KÝ ỨC! Phần 9
Phần 9: Ai là tay trong?
Bố tôi nằm viện chừng 3 ngày thì Minh đến thăm, tôi không thể hiểu nổi, mấy lần Minh bất chợt đến khi mà tôi không hề hé răng chuyện gì với cậu ta! Chẳng biết ai là tay trong? Tôi như phát điên với hàng loạt thắc mắc . Mấy hôm nay lo lắng chuyện tiền bạc. Tôi trở lên bệ rạc chưa từng thấy .
Lúc soi gương ở nhà vệ sinh, tôi hốt hoảng không nhận ra bà lão nào đang đứng trước gương. Một thân hình tàn tạ, nếp nhăn in hằn nơi khoé mắt. Dù sao tôi cũng sắp già rồi. Minh mang đến rất nhiều hoa quả, mẹ tôi chu đáo đón tiếp, cách nói chuyện vô cùng gần gũi. Nếu như là trước đây , tôi sẽ mỉm cười khi chứng kiến cảnh ấy . Nhưng bây giờ, Minh không thể khăng khít với gia đình tôi như thế, đã gần 5 tháng kể từ ngày Minh lấy vợ cũng chừng ấy thời gian tôi sống vật vờ giữa những nỗi đau giằng xé.
Sự gặp gỡ giữa chúng tôi phải chăng là sắp đặt sai lầm của định mệnh, hay cũng có thể là sự trêu đùa của số phận, hoặc đại loại là thế? Tôi cũng không biết nữa. Chỉ là, tôi cảm thấy khoảng cách giữa chúng tôi quá lớn, chẳng biết làm sao để kéo gần lại được. Mối quan hệ giữa chúng tôi là một cái gì đó mập mờ, mơ hồ, mà đến tôi cũng chưa kịp đặt tên cho nó!
Tôi đứng ngoài hành lang cho tới khi cuộc nói chuyện của Minh và mẹ tôi kết thúc . Tôi thật sự không biết phải đối diện sao với cậu ấy . Vì sao tôi đã cắt đứt các sợi dây tình cảm với Minh rồi mà cậu vẫn cứ xuất hiện trong cuộc sống của tôi ? Vào những thời điểm tôi đang gặp khó khăn ? Tại sao vẫn là bờ vai ấy để tôi dựa vào những khi tôi sắp ngã quỵ ?
Cứ mông lung suy nghĩ cho đến khi đụng chạm ánh mắt Minh nơi cửa phòng hồi sức. Minh kéo tay áo, dắt tôi ra ghế đá cách xa phòng bệnh của bố tôi. Vẫn với cái nhìn tha thiết , hơi man mác buồn. Minh hỏi tôi có khó khăn gì về tài chính không? Nếu có thể, hãy cho cậu ấy được giúp đỡ gia đình tôi .
- Tôi vẫn lo được, dù sao vẫn còn căn nhà ở ven đô. Tôi định bán trước đó rồi, bây giờ lại càng có động cơ bán hơn.
Thực ra, tôi không muốn bán nó. Nhưng với tình hình hiện tại tôi không thể làm khác. Tôi nợ Minh quá nhiều thứ . tôi không muốn mình phải sống trong thứ gọi là ơn huệ. Thứ cảm giác này sẽ lại đưa đẩy tình cảm của chúng tôi đi theo một lối khác. Tôi sợ điều đó sẽ xảy ra.
Ảnh minh họa
Minh vẫn giữ thái độ , đặt hờ bàn tay lên vai tôi , trong phút chốc, tôi thấy tim mình xốn xang. Cái cảm xúc tệ hại lại ùa về. Thay vì gạt tay ra, tôi lại mặc kệ để bàn tay ấy vỗ về trên đôi vai gầy Minh nói:
- Bán nhà cần nhiều thời gian, cứ tạm lấy tiền của tôi lo tiền viện phí cho bác đi đã. Lúc nào bán xong thì trả cho tôi cũng được. Em không phải quá coi trọng ơn nghĩa đâu. Tôi làm điều này là vì bác chứ không phải vì muốn nó làm lý do khiến em phải mang ơn!
Tôi không hiểu, đúng ra là không biết Minh đang nghĩ gì nhưng có một điều không thể phủ nhận lúc này. Tôi đang rất cần tiền. Đồng ý để Minh giúp đỡ, tôi bắt đầu rơi vào trạng thái lo âu, hoảng sợ. Tôi sợ điều gì? Tôi không biết! Nỗi sợ vô hình đè lên tâm trí, tôi cuống cuồng đăng tin rao bán nhà. Tôi không muốn kéo dài thêm cái cảm xúc quái quỷ này nữa. Đăng tin nửa tháng trời mà chưa thấy ai ngỏ nghê gì cả. Tôi trở lên nóng vội hơn bao giờ hết .
Bố tôi được xuất viện trước đó mấy ngày. Tình hình sức khoẻ ổn nhưng không thể làm việc quá sức. Bây giờ, mọi thứ dồn lên vai mẹ tôi lại thêm cả gánh nặng là tôi nữa? Tại sao ông trời lại dồn gia đình tôi vào hoàn cảnh bi đát như vậy? Minh vẫn đến thăm bố tôi đều đặn mặc tôi đã ra sức can ngăn. Gia đình tôi và cậu ấy vốn chẳng có tí gì gọi là thân thiết. Nay cậu ấy cứ đến đều như vắt chanh. Tôi sợ người ngoài nghĩ gia đình tôi đang lợi dụng cậu ấy. Mỗi lần nhìn thấy Minh, tôi ngập chìm, giãy giụa trong cái nỗi sợ hãi không tên. Tôi sắp mất trí vì Minh mất !
Rồi có người hỏi mua căn nhà ấy của tôi. Minh tình nguyện giúp tôi lo vụ giấy tờ. Thôi thầm nghĩ chỉ làm phiền cậu ấy nốt thời gian này thôi! Cùng thời điểm đó, tôi nhận được tin nhắn từ số máy lạ
- Em là Hương, vợ anh Minh. Chị có thể gặp em một lát không ? Địa chỉ quán cà phê X đường …….
Tâm trạng cực kỳ bất an. Tôi có nên gặp Hương hay không? Mà lý do gì khiến tôi phải gặp em ấy? Cả ngày tôi cứ đứng ngồi không yên. Cái tin nhắn đeo đuổi suy nghĩ khiến tôi không thể không đi! Quán cà phê X, trước mặt tôi là Hương, đây là lần đầu tiên nhìn Hương trong gương mặt không son phấn ( Lần đầu là trong hình ảnh cô dâu )
Hương có vẻ hơi xanh, tôi lấy hơi , hỏi đều đều, chậm rãi như sợ cô ấy sẽ bỏ sót một chữ nào đó trong câu nói:
- Em có chuyện gì à ? Nói chị nghe!
Hương vẫn nét mặt đượm buồn, đôi mắt hơi thâm quầng, chắc tại thức khuya .
- Chị ! Em có thai, anh Minh cứ hững hờ với em. Em biết là anh ấy vẫn yêu chị nhưng mà em đã có thai rồi! Em xin chị buông tha cho chồng em, để con em có một người bố trọn vẹn . – Hương khóc nức nở
Một cảm giác chênh vênh chạy dọc cơ thể , tôi như điếng người . Chuyện vợ chồng họ lấy nhau, có con là chuyện bình thường nhưng sao tôi lại đau lòng đến thế này? Trong mắt Hương, tôi là người đã cướp chồng, cướp cha của con cô ấy ư? Tôi đốn mạt đến thế ư?
- Em bình tĩnh đã, chị xin lỗi vì vẫn làm phiền Minh khi mà cậu ấy đã cưới em nhưng chị chỉ nhờ vả về tài chính, bán nhà xong, chị sẽ trả lại toàn bộ số tiền chị vay Minh. Em yên tâm, giữa chị và Minh không còn gì nữa đâu.
Hương vẫn khóc giữa quán cà phê xa lạ. Tôi chẳng biết làm gì, cứ im lặng cho tới khi Hương đứng lên, ra về. Còn mình tôi lạc lõng giữa muôn vàn suy nghĩ. Hương đáng thương, cô ấy hiền quá những bà vợ khác mà thấy chồng mình như thế chắc chăn sẽ nhảy bổ vào tôi mà đánh, mà cấu xé không thương tiếc. Đằng này, cô ấy lại yếu ớt van xin tôi. Sao tôi thấy mình xấu xa đến vậy? Minh đã lo ổn thoả vụ bán nhà, tiền cũng đã tới tay tôi. Tôi hẹn Minh ở một quán nước, cách xa nhà. Hôm nay, sẽ trả lại toàn bộ số tiền và nói chuyện một cách rành mạch nhất về mọi thứ liên quan đến chúng tôi.
Quán khá rộng, khoảng cách giữa các bàn đủ xa để có thể tự nhiên nói chuyện. Tôi đến trước nhằm chuẩn bị trước những gì sẽ nói. Đầu óc trống rỗng chẳng nghĩ được gì. Chỉ liên tục nhìn vào màn hình điện thoại xem giờ. Minh tới, hỏi tôi đến lâu chưa và không quên xin lỗi vì đã đến muộn. Tôi không nói gì, đặt lên bàn một cục tiền được gói trong một tờ báo. Đẩy tiền lại gần phí Minh .
- Đây là 50 triệu, cậu xem đi còn đây là tiền công cậu đã chạy vạy lo cho tôi các giấy tờ, tôi đặt một xấp tiền khác lên bàn. Những tờ tiền xanh lét, giống như khuôn mặt tôi lúc bấy giờ. Minh nhìn tôi, ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn tức giận.
- Em đang làm cái trò gì thế? Tôi giúp em, em nghĩ tôi vì cái thứ tiền công khốn khiếp này à ?
Minh tức giận, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu ấy quá kích như vậy. Tôi giật mình trước phản ứng quá mạnh. Phải thật bình tĩnh , không được run sợ.
Video đang HOT
- Phải, đối với tôi, ai làm được việc thì người ấy có công. Cậu nhận đi để tôi khỏi áy náy có qua có lại, chúng ta không ai nợ ai hết.
Minh nhìn tôi, đôi mắt xoáy sâu vào tâm can. Tôi liếc nhìn đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng vào mắt Minh. Có gì đó rất đáng sợ . Tôi kéo ghế, đứng dậy. Trước khi ra về , tôi có nói một câu khiến bản thân tôi bị tổn thương rất nặng nề:
- Chúc mừng cậu nhé, cậu sắp được làm bố rồi!
Minh khẽ thảng thốt , ngạc nhiên chăng? Tôi kịp nhìn thấy điều ấy trước khi rời đi. Ra đến cổng, tôi vội đeo khẩu trang , cúi mặt. Không ai nhìn thấy hai hàng nước mắt sau lớp vải dày cộp .
Sau khi trả nợ xong, tôi có một khoản kha khá tiền, đủ để mua một căn nhà nhỏ hơn. Trong đầu thầm cảm ơn Quyết vì trước đây đã lấy tất cả mọi thứ, trừ căn nhà. Cho nên, có những lúc nghĩ lại, tôi thấy đời chẳng ai dám lấy hết mọi thứ của mình.
Đêm, nằm cạnh mẹ. Tôi hỏi trong vô thức
- Mẹ, con sẽ làm phẫu thuật, nếu thành công, con sẽ có con nhưng không phải với một người đàn ông nào mang danh chồng. Con sẽ nuôi con một mình. Được không mẹ ?
- Ừ ! Tuỳ mày, nếu thành công thì mẹ mừng cho mày. Đàn bà cần một chỗ dựa. Có thể là con, có thể là chồng .
Mẹ khẽ thở dài ….
- Mà thằng Minh dạo này không thấy tới đây, mày với nó có chuyện gì à ?
Tôi khựng lại giây lát nhưng vẫn ôn tồn
- Có vợ, có con rồi, còn lý do gì nữa mà về với gia đình mình nữa. Con không muốn tình trạng này kéo dài thêm. Đau khổ lắm! Tôi cố làm ra vẻ mắt ráo hoảnh, lời lẽ dứt khoát nhưng tim gan như vỡ vụn khi nhắc đến từ ” Con “
Lại một tiếng thở dài nữa từ mẹ
- Mấy lần nó bất ngờ về đây là do mẹ thông báo cho nó đấy.
Tôi ngỡ ngàng , ngạc nhiên hết mức, sao mẹ tôi lại làm thế. Rõ ràng mẹ biết Minh đã có vợ rồi kia mà! Làm như thế chả khác gì làm rạn vỡ gia đình nhà người ta. Tôi bắt đầu có cảm giác tức giận, luồn lách vào suy nghĩ nhưng vẫn cố lắng nghe lời mẹ nói
- Mẹ thấy nó thật thà mà lại chân thành. Cũng tại mày, vì mày mà cả 3 đứa giờ mới khổ sở. Đàn bà, sao mà cứ ôm bất hạnh vào người cho nó khổ. Nếu cùng nhau vượt qua được thì cứ cho nó một cơ hội …
Phải! Là do tôi tự ti về bản thân. Lúc nào cũng nghĩ lỗi do mình nên chẳng dám dang tay mà ôm lấy cái hạnh phúc mình đáng lẽ sẽ được hưởng. Để đến bây giờ , mọi thứ xem ra đã muộn, nhận ra điều này liệu có còn ý nghĩa với tôi không? Không kìm nén được nữa, tôi bật khóc, khóc ngon lành trên vai mẹ.
Tôi đến bệnh viện theo đúng hẹn của bác sĩ. Trước đó, tôi đã đến làm các thủ tục cần thiết cho ca thủ thuật của mình. Mọi việc diễn ra rất thuận lợi. Bác sĩ dặn dò tôi nghỉ ngơi để hồi phục sau ca mổ và không quên động viên tôi rằng tôi sẽ có con. Chỉ cần tinh thần thoải mái, tôi cảm ơn vị bác sĩ nhiệt tình ấy rồi trở lại giường nằm. Tôi nằm viện 2 ngày, chỉ một mình. Mẹ tôi phải ở nhà với bố nhiều lúc thấy tủi thân đến phát khóc .
Đang nằm mơ màng sắp chìm vào giấc ngủ thì tôi nghe có giọng nói quen thuộc ở cửa. Là Minh, tôi giật mình , hốt hoảng, định chạy vào nhà vệ sinh nhưng chưa kịp làm gì thì Minh đã bước vào. Tay cầm một bịch đồ nhìn thấy tôi, Minh nhoẻn miệng cười:
- Sao em vào đây mà lại không có ai vào chăm? Một mình thì biết xoay sở thế nào ?
Tôi chăm chú theo dõi hành động của Minh, không trả lời. Mắt nhìn Minh kiểu vừa lo lắng, vừa nghi ngờ và cả ngạc nhiên. Minh kéo ghế, ngồi sát tôi ánh mắt dừng lại ở đôi bàn tay có phần hơi rủn rẩy của tôi. Các bệnh nhân khác vẫn tiếp tục với câu chuyện của mình. Không gian ồn ào với đủ các loại âm thanh, tôi bảo muốn ra ngoài , ở đây nói chuyện không tiện. Minh dìu tôi ra ghế đá, trong phút giây ấy, tôi thấy lòng mình ấm lại. Cảm giác rất khó tả . Có thứ cảm xúc vừa hạnh phúc vừa day dứt mọi thứ va đập vào nhau khiến lòng thêm nhức nhối .
Tôi im lặng, Minh cũng vậy, cả hai cùng hướng mắt ra phía vườn cây trước mắt. Không ai nói với ai câu gì nhưng tôi cảm nhận hai trái tim đang bị nhấn chìm trong những âm thanh hỗn loạn. Tôi bất giác hỏi :
- Vợ cậu có bầu mấy tháng rồi ? Có nghén không? Người nghén là hay cáu gắt , mệt mỏi lắm. Là chồng phải quan tâm vợ mình nhiều vào thời điểm quan trọng này đấy! Chợt Minh quay lại nhìn tôi, sau đó lặng lẽ cúi xuống và nhìn đăm chiêu vào chiếc lá bàng trơ trọi trên nền gạch.
- Tôi và Hương chia tay rồi!
(Còn nữa)
Theo Iblog
KÝ ỨC! Phần 10
Phần 10: Cầu vồng sau mưa!
Tôi giật mình thảng thốt. Mọi thứ như trôi tuột , cố nuốt nước bọt, tôi hỏi dò:
- Em ấy đang có bầu, sao cậu bỏ được? Cậu sống vô trách nhiệm thế? Tôi thật không ...
Chưa nói hết câu, Minh đã chen ngang bằng giọng nói lớn hơn. Có một sự dứt khoát trong câu nói ấy.
- Hương không có bầu, tất cả là nói dối vì từ trước tới giờ tôi không đụng đến người cô ấy.
Lại ngỡ ngàng, tôi tưởng mình đang xem một bộ phim. Bộ phim kiểu xì tin hay cái thể loại gì thế này? Đáng lẽ tôi nên vui khi nghe tin hai người chia tay chứ? Nhưng sao tôi lại buồn thế này, như ai đó dội vào lòng một xô đá. Cảm giác y như ngày chia tay Quyết, có phải Hương đang là tôi của mấy năm về trước. Giờ cô ấy chắc rất đau khổ lỗi là tại tôi, cái kiểu nhùng nhằng không dứt khoát của tôi đã đẩy hôn nhân của họ xuống vực. Tôi lại im lặng giờ tôi có thể làm gì ngoài im lặng.
Tôi chợt nhớ đã từng đọc ở đâu đó câu này: "Tình yêu tựa như trò chơi, nếu người ta bắt đầu cuộc chơi thì phải chấp nhận kết quả. Nếu chỉ là một trò chơi bình thường thì tất có người thắng kẻ bại nhưng nếu trò chơi đó lại là tình yêu thì sẽ chẳng có ai thắng ai thua mà chỉ có cả hai cùng tổn thương."
Liệu có phải chúng tôi đang chơi một trò chơi mạo hiểm, kết thúc là những đau thương không?
- Em không phải dằn vặt vì chuyện này, không phải nguyên nhân do em. Chỉ là sống với người mà mình không cảm giác, tôi thấy khó chịu lắm! Rồi cả tự dằn vặt và trách móc, tôi không thể sống mãi với những thứ cảm giác ấy. Hương khóc nhiều lắm. Cô ấy không trách móc tôi, không một lời nào cả. Chẳng thà cứ lao vào mà đấm mà đá đằng này cô ấy cứ im lặng. Haizzzz.... Tôi là một thằng tồi ...
Ảnh minh họa
Giọng Minh như lạc hẳn đi sau câu nói ấy, có lẽ cậu ấy đã phải trải qua quãng thời gian tự dày vò nên bây giờ mới không tiết chế được cảm xúc.
Tôi chuyển chủ đề, nếu cứ tiếp tục câu chuyện này chắc tim tôi nổ tung mất
- Sao cậu biết tôi ở đây?
Minh không trả lời. Đứng dậy vươn vai rồi chìa tay ra trước mặt tôi
- Về phòng thôi! Gần tối rồi.
Trong phòng, Minh kể cho tôi nghe về tất cả mọi chuyện rằng vì quá yêu Minh nên Hương mới nói dối tôi rằng cô ấy đang mang thai. Tôi cũng hiểu, đàn bà khi yêu tự dưng rất dũng cảm. Có thể làm tất cả mọi thứ chỉ để được yêu. Trong thâm tâm, tôi vẫn muốn Minh và Hương là một gia đình. Thật đấy! Dù là có phải đau đớn giãy giụa một mình trong nỗi cô đơn nhưng hình như tôi quen rồi thêm chút nữa chắc không sao.
Về phía Minh, cậu ấy vẫn kiên nhẫn bên tôi giống như Minh của gần 2 năm về trước. Mặc cho tôi đẩy cậu ấy ra xa hơn. Trong lúc này, tôi hoàn toàn bị lạc lối. Cảm giác có lỗi với Hương cứ đeo bám tôi, ngay cả trong giấc mơ. Chiều, Minh ra quầy làm thủ tục xuất viện cho tôi. Cái bóng người đàn ông dong dỏng cao, khuôn mặt đã không còn non nớt như cái ngày tôi mới gặp. Có cái gì đó hơi xót xa, thời gian, tiền bạc, tình cảm ... Lấy đi của chúng tôi nhiều thứ quá.
Chiếc taxi không rẽ vào con đường thân thuộc mà thay vào đó lại rẽ ra ven đô. Chẳng phải nó dẫn vào ngôi nhà cũ của tôi sao? Tôi thắc mắc nhưng vẫn cố kiên nhẫn chờ đợi xem chiếc taxi sẽ đỗ ở đâu. Minh nhìn tôi, ánh mắt sáng bừng, có điều gì đó ẩn giấu nơi đáy mắt.
- Em xuống đi!
Minh mở cửa xe, còn tôi vẫn chưa hết ngỡ ngàng hết nhìn vào ngôi nhà lại quay sang nhìn Minh cậu ta vẫn không nói gì, nhẹ lôi tay tôi đi theo sau. Tôi vô thức, cứ bước theo dù trong lòng vẫn chưa hết hoài nghi và thắc mắc.
Mở cửa, tôi nhìn thấy không gian quen thuộc, cái ghế sô pha ngay giữa phòng khách, cái lọ hoa hình như đã được ai thay mới bằng một nhành hoa ly trắng hương thơm ngào ngạt. Tôi tiến đến bên chiếc ghế, nơi mà tôi và Minh đã ngồi, trao cho nhau những cử chỉ yêu thương. Tất cả, tất cả chi như mới xảy ra ngày hôm qua . Cảm xúc vẫn nguyên vẹn . Bồi hồi ....
Minh đặt tay lên vai tôi nhẹ nhàng, tôi xoay người lại .
- Chuyện này là sao? Tôi bán cho một anh tên là Hùng, nhà ở quận G cơ mà!
- Anh ấy là bạn tôi, tôi biết em rất tự cao. Em sẽ không nhận sự giúp đỡ từ tôi và thật ra là em không muốn bán nó. Tôi biết em làm mọi việc, kể cả gây tổn thương cho tôi là có lý do.
Minh đã mua căn nhà này nhưng để làm gì? Sau bao nhiêu chuyện xảy ra, tôi không sao lý giải được hành động của Minh. Phải chăng cậu ấy đã làm tất cả vì tôi nhưng tôi thì sao? Tôi đã làm được gì cho cậu ấy? Minh đưa cho tôi tờ giấy có phần hơi nhàu nát tờ nhật ký của tôi đây mà. Tôi không giấu được sự run rẩy của đôi bàn tay đón lấy tờ giấy, trong lòng trào dâng biết bao nhiêu cảm xúc.
- Lúc đọc được những dòng này, tôi mới thật sự nhận ra em quan trọng với tôi như thế nào? Hãy cho tôi một cơ hội nhé !
Minh ôm tôi, lại một cái ôm từ phía sau, lại thứ cảm giác ấy. Mọi thứ quá thân quen! Cánh tay vững chắc, mùi hương đặc biệt không lẫn được với ai. Tôi sẽ ra sao đây? Sẽ thế nào đây?
Chợt bừng tỉnh giữa những mơ hồ, tôi tránh những cử chỉ tiếp theo của Minh. Tôi vẫn chưa biết chấp nhận mọi việc như thế nào? Ai có thể cho tôi biết tôi nên làm gì vào lúc này. Minh vẫn đứng đó, nhìn tôi không chớp mắt. Tôi mệt mỏi ngồi xuống ghế . Rút điện thoại gọi chiếc taxi khi nãy quay lại đón tôi.
- Em ở đây đi, tôi sẽ về nhà tôi Minh nói rồi lại chỉ tay về phía tủ lạnh, dặn dò tôi khi nào đói thì lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra ăn. Hơn 30 rồi, tôi vẫn được ai đó chăm sóc như một đứa trẻ. Cơ hồ không giấu được hạnh phúc nhưng sao thứ hạnh phúc này lạ thế ?
- Cậu ở lại đi!
Tôi không hiểu sao mình lại thốt ra câu nói ấy không kịp để cho não suy nghĩ Minh có vẻ hơi bất ngờ, thoáng chút bối rối trên khuôn mặt. Minh ngồi xuống cạnh tôi nói lời cảm ơn. Tôi mới là người cần cảm ơn mới đúng, tự bao giờ tôi sợ cái cảm giác cô đơn. Sợ rằng người đàn ông này sẽ biến mất cuộc đời này ..một lần nữa. Sợ , sợ và sợ ..
Có thể ai đó nghĩ rằng tôi gàn dở, tôi không phủ nhận, tôi yêu đến điên, đến dại nhưng trước mặt người ấy tôi vẫn tỏ ra hững hờ, vô tâm. Vì sao vậy? Chính là nỗi sợ vô hình, người ta thường nói " Khi ta vấp ngã ở một hòn đá, ánh mắt ta sẽ nghi ngờ, đôi chân ta sẽ run sợ trước những hòn đá khác ". Nó rất đúng đối với tôi.
Đêm, tôi vật lộn với cơn đau bụng mà bác sĩ cũng đã cảnh báo về biến chứng sau khi làm thủ thuật. Minh không hề biết chuyện gì, cậu ấy đang ngủ ở phòng khác. Cơn đau kéo đến từng chặp, một lát dịu dần rồi lại dữ dội. Tôi sắp không thở nổi, cố với một viên thuốc kháng viêm, giảm đau trong túi xách, tôi lê lết men theo tường để chân không phát ra tiếng động. Lần mò mãi cuối cùng cũng tới gian bếp. Lúc bật điện lên tôi giật mình khi thấy Minh đang lặng lẽ hút thuốc ở hiên nhà. Tôi rót một cốc nước, uống hai viên thuốc cầm trong tay rồi lặng lẽ tiến về phía Minh . Minh cũng giật mình khi đèn nhà bật sáng, quay ra hỏi tôi có ổn không? Có vẻ trông tôi không ổn lắm nên Minh mới hỏi như vậy nhưng tôi vẫn cố cười, nụ cười méo xệch đến đáng thương
- Không sao đâu! Sao cậu chưa ngủ? Khuya rồi! Ngủ đi mai còn về công ty làm việc nữa chứ
Minh bảo tôi cứ ngủ trước, cậu ấy sẽ vào phòng ngay do quá mệt với cơn đau khi nãy nên tôi không thể hỏi thêm Minh được gì, chỉ kịp nhắc nhở cậu ấy ngủ sớm rồi trở về phòng nằm bẹp cho tới sáng.
Ngủ dậy, tôi lơ mơ về chuyện xảy ra đêm hôm qua rồi lại tự thắc mắc tại sao Minh lại trầm tư như vậy. Thật khó hiểu, tôi sang phòng Minh nằm nhưng chỉ thấy đống chăn màn đã được gấp gọn. Vòng qua gian bếp, định chào Minh trước khi ra về thì bỗng ngửi thấy mùi thơm của tía tô , hành lá, Minh thấy tôi, nở một nụ cười dịu dàng chưa từng thấy bảo tôi ăn xong bát cháo hẵng về.
Tôi nhớ lại cách đây hơn 2 năm, cậu ấy cũng nấu cháo cho tôi ăn như lúc này. Lúc ấy còn chị chị em em ngọt sớt. Tôi chợt không kìm được rồi bật cười. Trách thời gian sao trôi nhanh quá! Minh mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi kiểu ngơ ngác càng khiến tôi buồn cười. Chợt cậu phụng phịu
- Không ăn thì thôi, đưa đây
Minh định giật tô cháo lại không cho tôi ăn chắc nghĩ tôi đang chê cười cậu ấy nấu dở đây mà. Tôi giật lại ngay tức thì, ăn lấy ăn để như sợ bị cướp lại Minh sót ruột bảo tôi ăn từ từ chứ có ai cướp đâu mà vội vàng.
Gian bếp tĩnh mịch vang lên tiếng cười giòn giã.
Tôi trở về nhà sau mấy hôm nằm viện, bố tôi đã khoẻ hơn đôi chút. Có thể đi lại làm mấy việc vệ sinh cá nhân có thế thôi mà tôi đã mừng rớt nước mắt. Mẹ tôi chẳng cho tôi làm gì. Suốt ngày bắt nằm một chỗ nghỉ ngơi mọi thứ bà cứ giành phần làm hết . Ôi! Người phụ nữ, người đàn ông vĩ đại trong lòng tôi!
Chẳng biết Minh học được ở đâu kiểu tán tỉnh sến súa chẳng hợp với phong cách của một Minh lãnh đạo chút nào. Có hôm, tôi đang liu thiu sắp ngủ thì lại nhận được tin nhắn kiểu: " bà xã ngủ ngon, hôn chụt chụt" hoặc " Nhớ bà xã nhắm"
Tôi nổi hết cả da gà. Già rồi, nghe mấy kiểu nhắn tin này tôi thấy kị. Tôi chẳng thay đổi, cái kiểu nói chuyện đốp chát, thường thì vẫn nhắn lại nhưng nội dung thì : " Dở hơi ! Lượn đi cho tôi ngủ" hay ngọt ngào hơn thì cũng chỉ " Ờ , biết rồi, khổ lắm"
Minh bảo sẽ kiếm cho tôi một công việc và nói tôi đến ở căn nhà trước đây của tôi phần vì muốn tôi không phải đi xa, phần vì muốn căn nhà có hơi người. Mẹ và bố bảo tôi cứ làm những gì tốt nhấ, ở nhà có mẹ lo cho bố rồi. Trước khi thu dọn đồ đạc bố tôi có gọi tôi ra mái hiên, nơi có vườn chuối xanh rờn, ông nói trong ánh mắt vừa hạnh phúc vừa lo âu.
- T này !Bố sống đến từng tuổi này rồi, không mong gì hơn là được thấy chị em mày hạnh phúc. Chị mày bây giờ tạm gọi là yên ổn chỉ còn mày, bố tin thằng Minh sẽ không làm mày phải khổ. Cứ sống hạnh phúc con ạ! Đời người vốn dĩ là vô thường.
Chợt , tôi thấy có gì đó ươn ướt trên khoé mắt người bố đáng kính. Sống mũi cay cay, tôi ôm bố . Đã lâu lắm rồi bố con tôi không gần gũi với nhau như lúc này. Cố nói một câu trong nước mắt.
- Con sẽ hạnh phúc bố ạ!
***
Chiều muộn, Minh tới đón tôi và được bố mẹ tôi mời ăn một bữa cơm, tôi và mẹ háo hức chuẩn bị những món ngon nhất cho cả 2 người đàn ông nhắm rượu. Thứ tôi cần chính là đây đó là không khí gia đình sum họp đầm ấm, hạnh phúc của người phụ nữ đơn giản lắm chỉ là được tự tay chuẩn bị những món ăn yêu thích cho người đàn ông của đời mình như vậy là đủ rồi.
Bố tôi không được phép uống nhiều, chỉ lặng yên nhìn Minh rồi lại cùng hoà vào chủ đề của vũ trụ. Đàn ông ngồi với nhau ấy mà, hết chuyện kinh tế, chính trị rồi lại tới chiến sự. Hai mẹ con tôi ngồi bên cạnh cười như nắc nẻ. Không khí bỗng nhiên thay đổi khi nét mắt bố tôi trở lên nghiêm túc có nét hơi trầm mặc
- Minh này, cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa tin là anh yêu con gái tôi thật lòng. Nó còn kém anh ở nhiều mặt. Và cả khó khăn về chuyện con cái ..
Minh không để bố tôi nói hết, vội vàng đáp như sợ không còn cơ hội. Đặt chén rượu xuống mâm Minh đan bàn tay vào với nhau, ngồi gần bố tôi hơn. Giọng nói có vẻ hơi khẩn khoản nhưng lại đầy khẳng định:
- Bác ạ! mới đầu chính cháu cũng hoang mang nhưng lâu dần cháu như bị cuốn vào ấy ạ. Bác là bậc trên của cháu những vấn đề này bác hiểu phải không ạ?
Bố tôi gật gật đầu , rồi đặt một tay lần tay trái của Minh
- Con gái bác nó thiệt thòi đủ đường, chỉ hi vọng nó tìm được ai đó bù đắp cho nó những mất mát nó phải chịu.
Giọng bố nghèn nghẹn ...
Buổi chiều hôm ấy, có biết bao nhiêu cảm xúc trong tôi ..chỉ chực vỡ oà ...
( Còn nữa)
Theo Iblog
KÝ ỨC! Phần 11. Ra biển Dọn về căn nhà cũ, Minh đã đi mua hầu như toàn bộ số đồ trong phòng. Tôi bất lực ngăn cản nhưng Minh nói không muốn bất cứ đồ vật nào ở đây mang hình ảnh của Quyết. Minh nói, mọi thứ phải mang hình bóng của cậu ấy, người đàn ông này...Tôi bật cười thành tiếng. Minh thu xếp...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Vừa khoe 'thắng đời 1-0', tôi đau đớn trước dòng tin nhắn của người phụ nữ lạ

Cứ cuối tuần lại đi chơi pickleball, phó mặc chuyện chăm con nhỏ cho vợ

Hơn 20 năm qua, vợ biết tôi không yêu nhưng vẫn không chấp nhận ly hôn

Bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì... một miếng thịt kho tàu!

Mẹ chồng bất ngờ "nổi đóa" giữa bữa cơm gia đình, cả nhà bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra!

Mẹ chồng cũ tìm gặp tôi sau ly hôn và đưa ra lời đề nghị gây sốc

Chồng lắp camera khắp nhà chỉ vì nghe một câu nói về mẹ vợ khiến tôi phẫn uất viết đơn ly hôn

Sinh con mới 10 ngày, tôi ôm con chạy về nhà mẹ đẻ giữa đêm vì mâm cơm cữ của mẹ chồng khiến tôi uất nghẹn!

Căn hộ giá 4 tỷ mà mẹ chồng cho trở thành ác mộng và tôi chỉ ở được 3 ngày đã phải 'bỏ của chạy lấy người'

Bị em dâu hỗn xược, tôi uất nghẹn khi mẹ chồng bênh vực, chồng lại quay lưng

Nửa đêm bàng hoàng: Mẹ chồng xông vào phòng, ôm chặt cháu nội và thốt lên câu nói khó tin

Bàng hoàng trước cửa nhà chồng: Ổ khóa mới và lời cảnh cáo tàn nhẫn!
Có thể bạn quan tâm

Náo loạn khắp Weibo: "Tiểu tam" chối đây đẩy chuyện hẹn hò Hoàng Cảnh Du, "chính thất" lên tiếng dằn mặt!
Sao châu á
06:33:46 22/02/2025
Muốn phát triển chiều cao cho con, hãy làm món ăn này: Chỉ mất khoảng 20 phút, rất tốt cho tỳ vị, dễ tiêu hóa và ngon miệng
Ẩm thực
06:29:06 22/02/2025
Hoa anh đào nở rộ tại Hong Kong (Trung Quốc)
Thế giới
06:28:25 22/02/2025
Vì sao "Nữ tu bóng tối" của Song Hye Kyo nhận cà chua thối?
Hậu trường phim
06:25:29 22/02/2025
Thương hiệu kinh dị đình đám 'Final Destination' sẽ trở lại vào mùa hè 2025
Phim âu mỹ
06:20:56 22/02/2025
Tai nạn hy hữu, người đàn ông tử vong do lốp ô tô văng trúng
Tin nổi bật
00:25:59 22/02/2025
Sáp thơm gây ô nhiễm không khí ngang với động cơ ô tô
Lạ vui
00:13:14 22/02/2025
HLV Mai Đức Chung trở lại ĐT nữ Việt Nam ở tuổi 75, đứng số 1 thế giới
Sao thể thao
23:58:31 21/02/2025
Với 10 năm nội trợ, xin khẳng định: 5 mẹo này sẽ giúp bạn tiết kiệm cả sức lẫn tiền
Netizen
23:57:01 21/02/2025
6 thói xấu khiến ngôi nhà giống "bãi rác", giàu đến mấy cũng vẫn có cảm giác "rẻ tiền"
Sáng tạo
23:54:57 21/02/2025