Lá đơn ly hôn nghiệt ngã của người vợ xinh đẹp sau 10 năm chung sống
Một buổi chiều, Hùng trở về, Huệ đã rời đi từ lúc nào. Trong thư, cô nói rõ bản thân quá mệt mỏi vì cuộc hôn nhân này và không thể cố gắng thêm một giây phút nào nữa…
Khi Huệ đi rồi, Hùng cảm thấy trống rỗng vô cùng, anh không ngờ cuộc hôn nhân 10 năm lại kết thúc cay đắng như thế. Dù anh đã cố níu kéo, nhưng không thể, bởi Huệ đã không còn đủ kiên nhẫn để chịu đựng nỗi đau mà cô và gia đình chồng đang trải qua.
Hùng và Huệ yêu nhau từ khi còn ngồi trên ghế giảng đường. Ngày đó, Huệ là cô gái xinh đẹp, nhan sắc nổi bật ít ai sánh bằng. Hùng thuộc diện công tử, đẹp trai, con nhà gia giáo ở Hà thành.
Giữa hai người có điểm chung đều đam mê âm nhạc. Cả hai gặp nhau trong một buổi biểu diễn ca nhạc của trường, từ đó, nảy sinh tình cảm. Về phía gia đình Hùng, mẹ anh cũng rất quý Huệ, bởi cô có nét đẹp hiền dịu, gia đình ở quê cũng cơ bản.
Hùng đau đớn vì không thể giữ nổi hạnh phúc của mình (Ảnh minh họa).
Sau khi ra trường, ổn định công việc, cũng là lúc bố Hùng ốm nặng, trước khi qua đời, ông có nguyện vọng muốn nhìn con trai yên bề gia thất. Để bố yên lòng, Hùng và Huệ chính thức làm đám cưới.
Ngày bố chồng mất, ông dặn Hùng phải cố sinh được cậu con trai nối dõi tông đường. Chính điều đó đã tạo áp lực về sau cho Huệ.
Thời gian trôi nhanh, hôn nhân của Huệ và Hùng cũng bước qua 10 năm, dù chạy chữa khắp nơi, nhưng họ vẫn không có lấy nổi một mụn con. Bác sĩ nói, nguyên nhân do Huệ. Tuy nhiên, cả hai vẫn cố gắng tìm một tia hy vọng dù là mong manh nhất.
Dạo gần đây, mẹ chồng tham gia hội văn nghệ phường, bà đi miết tới tối mịt mới về. Nghe người ta khuyên, mẹ chồng Huệ mua đủ thứ thuốc động viên con dâu, con trai uống. Thậm chí, nghe nói ở đâu có thầy giỏi, thuốc tốt, bà bắt con đến tìm khám bằng được.
Chưa kể, bao năm nay, tình yêu của mẹ chồng dành cho Huệ vẫn không hề thay đổi, bà chăm lo cho cô từng tí một. Đêm nào Huệ làm việc khuya, bà vẫn hầm cho cô nồi cháo gà, cháo sườn mang vào tận phòng. Bà động viên con dâu: “Con đừng nản chí, có những người hiếm muộn tới 15 năm, người ta vẫn kiên trì, rồi ông trời cũng chẳng phụ công đâu con à”.
Video đang HOT
Huệ biết, mẹ chồng nói vậy, nhưng tự sâu thẳm khóe mắt, bà buồn lắm chứ. Bao năm nay, bà vẫn khát khao tiếng cười trẻ thơ, mỗi chiều đi thể dục, thấy người ta ẵm cháu, bà im lặng tránh ra chỗ khác để không tủi thân.
Chính sự quan tâm, chăm sóc của mẹ và chồng khiến Huệ cảm thấy buồn lòng vô cùng. Cô nhận thấy, bản thân không xứng đáng với tình yêu thương đó. Bao lần, Huệ quyết định dừng mối quan hệ này lại, nhưng rồi cô không đành lòng.
Chiều nay, thấy mẹ chồng mang về 10 thang thuốc, thấy Huệ bà đon đả: “Con ráng uống nhé, thấy bảo thuốc này linh nghiệm lắm, bao nhiêu người uống đều được”. Bà nói rồi tíu tít kể chuyện người này, người kia để động viên cô, khi đó, Huệ nước mắt lưng tròng. Huệ hiểu, bà khao khát có cháu thế nào…
Một buổi chiều, Hùng trở về, Huệ đã rời đi từ lúc nào. Trong thư, Huệ cũng nói rõ, cô quá mệt mỏi vì cuộc hôn nhân này, và cô không thể cố gắng thêm một giây phút nào nữa.
Huệ nhắn nhủ: “Em cảm thấy mình đang là gánh nặng của anh và mẹ, em không đủ sức gắng gượng nữa… Anh hãy tìm một người con gái yêu thương anh hơn. Em tin anh sẽ hạnh phúc vì anh xứng đáng được như thế”. Đọc tới đây, Hùng không giấu nổi những giọt nước mắt đau đớn, bởi anh còn yêu Huệ rất nhiều, anh không muốn cả hai lại kết thúc thế này…
Theo Thùy Dương (Người đưa tin)
Đêm trước ngày ly hôn, vợ chỉ làm điều này mà khiến chồng gục khóc xin tha thứ
Ngày anh đặt lá đơn ly hôn trước mặt chị, chị đã gào khóc, nhào đến đánh anh yếu ớt.
ảnh minh họa
Chị và anh được xem là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ. Nhà chị vốn nghèo khó trong xóm, ngược lại anh lại sống trong giàu sang. Cũng vì vài lần anh nghịch ngợm mà anh và chị quen nhau. Cứ như cách nhau cả một thế giới, vậy mà họ cũng có thể chơi với nhau từ nhỏ cho đến khi trưởng thành. Giữa họ ban đầu chỉ là tình bạn khó khăn giữa hai gia đình quá cách xa nhau. Dần rồi lớn lên, anh và chị cùng học cấp 3 và đại học, tình yêu cứ lớn dần lúc nào không hay.
Tất nhiên gia đình anh không chấp nhận cuộc hôn nhân quá chênh lệch này. Anh bỏ nhà đi cả năm trời, chị phải làm quần quật để giúp anh đóng tiền học phí. Anh chị đã phải đấu tranh suốt 3 năm dài như thế để được cái gật đầu từ ba mẹ anh. Nhưng họ có một điều kiện là chị phải nghỉ việc khi về làm dâu. Chị chấp nhận từ bỏ công việc và ước mơ của bản thân. Mọi điều lúc đó chị làm cũng chỉ vì anh.
Chị làm dâu khổ sở trăm bề. Nhà lầu 5 tầng nhưng mẹ chồng chị không muốn thuê người giúp việc, một mình chị phải lau dọn hằng ngày. Ba chồng lại khó ăn uống, chị làm đồ ăn lúc nào cũng không vừa ý ông. Quần quật cả ngày, nhưng chỉ cần thấy anh về là lòng chị lại hồ hởi như chưa hề thấy mệt mỏi. Nhưng chỉ có cách này ba mẹ anh mới chấp nhận chị, chị mới có một danh phận rõ ràng. Và anh buộc mình phải cố gắng làm việc để có được cái nhà để ra riêng. Anh phải đủ mạnh thì mới có thể bảo vệ được chị.
Cưới nhau được hai năm thì chị mang thai. Dù bầu bì cực nhọc nhưng chị cũng không được nghỉ tay, vẫn chậm chạp làm hết cái này đến cái kia. Rồi bé Ly chào đời. Vì là cháu gái nên ba mẹ chồng lại khó khăn hơn với chị. Không ít đêm chị khóc rưng rức ôm con, còn anh vẫn đang cặm cụi trên công ty. Đến năm thứ ba thì anh cũng có được căn nhà riêng, anh chị cứ vỗ về nhau, ổn rồi, ổn cả rồi. Họ đã nghĩ từ giờ có thể hạnh phúc trọn vẹn được rồi.
Nhưng chẳng ai ngờ được anh lại ngoại tình. Như thể trời đất sụp đổ trước mắt chị khi hay biết. Tất cả cũng chỉ vì từ khi dọn ra ở riêng, anh ngày càng bận rộn hơn. Chị vẫn chỉ ở nhà chăm lo gia đình, con cái. Anh đi đâu, anh làm gì, anh gặp ai, cũng dần dần chẳng nói với chị nữa. Anh có khó khăn gì thì người đầu tiên anh nghĩ đến đã không còn là chị. Chỉ vì anh nghĩ chị ở nhà không thì biết gì, hiểu được bao nhiêu? Và anh đã chọn một người khác san sẻ hết những điều đó, thay cho chị.
Ngày anh đặt lá đơn ly hôn trước mặt chị, chị đã gào khóc, nhào đến đánh anh yếu ớt. Anh vẫn để chị đánh, vì anh biết mình sai. Đàn ông ngoại tình luôn như thế, biết sai nhưng không muốn sửa. Những ngày sau chị đã thôi nức nở, im lìm, chị ký vào đơn ly hôn. Tối nay sẽ là đêm cuối cùng hai người là vợ chồng trước khi ra tòa. Chị muốn anh về nhà sớm, thay vì về trễ như mọi khi. Anh đồng ý.
Tối hôm đó, anh lặng người khi thấy chị mặc chiếc váy tháng lương đầu tiên. Đó là khi anh kiếm tiền bằng chính sức của mình, không còn bất kì sự giúp đỡ nào của gia đình. Chị vào bếp, nấu những món anh thích ăn nhất. Canh chua không bỏ giá, thịt kho không tiêu, đồ xào không hành. Những điều nho nhỏ ấy chị đều nhớ hết. Anh ngồi xuống ăn cùng chị và con. Anh thấy lạ, chỉ vì quá lâu rồi anh không ăn cơm chị nấu.
Chị muốn anh xem TV cùng chị, là chương trình gửi bài hát theo yêu cầu đã có suốt 10 năm nay. Đây là chương trình ngày trước anh và chị đã từng rất thích, anh còn từng gửi một lá thư thật dài cho chị trên đây. Hồi ức như chỉ mới ngày hôm qua. Cũng thế này, anh và chị ngồi cạnh nhau trong căn phòng trọ chật hẹp. Giờ đây, vẫn là chị ngồi bên anh , điều mà lâu lắm rồi hai vợ chồng không làm. Anh ngước mắt qua nhìn vợ. Chị vẫn vậy, vẫn ánh mắt mong chờ từng bài hát vang lên. Nhưng anh giật mình, sao chị lại gầy đến thế, thời gian đã in hằn hết thảy lên những nếp nhăn của chị. Giữa thực tại và quá khứ, anh thấy mình là kẻ tồi tệ hơn bao giờ hết.
Chương trình kết thúc lúc 10 giờ đêm, anh và chị vào phòng ngủ. Anh đã lên giường, chị đến nằm cạnh anh, đưa cho anh một cuốn sổ.
- Công thức mấy món anh thích em đều có ghi lại. Anh có thể gợi ý để cô ấy nấu. Dù sao ăn ngon ngủ yên vẫn sẽ dễ chịu hơn
- Trời lạnh thì anh đừng có cố đi bơi, mũi đã không tốt, vẫn là nên cẩn thận
- Tối ngủ nên để bên giường một chai dầu. Hay cứ mua 1 lốc để ở nhà, vì anh sẽ chẳng nhớ anh làm mất chúng ở đâu đâu
- Anh hay để chìa khóa xe trong túi quần, đừng quên rồi lại kiếm cả buổi tối
- Anh lại hay đi vệ sinh rồi lại để điện thoại luôn trong nhà tắm. Đừng quên rồi lại phải loay hoay cả buổi
- Ba mẹ anh rất khó tính. Mẹ thích ăn hơi ngọt, ba lại thích mặn. Anh nói với cô ấy, vẫn là nên múc hai bát canh riêng cho hai người, vậy sẽ không bị la
...
Chị đã nói rất nhiều, nhiều đến mức chị ngủ thiếp lúc nào cũng không hay biết. Anh vẫn luôn im lặng nghe hết những điều chị nói. Trái tim anh từ những nhịp rung nhè nhẹ bỗng chốc vỡ òa. Vì những điều chị nói, có khi anh còn chẳng để tâm đến, vậy mà làm sao chị có thể nhớ được hết?
Chính là vì chị đã dành hết thảy thời gian và yêu thương của mình để dành cho anh. Chị không biết về thương trường, về hàng tá những vấn đề của anh, nhưng chị vẫn luôn biết cách yêu thương và dành mọi điều cho anh. Cho đến khi biết anh không còn ở bên, chị vẫn không yên tâm. Chỉ vì chị sợ anh sẽ không được nhân tình yêu thương như chị đã từng dành cho anh. Anh đã quên, mình từng yêu một người phụ nữ như chị. Anh đã quên, cho đến tận ngày cuối như thế này. Anh gục khóc, miệng thốt lời xin lỗi dù chị đã ngủ say.
Sáng hôm đó, chị tỉnh dậy trễ hơn mọi ngày, bên cạnh đã không thấy anh. Chị buồn bã, định dậy thay đồ rồi đến tòa án. Nhưng cạnh giường, chị chợt thấy tờ giấy anh để lại: "Đừng đến tòa án nữa. Hãy mặc bộ đồ thật đẹp đợi anh cùng nấu một bữa cơm ngon, được không em?"
Chị nức nở, nhưng miệng lại mỉm cười
...
Cuộc sống vợ chồng sẽ có những lúc khiến cả hai như chẳng còn cần nhau trong đời. Những lúc như thế, hãy vỗ về nhau bằng những hồi ức, yêu thương mà ta từng có với nhau. Đã đi qua những gì, có với nhau bao nhiêu điều? Để ta biết rằng trước khi lạc bước, đã từng bắt đầu một cách đầy yêu thương và khao khát thế nào. Hôn nhân đến cuối cùng, không phải là phút chốc, mà là lâu dài, là bền vững cùng nhau như thế...
Theo Phunusuckhoe
Vì cuộc gọi cho mẹ chồng lúc nửa đêm hôm ấy mà tôi bị chồng ném đơn ly hôn vào mặt Anh đi rồi tôi vẫn không sao tin được vì tôi mà mẹ chồng nhập viện. Tôi chỉ định nói cho xả giận thôi chứ không nghĩ đến hậu quả. Tôi biết mình sai rồi nhưng chẳng có cơ hội sửa lỗi. (Ảnh minh họa) Tôi thuộc mẫu phụ nữ thông minh, mạnh mẽ, không ngại va chạm. Bản tính ấy giúp tôi...