Kỳ lạ ngôi làng cứ nuôi con “4 chân” là c.hết
Hiện tượng động vật bốn chân xóm Đầu tự nhiên lăn ra c.hết trở thành nỗi lo ngại cho cả làng, cả xóm. Xoay đủ mọi phương sách mà không kết quả, dân làng lập cả đàn tế để cúng giải hạn…
Thời gian đầu, người ta bán tín, bán nghi là xóm bị “động long mạch” mà nguyên nhân chính là việc thay đổi hướng miếu.
Ngôi miếu đầu xóm một thời gian bị “vấy tội” là nguyên nhân khiến trâu bò, gia súc bốn chân trong làng lăn ra c.hết, vì động long mạch!
Số là, khi người dân trong xóm làm ăn khấm khá, mới họp nhau để xây lại miếu của xóm cho khang trang, đồng thời chuyển hướng nhìn ra đường cái.
Thời điểm miếu xây xong trùng với thời điểm xảy ra hiện tượng gia súc c.hết không có lí do nêu trên, nên ” nguyên nhân” của mọi tai ách được chỉ ra là “chạm long mạch”! Người dân lại gom t.iền, gom của để mời thầy cúng về để cúng giải hạn.
Đàn tế được lập ra, thầy cúng c.hặt đ.ầu hai con chó mực vứt xuống giếng gần miếu thờ để “yểm”. Thế mà, đâu vẫn hoàn đấy. Lời hứa của thầy cúng: “ba năm sau mới lấy t.iền, không hết không lấy t.iền” còn chưa hết “hiệu lực”, đàn gia súc lại lăn ra c.hết nhiều hơn.
Chúng đều chung một biểu hiện: nổi điên, kêu la ầm ĩ, chạy toán loạn, sùi bọt mép rồi c.hết ngay tức khắc… C.hết đến cạn kiệt cả con giống, chỉ trừ loài hai chân như ngan, gà, vịt và hai loài bốn chân duy nhất là… chuột và mèo. Ông thầy cúng cũng không thấy trở lại xóm… lấy t.iền công.
Nhưng, một điều lạ lùng khác là trong 34 hộ dân xóm Đầu, gia đình anh Nguyễn Văn Tâm là hộ duy nhất nằm ngoài vùng tai ách. Trong khi hàng xóm của anh cứ cách hai tháng lại có thịt chó, thịt lợn mang cho, đến nỗi, nhà ai ngày nào mang thịt con gì cho nhà anh, anh nhớ rõ hơn những con vật mà anh nuôi trong vườn, trong chuồng.
Video đang HOT
Một người dân đang vớt bèo về nuôi lợn – hạnh phúc giản gị mà 10 năm liền người dân xóm Đầu mới lại có được.
“Trả nghĩa” bà con, anh nhận lời cho bà con mang gia súc đến nuôi nhờ. Ngặt nỗi, ở trong địa phận nhà anh không sao, nhưng cứ “bước” về nhà gia chủ, chúng lại lăn ra c.hết. Người thì bảo, khi xóm xây miếu mới, anh Tâm trễ nải việc đóng góp, nên không bị “ngài” giáng phạt.
Người lại bảo, anh năng nổ, đi đầu và thành tâm, nên được “ngài” giúp. Trong khi người dân xóm Đầu cứ miên man trong cơn mê để tìm lời giải thích cho tai vạ nhà mình thì đàn gia súc nhà anh tâm vẫn lớn như thổi, khoẻ mạnh và sinh đàn, sinh lũ trong chuồng!
Cách xóm Đầu một con đường xóm rộng 1,5 mét, các xóm khác như xóm Thượng, xóm Hạ, xóm Đông, chuyện gia súc “đột tử” là một hiện tượng… xa lạ. Cùng một xã, một vùng nên cách chăn thả, kinh nghiệm nuôi, chăm sóc, nguồn nước… của các xóm trên chẳng có gì khác biệt; bèo, muống nuôi lợn cũng lấy từ cùng một cái ao…, thế nên “cái sự lạ” của xóm Đầu càng thêm màu sắc huyền bí.
Lập đàn tế không xong, mời thầy cũng không được, việc nhà nông không có con trâu, con bò kéo cày không làm được. Người xóm đầu “linh hoạt” đi mượn trâu, bò của người xóm khác về cày, bừa. Lạ lùng hơn, ngoài đồng ruộng, chúng kéo cày phăm phăm, thế nhưng khi buộc vào chuồng của xóm, chúng lại “quỵ gối” c.hết không lí do.
Một t.iền gà, ba t.iền thóc, xóm Đầu lại “kéo cày trả nợ”. Người xóm khác cũng không dám cho xóm Đầu mượn trâu, mượn bò nữa. Xóm Đầu “miễn cưỡng” phải “cơ giới hoá” trong nông nghiệp. Không ai còn dám để trâu, bò trong nhà. 10 năm liền, những “cái lạ” lại tiếp tục xuất hiện…
Không còn hiếm để bắt gặp những con trâu, con bò ở xóm Đầu, thôn sơn Quả nữa…
Đầu tháng 8 năm 2005, sau đám cưới cháu gái bà Hạo trong xóm, người xóm Đầu còn chưa “giã” bữa rượu mừng hỉ thì lại phải lo ” xử lí” đàn chó chín con rủ nhau c.hết.
Theo lời kể của anh Lần, 9 con chó lăn quay c.hết không lí do. Rồi thành lệ, trong xóm cứ có giỗ chạp, ma chay, hiếu hỉ thì y như rằng trở thành ” ngày giỗ” của loài bốn chân. Đến nỗi, hễ có ngày trọng đại, người xóm Đầu lại chuẩn bị dao thớt để giải quyết “hậu quả” được báo trước!
Mấy hộ dân xóm Đầu chuyển sang xóm khác sinh sống “tai vạ” lại theo họ sang xóm mới. Thành thử, chuyện vãn bên ấm trà của người xóm Đầu, bao giờ cũng là những câu chuyện nhà này, nhà kia c.hết con gì. Người xóm Đầu “được tiếng” không có “tay” chăn nuôi!
Cực chẳng đã, xóm Đầu phá bỏ ngôi miếu vừa mới xây, trả lại hiện trạng cũ, hướng cũ nhìn ra cánh đồng. Ngôi miếu nhỏ bé trở lại như cũ. Những tưởng, thế là yên tâm, gia súc sẽ không c.hết, nhưng đâu vẫn hoàn đấy. Xóm Đầu lại ” buồn chân, buồn tay” vì “nhàn cư” những lúc hết mùa vụ!
Theo VietNamNet
Vụ lở đất kinh hoàng ở Afghanistan qua lời kể cậu bé sống sót
Abdul Maqsood, một cậu bé 6 t.uổi ở Afghanistan, nạn nhân sống sót của vụ lở đất kinh hoàng vào ngày 2.5, được coi là tai họa tự nhiên kinh khủng nhất giáng xuống đất nước này trong vòng một thập kỷ qua, đã tường thuật lại vụ việc với Reuters hôm 4.5.
T.rẻ e.m Afghanistan ngồi bên ngoài lều dã chiến gần nơi xảy ra vụ lở đất ở huyện Argo của tỉnh Badakhshan hôm 4.5
Vào thời điểm xảy ra vụ lở đất, Maqsood đang đứng bên ngoài căn nhà xây bằng gạch bùn của một người hàng xóm, để rồi chứng vụ đất lở đầu tiên đổ xuống ngôi làng Ab Barak hẻo lánh của cậu bé, một trong những vùng nghèo nhất của Afghanistan khi mà hầu hết mọi hộ dân đều không có điện và đường giao thông gần như không tồn tại.
Nhân chứng nhỏ t.uổi này không hề biết rằng lúc đó toàn bộ sườn núi trọc trên đầu cậu đã bị nứt gãy do hứng chịu một trận mưa kéo dài cả tuần và đang rơi xuống từ trên cao.
Ngay sau đó, một trận lở đất còn lớn hơn ập đến, nhanh đến mức Maqsood kịp chạy trốn. Vũng bùn khổng lồ bao lấy cậu bé, nuốt chửng ngôi nhà của cậu cùng với khoảng 300 căn nhà khác ở chung quanh và lấy đi hàng trăm, thậm chí có thể là hàng ngàn sinh mạng.
"Nó giống như là vụ b.om n.ổ vậy. Cháu hét lên và gọi bố mẹ cứu cháu," Maqsood kể với Reuters từ một bệnh viện dã chiến dựng bằng lều, nơi những người bị thương đang được các bác sĩ địa phương và Hội Chữ Thập Đỏ điều trị.
"Mọi nơi đều tối om và bụi bặm và cháu không biết chuyện gì đã xảy ra," cậu bé nhớ lại khi hiện giờ đầu và chân đều phải băng bó.
Cha của cậu bé, sau khi đã giúp đỡ các nạn nhân của vụ lở đất đầu tiên với chiếc xẻng trong tay, vội vã quay lại tìm con trai. Hai mươi phút sau, ông kéo Maqsood ra từ bùn đất và các mảnh vỡ. May mắn mỉm cười với gia đình ông khi cả vợ và hai con trai của ông đều được cứu.
Những người Afghanistan bị mất nhà cửa sau vụ lở đất ở ở huyện Argo, tỉnh Badakhshan chờ viện trợ hôm 4.5
Liên Hiệp Quốc hôm 4.5 cho hay số người c.hết từ vụ lở đất nghiêm trọng tại tỉnh Badakhshan, phía Đông Bắc Afghanistan, giáp biên giới Tajikistan, đã lên đến 500. Các quan chức địa phương cho biết số người t.hiệt m.ạng có thể cao đến 2.700.
Có thể sẽ không bao giờ có được con số thông kê cuối cùng vì các quan chức cho hay đội cứu hộ không thể nào lấy được các t.hi t.hể bị vùi sâu đến 50 m trong bùn và các mảnh vỡ.
Giới chức Afghanistan ngày 3.5 đã từ bỏ hy vọng bất cứ người nào sống sót trong vụ lở đất này, trong khi lực lượng cứu hộ đã chuyển hướng sang giúp đỡ trên 4.000 người đang lâm vào cảnh vô gia cư sau trận lở đất dữ dội bằng việc cung cấp lương thực, nước uống và lều bạt.
"Chúng tôi không thể tiếp tục các hoạt động tìm kiếm cứu nạn nữa, vì những ngôi nhà đã ngập sâu cả mét dưới bùn," Gul Mohammad Bedaar, Phó thống đốc của tỉnh Badakhshan chia sẻ với Reuters.
"Chúng tôi sẽ cầu nguyện cho các nạn nhân và làm cho khu vực này một ngôi mộ tập thể," ông cho biết.
Những lo ngại về một vụ sạt lở đất khác đã thúc giục quan chức địa phương sơ tán 700 hộ dân còn lại với 4,000 ngườ ở làng Aab Bareek đến một chỗ an toàn hơn ở vùng lân cận. Có thể họ sẽ không bao giờ có thể trở về nhà mình được nữa, theo Reuters.
Theo TNO
Nạn nhân sống sót thuật lại vụ lở đất kinh hoàng Cậu bé Abdul Maqsood, 6 t.uổi, đứng bên ngoài căn nhà giản dị bằng gạch bùn của hàng xóm, nhìn đống đổ nát do lở đất gây ra một cách kinh hãi. Một trận lở đất kinh hoàng đã ập xuống ngôi làng của cậu bé ở vùng đông bắc xa xôi của Afghanistan. Tiếp đó, những chấn động lại tiếp diễn, Reuters...