Ký ức kinh hoàng của mẹ tử tù Nguyễn Đức Nghĩa
“Kêu khóc mãi cuối cùng cũng không cứu được nó, tôi giờ kiệt sức rồi, giờ nó sống được ngày nào thì sống chứ không biết làm sao nữa”.
3 năm trở lại đây cái tên Nguyễn Đức Nghĩa đã khiến báo chí tốn biết bao giấy mực. Người ta không thể ngờ được một sinh viên với vẻ mặt thư sinh hiền lành đang theo học tại một trường đại học danh tiếng lại nhẫn tâm ra g.iết n.gười yêu một cách d.ã m.an để cướp tài sản.
Trước thời gian ấn định tiến hành t.ử h.ình hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa bằng t.iêm t.huốc đ.ộc, những người dân sinh sống trong tòa nhà G4, phố Trung Yên 1, quận Cầu Giấy, Hà Nội, đến tận bây giờ vẫn chưa thể quên được những kí ức khi hàng trăm con người nhốn nháo vì phát hiện ra một t.hi t.hể nữ giới bị c.hặt đ.ầu trên tầng thượng.
Con chịu án tử, chồng mất, những nỗi đau liên tiếp giáng xuống đầu bà Chuân.
“Tôi còn nhớ khoảng thời gian đó, cả tòa nhà bức xúc về mùi “chuột c.hết” bay ra khắp 13 tầng, lực lượng bảo vệ tòa nhà đã tiến hành rà soát suốt mấy ngày nhưng chưa phát hiện ra. Cho đến sáng 17/5, khi kiểm tra tầng thượng, nhiều người đã giật mình khi phát hiện gần vị trí hố đổ rác có 1 t.ử t.hi nữ giới chừng 20 t.uổi nằm ngay dưới sàn bê tông.
Nhiều người đã không dám nhìn t.ử t.hi này lúc đó ở trong tình trạng không mảnh vải che thân và đã bị cụt mất đầu. Tại khu vực chiếu nghỉ cầu thang bộ giữa tầng 12 và 13, lực lượng chức năng còn phát hiện ra dấu vết nghi là vệt m.áu. Vào thời điểm lực lượng chức năng có mặt, mùi hôi thối vẫn bao phủ tòa nhà, lan ra khắp hành lang và vào cả cầu thang máy”, bác T. một người dân vẫn chưa quên sự việc kể lại.
Video đang HOT
Do ám ảnh của vụ án, người dân sống tại tòa nhà này đã ít ai muốn lên tầng thượng, khu vực này cũng đã được bảo vệ đóng kín cửa.
Sau khi sự việc được báo lên chính quyền, công an đã tóm được h.ung t.hủ m.áu lạnh Nguyễn Đức Nghĩa (SN 1984, ở Hải Phòng), kẻ đã xuống tay s.át h.ại cô gái xấu số. Cảnh sát bắt Nghĩa khi đang lẩn trốn ở Thái Nguyên.
“Nó sống được ngày nào thì sống”
Hiện tại tinh thần bà Phạm Thị Chuân (mẹ của Nguyễn Đức Nghĩa) đã ổn định hơn nhiều. Tuy nhiên, trong từng câu từng chữ bà nói ra suốt cuộc trò chuyện, vẫn còn in hằn những nỗi đ.au đ.ớn khôn nguôi.
Có đêm nằm mơ gặp lại thằng Nghĩa, hai mẹ con ôm nhau khóc, rồi có mấy đồng chí công an đến đưa nó vào trong nhà lao mà tôi chỉ biết đứng đó gào thét, bất chợt tỉnh dậy mới biết đó chỉ là giấc mơ.
Mẹ tử tù Nguyễn Đức Nghĩa
Sau khoảng thời gian ở quê để lo liệu việc nhà, từ đầu năm 2013, bà Chuân đã chuyển lên Hà Nội sống cùng với con gái. Sau một đợt ốm dai dẳng và gần như rơi vào trạng thái trầm cảm, thời gian gần đây, bà Chuân thường lui tới nhà của bạn bè người thân, ở lại chơi cho đỡ hiu quạnh.
Tâm sự về con trai Nguyễn Đức Nghĩa, bà Chuân thở dài: “Kêu khóc mãi cuối cùng cũng không cứu được nó, tôi giờ kiệt sức rồi, giờ nó sống được ngày nào thì sống chứ không biết làm sao nữa”.
Chưa nói dứt lời bà Chuân lại nấc lên những tiếng nghẹn ngào rồi òa khóc mà bảo rằng: “Giờ tôi như người mất hồn, cả ngày thẫn thờ, không còn biết trông mong vào điều gì nữa, thấy nghe nói thằng Nghĩa sẽ bị t.iêm t.huốc đ.ộc nhưng tôi cũng không biết là bao giờ nữa, thà không hay không biết gì có lẽ còn đỡ đ.au đ.ớn hơn”.
Bà Chuân cũng tâm sự rằng từ mấy năm nay bà chưa đêm nào được giấc ngủ ngon, những nỗi lo lắng về gia đình mà nhất là nỗi đ.au đ.ớn tinh thần về đứa con trai độc nhất của gia đình luôn giằng xé, ám ảnh bà từng giờ, từng khắc. “Có đêm nằm mơ gặp lại thằng Nghĩa, hai mẹ con ôm nhau khóc, rồi có mấy đồng chí công an đến đưa nó vào trong nhà lao mà tôi chỉ biết đứng đó gào thét, bất chợt tỉnh dậy mới biết đó chỉ là giấc mơ”, bà Chuân nghẹn ngào kể.
Phải ở trong địa vị của bà Chuân mới thấu hiếu hết nỗi đ.au đ.ớn, con trai phải đối mặt với án t.ử h.ình, người chồng đã gắn bó suốt 30 năm qua và là chỗ dựa tinh thần đã bỏ bà ra đi vì t.ai n.ạn giao thông, để lại gánh nặng tinh thần quá lớn.
Nghẹn ngào, bà Chuân kể lại: “Chiều hôm đó hai vợ chồng tôi đi có việc gia đình, khi trở về nhà, đến Thành phố Hải Dương thì đã xảy ra t.ai n.ạn. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, tôi cũng không thể nhớ rõ chuyện xảy ra như thế nào. Chỉ biết lúc hai vợ chồng tôi bị ngã lăn ra đường, mọi người xúm vào đỡ cả hai dậy.
Lúc đó tôi hoa hết cả mặt mày, nhìn phía sau chồng thấy một v.ũng m.áu. Lúc đó chồng tôi kêu lên: “Ôi anh đau quá, anh gẫy tay rồi!”. Sau khi nói một câu duy nhất đó, chồng tôi không nói được gì nữa, đưa vào viện thì người ta bảo trụy mạch rồi. Lúc đó tôi bàng hoàng và không còn nhớ gì nữa”.
T.ai n.ạn bất ngờ ập đến khiến bà Chuân như người mất hồn, rất may có nhiều người tốt đã giúp bà mang chiếc xe máy vào bệnh viện, rồi sau đó còn tử tế lấy t.iền trong cốp xe theo sự chỉ dẫn của bà Chuân để bà trả t.iền viện phí. Chính bà cũng bị thương, nên sau đó mọi chuyện đưa ông Hùng về nhà, đưa ông về nơi an nghỉ cuối cùng đều do họ hàng, làng nước lo chu đáo cả.
Có được một người chồng hết lòng thương yêu vợ con, hai đứa con, một trai, một gái được học hành đến nơi đến chốn, tưởng chừng hạnh phúc vẹn toàn đối với người phụ nữ tên Chuân. Nhưng tất cả đã sụp đổ vào cái ngày bà nhận được điện thoại của con trai gọi về từ Thái Nguyên. Nghe điện thoại, tai bà dần ù đi khi Nghĩa nói mình mới g.iết n.gười. Rồi bà ngất lịm.
Tỉnh dậy, bà vẫn không thể tin nổi những gì vừa được nghe nên bảo chồng gọi lại cho con trai. Rồi bà lại phải ngất đi một lần nữa khi biết Nghĩa đã nói thật.
Bà bảo, đối với dư luận, Nghĩa là một kẻ s.át n.hân m.áu lạnh, nhiều người phẫn nộ trước hành vi t.àn á.c của hắn đối với n.ạn n.hân, nhưng trong mắt người mẹ đáng thương này, Nguyễn Đức Nghĩa vẫn là một đứa con tình cảm.
“Mọi người cứ bảo nó gây án, không có tình cảm gì nhưng đối với tôi thì nó là người rất tình cảm. Còn những việc nó gây ra cứ như là chuyện ở đâu đó, không biết tại sao nó lại như thế nữa”, bà Chuân nói trong nước mắt.
Theo vietbao
Gắn chip, gian lận cước taxi bằng điện thoại
Kiểm tra hoạt động kinh doanh taxi trên địa bàn, Thanh tra Sở GTVT Hà Nội đã phát hiện ra nhiều trường hợp gắn chip điều chỉnh đồng hồ tính cước với thủ đoạn mới, tinh vi hơn.
Hôm 8/5, đoàn Thanh tra phát hiện trường hợp xe taxi BKS 31S-7236 của hãng Ngọc Linh, tài xế xe này đã sử dụng điện thoại để điều khiển đồng hồ cước.
Hay như lái xe taxi BKS 29A-34.110 của hãng Hương Lam sử dụng khóa mở cửa (cửa cuốn điện) để điều khiển chip gắn vào đồng hồ cước.
Thanh tra còn phát hiện 3 trường hợp khác cũng gắn chip để gian lận cước taxi thuộc HTX Vận tải Sông Hồng và hãng Trung Việt.
Tất cả các trường hợp vi phạm này đều bị tạm giữ phương tiện. Các DN taxi cũng đã được mời lên làm việc và đã nhận lỗi vi phạm, lỗi quản lý lái xe lỏng lẻo.
Trong quý I.2013, thanh tra Sở cũng đã kiểm tra, lập biên bản vi phạm hành chính hơn 2.000 trường hợp, phạt t.iền hơn 1 tỉ đồng, tạm giữ 150 phương tiện với các lỗi chủ yếu như dừng đỗ sai quy định, không sử dụng đồng hồ tính cước, không có phù hiệu taxi, gắn chip làm sai lệch đồng hồ tính cước...
Hiện tại, Hà Nội có 117 DN được cấp phép và đang hoạt động kinh doanh vận tải hành khách bằng taxi, với 17.000 phương tiện và hàng ngàn lái xe.
Sự nhỏ lẻ, manh mún đã dẫn tới sự lộn xộn, bát nháo trong loại hình vận tải này từ chất lượng dịch vụ đến thái độ, sự chấp hành luật giao thông của lái xe.
Theo vietbao
Thú vui của dân chơi nhí: Không biết đ.ập đá, phá ke thì... quê lắm Nhiều quí tử cho rằng, không bay lắc thì đừng bao giờ nhắc đến "đẳng cấp". Để thể hiện cái gọi là đẳng cấp, dân chơi nhí đã lờ đi hậu quả c.hết người của các loại m.a t.úy tổng hợp. Những kẻ đàn anh luôn cho rằng "thuốc lắc không bao giờ gây nghiện..."?! Phải đ.ập đá, phá ke mới sành điệu...