Ký ức rất xa về anh
Tình Vỡ Cơn mưa chiều nay thật buồn, buồn như những giọt nước mắt em đang khóc cho anh , cho em và cho cả mối tình đầu mà em đã dành cho anh trong suốt gần mười hai năm mình yêu nhau anh nhỉ?
Mưa làm cho em cảm thấy nhớ anh thật nhiều, nỗi nhớ anh da diết và em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên anh để được ôm chặt lấy anh và để nói với anh rằng em nhớ anh nhiều lắm. Vậy là đã hơn hai tháng em và anh đã xa nhau, khoảng thời gian không quá dài cũng không đủ ngắn để cho em có thể quên được anh, quên một người mà em đã trao trọn trái tim mình trong suốt những năm tháng qua.Những tháng ngày qua đến với em ngỡ như một giấc mơ, một giấc mơ buồn và sẽ chẳng bao giờ có sắc hồng của tình yêu và em cũng chẳng bao giờ dám tin rằng em và anh sẽ mãi mãi không thuộc về nhau.
Em quen anh từ khi em còn là cô bé 17 tuổi cái tuổi mà em còn chưa nhận thức được tình yêu nó đẹp như thế nào, còn anh khi đó một chàng sinh viên 20 tuổi, đẹp trai và đầy nhiệt huyết. Anh đã đến bên em thật nhẹ nhàng như cơn gió đầu mùa làm dịu mát trái tim em và anh đã cho em biết thế nào là tình yêu, thế nào là sự yêu thương và em đã dành trọn cho anh một tình yêu đẹp nhất của tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng và đầy ắp những ước mơ hoài bão về một tương lai tươi đẹp có em và anh. Giờ đây tất cả những kỷ niệm về anh cứ kéo nhau ùa về trong tâm trí em mới nguyên như vừa mới xảy ra hôm qua, những kỷ niệm thật đẹp, đẹp như tình yêu mà em đang dành cho anh, em nhớ có lần anh chở em bằng chiếc xe đạp trên một quãng đường thật xa để thăm em trai của mình, lúc về trời mưa thật to, hai đứa mắc mưa ướt sũng, em cảm nhận được anh đang rất lạnh nhưng anh lúc nào cũng lo cho em sợ em bị cảm lạnh.
Rồi những lần hai đứa tan trường về anh và em đều đi dạo trong công viên gần trường như một thói quen, nói với nhau những điều rất đơn giản kể cho nhau nghe những niềm vui nỗi buồn và mình đã từng có những ngày tháng rất hạnh phúc bên nhau anh nhỉ. Nhưng giờ đây tất cả chỉ còn là hoài niệm, hoài niệm về một thời ký ức rất xa… có anh và em… Em vẫn không hiểu vì sao anh lại xa em, vì sao mình lại lạc mất nhau khi tình yêu mà em và anh đã dành cho nhau rất nhiều trong những năm tháng qua. Chỉ còn gần một năm nữa thôi em và anh có thể cùng nhau xây dựng hạnh phúc bên nhau vậy mà anh lại bỏ em trên con đường mà em đang song hành cùng anh.Anh đã bỏ lại em một mình với những ước mơ còn dang dở. Rồi đây con đường mà em đang đi cũng sẽ chẳng bao giờ có anh để cùng em chung bước, không còn anh để kéo em đứng dậy mỗi khi em vấp ngã, mỗi khi em tuyệt vọng nhất .Nhưng nếu thời gian có quay trở lại em cũng sẽ chọn đúng con đường mà em đang đi vì em biết rằng em đã yêu anh quá nhiều . Tình yêu mà em đang dành cho anh sẽ mãi mãi không phai nhạt theo thời gian và em biết rằng em sẽ đau khổ rất nhiều và sẽ không thể nào đứng lên được khi xa anh nhưng ở một nơi nào đó em luôn luôn luôn mong thấy anh cười, thấy anh được hạnh phúc và cầu chúc cho anh những gì tốt đẹp nhất và em mãi mãi không bao giờ muốn nhìn thấy những giọt nước mắt mà anh đã dành cho em anh nhé .Nhờ nắng đem sức mạnh tình yêu của em đến bên anh và nhắn với anh rằng “Em sẽ mãi mãi yêu anh đến trọn cuộc đời này “. Hạnh phúc bình yên anh nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh mãi là những kỷ niệm đẹp trong em!
Anh ơi! Em biết rằng em viết lên đây tất cả những nỗi lòng của mình, tình cảm em dành cho anh nó rất chân thật và sâu lặng những có lẽ những tâm tư tình cảm này của em mãi mãi anh chẳng bao giờ đọc được bởi anh đâu phải người Việt Nam mà anh đâu có biết tiếng Việt.
Anh chỉ biết những câu: em ơi, rồi đi mua cơm, hết bao nhiêu tiền... mà thôi. Đó là những câu em đã dạy anh tập nói...Em chẳng biết em đã rất quý anh từ lúc nào nữa có lẽ anh mãi nằm sâu trong tâm trí của em, có lẽ em sẽ mãi mãi không bao giờ quên anh. Anh là người đàn ông đầu tiên quan tâm đến em chân thật nhất, dịu dàng nhất nhưng cũng là người nóng tính nhất phải không anh. Đối với tất cả mọi người anh đều rất nhẹ nhàng và chân thật. Em nhớ có lần vì hàng hoá chậm công việc không được tốt anh đã đập bàn ầm ầm em thấy anh tức giận lắm nhưng không giúp được gì cho anh em cảm giác thật là bùn biết mấy. Em đã để anh ở đó mà tức giận một mình và lặng lẽ đi rót cho anh một cốc nước lạnh hi vọng anh uống xong sẽ hạ hoả bớt đi được một phần nào đó.
Em không biết tiếng Trung còn anh không biết tiếng Việt cả hai người đều không giỏi tiếng Anh vậy là trong công việc em và anh chúng ta đều vừa nói chuyện vừa tra từ điển vừa dùng chính hành động làm ngôn ngữ. Em mang cốc nước đến và nói với anh rằng anh có biết môn đấm bốc không, khi một ai đó tức giận em thấy môn đấm bốc rất tôt giúp anh hạ hoả mà không làm tổn thương ai đó nhưng em nói bằng tiếng Anh em nói lại lần thứ hai thì anh cũng hiểu ra và anh không tra lời em là anh có biết môn đó hay không mà anh ra hiệu cho em đứng vào tường và anh đã giơ hai nắm đấm lên đấm bùm bùm em cảm thấy vui lắm khi thấy anh làm trò đó anh cười thật tươi vậy là căng thẳng trong anh đã giảm anh đã bớt tức giận và trở nên bình tĩnh hơn. Anh nói cảm ơn em rất nhiều! Có gì đâu anh vì anh đối xử với em rất tốt mà, mỗi lần em nấu cơm cho anh ăn anh đều khen em nấu cơm ngon hết em nhớ ấn tượng nhất đó là lần anh ngồi bóc tôm cho em ăn đó. Hôm đó nhà bạn em có tiệc nên em không ăn cơm cùng anh em phải về nhà người bạn vậy là em và anh đã cùng nhau đi chợ. Em biết anh rất thích ăn tôm lên em đã mua rất nhiều tôm cho anh khi em chiên chúng xong anh đã ngồi bóc tôm cho em ăn, em nói là mua tôm cho anh ăn mà sao anh cứ bóc tôm cho em ăn hoài vậy anh. Anh bảo rằng anh rất thích nhìn em ăn, nhìn em ăn anh thấy rất ấn tượng thế là anh vừa bóc tôm cho em ăn vừa cười , thấy anh cười em cũng cười theo. Thế là em đã ăn gần hết cả chỗ tôm của anh...
Bao nhiêu kỷ niệm đã qua một năm rồi sao trong lòng em vẫn nhớ anh là người con trai đầu tiên quan tâm đến em như vây, anh lo lắng chu đáo cho em từng li từng tí em cảm ơn anh nhiều lắm, mặc dù đó chỉ là tình bạn tình anh em nhưng trong lòng em luôn nhớ anh trai nhiều lắm em ao ước có một ngày em lại được anh bóc tôm cho em ăn em lại được anh quan tâm và yêu thương như em gái vậy. Anh đã có gia đình vì thế chúng ta mãi mãi chỉ có thể là anh em tốt của nhau thôi phải không anh. Em ước gì em gặp anh trước khi anh đã có gia đình, em biết anh là một người chồng tốt, một người cha tốt và một người anh tốt......Em rất yêu quý và kính trọng anh. Anh mãi mãi sống trong em như một người anh tốt một người bạn tốt phải không anh. Anh bảo rằng anh sẽ không bao giờ quên người em gái nhỏ bé tốt bụng của anh đâu phải không anh. Anh đừng quên anh nhé! Em sẽ mãi nhớ về anh dù em và anh hai người hai nước khác nhau. Em luôn cầu chúc cho anh và gia đình luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé anh! Em gái bé nhỏ của anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi buồn của sóng Anh lớn lên với Biển, gắn lền với những cánh đồng muối bao la, với những bãi phi lao thẳng tắp ngày đêm những con sóng vỗ dài trên bãi cát bỏng rát. Tuổi thơ anh gắn liền với vị mặt chát của nước biển, Rồi hôm nay đây anh lại cảm nhận ra một điều thú vụ, vị của nước mắt cũng...