Ký ức xưa
Chúng mình chia tay nhẹ nhàng tựa cơn gió thoảng, như ngày đầu anh và em đến với nhau. Em buồn, nhưng phải chấp nhận vì em biết trong cuộc đời này em sẽ mãi mãi không bao giờ có được anh.
Có lẽ nếu em nói ra ai cũng phải buồn cười, chẳng có ai như em và anh đến với nhau mà chưa bao giờ nói một lời yêu. Ngày anh run run nắm lấy bàn tay em mà không nói gì, em đã để yên tay mình trong bàn tay anh. Kể từ lúc ấy anh và em đều hiểu chúng mình đã thuộc về nhau. Anh không giống những người khác ngay cả cách thể hiện tình yêu cũng luôn đặc biệt. Anh nói anh muốn gặp em thay vì câu anh nhớ em, anh nói nếu không gặp em anh đã hoàn thành mục tiêu của mình trong 5 năm học ngoài này sẽ không yêu ai thay vì câu anh yêu em.
Anh biết không giây phút em tựa đầu vào vai anh cùng anh ngắm những bông pháo hoa lấp lánh trên bầu trời, cùng anh nhìn về một hướng. Em cảm nhận được mình đang thật sự hạnh phúc khi có một người yêu đặc biệt như anh khi những gì anh dành cho em luôn là đặc biệt. Chúng mình cứ mãi ngụp lặn trong biển hạnh phúc để rồi một ngày chợt nhận ra khoảng cách giữa hai đứa quá lớn.
Anh và em không thể vượt qua hay nói đúng hơn là không đủ can đảm để vượt qua. Không ai nói với ai lời nào cứ thế chúng mình xa nhau. Mùa hạ lại về không biết có ai tự dưng lại đốt pháo hoa vào một ngày bình thường nữa không anh nhỉ? Em vẫn nhớ và vẫn day dứt về những kỷ niệm xưa còn anh ở nơi xa đó có bao giờ anh nhớ đến em nhớ về những ngày đã qua hãy lưu giữ những ký ức đó anh nhé! Không nên sống vì quá khứ nhưng quá khứ là tấm gương ta nên ngắm lại.
Không biết là sai hay là đúng chỉ biết một điều mình đã mãi mãi mất nhau. Hãy làm việc, hãy yêu thương và hãy tân hưởng cuộc sống môt cách hạnh phúc và đặc biệt nhất anh nhé! Em vẫn mãi nhớ về anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em phải làm sao đây
Anh yêu! Đọc những dòng tâm sự của những người con gái yêu người đã có gia đình, em nghĩ về chuyện tình mình. Những giọt nước mắt thi nhau rớt xuống bàn phím, em giật mình em khóc từ bao giờ.
Em luôn phản đối việc những người con gái yêu người đàn ông đã có gia đình vì như thế là phá hoại gia đình người khác vậy mà em yêu anh, người thầy giáo của em. Em vui khi gặp anh, hanh phúc khi bên anh, nhưngcố thoát ra khỏi điều ấy, tự nói với lòng hãy dừng lại, rời xa khỏi anh. Bao nhiêu lần em đã làm mà rồi em vẫn bên anh.
Có lần anh đã nói với em: dù em có đi đâu anh cũng sẽ đi tìm em, anh sẵn sàng đánh đổi tất cả để có em và anh cũng đã làm nhiều điều khiến em hạnh phúc, em cảm nhận rằng anh yêu em thật nhiều. Anh thân yêu! nghĩ đến việc phải xa anh khiến trái tim em đau đớn. Em phải làm gì đây giành lấy hạnh phúc của mình mặc người khác nghĩ gì, mặc gia đình em phản đối, mặc những người thân trong gia đình anh đau khổ! Con tim và trí óc em đang giằng xé.
Một lần đi ngang nhà anh vô tình em nhìn thấy cháu anh, tự dưng em thương nó, em không muốn mình làm điều gì gây tổn thương thêm cho nó. Để yêu một người đã khó, để xa một người mình yêu sao khó khăn hơn nhiều thế? Lại một đêm em trằn trọc, khóc thương mình, thương anh và thương chị ấy. Chắc em sẽ làm người ra đi, anh đừng trách em, hãy sống làm một người đàn ông gương mẫu, có trách nhiệm với gia đình như anh từng như thế.
Anh yêu, ngày mai em phải làm gì đây khi nhận tin nhắn, cuộc gọi của anh, em phải làm gì khi thật lòng em yêu anh và không muốn xa anh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu không lời Những lúc này, nhóc cần anh biết bao nhiêu, vậy mà anh đang ở đâu, nhóc không biết bởi vì nhóc cảm thấy như anh đang ở rất xa nhóc, xa.. xa lắm. Giờ này nhóc đang khóc, ai biết. Nhóc đang cười mà, nhóc đang vui.. Ừ thì nhóc vui nhưng phải chăng đó chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài, che...