Là định mệnh Anh có tin hay không?
“Đau đớn nhất không phải là khi ta phải khóc đến một lít nước mắt, mà đau đớn nhất là khi ta cảm nhận tim mình đang thắt lại nhưng nước mắt không thể nào rơi”.
Em từng sợ một ngày nào đó rồi mỗi buổi sáng khi thức dậy em sẽ chẳng cần phải gọi anh dậy cùng, sợ mỗi tối cứ đợi rồi đợi nhưng vẫn không thấy tin nhắn anh chúc ngủ ngon.
Em từng sợ rồi chúng ta sẽ trở về như cũ, không còn được quan tâm chăm sóc, chẳng còn được anh nhắc đi ngủ sớm.
Em từng sợ chúng ta sẽ như những người chưa từng quen biết, sợ một ngày anh bước ra khỏi cuộc sống của em nhẹ nhàng như khi anh đến ngày đầu tiên.
Vậy mà bây giờ, tất cả đã xảy ra.
Em ước phải chi đó chỉ là giấc mơ, hoặc là quá khứ – những tháng qua chỉ là mơ, để khi em thức dậy, em sẽ mỉm cười tiếc nuối vì giấc mơ quá hạnh phúc đã qua.
Hoặc là hiện tại chỉ là mơ, để khi em giật mình choàng tỉnh, mọi thứ vẫn còn vẹn nguyên như lúc đầu.
Nhưng anh biết không, một lần đổ vỡ sẽ khiến người ta tổn thương, nhiều lần đổ vỡ sẽ khiến người ta chai lì. Em đã quen dần với sự đổ vỡ, quen dần với việc những người em yêu thương, trân trọng sẽ rời bỏ em, bằng một lý do nào đó và nhất định phải là như vậy.
Và anh biết không, câu chuyện của chúng ta đẹp đến mức bất cứ ai khi biết được họ cũng đều nghĩ em đang kể lại một câu chuyện được đọc trong tiểu thuyết.
Video đang HOT
Lần đầu tiên gặp anh, em cứ nhìn anh mãi vì thật sự trong em gợi lên một cảm giác thân thuộc và gần gũi biết bao, em cố nhớ lại mọi thứ, nhưng sự thật là chúng ta chưa từng gặp nhau trước đó.
Vậy mà em cứ nghĩ suy, cứ cố gắng nhớ, vì em chắc chắn đấy không phải là lần đầu tiên. Và rồi em cũng nhớ ra. Đúng là lần đó không phải là lần đầu tiên em gặp anh. Mà là lần thứ hai.
Lần đầu tiên gặp anh là trong giấc mơ, em là cô dâu, anh là chú rể. Chúng ta nhìn nhau đầy hạnh phúc. Em cứ nghĩ do em mơ mộng nhiều nên mới mơ một giấc mơ kì lạ như vậy. Em cũng từng muốn được gặp người chú rể trong giấc mơ đó, tại sao một người xa lạ lại xuất hiện trong giấc mơ của em?
Vậy mà em đã gặp thật. Nói một cách chính xác thì anh chính là người trong mơ bước ra hiện thực.
Từng ánh mắt ta vô tình lướt qua nhau, từng nụ cười phớt lờ trên gương mặt, mọi thứ đều thật kì diệu.
Rồi khi anh đến và muốn làm bạn với em, kể từ đó, em tin rằng anh chính là định mệnh mà người ta hay nói đến.
Có những quan tâm yêu thương đong đầy đến mức em cứ ngỡ mình đã yêu nhau từ trong giấc mơ ấy. Đối với em, anh thật là đặc biệt. Em đã yêu thương anh từ ánh mắt đầu tiên như thế.
Và giờ đây, mọi thứ vẫn vẹn nguyên, chỉ có anh là thay đổi. Em không trách, cũng chẳng hờn giận anh. Vì em chẳng có lý do nào để giận anh cả.
Những điều đã qua, em không cố quên đi, mà em sẽ giữ, giữ nó như một món quà mà em sẽ luôn trân trọng.
Từng tin nhắn từ anh, có lúc em muốn xóa đi, nhưng em lại không làm được.
Bởi em sợ, khi xóa đi rồi em sẽ chẳng còn cơ hội được đọc lại nó lần nào nữa.
Trong em đang cào cấu, đấu tranh nhau, nhưng khi gặp anh, em vẫn phải cố giữ mọi thứ êm đềm như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Nhưng anh ơi! Em tin rồi em sẽ nhanh chóng vui trở lại. Em tuy yếu đuối, dễ tổn thương, nhưng luôn mạnh mẽ khi thật sự cần. Và giờ đây, em cần sự mạnh mẽ đó.
Tạm biệt nhé – người em yêu thương!
Theo Guu
Tình đầu chóng tàn nhưng mà lâu quên...
Mối tình đầu đã qua, nhưng em đi mãi, vẫn cứ thấy nó vẹn nguyên trong sâu thẳm trái tim mình...
Quá khứ - điều mà chỉ trở về trong từng lần hồi tưởng, hiện hữu trong từng giấc ngủ mơ đứt quãng. Chúng ta thường ao ước được một lần quay trở về quãng thời gian đã trải qua, có người muốn về chỉ để sửa chữa lỗi lầm của mình, có người muốn về chỉ để thay đổi một quyết định nào đó. Nhưng em, dù có quay lại vẫn sẽ yêu anh như ngày đầu tiên.
Thời gian là thứ liều thuốc giảm đau của tình yêu, tùy người, tùy chuyện mà có tác dụng nhanh hay chậm. Đối với em, thời gian càng dài thì tình cảm càng đẹp, dẫu rằng bây giờ hai chúng ta đã mang danh là "người yêu cũ".
Những gì đã qua, em chỉ còn giữ lại chút tình trong veo như một sớm thức dậy có nắng, có gió lao xao. Mối tình đầu, mối tình của những điều chưa trọn vẹn nhưng đủ để chúng ta phải nhớ, phải giữ gìn, phải nâng niu.
Đi qua rồi cái thời thương nhớ vụng về một ai đó, đi qua rồi cái thời ngại ngùng yêu một nụ cười, em nhận ra rằng dù cho có quyết định lại vạn lần thì em vẫn sẽ đồng ý yêu anh, vẫn sẽ đồng ý nắm chặt một bàn tay ấm áp.
Người ta thường nói tình đầu là khó lâu bền, và chuyện của chúng mình cũng chóng vánh như một ngày trời bắt đầu bớt lạnh vậy. Chóng tàn mà lâu quên.
Kỷ niệm giữa em và anh không nhiều, chính vì thế mà em trân trọng từng đoạn ký ức của cả hai, trân trọng sự ra đi của anh như một nốt trầm trong một bản tình ca. Em đã quên mất lý do vì sao chúng ta lại rời xa nhau như thế, nhưng lại nhớ rất rõ ràng nụ cười của anh, câu nói của anh, món quà của anh... nhớ rất rõ ràng những điều tốt đẹp thuộc về anh.
Sau này, em sẽ còn gặp nhiều người khác nữa, sẽ lại có một happy ending trong một câu chuyện tình thật đẹp nhưng có lẽ mối tình đầu của nhiều năm về trước vẫn hiện hữu trong trái tim em. Không phải để đau khổ, không phải để nhớ anh, yêu anh, mà em muốn được để dành một đoạn đường của tuổi trẻ chênh vênh.
Tình yêu, thường chẳng có lý do. Trái tim cũng không muốn giải thích vì sao mình lại yêu một ai đó hết lòng, vì sao mình lại giữ lại một chút tình ngọt nhạt, vì sao chúng ta lại chẳng thể đến với nhau.
Hơn nhiều lần em nghĩ, nếu năm đó không yêu anh thì liệu rằng bây giờ em có hạnh phúc hơn không. Em không thể tự trả lời những nghi ngờ của bản thân, nhưng em hiểu, nếu không yêu anh thì tuổi trẻ của em sẽ mất đi một phần ký ức thật đẹp, một phần ký ức leng keng như tiếng chuông gió cuối mùa đông.
Mối tình đầu đã qua, nhưng em đi mãi, vẫn cứ thấy nó vẹn nguyên trong sâu thẳm trái tim mình...
Theo Guu
Có lẽ ... anh đã quên em rồi ! Bất chợt em nhận được tin nhắn từ hộp thư trên facebook của bạn thân. Bạn thân hỏi em xem đã nguôi ngoai tình cũ hay chưa. Em lưỡng lự chừng ít phút, nhanh tay trả lời bằng một icon tươi rói và nói rằng em ổn, hoàn toàn ổn, tình cũ cũng đã nguôi ngoai rồi. Vậy mà ngay sau đó em...