Ký ức về những cơn mưa
Trong tôi, ký ức về mưa rất đẹp và ngọt ngào. Ngày còn bé, tôi thường theo mẹ về quê nghỉ hè, những đợt đó cơn mưa mùa hạ đã vẽ nên trong tôi những kỷ niệm tuyệt vời. Có lẽ, cả đời này tôi sẽ chẳng bao giờ quên được.
Cơn mưa mang lại cho tôi bao ký ức tuổi thơ- Ảnh minh họa
Mẹ tôi vốn là giáo viên, nên gia đình tôi luôn có những chuyến nghỉ hè ngắn ngày. Những đợt đó, bố đi công tác, mẹ thường đưa tôi và em trai về quê nội. Chiều chiều, hai chị em lại đuổi nhau chạy nhảy giữa khoảng sân rộng, mỗi khi có mưa, mẹ thường cho hai chị em tôi tắm mưa. Mẹ đùa vui: “Cho các con “ tắm tiên” một chút để có kỷ niệm về tuổi thơ ở quê”.
Ngày đó, cạnh nhà nội có cậu bạn hàng xóm trạc tuổi với tôi. Nhìn hai chị em tôi nô đùa, cậu bạn tỏ ý thèm thuồng. Có hôm, nhân lúc mẹ đi vắng, cậu sang sân nhà tôi “tắm mưa trộm”. Chị em tôi trêu: “Nhanh không về mẹ đánh nát mông cậu đó”.
Video đang HOT
Lớn hơn một chút, tôi và em không còn tắm mưa mà chỉ có tôi và cậu bạn đó cùng nhau đi dưới mưa. Cậu ấy chia sẻ về câu chuyện buồn gia đình. Thì ra, cậu ấy sống cùng mẹ và bà ngoại, bố bạn qua đời trong một chuyến đi biển. Chúng tôi cứ thế, đi với nhau trong mưa suốt những kỳ nghỉ hè tuổi thơ. Những câu chuyện vu vơ đã thôi thúc chúng tôi lớn lên và mong muốn gắn bó với nhau.
Giờ đây, sau 10 năm, chúng tôi không còn đi cùng nhau dưới mưa nữa. Cậu ấy giờ đây đã là một kỹ sư, còn tôi là một giáo viên dạy văn ở thành phố. Con đường chúng tôi từng đi giờ đây cũng đã đô thị hóa thành đường bê tông.
Thưở ấy, chúng tôi từng hứa mai này vẫn sẽ cùng nhau đi dạo thật lâu trong mưa, cùng nhau chia sẻ mọi chuyện vui buồn. Cậu ấy còn hứa chắc chắn sẽ là người đầu tiên tỏ tình với tôi dưới mưa. Nhưng rồi, sau 10 năm, ngày hôm nay tôi lại cùng một người khác đi trong mưa. Anh ấy tỏ tình với tôi và nói: “Muốn được cùng em ngắm mưa”. Tiếc là, người ấy không phải là cậu bạn hàng xóm xưa kia.
Có lẽ, thời gian trôi đi, lòng người cũng thay đổi. Cậu ấy đã không nhớ lời hứa năm xưa. Bất chợt, tôi mỉm cười vì sự sắp đặt của số phận. Nhưng không sao cả, vẫn còn đây những ký ức ngọt ngào, những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Tôi sẽ giữ mãi trong tim và xem đây là kỷ niệm đẹp.
Tháng 5 lại về, những ngày này trời đang chuyển tiết để đón những cơn mưa giông. Bất chợt về quê thấy lũ trẻ chạy nhảy vui đùa trên những con đường bê tông, lòng tôi vui đến lạ. Thì ra, tuổi thơ đẹp đến thế. Chỉ cần được cùng nhau vui chơi, cùng nhau bày trò để cười là hạnh phúc rồi, còn chuyện sau này hãy cứ để là duyên số…
Tình yêu không trở lại
Anh rời xa tôi vào một chiều mưa, khi nghe tin, trái tim tôi vụn vỡ, trước mắt là màn mưa chiều xứ Huế. Từ đây, tình yêu của anh không bao giờ trở lại...
Tôi ấn tượng với Huế qua những lời anh kể, cách đây hơn 2 năm, tôi đã cố gắng xin phép ba và mẹ để được vào xứ sở mộng mơ này làm việc. Tôi yêu Huế cũng như yêu anh. Ngày đó, tôi là cô gái lãng mạn thích chạy nhảy dưới mưa. Nhưng anh lại không thích điều đó. Không ít lần chúng tôi cãi nhau vì việc tôi giận dỗi, hành hạ anh bằng cách dầm mưa. Phải tới khi tình yêu bước sang năm thứ 2, anh mới kể cho tôi ký ức buồn về những cơn mưa và vì sao "anh ghét mưa"... đến thế.
Tình yêu vốn dĩ là sự thấu hiểu, cảm thông- Ảnh minh họa
Tôi nghe từng lời anh nói mà lòng hối hận vô cùng. Cũng từ dạo đó, tôi không bao giờ đi dưới mưa nữa. Không phải vì tôi sợ anh mà tôi không muốn gợi lại những ký ức buồn ấy. Với tôi, anh là cả bầu trời ấm áp. Chất giọng Huế đặc biệt, ánh mắt đượm chút buồn nhưng bù lại, anh luôn quan tâm, thấu hiểu và lắng nghe tôi.
Với tôi, ngoài yêu thương, anh còn bao dung với những khuyết điểm mà trước đó chưa một chàng trai nào có thể chịu được. Mẹ vẫn nói, tính lười biếng, nóng nảy khiến tôi mất điểm trong mắt đàn ông nhưng với anh đó là thứ "thuốc phiện" khiến anh say đắm.
Chúng tôi cũng dự định sẽ "về chung một nhà" vào cuối năm 2020. Nhưng rồi, số phận thật nghiệt ngã, anh rời xa tôi vào một buổi chiều mưa tháng Tư mới đây. Hôm đó, trời mưa rất to, giọng đầu dây bên kia gấp gáp: "Tuấn gặp tai nạn. Em đến ngay".
Tôi hốt hoảng chạy đến bên anh. Hôm đó, mặc cho bao người hối hả trốn cơn mưa, vẫn có một đứa con gái chạy không hề ngoảnh đầu nhìn lại để kịp nhìn người yêu lần cuối. Và khi mưa tạnh, tôi cũng là lúc tôi đến được bên anh, nhưng đôi mắt tôi đỏ hoe... Anh đã xa tôi.
Tôi hốn hận vô cùng chỉ vì tính ương bướng, ham hơn-thua với anh mà chúng tôi xa nhau vĩnh viễn. Giá như tôi hiểu anh, giá như tôi đừng lấn lướt, giá như chịu nhường anh thì đâu đến nỗi. Hôm đó, theo dự định chúng tôi sẽ cùng đi xem phim, cùng đi ăn kem... Và rồi, chính tôi đã khiến anh bỏ về.
Tình yêu vốn dĩ là sự thấu hiểu, cảm thông, biết chừng mực. Ai đó từng nói: Hãy sống hết mình, yêu đối phương hết lòng, đừng để sự ích kỷ trong tình yêu khiến bạn hối hận. Và chính tôi... đã nhận được bài học từ tình yêu đó của anh.
Lời mẹ nhắn nhủ con gái: 18 câu nói ngắn ngủi gói trọn cả đời người, hãy nhớ kỹ! Nếu mỗi sáng con đều nghĩ đến nỗi đau, con sẽ không thể rời giường. Nhưng nếu mỗi đêm con nghĩ về niềm vui, con sẽ có một giấc ngủ ngọt ngào. Con gái ngoan của mẹ, thấm thoát mà con từ một cô bé năng động đã trưởng thành, trở thành một thiếu nữ dịu dàng rồi. Thời gian sao mà nhanh...