Kỳ 2: Rùng rợn những “ngôi nhà ma” giữa lòng Hà Nội
Tọa lạc giữa trung tâm của phố cổ sầm uất, một ngôi nhà cổ nằm nép mình bên không gian chật chội, tù túng. Phía nóc phải ngôi nhà lẳng lặng một gốc đa rủ cành, lá và bộ rễ dài xuống mái hiên, tựa như mái tóc người thiếu phụ chờ chồng.
Lời nguyền của ngôi nhà cổ?
Nhiều người từng “thót tim” mỗi lần đi qua ngôi nhà vào buổi đêm. Chẳng ai bảo ai, nỗi ám ảnh cứ dai dẳng, đeo đuổi họ cho đến khi ngôi nhà bị dỡ bỏ, song những câu chuyện xung quanh đó thì vẫn chưa thể nguội tắt…
Ngôi nhà trước khi bị phá dỡ. Phía nóc phải ngôi nhà là cây đa mọc vắt vẻo.
Ngôi nhà 138 Hàng Trống đối điện với hồ Hoàn Kiếm, giờ là một công trình xây dựng bề thế, quy mô. Theo một số người dân sống gần khu vực, phải gần sáu năm sau kể từ khi ngôi nhà cũ được chủ mới mua lại và phá bỏ, thì nay việc thi công mới “nhích” được chút ít.
Khi ngôi nhà còn nguyên vẹn (dễ chừng hơn chục năm về trước), nhiều người ghé qua ngôi nhà không khỏi ngạc nhiên khi ngôi nhà cổ nằm trên khu đất vàng có giá bạc tỉ lại bỏ hoang đến kỳ lạ. Nhưng rồi, câu hỏi cũng phần nào tìm được lời đáp khi lời đồn ngôi nhà bị “yểm”, mang lời nguyền lan ra, khiến cho chính những ai có dự định mua lại căn nhà cũng phải “dựng tóc gáy” mà xa chạy cao bay. Đến nay, những bí ẩn xung quanh ngôi nhà cổ cũng chưa ai giải mã được. Chỉ biết rằng, việc ngôi nhà bị bỏ hoang liên quan đến những câu chuyện ly kỳ và huyền bí.
Bắt nguồn sâu xa nhất là sau cái chết yểu của nữ chủ nhà, xin lược lại câu chuyện đau lòng năm xưa như sau: “Ngôi nhà vốn là tổ ấm của đôi vợ chồng trẻ gốc Hà Nội. Vẫn như mọi ngày ông chồng đi làm, còn người vợ ở nhà chăm nom gia đình và chờ đợi chồng về. Nhưng khoảng tầm 10h đêm hôm đó ông chồng vẫn chưa về, bà vợ rất yêu và nhớ chồng đã thức để chờ. Nhưng vào đêm định mệnh đó, người vợ bị một toán cướp xông vào nhà cướp của và giết chết.
Trời run rủi thế nào, ông chồng lại bị trục trặc giữa đường, về đến nhà thấy vợ đã chết rồi. Đau đớn và tuyệt vọng, ông bán căn nhà và chuyển đi nơi khác sống. Còn hồn ma bà vợ do chết yểu nên vất vưởng không thể siêu thoát. Theo lời đồn, những đời chủ sau cũng không thể ở yên trong căn nhà do hồn ma của người vợ vẫn lai vãng tìm chồng. Hằng đêm, người vợ tìm về và quấy nhiễu khiến cho chủ nhà sợ quá không dám ở tiếp”.
Ngôi nhà đó chuyển chủ khoảng 3 lần thì không ai dám ở nên bỏ hoang, cho mãi về sau được ông chủ khách sạn Phú Gia bỏ tiền ra mua lại và phá dỡ (năm 2006) để xây mới như hiện nay.
Video đang HOT
Lại có những nguồn tin khác liên quan đến lời nguyền của ngôi nhà khi chưa bị phá dỡ, mà theo lời đồn đoán của người dân, đó là cây đa mọc trên mái của ngôi nhà, rễ rủ xuống phía dưới khiến cho ngôi nhà càng thêm phần ma quái, rùng rợn. Trông xa, nhất là khi trời nhá nhem tối, ánh đèn cao áp chiếu hắt lên mái nhà, cộng hưởng với màu rêu phong của ngôi nhà và điểm xuyết của cành, lá cây đã tạo nên hình thù của một thiếu phụ mặt xám ngắt, ngồi vắt vẻo trên nóc, mái tóc dài buông xõa xuống, đôi mắt thì hướng xa xa như ngóng đợi tin chồng…
Một bạn có nickname motngoisao chia sẻ thêm thông tin: Tại ngôi nhà này, cứ vào nửa đêm ngày rằm hằng tháng lại có tiếng phụ nữ kêu rên, la hét như đang bị hành hạ đau đớn lắm… Rồi thỉnh thoảng người ta lại nhìn thấy một người đàn bà tóc rất dài và đen, không nhìn rõ mặt, hay ngồi trên nóc nhà ôm cây đa mà khóc lóc thảm thiết…
Liệu có bí ẩn nào phía sau những lời đồn đoán ma quái bấy lâu?
Ngôi nhà 138 giờ là công trình xây dựng.
Theo laodong
Trần Đăng Khoa: Phạt xe không chính chủ là một 'Sáng kiến rùng rợn'
Trong Blog tuần trước, tôi đã bàn về cái "sáng kiến" đề xuất quy định: Người tham gia giao thông phải đi xe chính chủ. Tôi gọi đó là một "sáng kiến" rùng rợn. Bởi nó làm khổ dân và không có tính khả thi.
Nhà thơ Trần Đăng Khoa: Quy định 'Người tham gia giao thông phải đi xe chính chủ làm khổ dân và không có tính khả thi'. Ảnh: Tuổi Trẻ
Có cảm giác người đề xuất chính sách ở trên chín tầng trời nên hoàn toàn không hiểu thực tiễn cần lao của người dân sống lầm lụi dưới mặt đất. Một chính sách Nhìn ở góc độ nào cũng không có lợi, cả về chính trị lẫn thực tiễn đời sống.
Ở Việt Nam, cho đến thời điểm này, công chức đi làm chủ yếu bằng xe máy. Đa phần xe mua đi, đổi lại. Nhiều xe nhặt từ bãi rác ở Nhật Bản từ những năm 80 của... thế kỷ trước, giờ vẫn còn lưu hành. Đối với không ít gia đình, chiếc "xe rác" ấy vẫn đang là một "tài sản" lớn. Có xe qua hàng chục đời chủ. Người bán xe cũng không phải chính chủ. Thế thì làm sao đủ điều kiện "sang tên đổi chủ", để ông chủ xe mới có xe chính chủ?
Đọc bài viết của tôi, anh Việt An, bạn thân cùng quê, lại cùng học phổ thông với tôi, đã góp thêm nhiều kiến giải khá xác đáng. Không ai muốn tài sản của mình lại mang tên người khác. Nhưng vì nhiều lý do mà người dân mới phải làm thế. Trong đó có cả lý do bắt nguồn từ chính các cơ quan chức năng.
Ví dụ: Trước đây qui định, mỗi người có hộ khẩu ở Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh chỉ được sở hữu một xe gắn máy. Và nói như ông Ngô Vĩnh Yên, chính vấn đề hộ khẩu cũng là một lý do khiến dân không thể chính chủ dù có muốn! Nhiều người sống ở các thành phố lớn, có nhà nhưng nếu nhà nằm trong các vùng quy hoạch treo, hoặc do chủ đầu tư chưa thể hoàn tất các thủ tục pháp lý cho các căn hộ, cũng sẽ dẫn đến việc không thể ra sổ hồng. Khi chưa có sổ hồng thì không thể chuyển khẩu, mà ô tô hay xe máy chỉ được đăng ký chính chủ theo hộ khẩu để tiện quản lý với các cơ quan chức năng. Kết quả một số lượng người dân dù muốn nhưng phải sở hữu các phương tiện được xem như là không chính chủ vì nơi họ đang sinh sống làm việc.
Đó là chưa kể trong khoảng thời gian từ 2003-2005, 4 quận nội thành Hà Nội không được đăng ký đứng tên phương tiện cá nhân trong khi nhu cầu thì càng lớn. Vấn đề nhờ người khác đứng tên phương tiện để phù hợp với chính sách, phát sinh từ người mua và người bán. Hàng loạt xe không chính chủ được cấp phép và lưu thông. Các cơ sở sản xuất muốn có xe cho công nhân chở hàng, cũng phải "thuê" người đứng tên để mua thêm xe. Một số người làm việc ở thành phố, nhưng lại không có hộ khẩu thành phố, không được đăng ký xe, đành phải về quê mua xe rồi mang vào thành phố. Thế là rồi lại có thêm một đề xuất truy đuổi "Cấm xe biển số tỉnh vào thành phố".
Và lý do quan trọng nhất, cốt lõi nhất dẫn đến việc xe không chính chủ, là chính sách thuế. Thuế quá nặng mới dẫn đến việc né thuế. Thuế trước bạ, đơn giản chỉ là việc xác lập quyền sở hữu tài sản của công dân. Một thủ tục hành chính đơn giản lại thu phí quá cao, là điều bất hợp lý. Thêm nữa, việc sử dụng xe không chính chủ, nghĩa là mua mà không sang tên, không nộp thuế. Việc này thuộc phạm vi điều chỉnh của Pháp luật thuế. Nếu có phạt, phải là cơ quan thuế, và phạt theo qui định của luật thuế. Cảnh sát giao thông không có quyền ra quyết định xử phạt về việc... né thuế.
Việc sang tên đổi chủ là một công việc mang tính hành chính. Vấn đề sẽ không rắc rối, nếu thủ tục không rườm rà, đơn giản và lệ phí thấp. Mua xe cần phải sang tên. Qui định như thế là đúng, để tạo điều kiện cho các cơ quan chức năng dễ dàng quản lý và sử lý khi có sự cố, đặc biệt là khi xảy ra các vụ tai nạn hay các vụ án.
Tuy nhiên, vấn đề lại trở nên vô cùng rối rắm, khi việc giao dịch dân sự lại thành việc của Cảnh sát giao thông. Đây là cơ hội béo bở cho sự nhũng nhiễu của những anh mất phẩm chất trong lực lượng này. Tôi không đánh đồng người tốt với kẻ ác. Điều này cũng cần phải rạch ròi. Bởi rất nhiều cảnh sát giao thông tận tụy, hết lòng vì dân, xả thân chống lại bọn tội phạm, nhiều người đã hy sinh vì sự bình yên trên mỗi tuyến đường.
Tuy nhiên, khi những quy định lỏng lẻo, tùy tiện lại dễ nảy sinh tiêu cực. Với những kẻ mất phẩm chất, những sơ hở không hoàn thiện của quy định lại trở thành pháp lý cho họ hoành hành. Họ có quyền làm khó dễ khi ai đó sử dụng xe không mang tên mình.
Việc mượn xe, dùng chung xe, thuê xe là chuyện sinh hoạt hàng ngày của mỗi người dân. Khi đọc qui định về "xe chính chủ", không ít người cảm thấy cuộc sống nghẹt thở. Cứ cho là 100% người mua xe đều đứng tên "chính chủ", thì qui định này rơi vào tay những anh cảnh sát biến chất, cũng đủ là tai họa cho cuộc sống, khi mà hàng ngày mọi người vẫn phải dùng chung xe với người thân, mượn xe của bạn bè. Cứ như lời ông bạn thân của tôi, qui định "chính chủ" này, còn được sự ủng hộ nhiệt liệt của những kẻ... keo kiệt. Đấy là những kẻ chẳng bao giờ muốn cho ai đụng vào xe của mình, kể cả những người bạn được coi là thân thiết.
Tôi cũng muốn chuyển đến các cơ quan chức năng ý kiến của một người dân, là anh bạn thân của tôi, khi anh cho rằng, Nghị định 71 còn khá nhiều rối rắm, làm cơ hội cho tiêu cực. Ví dụ:
Điều 3. Phạt tiền từ 800.000 đồng đến 1.000.000 đồng đối với một trong các hành vi vi phạm sau đây:
a) Điều khiển xe không đủ hệ thống hãm hoặc có nhưng không đúng tiêu chuẩn an toàn kỹ thuật
Cảnh sát giao thông đang đứng ngoài đường, lấy phương tiện và tiêu chuẩn nào để kết luận "không đúng tiêu chuẩn kỹ thuật"? Qui định như thế Cảnh sát giao thông có thể bắt lỗi tùy tiện.
Điều 6. Phạt tiền từ 4.000.000 đồng đến 6.000.000 đồng đối với người điều khiển xe vi phạm một trong các hành vi sau đây:
b) Gây tai nạn giao thông không dừng lại, không giữ nguyên hiện trường bỏ trốn không đến trình báo với cơ quan có thẩm quyền, không tham gia cấp cứu người bị nạn.
Hóa ra việc gây tai nạn rồi bỏ trốn còn nhẹ tội hơn việc "xe không chính chủ"(?). Khi mà: Nghị định 71 có quy định phạt từ 800.000 - 1,2 triệu đồng đối với chủ mô tô, xe máy không chuyển quyền sở hữu phương tiện theo quy định phạt từ 6 - 10 triệu đồng đối với chủ ô tô vi phạm không chuyển quyền sở hữu.
Để giải quyết vấn đề này, cách tốt nhất là: Đơn giản hóa thủ tục đăng ký xe và giảm lệ phí đăng ký tới mức tối thiểu. Phải coi lệ phí đăng ký xe, là lệ phí hành chính thông thường, chứ không phải là nguồn thu "cho sướng" như hiện nay. Chỉ có làm như thế mới khuyến khích và tạo điều kiện cho người dân giải quyết được dứt điểm những tồn đọng bùng nhùng về chuyện xe chính chủ.
Như tôi đã nói trong bài viết số báo trước. Chỉ những người nghèo mới phải mua xe cũ. Và mỗi chiếc xe chỉ phải nộp thuế một lần khi đăng ký đầu tiên. Việc sang tên đổi chủ là hợp thức hóa giấy tờ, vì vậy, người sang tên đổi chủ chỉ phải đóng một khoản lệ phí rất nhỏ thủ tục hành chính. Không lẽ một chiếc xe cà tàng lại phải chịu đến mấy lần thuế. Không thể tăng ngân sách nhà nước bằng cách bòn nặn từng đồng tiền của những người dân đã ở đáy xã hội.
Chúng ta rất mừng là tiếng nói của những người dân đã được các cơ quan chức năng lắng nghe và đã có những điều chỉnh kịp thời, sáng suốt để phục hồi lại niềm tin của dân. Kênh Giao thông VOV vừa đưa tin về việc tạm dừng sử phạt hành chính trong vòng 6 tháng. Cũng theo thông tin từ Kênh VOV Giao thông: "Việc nghị định 71 nâng mức xử phạt đối với hành vi này không phải để phạt nặng người đi xe không chính chủ, mà xử phạt về việc không chuyển quyền sở hữu sau 30 ngày mua bán theo quy định. Tuy nhiên, việc đăng ký chuyển quyền sở hữu phương tiện còn có nhiều vấn đề bất cập, gây khó khăn cho người dân như việc người mua xe đã qua tay nhiều lần, khó tìm được chủ cũ, gây khó khăn cho việc kinh doanh mua bán xe cũ... Rõ ràng, điều mà người dân còn băn khoăn là mức phí chuyển quyền sở hữu còn cao. Do đó, các cơ quan chức năng cần xem xét giảm mức phí đăng ký, cải cách các giấy tờ thủ tục theo hướng tạo thuận lợi cho người đăng ký, sang tên, đổi chủ.
Được biết, Bộ Tư pháp và Bộ Công an đã thống nhất sẽ có văn bản kiến nghị Thủ tướng Chính phủ có giải pháp để nhanh chóng đưa việc quản lý phương tiện vào khuôn khổ. Trong đó, sẽ giảm mức phí đăng ký, cải cách các giấy tờ thủ tục. Trong điều kiện hiện nay, giải pháp này sẽ góp phần nhanh chóng đưa việc quản lý phương tiện vào quy củ".
Theo TPO
NÓNG 24h: Rùng rợn kẻ tẩm xăng đốt cha và truy sát đến cùng Tẩm xăng đốt cha và truy sát đến cùng Mang giày lên xe buýt, hành khách bị tài xế đánh vỡ đầu, Nóng thị trường đồ chơi bạo lực... là những tin tức nóng nhất 24h. Những hình ảnh "nóng" nhất trong ngày (Ảnh minh họa) Tẩm xăng đốt cha và truy sát đến cùng Khi bị cha khuyên nên tu trí làm...