Là bồ nhưng tôi chẳng muốn anh bỏ vợ
Tôi đã dành trọn trái tim cho một người đàn ông mà tôi biết rõ, anh đã có gia đình.
Anh là một người đàn ông tuyệt vời mà không chỉ tôi mà những người phụ nữ từng gặp anh chắc chắn đều rất thích. Ai bảo đàn ông có vợ thì không hấp dẫn phụ nữ nữa? Có khi còn hấp dẫn hơn cả những người chưa có gia đình. Người có vợ thường từng trải, hiểu cảm giác của phụ nữ hơn bao giờ hết.
Gặp anh trong một ngày đẹp trời, tôi đã bị hút hồn bởi ánh mắt, nụ cười của anh. Người đàn ông ấy với tôi mà nói, đó là tiếng sét ái tình của tôi. Một cô gái chưa từng yêu tha thiết một ai bây giờ lại rung động trái tim trước một người mới gặp lần đầu. Cũng không hiểu động lực nào lại khiến tôi cứ thế chủ động tìm cách tiếp cận anh, xin số điện thoại của anh. Và cũng từ đó, mối quan hệ của tôi và anh bắt đầu tiến triển.
Tôi không bận tâm anh có gia đình hay không, tôi muốn tự mình khám phá người đàn ông này. Nhiều lần tôi bắt chuyện với anh, lạ thay, thấy cách nói chuyện rất hợp ý tôi. Thế là tình cờ chúng tôi cảm thấy gần gũi nhau, quý mến nhau.
Gặp anh trong một ngày đẹp trời, tôi đã bị hút hồn bởi ánh mắt, nụ cười của anh. Người đàn ông ấy với tôi mà nói, đó là tiếng sét ái tình của tôi. (ảnh minh họa)
Sau nhiều lần như thế, anh chính là người chủ động hẹn hò với tôi. Anh nói rằng, anh quý mến tính cách, sự nhí nhảnh của tôi. Đi chơi với tôi, anh như tìm lại tuổi trẻ của mình. Anh cũng không ngần ngại tâm sự về chuyện gia đình anh, chuyện anh đã có vợ và một cháu bé. Nói chung, cuộc sống gia đình anh tương đối hạnh phúc, không có gì phải phàn nàn. Những chuyện anh kể toàn là chuyện vui, có vẻ anh rất tự hào về vợ mình, con mình.
Tôi cũng vui thay cho anh, tôi cũng hay chia sẻ với anh về tôi, về gia đình và các mối quan hệ của tôi. Dần dần, chúng tôi cảm thấy gần gũi nhau hơn và tự lúc nào, chúng tôi yêu nhau, cảm thấy rất nhớ nếu như không gặp được nhau.
Video đang HOT
Tình cảm lớn dần trong tôi, tôi đã thấy mình thật sự quá yêu anh mất rồi. Tôi muốn gặp anh mỗi ngày, muốn được gần anh, được anh đưa đi chơi. Tôi yêu anh vô cùng, cảm giác nhớ anh da diết mỗi khi không được gặp anh. Chẳng hiểu thế nào tôi lại yêu một người đàn ông có vợ điên cuồng như vậy. Thời gian sau đó, tôi không màng tới những chuyện khác, chuyên tâm yêu anh. Chúng tôi chăm sóc nhau từng tí một, anh cũng luôn cho tôi những cử chỉ ngọt ngào và cả những lời có cánh. Chúng tôi là một đôi thật đẹp. Đi ra ngoài, ai không biết cũng tấm tắc ngợi khen chúng tôi.
Anh nói với tôi, vợ con anh rất tốt nên anh không muốn làm vợ con anh buồn. Anh không muốn để lộ chuyện mình có người bên ngoài nên bảo tôi tế nhị khi nhắn tin. Tôi cũng hiểu ý anh, mỗi lần anh chủ động nhắn tin thì tôi mới nhắn lại. Tôi không bao giờ chủ động gọi điện cho anh vì sợ vợ anh phát hiện thì không hay. Tôi tế nhị trong chuyện yêu đương anh và cũng chưa từng nghĩ sẽ chiếm đoạt anh. Chỉ cần là anh yêu tôi và tôi cũng yêu anh, thế là đủ.
Anh nói với tôi, vợ con anh rất tốt nên anh không muốn làm vợ con anh buồn. Anh không muốn để lộ chuyện mình có người bên ngoài nên bảo tôi tế nhị khi nhắn tin. (ảnh minh họa)
Anh là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình và điều đó càng khiến tôi yêu anh nhiều hơn. Tôi cũng hi vọng, anh có trách nhiệm với tôi. Lúc nào anh cũng lo lắng cho tôi. Khi tôi ốm đau, anh ở bên chăm sóc. Anh lo cho tôi như lo cho người thân trong gia đình mình vậy. Tôi không nghi ngờ tình cảm của anh, bởi bản thân tôi nghĩ, đàn ông có vợ có thể yêu hai người. Không phải chỉ yêu một người mãi mãi, người ta có thể dành tình cảm chân tình cho cả hai, ba người phụ nữ cùng lúc. Nói chung, tôi tin vào chuyện đó và cũng tin, anh đối với tôi là thật lòng. Có gì đâu, tôi đã xác định yêu anh thì phải chấp nhận là người đứng sau, chấp nhận là người lén lút với anh và giấu giếm mọi người mà thôi.
Tôi không bao giờ xúi giục anh bỏ vợ để lấy tôi hay là muốn chia rẽ tình cảm cha con anh. Tôi luôn động viên anh phải quan tâm con cái, phải yêu thương vợ con và cũng hi vọng, anh cũng yêu tôi như vậy. Chỉ là tôi nghĩ, tôi là người đến sau thì phải chấp nhận chuyện tình cảm thiệt thòi này. Ai có lý gì lại đòi cướp anh khỏi bàn tay của người phụ nữ khác khi mà chị ấy đang hạnh phúc như thế. Tôi chỉngoại tình, tôi chỉ muốn qua lại với anh vì tôi yêu anh. Sau này, nếu tôi có thể từ bỏ được anh để yêu người đàn ông khác, tôi sẵn sàng làm chuyện đó. Còn bây giờ, tôi không thể làm gì hơn, tôi chấp nhận chuyện yêu anh như thế, không cầu mong anh bỏ vợ vì tôi. Tôi mong anh có một gia đình hạnh phúc, mong vợ anh yêu chiều anh, có như thế anh mới yên tâm mà làm chuyện khác, mới yên tâm ở bên cạnh tôi. Vì nếu tôi tìm cách phá nát gia đình anh, anh sẽ không bao giờ yêu tôi nữa. Tôi bây giờ thật tình quá yêu anh mất rồi, chỉ còn cách như vậy để sống thôi. Tôi yêu anh hơn bản thân tôi, làm sao có thể hủy hoại anh được. Thật sự, tôi là kẻ bỉ ổi lắm sao?
Theo VNE
Tôi giàu, con một mà lại yêu người có vợ
Tôi nhìn anh và nghĩ, không biết trong đầu anh đang tính toán gì? Không biết anh có yêu tôi thật lòng hay không?
Gia đình tôi cũng thuộc loại khá giả, tôi lại là con một. Nếu anh yêu tôi thì phải dứt khoát với vợ cũ, còn nếu cứ cù nhây thế này, không biết kết quả sẽ đi đến đâu?
Khi nghe Huyền Thư bảo "Chị nghe người ta nói nhiều về Tính lắm, em phải tìm hiểu xem thế nào chớ chị không tin những người nói nhiều và hay chê bai người khác như vậy", tôi đã giận chị. Trong thâm tâm, tôi nghĩ Huyền Thư ghét Tính vì anh không yêu em gái chị mà lại yêu tôi. "Anh và Ngọc Mai không hợp nhau, cô ấy ít nói, không cởi mở, giao tiếp kém chứ không như em"- có lần Tính đã nói như vậy khi tôi nhắc chuyện cũ.
Chuyện đã hơn 1 năm rồi. Khi đó tôi đến nhà cô bạn thời đại học là Ngọc Mai chơi, tình cờ gặp anh cũng được chị của Ngọc Mai mời đến nhà để "làm mai" em gái. Mới gặp anh lần đầu, tôi đã thấy tim mình đập loạn. Người đàn ông đẹp trai, ăn nói có duyên, rất ga lăng với phụ nữ khiến tôi ao ước. Tôi không kềm được tình cảm của mình nên chủ động liên lạc lại với anh.
Chúng tôi đã ở sau lưng những người bạn của mình mà kết thành một đôi, cho đến khi Huyền Thư phát hiện. Thoạt đầu chị rất ngạc nhiên nhưng sau đó thì chấp nhận: "Duyên ai thì người ấy cầm. Thật ra thì chị cũng chỉ định giới thiệu cho họ tìm hiểu nhau vì thấy cha con Tính cu ki một mình, con bé lớn rồi mà không có mẹ bên cạnh để dạy bảo...". Tôi cũng thấy áy náy nên không công khai tình yêu của mình. Chỉ khi nào vô tình gặp Ngọc Mai hoặc chị của bạn thì chào hỏi rồi đi ngay. Tuy nhiên, tôi không còn tự nhiên như trước mỗi khi gặp gỡ họ.
Cho đến cách nay khoảng 1 tháng, Huyền Thư đột ngột gọi điện thoại cho tôi. Chị nói rằng có một người phụ nữ xưng là vợ của Tính đến tìm chị nhờ nói lại với tôi rằng chị ta và Tính vẫn chưa ly hôn. Nếu được, chị ta nhờ tôi đốc thúc dùm để Tính xúc tiến thủ tục ly hôn sớm. Tôi nghe thì kinh ngạc quá đỗi: "Anh Tính nói với em là đã ly hôn rồi kia mà?". Huyền Thư bảo tôi cứ hỏi thẳng Tính. Khi tôi hỏi thì anh mới thú thật đúng như vậy nhưng đổ lỗi cho vợ cứ cù nhây, không chịu ly hôn vì sợ phải phân chia tài sản và nuôi con. "Tụi anh ly thân đã mấy năm nay rồi, cô ấy thậm chí không thèm tới thăm con"- anh nói với vẻ giận dữ.
Chúng tôi đã ở sau lưng những người bạn của mình mà kết thành một đôi, cho đến khi Huyền Thư phát hiện. (ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu đặt dấu hỏi về những điều trái ngược trong những thông tin mình được tiếp nhận. Và tôi quyết định tìm gặp vợ Tính. Chị là một người phụ nữ không đẹp nhưng hiền lành, nói năng chừng mực. Chị hiện là giám đốc một công ty kinh doanh thực phẩm ở Đồng Nai. "Nếu nói một cách công bằng thì nguyên nhân của mâu thuẫn là vì chúng tôi không hợp nhau. Anh ấy tính toán, chi li; chỉ biết mình mà không biết người, không bao giờ hi sinh cho người khác mà chỉ đòi hỏi người khác phải có nghĩa vụ với mình... Tôi không chịu nổi nên muốn ly hôn nhưng anh ấy nhất quyết không chịu nếu tôi không chia cho anh một nửa tài sản. Làm sao tôi chia cho anh ấy được bởi đó là của cha mẹ tôi, anh ấy có công sức gì mà đòi chia? Bây giờ anh ấy biết tôi có bạn trai, muốn tiến tới hôn nhân nên càng làm khó. Nhờ cô thuyết phục anh ấy dùm. Tôi có thể chia cho anh ấy một phần tài sản và nuôi con để anh ấy tự do"- chị nói giọng khẩn khoản.
Về chuyện con bé con của hai người chị cũng cho biết anh dùng áp lực để bắt con chứ không phải chị chối bỏ trách nhiệm như lời anh nói. "Nhân lúc tôi đi công tác nước ngoài, anh đến trường đón cháu và từ đó không cho tôi nuôi nữa. Anh đã đầu độc đầu óc con bé bằng việc nói xấu tôi với nó hết ngày này qua ngày khác. Tuy vậy, con bé vẫn không muốn sống với ba. Có lần nó trốn về nhà nhưng lại đi lạc. Thế mà anh ấy đổ thừa tôi bắt cóc con và báo công an, làm rùm beng..."- chị nói mà mắt rưng rưng.
Chị kể rằng, lúc mới quen nhau thì Tính cũng ga lăng, cũng chiều chuộng, nói năng lịch sự... Thế nhưng khi đã là vợ chồng thì anh hoàn toàn thay đổi. Đặc biệt, anh đối xử rất tệ với chính mẹ ruột của mình. Ngày xưa bà có thời gian đã bỏ cha con Tính để chạy theo một người đàn ông khác, khi quay trở về thì anh nhiều lần mắng bà là "người đàn bà hạ tiện".
Tôi nghe mà chết đứng trong người. Thế mà mở miệng ra, Tính hết nói thương mẹ, lo cho mẹ, lại kể lể những kỷ niệm tốt đẹp của hai người khi còn thơ ấu... Nếu chỉ nghe kể thôi thì tôi hẳn cũng chưa tin nhưng rồi chính mắt tôi đã thấy, tai tôi đã nghe Tính hỗn hào với mẹ. Hôm đó tôi đến nhà chơi, mẹ anh mời ở lại ăn cơm, tôi bảo bận việc phải về nhưng bà cứ nài nỉ. Nghe vậy, Tính quát: "Người đâu mà kỳ cục, sao nói mãi mà không chịu nghe vậy, có lỗ tai không?". Nhìn bà cụ lủi thủi đi ra nhà sau, tôi thấy mủi lòng.
Rồi có một lần, tôi đi cùng anh vào một quán ăn. Đang ăn thì có một người đàn bà mù bán vé số mời mua. Tôi thấy tội nghiệp nên lấy tiền ra để mua thì Tính giật lại: "Hơi đâu bận tâm. Em có lo hết cho tất cả mọi người được không? Mua cho người này, lát nữa họ tràn vô thì khỏi ăn luôn". Hôm đó tôi cứ áy náy trong lòng. Rõ ràng người ta tật nguyền nhưng vẫn lao động kiếm sống, mình giúp được sao lại không giúp?
Cũng giống như vợ Tính, tôi bắt đầu có những lấn cấn trong lòng. Cái lấn cấn ấy cứ ngày một nhiều thêm. Mới đây, tôi nhắc với Tính vụ ly hôn thì anh tránh né: "Chờ con bé thi xong đã chứ bây giờ nói ra anh sợ nó bị sốc, không học được". Tôi nhìn anh và nghĩ, không biết trong đầu anh đang tính toán gì? Không biết anh có yêu tôi thật lòng hay không? Gia đình tôi cũng thuộc loại khá giả, tôi lại là con một. Nếu anh yêu tôi thì phải dứt khoát với vợ cũ, còn nếu cứ cù nhây thế này, không biết kết quả sẽ đi đến đâu?
Mà thú thật, trong lòng tôi bây giờ rất khó xử. Chính tôi cũng không biết mình có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không? Điều quan trọng nhất là dường như tình yêu dành cho Tính trong tôi cũng vơi đi ít nhiều...
Theo VNE
Bị phát hiện có vợ, anh còn chửi tôi ngu Tôi đã khóc rất nhiều, đã đau khổ tột cùng vì người đàn ông tôi yêu bây giờ đã thú nhận, anh đã có vợ và hai con. Nhưng tại sao anh lại trẻ như vậy, trẻ một cách đáng sợ khiến tôi luôn luôn tin anh chưa có gia đình ngay cả khi anh cố tình nói đùa rằng anh đã có...