Là con gái hãy lấy chồng!
Ông trời ban cho phụ nữ nhan sắc và thiên chức làm mẹ, làm vợ. Một người phụ nữ hạnh phúc chính là người có được người đàn ông yêu thương mình ở bên cạnh…
Người ta bảo, người phụ nữ dù thành đạt đến mấy, giàu có đến mấy thì vẫn chưa đủ. Vì dù thế nào, đối với một người phụ nữ, gia đình vẫn là điều quan trọng nhất, một mái ấm có chồng, có vợ mới là điều mà họ mong muốn.
Ông trời ban cho phụ nữ nhan sắc và thiên chức làm mẹ, làm vợ. Một người phụ nữ hạnh phúc chính là người có được người đàn ông yêu thương mình ở bên cạnh, có được những đứa con kháu khỉnh, vui vẻ, khỏe mạnh, đó chính là tổ ấm mà họ muốn vươn tới.
Nhiều người phụ nữ hiện nay có xu hướng không muốn lấy chồng, muốn sống độc thân, hoặc là muốn làm mẹ đơn thân, một mình nuôi con. Với họ, chuyện lấy chồng là điều gì đó xa vời, là chuyện mà họ không muốn nghĩ tới. Có nhiều nguyên nhân khiến một người không muốn lấy chồng, một là họ đã hoàn toàn mất niềm tin vào đàn ông, không tin rằng, đàn ông có thể mang lại cho họ cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Hai là, họ thích tự do, không thích ràng buộc vào cái gọi là gia đình, chồng con. Họ muốn làm điều mình muốn, tự nuôi con mình và không muốn chịu ảnh hưởng hay sống phụ thuộc vào một người đàn ông nào khác.
Có quá nhiều quan điểm khác nhau trong chuyện lấy chồng. Có nhiều người thừa điều kiện lấy một người chồng tốt, giàu có, có thể lo cho họ và co họ cuộc sống sung túc cả đời, vậy mà họ không thích, họ lại lựa chọn cuộc sốn độc thân. Chị em thường nghĩ, &’chồng con là cái nợ nần’, thế nên, dù thế nào họ cũng vẫn chọn con đường đơn thân làm mẹ.
Chị em thường nghĩ, &’chồng con là cái nợ nần’, thế nên, dù thế nào họ cũng
vẫn chọn con đường đơn thân làm mẹ. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cũng có những người không may vì đã lấy chồng một lần nhưng lại gặp trắc trở trong tình yêu và cuối cùng, họ phải dừng lại, không đi bước nữa. Họ biết, có đi bước nữa thì con họ khổ, không muốn là con anh con tôi…
Với những người từng trải hoặc đã trải qua hôn nhân, chọn con đường làm mẹ đơn thân còn có thể lý giải được. Nhưng hiện tại, có rất nhiều cô gái trẻ, mặc dù cơ hội mở ra trước mắt, có nhiều điều kiện để có một tổ ấm hạnh phúc, họ vẫn chọn con đường đơn thân. Vì sao vậy, vì họ sợ lấy chồng, ám ảnh chuyện có chồng rồi lại ly hôn, ám ảnh những câu chuyện bi đát về gia đình mà người khác gieo vào đầu họ. Họ sợ, lấy nhau rồi, không hiểu nhau, rồi họ lại chịu nỗi nhọc nhằn, khổ sở.
Sợ hơn cả là những người đàn ông luôn thay trắng đổi đen, những người đàn ông nay nói yêu mai đã phản bội. Họ sợ cái gọi là nhà chồng, mẹ chồng con dâu và vì vậy, họ quyết định làm mẹ đơn thân, không lấy chồn
Bất cứ đứa trẻ nào cũng cần có người cha ở bên cạnh, để con được hưởng
trọn vẹn tình yêu thương của bố mẹ mình. (ảnh minh họa)
Đàn bà không biết đó thôi, với một người phụ nữ gia đình vẫn là trên hết. Những lúc mệt mỏi, ốm đau, một mình tủi lắm. Khi đó, chẳng ai chăm sóc mình. Một người chồng dù thế nào cũng là người gắn bó với mình, là người có thể chia sẻ khó khăn, là người có thể chăm sóc mình lúc đau ốm dù rằng anh ta có thế nào đi chăng nữa. Có hai vợ chồng thì càng cần nương tựa vào nhau. Đừng đi theo con đường đơn thân để rồi cô độc cả đời, con không có cha.
Bất cứ đứa trẻ nào cũng cần có người cha ở bên cạnh, để con được hưởng trọn vẹn tình yêu thương của bố mẹ mình. Tình cảm vợ chồng là điều thiêng liêng và cao quý nhất. Làm đàn bà, dù thành đạt tới đâu, hãy nhớ nên có một tấm chồng. Chỉ vì hoàn cảnh không cho phép không thể lấy chồng thì chuyện làm mẹ đơn thân mới là sự lựa chọn cuối cùng.
Người chồng sẽ là người trái gió trở trời có nhau, là người mà đêm hôm tắt lửa tối đnè, bạn có người dựa vào. Chồng bạn sẽ luôn là người đứng bên bạn mỗi lúc bạn khó khăn, lúc có việc lớn cần quyết định. Lấy một người chồng, bạn sẽ thực sự hiểu được vai trò của người đàn ông trong gia đình. Đừng bao giờ suy nghĩ sợ hãi, tiêu cực mà sợ lấy chồng. Hãy cứ lấy chồng đi, gia đình là điều thiêng liêng nhất, dù sao này có thế nào, lúc đó mọi chuyện tính lại cũng chưa muộn…
Theo Ngoisao
Đang 'yêu' vợ bảo nhớ người cũ
Nghĩ lại cảm giác lúc ấy, tôi giống như một kẻ bại trận. Tôi thua cuộc, trong cuộc tình này có lẽ tôi đã quá vội vàng, hoặc là tôi đã sai ngay từ đầu, khi tôi chọn lấy em làm vợ.
Tình cảm của chúng tôi chưa đủ đến mức tiến tới hôn nhân, nhất là về phía em. Nhưng tôi cữ miễn cưỡng, cứ cố gắng để vợ mình là của mình. Tôi luôn hi vọng, lấy nhau rồi sẽ yêu thôi, nhất là phụ nữ. Chỉ cần chúng ta biết cách tâm lý, chiều họ một tí, tìm hiểu sở thích của họ, lãng mạn với họ là rồi trái tim họ sẽ bị ta đánh gục. Tôi cũng tin, vợ mình rồi sẽ yêu mình giống như yêu người đàn ông trước đó.
Vợ từng có mối tình sâu đậm với một người. Nhưng vì thời gian đó, tôi cứ tán tỉnh vợ nên đã tìm mọi cách chia rẽ hai người họ. Tôi cố tình theo dõi người tình của vợ, rồi bàn kế hoạch cho anh ta tán tỉnh cô gái khác rồi chụp hình lại cho vợ xem. Thực ra đàn ông ai chẳng giống ai, ngay cả tôi, dù có yêu vợ bao nhiêu trước khi cưới thì lúc ấy, tôi cũng tính những phương án dự bị. Tức là, vẫn tán tỉnh, đong đưa với cô gái khác nếu như có cơ hội. Vì tôi cũng phải trừ trường hợp, vợ tôi không thích tôi thì còn có chỗ khác ngó nghiêng chứ.
Nhưng tôi cố tình thêu rệt mọi chuyện với hi vọng, vợ sẽ vì thế mà từ bỏ người đàn ông kia. Thật không ngờ, vì hiểu lầm của họ ngày càng sâu sắc, em đã từ bỏ người đó và yêu tôi cho biết mặt. Biết mình chỉ là kẻ đến sau, là người thế chỗ nhưng tôi vẫn cứ hi vọng và hãnh diện, sẽ mang lại hạnh phúc cho vợ. Chẳng ngờ, cuộc hôn nhân ấy với tôi đúng là một sự nông nổi, vội vàng.
Nhưng tôi cố tình thêu rệt mọi chuyện với hi vọng, vợ sẽ vì thế mà từ bỏ người đàn ông kia. Thật không ngờ, vì hiểu lầm của họ ngày càng sâu sắc, em đã từ bỏ người đó và yêu tôi cho biết mặt. (ảnh minh họa)
Sau khi kết hôn, những ngày đầu, vợ tôi sống buồn bã, khổ sở. Vợ luôn thẫn thờ người. Có lẽ là đang nhớ người tình cũ. Tôi cũng cố gắng động viên vợ, bảo, chuyện gì đã qua thì cho qua, bây giờ cũng là vợ chồng rồi nên phải chôn chặt quá khứ mà sống. Âu nó cũng là cái duyên, mỗi người đều có số phận, không ai là có thể sắp đặt số phận của mình được.
Vợ lấy tôi, ngày ngày tôi chiều vợ, quan tâm lo lắng cho vợ từng tí một. Đi trăng mật hay tất cả những ngày tháng vui vẻ, chúng tôi đều lo lắng cho nhau, đặc biệt là tôi. Tôi không so bì gì hết, lúc nào cũng toàn tâm toàn ý với vợ mình. Nhưng mỗi lần quan hệ, vợ tôi cứ tỏ ra yếu đuối, không hào hứng, thậm chí là cảm thấy chán nản, không thiết tha gì chồng.
Bao nhiêu lần, mỗi khi tôi nói chuyện yêu là vợ lại gạt phắt đi, chỉ tính chuyện ngủ. Vợ bảo, bây giờ vợ chưa sẵn sàng với tôi, đợi thêm thời gian nữa.
Tôi chấp nhận và đợi, tới nửa năm tôi cũng chưa được một lần vợ chủ động nói muốn yêu hay ân ái với tôi, tôi như người yêu đơn phương đang cưỡng ép vợ vậy. Bây giờ, tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi vì không biết đến bao giờ vợ mới toàn tâm, toàn ý với mình.
Thú thực, tôi vốn không phải là kẻ vũ phu nhưng nếu bạn là đàn ông và cũng như tôi, liệu bạn có chịu được cảnh này hay không, hay là bạn chỉ muốn túm lấy vợ và tát cho vài cái. (ảnh minh họa)
Có hôm, khi hai người đang vui vẻ bên nhau thì vợ khựng lại, hỏi tại sao thì vợ tôi bảo nhớ người cũ. Trời ơi, không muốn vũ phu cũng không được. Tôi bực quá, đẩy vợ ra và tát cho vợ một cái như trời giáng. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm vô cùng. Vợ tôi thì khóc nức nở, bảo tôi là kẻ dối trá, nói yêu vợ mà lại đánh vợ.
Thú thực, tôi vốn không phải là kẻ vũ phu nhưng nếu bạn là đàn ông và cũng như tôi, liệu bạn có chịu được cảnh này hay không, hay là bạn chỉ muốn túm lấy vợ và tát cho vài cái. Nếu thế, đừng lấy tôi đi, sao lấy rồi giờ còn bày vẽ chuyện tình cũ, tình xưa? Nếu thế, khác gì vợ đang lợi dụng tôi, biến tôi thành trò cười của mình. Thời đại nào rồi, đàn bà lấy chồng là theo chồng, còn kênh kiệu, nhiều chuyện thì chỉ có nước bỏ chồng. Mà bỏ rồi thì còn ai dám rước. Thế nên, nếu đã lấy chồng, tốt nhất không nên bày vẽ chuyện không yêu hay nhớ nhung tình cũ. Đó là đàn bà dại, đàn bà kém hiểu biết thì mới lấy một người không yêu để lấp chỗ trống. Xin chị em hãy nhớ cho, vì đàn ông, họ sẽ không chấp nhận một người vợ ở bên cạnh mình nhưng lại hướng về người khác...
Theo VNE
Tôi ghê sợ chính mẹ ruột của mình Bây giờ, tôi không biết dùng từ nào để nói hết tâm tư của mình. Tôi thực sự đau khổ, tuyệt vọng, thậm chí là nhục nhã ê chề. Tôi không dám nhìn mặt ai, nhất là những người hàng xóm láng giềng. Cái ngày tôi phải &'đeo mo vào mặt' chắc chắn không còn xa nữa. Vì chỉ vài bữa nữa thôi,...