Là con gái đừng đánh đổi danh dự, nhân phẩm và thân thể chỉ để sống sung túc một đoạn đường đời
Như Phạm Băng Băng từng mạnh dạn tuyên bố: “Tôi không cần lấy đại gia, bởi vì bản thân tôi đã là đại gia của chính mình.” Có thể không cần phải quá xinh đẹp, nhưng phải giỏi, sống kiêu hãnh và “tỏa hương”, con gái nhé!
Mấy ngày hôm nay, báo chí và dân mạng xã hội được dịp bàn tán về vụ án bán dâm có liên quan đến những chân dài là Á hậu, MC nổi tiếng và các nữ sinh viên xinh đẹp. Đây không hẳn là một câu chuyện mới, bởi trước đây đã từng có nhiều “chân dài” bị phanh phui trên mặt báo như vậy rồi.
Kể cả có là nghệ sĩ, người nổi tiếng hay chỉ là một cô gái bình thường, thì đối với con gái, đẹp đã là một lợi thế rồi. Nếu đã có sắc vóc lại thêm dáng chuẩn bạn sẽ là hình mẫu mà biết bao người mơ ước. Thời nay thì quan niệm “hồng nhan bạc phận” đã gọi là quá lạc hậu rồi. Người ta vẫn hay đùa rằng “hồng nhan…bạc tỷ” còn gì! Hẳn nhiên những cô gái xinh đẹp thường sẽ gặp thuận lợi hơn trong công việc, tình yêu hay cuộc sống. “Đẹp có quyền” là câu cửa miệng của rất nhiều người. Thế nhưng, không phải cô gái nào cũng biết trân trọng cuộc sống kiêu hãnh ấy.
Ảnh minh họa
Những cô gái đã khoe sắc, mà lại “tỏa hương” nữa thì còn gì tuyệt bằng. Vẻ đẹp là cái trời cho, thậm chí nếu có gương mặt khó nhìn thì bạn cũng có thể trang điểm hoặc phẫu thuật thẩm mỹ để trở nên xinh đẹp hơn. Chỉ có hương thơm – là tính cách, tri thức và nhân phẩm mới là thứ quan trọng tự bản thân mỗi người rèn luyện mà nên. Vậy mà có nhiều cô gái, thay vì học tập, rèn luyện, tự lập, đi bằng chính đôi chân của mình thì lại sống quá dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác. Điều ấy sẽ chẳng có gì quá đáng, cho đến khi họ dùng chính vẻ đẹp bên ngoài và thân thể của mình để làm một cuộc trao đổi.
Trường hợp những người đẹp bán dâm ngày càng phổ biến hơn trong xã hội ngày nay. Họ không phải người “làm nghề” như những cô gái bán hoa lề đường. Cái giá mà người mua – các đại gia bỏ ra cho họ cao hơn gấp rất nhiều lần. Có kẻ chia sẻ, vì cuộc sống khó khăn quá nên họ mới lâm vào bước đường đấy. Nhưng thưa là không, không cuộc sống nào khó khăn đến độ các người đẹp phải đánh đổi cả thân thể của mình, thỏa mãn nhu cầu tình dục nhất thời của bọn đàn ông trăng hoa. Lời lý giải dễ hiểu nhất là các bạn ấy quá lười biếng học tập, làm việc tự kiếm sống như người bình thường. Hoặc giả những cô gái mong muốn có cuộc sống sung sướng, sang chảnh như công chúa nhưng không phải làm gì.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Thử nghĩ xem, sau những cuộc vui chóng vánh ấy, sau khi đã tiêu xài hoang phí hết số tiền kiếm được bằng cái cách “dơ bẩn” ấy, các cô gái sẽ được gì? Phải chăng là ngày tháng cay đắng khi bị xã hội phát hiện, sự nhục nhã lúc đứng thú tội trước mặt công an, ê chề xấu hổ với người thân, bạn bè. Cái giá của danh dự, nhân phẩm cả cuộc đời các bạn đã bán đi chỉ sau vài giờ với mấy ngàn USD. Như vậy có chăng là quá rẻ rúng? Tất nhiên, cuộc đời là của mỗi người, ai cũng có quyền tự lựa chọn và chịu trách nhiệm. Và quan điểm sống của một ai đó thì cả thảy mọi người đều không có quyền lên án hay can thiệp. Thế nhưng, có bao giờ những người đẹp tự nghĩ, chỉ có bản thân mới là thứ quý giá nhất trên đời này – thứ mà không ai hay số tiền nào có thể mua được.
Là con gái, ai rồi cũng sẽ có ước mơ, được hạnh phúc êm ấm trong vòng tay của một người mà mình yêu thương. Rồi mai đây trong đường đời, nếu các cô gái muốn quay đầu, mong chờ một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi, liệu có ai dũng cảm bỏ qua mọi lỗi lầm để cho các bạn một cơ hội.
Ảnh minh họa
Thay vì chọn cuộc sống sung túc ngắn ngủi ấy, bạn có thể sống độc lập, tự nỗ lực, làm giàu chân chính hoặc chỉ cần đơn giản là tự lo cho cuộc sống của mình. Nếu các bạn đủ cố gắng, làm việc không ngại cực nhọc, khó khăn như biết bao người, rồi có ngày cũng được nhận quả ngọt. Đừng chỉ vì bản thân đẹp, mà lấy “của trời cho” làm vốn bán lấy lời. Bởi lẽ không ai có thể giữ tuổi xuân và sự xinh đẹp mãi bên cạnh mình. Chỉ có kiến thức, khả năng của bản thân mới là thứ có thể giúp ích cho chúng ta trên suốt đường đời thật dài. Hãy để người khác ngưỡng mộ và tôn trọng bạn vì giá trị của chính bản thân bạn. Như Phạm Băng Băng từng mạnh dạn tuyên bố: “Tôi không cần lấy đại gia, bởi vì bản thân tôi đã là đại gia của chính mình”.
Ảnh minh họa
Có thể không cần phải quá xinh đẹp, nhưng phải giỏi, sống kiêu hãnh và “tỏa hương”, con gái nhé!
Theo Emdep
Chồng và cô bạn thân nhất đã ngang nhiên phản bội tôi
Tôi giật mình trước tiếng động lạ sung sướng trong phòng ngủ khi vừa bước vào nhà. Định quay ra về nhưng chợt có tiếng tán tỉnh quen thuộc như chồng mình.
Cảnh tượng cô bạn thân nhất đang vui đùa với chồng mình không mảnh vải che thân. Tôi không oán trách chồng vì anh chỉ là một gã đàn ông trăng hoa. Tôi không oán trách cô bạn thân - người thứ ba, kẻ đã ngang nhiên xông vào gia đình tôi, cướp chồng tôi. Bởi từ cô ấy, tôi đã học được một bài học đắt giá. Tôi chỉ trách bản thân sao có mắt như mù, đối đãi thật lòng với họ, để cuối cùng bị phản bội đau đớn.
Tôi gặp và yêu chồng ngay ngày đều tiên đi làm ở một công ty vật liệu xây dựng. Tôi làm kế toán còn anh phụ trách chiến lược. Ban đầu chỉ là để ý đến nhau, rồi dần dần làm quen trò chuyện và hẹn hò. Bất kể mỗi lần hẹn nào, trở về tôi đều kể cho bạn thân nghe. Cô ấy cũng luôn động viên, chia sẻ với tôi những niềm vui trong cuộc sống. Tôi và chồng đến được với nhau, một phần cũng là do cô ấy tác động.
Những lời khen của cô bạn thân thiết nhất càng khiến tôi cảm thấy anh xứng đáng để lấy làm chồng. Hai người họ cũng có vài lần gặp nhau. Lúc đó tôi và cô ấy vẫn ở cùng nhau. Mới đầu, anh đều gọi điện hỏi xem tôi có nhà không rồi mới tới. Về sau, anh cứ tự động đến ngồi chờ tôi. Tôi chưa từng nghi ngờ họ có tình ý gì với nhau bởi anh không hề nói chuyện với tôi về cô ấy. Còn cô ấy cũng chưa bao giờ tò mò về anh ngoài việc khen anh chu đáo, tỉ mỉ, biết quan tâm tới người khác.
Sau một năm yêu và tìm hiểu chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Sau ngày anh đưa tôi về ra mắt, chúng tôi đã dọn về sống chung với nhau. Lúc này, cô bạn thân của tôi vẫn một mình. Tôi khuyên cô ấy cởi mở lòng mà tìm đối tượng yêu đương đỡ buồn chán tuổi xuân. Cô ấy chỉ cười nói bảo chưa gặp được người đàn ông khiến trái tim rung động. Vậy nên thỉnh thoảng tôi vẫn rủ cô ấy đi chơi, đi ăn uống... Chồng tôi biết chuyện cũng rất tán thành. Anh còn bảo tôi mời cô ấy sang nhà ăn cơm cùng nên cuối tuần nào tôi cũng gọi cô ấy đến.
Cô ấy thường nói rất ngưỡng mộ tôi có một người chồng như thế. Cảm thấy hạnh phúc giùm tôi. Tôi thực sự hạnh phúc khi có chồng yêu thương mình và cô bạn thân thiết luôn ở bên mình như thế. Niềm vui sướng nhân lên gấp đôi khi 4 tháng sau đám cưới, tôi có bầu.
Cũng từ khi đó, cô bạn thân thường xuyên xuất hiện trong nhà tôi. Khi thì mua cho tôi đồ ăn này nọ, lúc sắm cho đứa con trong bụng của tôi vài đồ dùng. Cô ấy tâm sự muốn nhận con tôi làm con nuôi. Tôi cũng vô tư đồng ý. Những khi cô ấy đến, chồng tôi vẫn tỏ ra bình thường. Thi thoảng anh cũng ra ngồi nói chuyện với chúng tôi rất vui vẻ thoải mái.
Đến tháng thứ 8 sắp sinh thì tôi phải kiêng chuyện sinh hoạt vợ chồng vì bụng tôi đã khá to và nặng nề. Ban đêm tôi mất ngủ vì bụng bầu ì ạch, thường đổi tư thế. Nhiều lần thấy chồng mơ màng mắt vẫn nhắm mà đưa tay xoa bóp chân cho tôi (vì tôi hay bị chuột rút), khiến tôi rất cảm động.
Có ngờ đâu, anh lại vụng trộm với chính bạn thân của tôi sau lưng tôi. Tôi vẫn cố đi làm và dự là đi hết hôm nay để bàn giao và chào mọi người để chuẩn bị đi sinh nở bởi giờ nặng nề khó đi lại quá, tôi xin nghỉ luôn. Chỉ hơn 2 tiếng buổi sáng tôi đã thu xếp gọn gàng giấy tờ và báo cáo lại với chị trưởng phòng. Sau đó tôi lên phòng kế hoạch, định bảo chồng rằng tôi xin nghỉ trước nhờ anh chở về. Nhưng được tin chồng tôi đi ra ngoài từ nửa tiếng trước rồi nên tôi đành bắt taxi về.
Lúc lấy xe ra về, chợt nhớ đến chuyện hôm qua cô bạn bảo là mua tặng cho con đôi giày mà chưa mang qua được. Cô ấy bảo tôi lúc nào tiện thì cứ rẽ qua mà lấy. Nên tôi bảo tài xế quay xe về nhà trọ của cô ấy lấy (Tôi vẫn còn giữ chìa khóa phòng trọ đó, vì hồi trước ở cùng sau thì vẫn thỉnh thoảng đến chơi).
Vẫn như mọi khi, tôi có chìa khoá cừa và tự mở vào nhà. Vừa vào phòng khách, tôi đã nghe thấy tiếng rên của bạn thân thoát ra từ phòng ngủ hé mở. Tôi ngượng ngùng nghĩ mình đến không đúng lúc chút nào. Đang định âm thầm rút lui thì tôi nghe thấy những lời tán tỉnh của ai đó giống hệt giọng của chồng tôi. Tôi rụng rời tay chân, thầm cầu mong mình nghe lầm. Nhưng tò mò, bước chân tôi cứ tiến về phía trước. Khi nhìn rõ hai con người không mảnh vải trên giường, tôi ngã ngồi xuống đất.
Cú ngã này khiến tôi sinh trước dự kiến một tuần, may mắn là con gái tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Nhưng từ lúc sinh xong, tôi khóc như mưa và cấm hai kẻ phản bội đó bước vào phòng bệnh của tôi. Một tuần tôi ở viện, chỉ mình mẹ đẻ và mẹ chồng tôi trông nom.
Về nhà đúng 1 tuần, tôi đã xin phép cho con về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng không phản đối. Không chịu nổi ấm ức trong lòng, tôi phải kể hết với mẹ đẻ những chuyện xảy ra ngày hôm đó. Mẹ tôi là người luôn có ý nhường nhịn nên bảo tôi cố nhẫn nhịn cho con gái có bố có mẹ. Nếu chồng biết sai thì tha thứ cho anh ta. Nhưng tôi làm sao có thể tha thứ được. Hai người họ đã giáng cho tôi một cái tát đau đớn. Cả hai đều là người tôi vô cùng tin tưởng và yêu quý, cuối cùng lại phản bội tôi một cách trắng trợn đến vậy.
Chồng tôi cũng nhiều lần sang nhà và muốn gặp vợ con để nói chuyện, nhưng đã bị bố tôi chặn và đuổi ngay ngoài cổng. Cả cô bạn thân cũng khóc lóc xin tôi tha thứ, tôi đều không gặp.
Đến nay con gái đã 3 tháng, tôi vẫn chưa cho anh gặp con và cũng chưa gặp lại anh. Anh gọi điện xin được gặp tôi, nhưng tôi quả quyết không gặp và nói rằng anh không xứng đáng làm cha, tôi sẽ khai sinh cho con mà không có tên anh. Anh bảo anh hối hận lắm rồi, mong tôi cho anh cơ hội chuộc lỗi. Nhưng tôi không còn tin tưởng nữa.
Tôi cũng thông báo với cô bạn thân là chẳng còn gì để gặp nhau nữa. và tôi không muốn gặp mặt kẻ phá hoại mọi thứ hạnh phúc mà tôi đang có. Chẳng biết tôi làm như vậy có đúng không? nhưng thực sự tôi không thể tha thứ cho những kẻ đã phản bội như vậy.
Theo Giadinh.net
Tình yêu miễn cưỡng chắc chắn sẽ không có được hạnh phúc Trên đời này làm gì có chuyện đúng người nhưng sai thời điểm, đã sai là sai hết. Bởi khi nguyện trao tình yêu thì luôn là đúng người, còn không thì dù bất cứ thời điểm nào cũng khó tìm thấy hạnh phúc. ảnh minh họa Tình yêu chẳng khác trò chơi đi tìm mảnh ghép là mấy, tìm được mảnh ghép...