Kỳ lạ ngôi làng toàn… ‘chân dài’
Tại nơi hợp nhất của ba dòng sông Đáy, Nhuệ, Châu Giang, từ bao đời nay thôn Đình Tràng (xã Lam Hạ, Phủ Lý, Hà Nam) được gọi là “làng khổng lồ”.
Chiều cao trung bình của nữ giới 1,65m, nam giới 1,73m
Thôn của những người… khổng lồ
Ngồi uống chén nước ở quán lá nhỏ giữa thôn, chúng tôi gặp anh Nguyễn Quốc Toàn. Thân hình cao lớn, vừa đứng dậy đã chạm đầu vào nóc quán, anh Toàn có chiều cao “khiêm tốn” là 1,82m. Vui chuyện, anh bảo: “ Ở đây, nam giới có chiều cao 1,79 – 1,80m nhiều lắm, còn nữ giới cũng khối người cao 1,72 – 1,75m. Nhưng phá kỷ lục về chiều cao phải kể đến bốn anh em Ca, Cảnh, Kiều, Công“.
Thôn Đình Tràng được bao bọc bởi con sông Châu Giang hiền hoà, có 272 hộ với hơn 1.300 nhân khẩu. Số nam, nữ thanh niên tuổi từ 15 đến 25 có khoảng 250 người thì 70% có chiều cao 1,70m trở lên.
Ông Trương Đình Tuyển – Trưởng thôn Đình Tràng – cho biết, từ thời xa xưa, người dân thôn Đình Tràng đã có vóc dáng cao lớn nổi trội hơn so với các làng khác.
Theo ước lượng của các cán bộ trong thôn, chiều cao trung bình của nữ giới nơi đây là 1,70m, còn nam giới là 1,80m. Theo chân ông trưởng thôn đến gia đình vận động viên Ngô Văn Công và Ngô Văn Kiều, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng trước chiều cao lênh khênh của đại gia đình “khổng lồ” này. Được biết, gia đình anh Ngô Văn Công có chiều cao vượt trội từ nhiều đời trước, bà ngoại cao 1,8m, ông nội cao 1,82m.
Gia đình anh Ngô Văn Công được xếp vào danh sách cao nhất trong thôn, bố mẹ đều xấp xỉ 1,8m, ngoài anh và anh Kiều thì anh cả Ngô Văn Ca sinh- năm 1977- cao 1,9m, anh thứ hai Ngô Văn Cảnh- sinh năm 1979- cũng ngót nghét 1,85m. Anh Công kể sơ sơ trong họ cũng có tới hơn 20 người cao trên 1,80m, còn số người cao từ 1,70m trở lên thì không đếm xuể.
Cụ Trịnh Văn Đạt – phụ trách Hội Người cao tuổi thôn và là trưởng tộc họ Trịnh – không giấu nổi niềm tự hào: “ Từ xưa đến nay, đi đến đâu, thanh niên thôn Đình Tràng cũng to cao hơn người. Họ Trịnh nhà tôi cũng có nhiều người cao lắm“.
Phụ nữ Đình Tràng cao và xinh đẹp.
“Nói có sách mách có chứng”, ông kể sơ sơ trong cuốn “Gia phả chiều cao” của thôn có tới vài chục người cao trên 1,8m, như chị Huyền (cao 1,80m), anh Đô (cao 1,87m), anh Dũng (cao 1,85m), chị Thơm (cao 1,75m), em Ngô Văn Phong tuy mới 14 tuổi nhưng đã cao tới 1,75m.
Ngoài gia đình anh em vận động viên Ngô Văn Công, các gia đình có nhiều người cao lớn trong thôn Đình Tràng phải kể đến gia đình bác Hồ Văn Nam có 3 người con thì cả ba đều cao trên 1,8m.
Gia đình anh Trọng, chị Phượng (bán bia hơi trong làng) có 3 người con thì cô chị Ngô Thị Minh Lệ- 22 tuổi- cao 1,73m, cô em thứ hai Ngô Thị Thu Thao- 20 tuổi- cao 1,71m, cậu em trai Ngô Trọng Nghĩa tuy mới 13 tuổi, nhưng đã cao tới 1,72m.
Video đang HOT
Chị Phạm Thị Luyện (bán hàng tạp hóa trong thôn) tươi cười khoe với chúng tôi cậu con trai Phạm Thành Đồng tuy mới gần 3 tuổi, nhưng đã cao tới 1,2m, nặng hơn 20kg.
Theo ghi nhận của cụ Hoàng Thị Phách (năm nay gần 100 tuổi) thì họ Ngô và họ Phạm là hai họ có nhiều người cao nhất trong làng. Trong đó, vận động viên Ngô Văn Kiều với chiều cao 1,96m là người giữ chiều cao “khủng” nhất trong thôn từ trước tới nay.
Đến nay, người dân quanh vùng vẫn truyền tai nhau câu vè nói về chiều cao của người Đình Tràng: “Cà khếu, đèn sì, cao nhất nhì miền Bắc”.
Có lẽ cán bộ thôn Đình Tràng có thêm một công việc nữa là thống kê chiều cao của người dân. Bởi lẽ, ai đến làng công tác hay thăm thân đều hỏi các vị cán bộ thôn một câu hỏi giống nhau: “ Sao làng mình có nhiều người cao thế?”.
Ông Nguyễn Văn Hùng (Bí thư thôn) đưa ra con số thống kê khiến bất kỳ thôn nào ở nước ta cũng thầm mong: “ Chiều cao trung bình của nữ giới 1,65m, nam giới 1,73m. Nếu mà chỉ xét về tiêu chí chiều cao thì hàng trăm trai gái trong thôn đều đạt tiêu chuẩn”.
Dài quá, đâm… khổ
Anh Mai Văn Thắng bảo: “ Hai anh em Công, Kiều làm rạng danh cho bóng chuyền Việt Nam và cũng nhờ hai đứa có chiều cao vượt trội mà nhiều người biết đến “làng chân dài Đình Tràng”.
Gia đình “khổng lồ” của anh Ngô Văn Kiều.
15 tuổi, Ngô Văn Kiều gầy tong teo mà người đã vổng lên hơn 1,70m. Thấy Kiều lênh khênh, người cậu Ngô Văn Kiếm từ Nha Trang về thăm quê mới kéo cháu vào học bóng đá. Nhưng đi đá bóng mà cao quá lại hóa ra chật vật.
Cuối cùng, Kiều đã thực sự phát huy được ưu thế chiều cao của mình ở lĩnh vực bóng chuyền. Giờ Kiều đã trở thành chủ công số 1 của bóng chuyền Việt Nam, là Đội trưởng đội bóng chuyền nam quốc gia kiêm Đội trưởng đội bóng chuyền Sanest Khánh Hòa.
Chiều cao giúp đàn ông thôn Đình Tràng tự tin trong cuộc sống, nhiều người tìm được công việc tốt nhờ lợi thế này. “Năm nào ở xã hay huyện tổ chức thi kéo co phong trào là năm ấy Đình Tràng vô địch” – anh Thắng vui vẻ kể.
Chiều chiều, thanh niên Đình Tràng vẫn tập trung chơi bóng chuyền ở nhà văn hóa thôn. Nhìn đội hình to cao mà tôi đoán chắc bất cứ huấn luyện viên nào cũng… thèm thuồng.
Thế nhưng, “chân dài” quá cũng làm nảy sinh nhiều chuyện dở khóc dở cười. “ Mặc dù nhiều chị em trong làng cũng có chiều cao tương đối nhưng vẫn thấp hơn con trai, nên nhiều khi để tìm được người xứng đôi vừa lứa không phải là chuyện dễ dàng.
Con trai cao đã đành, nhưng con gái cao để kiếm tấm chồng mới là chặng đường gian nan – anh Ngô Văn Mười chia sẻ – Không ít đàn ông nơi khác lấy vợ Đình Tràng, khi nổi cơn thịnh nộ muốn tát cho vợ một cái thì cũng… khó”.
Chị Ngô Thị Quế vốn nổi tiếng xinh đẹp, học giỏi, nhưng phải cái chiều cao vọt lên 1,78m khiến các chàng trai không dám tơ tưởng. Chị cứ thế cô đơn cho tới khi ra trường.
Trường hợp của vợ chồng chị Tĩnh cũng từng khóc dở mếu dở vì chiều cao chênh lệch. Anh Nguyễn Văn Thân (chồng chị, người Nho Quan) chỉ cao 1,50m, trong khi chị cao đến 1,67m. Hơn nhau những một… cái đầu, phải đấu tranh mãi hai người mới nên vợ nên chồng.
Các cụ già trong làng kể vui rằng, trước đây người dân còn quan niệm các cặp vợ chồng phải “xứng đôi vừa lứa” nên con trai các làng khác ít khi chọn vợ là người Đình Tràng vì ngại… chiều cao. Đôi nào “phá rào” thì phải độn gỗ dưới chân để chụp ảnh cưới. Cũng có trường hợp những cô con dâu Đình Tràng được bố mẹ chồng rất quý bởi đã “cải thiện” chiều cao cho dòng họ nhà chồng.
Do có chiều cao “quá cỡ” nên nhiều người trong làng phải đóng giường dài 2,20m trở lên, chứ giường 2m nằm kích chân hoặc phải nằm co. Quần áo, giày dép cũng phải chịu khó tìm mua hoặc may cỡ lớn hơn người bình thường.
Nhiều anh chàng “cao kều” hay những cô nàng “lênh khênh” Đình Tràng đi ra đi vào cửa nhà khác, nếu không để ý cúi xuống thì thường xuyên bị… đụng đầu.
Vì sao chân lại dài?
Cho đến nay, chưa có một cuộc điều tra thăm dò nào tìm hiểu về nguyên nhân chiều cao vượt trội của người dân thôn Đình Tràng. Trong các thư tịch cổ của làng cũng không thấy ghi chép lại, nhưng theo suy luận của người dân trong thôn thì có lẽ họ được hưởng gene di truyền từ nhiều đời trước. Lại có người cho rằng do thôn Đình Tràng sử dụng một nguồn nước ăn có tố chất đặc biệt nào đó.
Tiến sĩ Nguyễn Khắc Cảnh – Trường Đại học Khoa học xã hộivà nhân văn TPHCM – đã đưa ra lý giải về chiều cao bất thường của người làng Đình Tràng về mặt nhân trắc học, cho rằng có thể từ xa xưa đã có một nhóm người có chiều cao vượt trội tới làng sinh sống hoặc có một cá thể trong làng bị đột biến gene trở nên cao lớn hơn. Qua nhiều thời kỳ, đã có sự pha trộn giữa nguồn gene của nhóm người cao này với người dân trong làng.
Theo PGS Nguyễn Xuân Viết – giảng viên Trường Đại học Sư phạm Hà Nội I- thì để có thể lý giải về chiều cao đột biến của dòng họ Ngô nói riêng cũng như dân làng Đình Tràng nói chung cần có một cuộc điều tra khoa học mới có thể đưa ra kết luận chính xác.
Hơn nữa, ngày xưa khu vực quanh làng Đình Tràng rất nhiều sông, làng nằm ở ngay ngã ba, ngã tư sông nên biệt lập với các làng khác, người trong làng kết hôn qua lại nên nguồn gene cao chỉ phát triển trong nội bộ làng, không bị phân tán ra ngoài. Dân Đình Tràng lại chủ yếu sống bằng đánh bắt cá, ăn tôm cá quanh năm nên thể chất cũng ngày càng phát triển.
Theo xahoi
Bà lão bán trà đá ham mê làm từ thiện
Hơn 10 năm nay, bà Trần Thị Mận (65 tuổi, ở tổ 9, phường Minh Khai, Phủ Lý, Hà Nam) gom góp, dành dụm từng đồng tiền lẻ bán trà đá để làm từ thiện.
Ở nhờ trong lô cốt
Bà Mận sinh ra và lớn lên khi đất nước chìm trong tiếng súng, bà từng là thanh niên xung phong, làm nhiệm vụ lái đò chở bộ đội sang sông. Ba năm làm thanh niên xung phong, sau đó bà Mận được phân công làm hộ lý tại Bệnh viện Phủ Lý lúc bấy giờ. Gần 30 năm làm hộ lý, lương ba cọc ba đồng, cuộc sống khó khăn thiếu thốn nhưng bà Mận vẫn tận tụy với công việc và luôn đồng cảm với những cảnh ngộ khó khăn.
Hằng ngày chứng kiến nhiều gia đình có hoàn cảnh éo le, bà tự nhủ sẽ cố gắng hết sức mình để có thể giúp đỡ người đời. Thấy ai khó khăn là bà lại xắn tay giúp đỡ, không mong trả công, đơn giản có khi chỉ là phích nước, cái bánh, hộp sữa...
Công tác tại bệnh viện đến năm 2000, với số tiền ít ỏi dành dụm được, bà Mận vẫn không đủ tiền mua nổi mảnh đất "cắm dùi". Thấy hoàn cảnh bà Mận khó khăn, bệnh viện đã cho bà mượn tạm một miếng đất nhỏ ngay cạnh bệnh viện để làm nơi trú thân.
Những món đồ của bà Mận rải rác trong lô cốt
Căn nhà nhỏ bà Mận đang ở rộng chừng 10 m2, quá chật chội nên bất đắc dĩ, hơn 10 năm nay, bà Mận đã tận dụng khoảng diện tích của một lô cốt gần nhà để cơi nới cho chỗ ở được rộng rãi. "Ngày trước lô cốt giặc Pháp xây nhiều lắm. Hòa bình lập lại dân mình phá đi lấy chỗ làm nhà, làm đường" - bà kể.
Trong lô cốt có một cái bếp được che đậy bằng một cánh cửa gỗ vốn đã mục nát quạt điện, củi,... và xe đạp tồi tàn là tài sản quý giá nhất. Bà Mận phân trần: "Nhà chật quá nên hơn 10 năm nay tôi xin chính quyền ở nhờ lô cốt. Mình vừa ở vừa trông coi để bảo vệ lô cốt vì nó là minh chứng lịch sử". Những khi mưa to gió lớn, sợ căn nhà nhỏ có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, bà Mận lại lọ mọ mang chăn chiếu ra lô cốt ở.
Người nghèo làm việc thiện
Mải tận tâm với công việc, bà Mận quên cả xây dựng hạnh phúc gia đình. Sau này quá lứa lỡ thì, bà quyết định sống đơn thân, một lòng hướng Phật.
Nghỉ hưu, mỗi tháng bà Mận nhận được số tiền lương hưu gần 2 triệu đồng. Số tiền này cộng với tiền dành dụm từ việc bán trà đá, bà gom lại mua sách vở, quần áo cho những trẻ em cơ nhỡ. Ban đầu là những gia đình nghèo khó ở Hà Nam, sau mở rộng ra các tỉnh nghèo khác.
Nhận thấy việc làm ý nghĩa của bà, nhiều chị em phụ nữ cũng tự nguyện tham gia, thành lập nhóm làm công tác từ thiện trên nhiều tỉnh thành. "Nhóm hiện tại có 12 người, thời gian tới chúng tôi sẽ đi Mù Cang Chải để thăm những trẻ em nghèo khó" - bà Mận chia sẻ.
Quán trà đá nhỏ giúp bà Mận dành dụm tiền làm từ thiện
Năm 2012, nhóm từ thiện của bà đã mang niềm vui đến cho những đứa trẻ nghèo ở vùng thường xuyên gặp thiên tai Đức Thọ (Hà Tĩnh), trẻ em vùng ven biển tỉnh Quảng Trị tặng quà cho bà con dân tộc sống quanh khu căn cứ cách mạng Tân Trào - Tuyên Quang.
Nói về hành động đáng trân trọng của mình, bà Mận chia sẻ: "Bác Hồ ngày trước luôn dạy dân mình phải biết tiết kiệm, đùm bọc yêu thương lẫn nhau. Đi đến đâu cũng thấy dân mình còn nghèo và đói khổ lắm. Mình già rồi, chỉ mong làm được nhiều việc nghĩa hơn. Đấy là niềm vui, là động lực để sống vui".
Theo Dantri
Cháy chợ Phủ Lý, hàng trăm tiểu thương hoảng loạn Vào khoảng 19 giờ 20 phút ngày 15/4, tại tầng 1 chợ Phủ Lý, thành phố Phủ Lý, tỉnh Hà Nam đã xảy ra vụ hỏa hoạn khiến hàng trăm tiểu thương kinh doanh tại đây hoảng loạn. Vào khoảng thời gian trên, tại khu buôn bán tạp hóa và mỹ phẩm, tầng 1 chợ Phủ Lý, thành phố Phủ Lý, người dân...