“Là cháu mẹ thì mẹ cũng phải trả tiền khám thai chứ!”
Vợ cứ hậm hực khi đi khám thai cùng mẹ, tôi cũng không hiểu sao lại vậy cho đến khi vợ đi khám thai tháng thứ 5 cùng mẹ, về đến phòng vợ nhìn tôi mệt mỏi nói: “Là cháu mẹ thì mẹ cũng phải trả tiền khám thai chứ!”
Vốn là con cả trong một gia đình sống ở thủ đô này. Nhưng gia đình tôi sống rất phép tắc, tôi cũng lấy vợ ở cái tuổi không còn trẻ trung gì, đầu 30 rồi tôi mới lấy vợ, mà cô vợ tôi thì còn rất trẻ. Em mới chỉ 18 tuổi, mới là cô sinh viên năm nhất, chỉ vì ăn cơm trước nên em có bầu vậy là chúng tôi cưới.
Em phải dừng việc học lại, với cả khả năng kinh tế của tôi cũng có thể lo được cho vợ con. Đằng này, ai dè, vợ và mẹ tôi lại có nhiều khúc mắc mà sự thật thì tôi cũng không biết mình nên đứng về bên nào cho phải.
Vợ trách tại tôi mà cô phải bỏ dở việc học rồi lại có em bé, ở nhà vô công rồi nghề đủ kiểu. Vợ tôi tính vốn hay nói, thành ra mỗi lần bực tức là vợ lại lôi tôi ra nói cho bằng hết. Biết tính vợ vì còn trẻ nên tôi luôn nhường nhịn vợ.
Tiền lương hàng tháng của tôi cũng rơi vào khoảng 25 triệu. Mỗi tháng tôi đưa mẹ 15 triệu như đã định để đóng tiền ăn, tiền sinh hoạt phí hàng ngày. Còn tôi đưa vợ 7 triệu. Tôi chỉ giữ lại cho mình 3 triệu để đổ xăng, thi thoảng cà phê với bạn hay tụ tập và phòng cả xe hỏng. Vậy mà vợ cứ nằng nặc nói rằng chồng cho quá ít và anh làm như thế không được khi đóng quá nhiều tiền cho mẹ.
Vợ nói, sau này sinh con rồi còn tiền bỉm sữa còn cả tá thứ cần dùng đến tiền. Anh cho vợ bằng đó tiền đâu có đủ khi lại cho mẹ gấp đôi. Đấy là chưa kể, mẹ chồng không yêu thương con dâu, mẹ chỉ hỏi han qua quýt mỗi khi vợ không được khỏe.
Vợ khóc lóc khi than phiền về mỗi lần đi khám thai cùng mẹ với tôi. (Ảnh minh họa)
Gia đình vợ vốn cũng có điều kiện khá giả từ bé, tính vợ thì cũng tương đối tiểu thư nên tôi không thể trách vợ điều đó được. Vợ về nhà tôi, rời xa gia đình, chưa quen gì cả đã phải chuẩn bị làm mẹ, chăm sóc một đứa trẻ mà chưa có kinh nghiệm gì lại không được mẹ chồng quan tâm chắc chắn điều đó làm vợ không khỏi tủi thân.
Chuyện chỉ to lên khi vợ vừa đi khám thai tháng thứ 5 về, đến phòng nằm bịch xuống giường, tôi vừa hỏi.
- Vợ khó chịu chuyện gì à, sao lần nào đi khám thai với mẹ về mặt vợ cũng xị ra vậy?
Video đang HOT
- Là cháu mẹ thì mẹ cũng phải trả tiền khám thai chứ! Vợ nói với chồng bằng cái giọng hậm hực
- Sao vậy vợ?
- Sao chăng gì nữa hả chồng? Lần nào đi khám thai với mẹ vợ cũng tự trả tiền cả.
- Thì vợ có tiền trả cũng có sao đâu, không quá nhiều mà.
- Chồng xem, một tháng khám thai một lần, thì mẹ cũng nên trả cho vợ một lần chứ. Số tiền chồng đưa mẹ cũng đâu có tiêu đến, bố mẹ vẫn có tiền lương hưu rồi. Còn tiền chồng đưa vợ, vợ để dành, thi thoảng thèm cái gì vợ đi ăn, mua một vài bộ đồ bầu đẹp như người ta. Đằng này lần nào cũng vậy…
Nhiều đêm tôi thức để hút thuốc, tôi thật sự không biết phải giải quyết ra sao cho ổn thỏa giữa mẹ và vợ nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi nghe vợ ca thán một hồi, thật ra chuyện cũng đâu quá to tát, chỉ là cách đối xử của mẹ tôi dành cho vợ cũng không được hợp lý cho lắm. Nhưng có vậy mà vợ khóc thút thít rồi giận dỗi lây sang cả tôi rằng không biết thương vợ, này nọ.
Có những hôm như vậy, tôi dỗ chán không thèm dỗ vợ thì đi làm về đã không thấy vợ đâu. Hỏi ra thì biết vợ về nhà mẹ đẻ. Đến nơi đón vợ về, vợ lầm lì không thèm bắt chuyện với tôi, nói được vài câu còn lôi cả chuyện sẽ ly dị.
Mỗi khi tôi nói mẹ giữ tiền cũng chỉ muốn tốt cho vợ chồng mình thì vợ phản bác nhanh chóng. Nếu muốn tốt mẹ đã không giữ nhiều lương của chồng rồi cáu gắt nói rằng bênh mẹ anh chứ không thương vợ.
Tôi thấy đau đầu kinh khủng vì chuyện này. Nhiều đêm tôi thức để hút thuốc, tôi thật sự không biết phải giải quyết ra sao cho ổn thỏa giữa mẹ và vợ nữa.
Theo Một Thế Giới
2 tháng "hóa thân" thành "phở" cho chồng của vợ già và cái kết khiến nhiều chị em phải học hỏi
Cảm giác này rất giống với cảm giác lúc anh mới quen biết với nhân tình của anh. Lúc nào anh cũng sợ sẽ có người cướp mất nó. Y như câu "cơm không ăn còn đó nhưng phở không ăn là kẻ khác ăn mất ngay". Anh bắt đầu ngờ ngợ. Có lẽ nào chị đang định hóa thân thành "phở" của anh?
Sau 7 năm kết hôn, chị từ thiên nga xinh đẹp biến thành vịt già xấu xí trong mắt anh. Bản thân chị không có lỗi, lỗi là do chị sống quá trách nhiệm, việc gì cũng mua vào người mình.
Anh với chị kể từ ngày kết hôn đến nay, anh chưa từng một lần phải động tay vào cái chổi để quét nhà hay một lần vào bếp rửa bát giúp chị. Mọi việc nhà chị đều dành làm hết. Chị cũng đi làm như anh nhưng chị cho rằng công việc của chị an nhàn hơn của anh nên chị cần để anh được nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Ngay cả khi chị mang bầu hai đứa con hay trong những tháng ngày chị ở cữ, anh cũng chưa từng một lần phải pha sữa cho con hay thức đêm trông con giúp chị. Chị, một người phụ nữvĩ đại theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng của cuộc đời anh dần dần khiến anh chán nản.
Anh thì ngày càng phong độ, trẻ trung, trong khi chị thì sồ sề với thân hình ngấn mỡ, đầu tóc lúc nào cũng như tổ quạ, ra ngoài cùng anh thì chị chỉ chải chuốt qua loa cho gọn gàng khiến đi bên cạnh chị, anh cảm thấy xấu hổ.
Như chuyện thường ngày ở huyện, anh có nhân tình. Nhân tình của anh đẹp làm say lòng người. Những đường cong nóng bỏng, rực lửa, đôi môi đỏ mọng lúc nào cũng cong lên đầy mời gọi. Cô nàng sẵn sàng đáp ứng mọi nhu cầu tâm lý cho anh, nhưng bù lại, những vật chất anh phải đáp ứng cho cô nàng cũng không ít. Anh biết chuyện anh đang làm có lỗi với chị nhưng bản thân anh không thể kiềm chế được ham muốn của mình, rồi cứ thế, anh lún sâu vào dục vọng.
Anh biết chuyện anh đang làm có lỗi với chị nhưng bản thân anh không thể kiềm chế được ham muốn của mình, rồi cứ thế, anh lún sâu vào dục vọng. (Ảnh minh họa)
Chuyện này chẳng mấy chốc bị bại lộ. Nhìn anh, chị khóc như ngất đi. Lý do là gì, chị hiểu rõ. Chị lặng lẽ như một cái bóng trong nhà. Chị rơi nước mắt khi nhìn tấm ảnh anh ôm ấp ả nhân tình trẻ đẹp. Đúng, cô ta rất đẹp, chị không bằng một góc của cô ả. Chị nhìn lên bàn trang điềm, ở đó có tấm ảnh thời còn con gái của chị. Chị giật mình. Ngày xưa chị cũng đẹp lắm, cũng quyến rũ, nóng bỏng lắm. Rồi chị lại bật khóc nức nở. 7 năm trôi đi trong chớp mắt, chị đã thay đổi quá nhiều. Chị đau đớn tự nhận ra bản thân mình chẳng có gì trong tay để tranh đoạt với ả nhân tình của anh. Chị muốn buông tay. Nhưng hạnh phúc này là tâm huyết cả đời của chị, chị không thể buông tay dễ dàng như thế được. Chị phải mạnh mẽ đứng lên giành lại những thứ vốn là của chị. Nên bắt đầu từ đầu, chị hiểu rõ.
Chị lột xác nhanh chóng khiến anh choáng váng. Chị lên kế hoạch giảm cân , chị đến phòng tập gym đều đặn. Chỉ sau 3 tháng, đến chính chị còn không nhận ra bản thân mình. Quần áo cũ, chị thay bằng hàng loạt váy vóc mới. Hương nước hoa dịu dàng, dáng vẻ đằm thắm của chị khiến anh say trở lại. Anh lại gần chị, muốn gần gũi chị thì chị vừa lạnh lùng, vừa gần gũi, không để anh đạt được cơ hội ngay. Bởi chị hiểu, đàn ông là thế cả thèm chóng chán, thứ gì càng nhanh có được họ càng không biết trân trọng.
Giờ đi làm mà anh cứ nơm nớp lo không biết chị ở công ty có gã nào trêu ghẹo hay không? Cảm giác này rất giống với cảm giác lúc anh mới quen biết với nhân tình của anh. Lúc nào anh cũng sợ sẽ có người cướp mất nó. Y như câu "cơm không ăn còn đó nhưng phở không ăn là kẻ khác ăn mất ngay". Anh bắt đầu ngờ ngợ. Có lẽ nào chị đang định hóa thân thành "phở" của anh?
Có lẽ nào chị đang định hóa thân thành "phở" của anh? (Ảnh minh họa)
Nhưng mặc cho chị là cơm hay là phở, anh cũng phải nhanh tay giữ chị lại. Cô nhân tình của anh bị anh đá bay trong vòng một nốt nhạc. Cô ả ấm ức, tìm đến tận nhà chửi mắng tùm lùm. Chị bỏ ngoài tai, chỉ mang chổi ra sân quét lá và đốt cháy chúng. Cô ả hậm hực bỏ đi trước nụ cười đắc thắng của chị. Tối đó, chị ngồi nói chuyện với anh vô cùng thẳng thắn:
- Anh có chắc là mình sẽ chấm dứt hoàn toàn được với cô ta không?
- Anh chắc chắn. Nếu em không tin anh có thể thề với em.
- Lời thề của các anh không có mấy giá trị khi các anh đã thay lòng đổi dạ. Anh phải viết cam kết rõ ràng. Nếu anh còn tái phạm, anh sẽ phải ra đi với jai bàn tay trắng. Còn hiện tại bây giờ, để chuộc lỗi, anh phải thực hiện một yêu cầu của em.
- 1 yêu cầu chứ 10 cầu cũng được hết em ạ.
Anh vừa dứt lời, chị đưa hết toàn bộ số phiếu mà chị đã mua hàng, phiếu chăm sóc cơ thể ra cho anh:
- Số tiền này chỉ bằng một phần nhỏ so với những gì anh đã chi trả cho cô ta. Đầu tư cho người ngoài chi bằng đầu tư cho người nhà vẫn lãi hơn đúng không anh?
Chỉ bỏ đi với nụ cười đắc ý. Nhìn đống phiếu chi mà anh méo hét cả mặt. Nhưng thôi, coi như đây là học phí cho một lần dại dột của anh vậy. Chắc sau này, có các thêm tiền, anh cũng không dám nữa vì chị đã nắm chặt anh trong tay rồi.
Theo Một Thế Giới
Chồng không chịu thừa nhận mình "yếu" Chồng tôi ngay từ ngày mới lấy nhau đã bị cái bệnh "yếu sinh lý". Thế nhưng anh không biết điều đó hoặc là cứ phớt lờ đi. Mỗi lần "yêu" xong tôi đều thấy hậm hực vì không thỏa mãn... Tôi không biết anh nghĩ thế nào mà vẫn vui vẻ ôm tôi nói chuyện, còn khe khẽ hát rồi lăn ra...