Lạ đời, bồ khiến tôi có bầu rồi mong tôi coi con như là con đẻ của chồng tôi
Chúng tôi lén lút với nhau hơn 1 năm, ngọt ngào và lãng mạn, tưởng chừng không thể xa nhau. Nhưng khi tôi biết tin mình có bầu, tôi đã choáng váng vô cùng.
Ngày tôi có bồ, tôi không tin lại có một ngày ,chính anh là người cổ động tinh thần sống của tôi, khiến tôi có động lực và niềm tin hơn trong cuộc sống với chồng của mình chứ không phải là anh. Yêu anh, vì tôi đã chá.n chồn.g và không muốn có thêm bất cứ một sự ràng buộc nào với chồng nữa. Sau hơn 3 năm chung sống với chồng, ngoài những lời đay nghiến lạnh lùng của nhà chồng, tôi không nhận được một câu nào tử tế. Chỉ vì tôi chậm con mà chồng không những không động viên tôi còn nói những lời khó nghe. Anh đổ hoàn toàn tội lỗi lên đầu tôi, nói là tại tôi mà anh không có con. Bố mẹ anh cũng vậy, gieo vào đầu tôi những câu nói khiến tôi ngột thở…
Cuộc sống với gia đình chồng không có một ngày vui, tôi cảm thấy tuyệ.t vọn.g trong chính cuộc hôn nhân của mình. Có những lúc muốn b.ỏ chồn.g nhưng lại nghĩ, giờ b.ỏ chồn.g thì bố mẹ lại suy nghĩ, lại khổ sở nên tôi chọn cách sống bàng quan, thờ ơ, không thèm quan tâm tới ai cả. Tôi sống theo cách của tôi và tôi có bồ…
Tôi yêu người đàn ông là bồ tôi, yêu thật lòng, vì ở bên anh, tôi cảm thấy vui vẻ, được quan tâm và bình yên vô cùng. Anh có gia đình, anh không thể là của tôi, tôi hiểu. Chúng tôi chỉ là hai kẻ cô đơn tìm đến nhau. Anh cũng nói với tôi, anh không thể bỏ gia đình anh dù anh thật lòng yêu thương tôi và anh luôn cầu chúc cho tôi hạnh phúc.
Tôi không biết nói gì, chỉ biết khóc khi anh nói những lời đó. Chính người làm mẹ như tôi lại không nghĩ được việc phải giữ lại con và nuôi con của mình. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi lén lút với nhau hơn 1 năm, ngọt ngào và lãng mạn, tưởng chừng không thể xa nhau. Nhưng khi tôi biết tin mình có bầu, tôi đã choáng váng vô cùng. Tôi nói với anh, và định bỏ thai, vì sợ anh sẽ phải ràng buộc vì tôi. Anh khóc, lần đầu tiên tôi nhìn thấy giọt nước mắt đàn ông rơi. Anh bảo, tôi đừng b.ỏ co.n vì con không có tội, anh muốn tôi hãy coi con là con của chồng tôi và quay về sống vui vẻ bên chồng. Có thể, đây là kết quả của việc, chồng tôi vô sinh. Và khi có con, chồng tôi sẽ hạnh phúc và có thể sẽ thay đổi ý định và thái độ với vợ. Vả lại, rất có thể chồng tôi sẽ không bao giờ sinh được con thì bí mật này, chỉ hai chúng tôi biết.
Video đang HOT
Tôi không biết nói gì, chỉ biết khóc khi anh nói những lời đó. Chính người làm mẹ như tôi lại không nghĩ được việc phải giữ lại con và nuôi con của mình. Tôi còn sợ chồng phát hiện mối quan hệ này và định b.ỏ co.n. Anh cũng nói, anh không thể nuôi con được nên muốn gửi gắm con cho người đàn ông khác chăm sóc giúp. Anh không thể làm cha của đứ.a tr.ẻ thì có người khác thay thế anh. Nhưng anh thừa nhận, anh yêu tôi thật lòng, thật sự rất yêu và mong tôi sống hạnh phúc bên gia đình.
Tôi không biết phải nói với anh lời nào, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Từ hôm bụng tôi lùm xùm, anh đã bảo tôi phải nói với chồng. Tôi cũng đã nghĩ mọi cách nói sao cho chồng tin. Anh cũng muốn tôi làm việc đó và muốn tôi sống vui vẻ, vì anh không thể sống bên cạnh tôi. Tôi thật sự không biết nói gì lúc này, chỉ sợ chồng không tin tôi và làm vậy thì có lỗi với chồng tôi không. Chỉ là, tôi nghĩ, chồng tôi không sinh được con thật chứ đâu phải là tôi. Tôi còn muốn cho anh biết mặt, muốn nói với anh đây là con của người khác để anh và gia đình anh khỏi đổ tội cho tôi.
Giờ, tôi phải làm gì đây, không lẽ, tôi chọn làm mẹ đơn thân và từ bỏ cuộc hôn nhân và cả người đàn ông tôi yêu?
Theo PNVN
Lạ đời: Chồng cưới vợ mới, vợ cũ vẫn ở cùng một nhà!
Nói ra thì khó ai tin, nhưng nó lại là sự thật. Một câu chuyện ở xứ chè nổi tiếng, chồng lấy vợ hai, l.y hô.n vợ cả nhưng vợ cả vẫn sống chung với chồng cũ và vợ mới của chồng!
Lĩnh lấy vợ được 5 năm thì phát hiện ra mình không có khả năng sinh con. Anh đi khám khắp trong Nam ngoài Bắc nhưng không một nơi nào cho anh được kết quả khả quan. Các bác sỹ khuyên anh nên nhận con nuôi hoặc thụ tinh nhân tạo thì mới có thể có đứa con của mình.
Thời gian đó Lĩnh cảm thấy mọi thứ suy sụp khi bản thân anh là con trai duy nhất trong gia đình, tuổ.i cũng đã ngoài 30, bố mẹ cũng đã già, lấy vợ 5 năm rồi mà vẫn chưa có mụn cháu cho bố mẹ vui lòng, hàng xóm, bạn bè dị nghị khiến anh đã mệt mỏi lại càng thêm bế tắc.
Lĩnh bàn với vợ là Lý tìm cách có một đứa con ở bên ngoài và anh sẽ yêu thương nó như con của mình. Áp lực và mong muốn có một đứa con khiến vợ Lĩnh đồng ý ngay lập tức. Cuối cùng, sau hai tháng, vợ Lĩnh cũng mang thai. Khỏi phải nói mọi người trong gia đình vui mừng đến thế nào, cho dù cả nội ngoại hai bên đều biết Lĩnh vô sinh, nhưng vì mong muốn có con cháu cho vui nhà, "muốn có thằng cu chống gậy" nên bố mẹ Lĩnh vui vẻ bỏ qua cả chuyện "tò vò nuôi nhện" để yêu thương con dâu và cái thai trong bụng không khác gì má.u mủ nhà mình.
( ảnh minh họa )
Phần Lĩnh khi thấy vợ mang thai thì tâm trạng anh lại diễn biến theo chiều hướng khác. Lúc đầu anh vui lắm, nhưng đôi khi nghĩ lại cái thai không phải con mình, nghĩ đến cảnh vợ "lang chạ" với một gã nào đó mà mình không biết chỉ để có một đứa con.
Chưa bao giờ Lĩnh hỏi vợ "gã đó là ai?", nhưng trong lòng anh không khỏi thấy khó chịu về điều đó. Là tình cũ? Hay là đồng nghiệp? Là ai giữa những gã đàn ông mà Lĩnh biết? Gã sẽ nhìn Lĩnh như một thằng thất bại toàn tập và đang làm thêm một việc là nuôi con cho hắn, chấp nhận cho vợ đi chim chuột bên ngoài. Lần 1 chẳng lẽ lại không có lần sau, lần sau nữa?
Những suy nghĩ tiêu cực càng ngày càng lấn sâu vào tâm trí Lĩnh cho đến khi vợ anh sinh con. Lĩnh lấy cớ đi công tác để không phải nhìn thấy đứ.a tr.ẻ ấy, dù cả gia đình đang hoan hỉ vì có thằng cu chống gậy, đích tôn thì Lĩnh vẫn thấy bản thân mình chẳng hề có chút liên quan đến đứ.a tr.ẻ.
Lần đi công tác này Lĩnh vô tình gặp Ngọc, một người phụ nữ li hôn 3 năm và đang nuôi con một mình. Sự cô đơn, tổn thương và sự đồng cảm nơi Ngọc từ câu chuyện của Lĩnh khiến hai người gần nhau. Sau chuyến công tác 2 tháng ấy, Lĩnh và Ngọc thực sự đã yêu nhau. Lĩnh muốn sống với Ngọc chứ không phải với Lý. Dù Ngọc cũng có con riêng nhưng với Ngọc đó là chuyện "bánh đúc bày sàng" chứ không phải một âm mưu dối trá như Lý, cho dù Lĩnh đã từng đồng thuận.
Lĩnh nói muốn l.y hô.n với Lý. Cả hai bên gia đình đồng loạt bênh vực Lý, bố mẹ Lĩnh còn bảo sẽ không chấp nhận một đứa con dâu nào khác ngoài Lý. Tình yêu với vợ lúc này đã vơi cạn, cho dù có ở bên nhau cũng chỉ là cái xác không hồn. Lĩnh nói sẽ có trách nhiệm với vợ và con, nhưng anh xin vợ hãy kí vào đơn l.y hô.n để anh được tự do đến với người anh yêu.
Lý đa.u đớ.n khôn nguôi vì sự lạnh nhạt và bội bạc của chồng, nhưng trước sự cạn tình ấy, Lý không thể không kí vào lá đơn để giải phóng cho chồng. Bố mẹ chồng thấy con dâu đã chịu thiệt thòi lại phải chịu thêm chuyện li hôn nữa thì lại càng thương xót, không ngừng chử.i bới con trai mình là loại bạc bẽo, sống không có tâm. Ông bà quyết định giữ Lý và con trai ở cùng và bảo không cần phải đi đâu hết, nhà cửa này sẽ là của Lý và con. Lý cũng vì tình cảm của bố mẹ chồng mà dày mặt ở lại nhà chồng cho dù cả hai đã li hôn.
Khi con trai Lý được 1 tuổ.i thì Lĩnh dẫn Ngọc về nhà ra mắt và xin bố mẹ cho phép cưới. Bố mẹ Lĩnh đùng đùng chỉ tay quát mắng và đuổi Ngọc ra khỏi nhà, nói sẽ không chấp nhận một đứa con dâu đã qua một đời chồng lại có con riêng như cô. Ông bà lại dỗ ngon ngọt con trai "mày lấy con Ngọc thì chẳng thà mày chăm con Lý còn hơn. Con con Ngọc thì ai chả biết là không phải con mình, nhưng con con Lý là đứa sau này sẽ thắp hương cho mày, sẽ là cháu đích tôn nhà này. Mày suy nghĩ cho thấu đi!".
Lĩnh bỏ ngoài tai lời khuyên can của bố mẹ, quyết định chọn ngày cưới Ngọc. Anh chỉ xin bố mẹ có mặt trong ngày hôm ấy và làm đúng thủ tục cho Ngọc đỡ tủi thân, bố mẹ anh dù bực tức thế nào nhưng con trai mình thì vẫn không thể bỏ, cho dù trong lòng thương con dâu lắm!
Ngày cưới, mọi thủ tục diễn ra như mọi đám cưới khác. Chỉ lạ ở chỗ là vợ cũ cũng bế con tham dự lễ cưới, mặt như đưa đám, lúc chụp ảnh cũng đứng cạnh để chụp chung với cô dâu chú rể. Nhìn cảnh 1 ông 2 bà 2 đứa con khác má.u tanh lòng đứng chung bức ảnh, khách dự tiệc cũng thấy bi hài.
Sau lễ cưới, Lĩnh dặn Ngọc nên ở lại nhà để làm dâu vài ngày cho phải đạo rồi sẽ ra ở riêng chứ không thể sống cảnh thế này được. Ngọc vì yêu chồng nên cũng chấp nhận cảnh làm dâu trong khi dâu cũ vẫn ngang nhiên ở chung với bố mẹ chồng, quả là điều xưa nay chưa từng có.
Bà mẹ chồng vốn ghét Ngọc nên cư xử nhất bên trọng nhất bên khinh ra mặt. Nhiều khi Lĩnh đi làm về là thấy vợ khóc rưng rức, tính ra nói chuyện với mẹ thì lại thấy vợ cũ và con trai đang tỉ tê với bà nội, Lĩnh cũng lấy làm ngán ngẩm. Anh quyết định không "báo hiếu" gì nữa, tìm thuê một căn nhà riêng rồi đón vợ và con riêng của vợ ra ngoài sống.
Thế là Lĩnh và Ngọc ở riêng, thi thoảng dịp lễ tết thì lại về nhà nội để thực hiện bổn phận, còn Lý và con trai vẫn ở chung với bố mẹ chồng, chuyện thật hiếm có khó tìm.
Theo Công luận
20 năm trời tìm con, đến khi tìm được thì biết nó không phải con đẻ mình Ông sững sờ. Hóa ra cái điều mà ông lo sợ là có thật. Lúc bế con lên, cái cau mày của công chính là phát hiện ra đứa con không có nét giống mình nhưng ông không dám tin, không dám nghĩ. Ông quyết đi tìm bà, dù có phải đi đâu, ông cũng phải tìm bằng được bà. (Ảnh minh họa)...