưa thầy, cô tôi đau mấy hôm nay, không ăn không uống gì được. Cho tôi lại đón thầy, mời thầy đến chữa hộ.
Nói đau thôi, chứ cũng không có nói đau ở đâu, bởi vì bụng nghĩ rằng nói thế ông thầy tự khắc hiểu; mà ông thầy cũng tưởng cô nó đau mắt, cho nên mới hỏi rằng:
- Cha, chả! Đau đến nỗi không ăn không uống được kia à? Thế thì nặng lắm! Có khi phải đánh mới xong! Vú cứ về trước đi, để tôi sắp đồ sắp thuốc, rồi tôi lại ngay.
Vú già về nói cho cô mừng. Một nhát, ông thầy đến. Cô ả thẹn, nằm ở trong buồng, đóng kín mít cửa; tối om. Lúc ông thầy vào, thấy tối, lại khen:
- Ừ được, kín thế này thì đỡ nắng, đỡ gió, và cũng không chói... Nào, đau thế nào cho tôi xem!
Ông thầy lấy tay sờ, rồi kêu lên rằng:
- Chết chửa! Đau từ bao giờ mà sao lại không cho gọi tôi trước, để đến bây giờ mộng thịt lồi lên như thế này, mới cho gọi tôi? Giả thử để chậm một hôm nữa thì có trời chữa!
Cô ả nhịn không được, bật cười mạnh quá, băng cả chuối và vãi cả đái ra.
Ông thầy thấy thế, tưởng rằng nổ con ngươi; sợ lắm, ù té chạy mất. Hốt hơ, hốt hoảng về nhà bảo đầy tớ cất ngay biển đi, kẻo nó đến nó bắt đền thì chết. Ai hỏi xin thuốc cũng chối, không bán và không chữa cho ai nữa.
Cách ba hôm sau, cô ả cho vú già mang buồng cau lại tạ thầy.
Vú già đem cau đến, ông thầy tưởng nó đến bắt đền, vội vàng chối rằng:
- Không, nhà tôi có chữa chạy gì cho ai đâu?
- Thưa thầy, thầy quên. Thầy mới lại chữa cho cô tôi hôm nọ, bây giờ cô tôi khỏi cả rồi, sai tôi đem cau lại tạ thầy đây mà!
Ông thầy bấy giờ mới ngớ người, chẳng hiểu ra làm sao!
Theo 24h.com.vn
Cô bé Ấn Độ mắc bệnh lạ, ngày nào cũng 'khóc ra bông' Khi mắt xuất hiện những cục nhỏ màu trắng giống như bông, Manasi bị dân làng xa lánh vì cho rằng cô bé bị thần linh trừng phạt. Manasi học lớp 6, sống tại một ngôi làng ở Pachkhura (Ấn Độ). Cô bé bị nhiều người xa lánh vì vào tháng 8 vừa qua, em gặp vấn đề về mắt. Đôi mắt của...