Kỳ 1: Nước mắt người dân sau luống cày
Đã nhiều năm, người dân Cẩm Sơn – một xã đặc biệt khó khăn với 56% hộ nghèo và cận nghèo ở huyện Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh) – phải khốn khổ gánh các khoản thu trái khoáy, cao ngất với đủ “đòn” truy thu.
Những khoản thu vô lý
Về xã Cẩm Sơn, ở đâu gặp người nông dân một nắng hai sương bám ruộng đồng cũng nghe họ than phiền, kêu khổ trước các khoản đóng góp nặng nề, vô lý. Tại xóm 9, qua kiểm tra các khoản đóng góp trên giấy tờ và những khoản thu theo kiểu “gặp đâu đóng đấy”, tổng cộng mỗi gia đình nơi đây có đến mười mấy khoản đóng góp. Ngoài những khoản phí quỹ bắt buộc (quỹ an ninh quốc phòng, phòng chống thiên tai) người dân còn phải đóng vô số khoản mà nhà nước đã bãi bỏ hoặc khuyến cáo phải thu theo tinh thần tự nguyện như: thu phạt tiêm phòng, phí thu thóc bảo vệ, điều dẫn nước, thu t.iền biên hòa, phí xây dựng quê hương, t.iền lao động dân công, quỹ tình nghĩa, quỹ t.rẻ e.m… Lạ lùng hơn, người dân ở xóm này còn phải đóng khoản gọi là “thóc điều hành vụ chiêm”, một loại đóng góp để nuôi cán bộ xóm vốn đã được nhà nước chi trả. Tính qua những khoản thu trên, mỗi hộ đã phải đóng ngót nghét t.iền triệu.
Kinh tế khó khăn nhưng gia đình chị Tứ cũng như nhiều hộ khác phải đóng nhiều khoản phí, quỹ vô lý.
Nhắc đến bao ấm ức bị dồn nén lâu ngày, chị Lê Thị Tứ (xóm 8) bức xúc cầm tờ giấy ghi chi chít các khoản đóng góp của gia đình cho phóng viên xem. Theo đó, ngoài hai loại quỹ “phòng chống thiên tai”, “an ninh quốc phòng” là nghĩa vụ đóng góp bắt buộc theo quy định, còn lại các khoản khác như: quỹ đền ơn đáp nghĩa, quỹ t.rẻ e.m, quỹ khuyến học, quỹ xây dựng quê hương, người cao t.uổi, quỹ xóm, phí bảo vệ nội đồng, phí lấy nước ruộng đồng… nhà nước đã bãi bỏ hoặc khuyến cáo các địa phương phải thu tự nguyện, thì ở đây người dân năm nào cũng phải đóng theo hình thức bắt buộc.
Chị Tứ ấm ức: “Đấy các anh xem, nhà nước đã bãi bỏ vô số khoản thu cho người dân rồi, vậy mà mỗi năm người dân chúng tôi còn phải đóng đậu bao nhiêu khoản vô lý, cao ngất, mà đến cả bán hạt lúa cuối cùng chúng tôi cũng không thể đóng đậu nổi”.
Chi chít các khoản đóng góp cho xã, xóm mà gia đình chị Tứ anh Vinh phải đóng đậu hàng năm
Video đang HOT
Tại xóm 3, có lẽ vừa được “cởi trói” sau khi vừa nghỉ chức trưởng xóm nên gặp chúng tôi bà Nguyễn Thị Bình không giấu diếm: “Chúng tôi vừa liệt kê, tất tần tật người dân trong xóm tôi phải đóng tới 18 khoản. Tất cả các khoản đóng góp người dân không biết trông chờ vào đâu ngoài thóc lúa”. Bà Bình thừa nhận, nhiều khoản xã, xóm thu sai nguyên tắc, nhưng việc thu xuất phát từ những khó khăn của địa phương, xóm xã phải thu mới có đủ kinh phí hoạt động.
Ngoài chi chít các khoản thu vô lý, từ 2 năm nay, dù đời sống dân sinh hết sức khó khăn (xã Cẩm Sơn là xã thuộc diện 135 – đặc biệt khó khăn), chính quyền xã còn bắt dân đóng góp xây dựng nông thôn mới thuộc loại cao nhất huyện. Mức thu từ 250.000 đến 300.000/khẩu, thuộc mức “khủng” so với các địa phương khác.
Cán bộ xã Cẩm Sơn lý giải, phải thu cao như vậy mới có kinh phí xây dựng nông thôn mới! Họ “quên” rằng theo báo cáo mới nhất của xã, tỷ lệ hộ nghèo, hộ cận nghèo còn tới 56%.
Người dân méo mặt, bất bình
Chịu nhiều khoản đóng góp cao ngất trong tình cảnh kinh tế khó khăn khiến nhiều người dân rơi vào cảnh khốn khổ. Như gia đình bà Linh – ông Côi ở xóm 9, không nghề nghiệp, mọi chi phí chỉ trông chờ vào 5 sào ruộng. Nếu được mùa, mỗi sào cho 2,5 tạ thóc, tổng cộng 5 sào được 1,25 tấn, nếu quy ra giá thành t.iền sẽ được khoảng 6.250.000 đồng. Chưa tính khoản phí xây dựng nông thôn mới 1.250.000 đồng (5 khẩu), các khoản phí đóng đậu, chỉ nghe bà Linh nhẩm một loạt các khoản chi như thuê cày bừa 140.000/sào, lân đạm 300.000/sào, thuốc trừ sâu 50.000/sào, công gặt 50.000/sào, công tuốt 60.000/sào, công chở 50.000/sào, t.iền giống, thuế nông nghiệp… đã hết veo t.iền bán thóc.
Bà Linh ngán ngẩm kể các khoản đóng góp
Ngao ngán trước cảnh lúa chưa về ấm chỗ ở sân nhà đã theo gánh hàng xáo về xuôi, bà Linh rơm rớm nước mắt bảo rằng, chưa bao giờ gia đình bà và những người nông dân nghèo khó ở đây vất vả, túng thiếu như lúc này. Cũng vì chi chít các khoản đầu tư cho nông nghiệp, phí đóng đậu hàng năm mà năm nào gia đình bà cũng rơi vào cảnh nợ nần. Vụ chiêm năm nay dù đã rất cố gắng gia đình bà vẫn còn nợ xã 409.000 đồng. “Cộng các khoản vụ chiêm vừa rồi gia đình tui phải đóng gần 1,5 triệu đồng. Khoắng vét hết mọi khoản cũng không đủ t.iền, đành phải khất xã cho nợ lại chừng ấy t.iền” – bà Linh than. Thương bố mẹ nghèo cùng cực, người con thứ 3 của bà Linh đã phải bỏ học cùng bố rời làng vào Nam làm thuê kiếm sống.
Ở Cẩm Sơn không thiếu cảnh con em bỏ ruộng, rời làng đi làm thuê kiếm sống. Sau bao năm cày ải trên mấy sào ruộng nhưng nợ vẫn chồng chất, không muốn thấy đứa con gái còn lại phải bỏ học như hai đứa đầu, vợ chồng chị Nguyễn Thị Phúc, xóm 9, đã phải gửi con nhỏ ở nhà với bà nội để vào Nam tìm đường sống mới. Bố mẹ đi làm thuê, bà nội già yếu, Nguyễn Thị Yến, con gái của chị Phúc giờ sống với người dì ruột.
Những đ.ứa t.rẻ ở Cẩm Sơn cũng đang sống chung với khó khăn của bố mẹ.
Có một sự thật mà chúng tôi đã ghi lại được trong suốt những ngày có mặt ở Cẩm Sơn: Không những không thông cảm, sẻ chia với người dân, chính quyền địa phương còn ra sức o ép người dân. Người dân không đóng đậu đủ cho xã là không xong. Những khoản “triệt thu”, “ngáng thu” được chính quyền thẳng tay thực hiện, khiến nhiều gia đình khốn đốn.
“Xã Cẩm Sơn có 4.618 nhân khẩu, gồm 10 đơn vị thôn xóm – là một xã nghèo đang thực hiện chương trình 135 của Chính phủ, trình độ dân trí còn ở mức thấp, điểm xuất phát kinh tế chủ yếu là từ ngành nông nghiệp thuần túy, tập quán sản xuất của người dân đang chủ yếu quảng canh, các ngành nghề truyền thống hầu như không có, trên địa bàn chỉ có một doanh nghiệp tư nhân vừa mới thành lập nên việc giải quyết lao động gặp khó khăn. Thu nhập bình quân đầu người thấp dưới mức trung bình của huyện là 7 triệu đồng/năm”- trích báo cáo của UBND xã Cẩm Sơn tại Báo cáo sơ kết 2 năm thực hiện chương trình xây dựng nông thôn mới vào tháng 9/2012.
(Còn tiếp)
Theo Dantri
Trường giàu, nghèo do… quỹ phụ huynh
Ngân sách phân bổ theo số học sinh là bình đẳng nhưng lại có sự chênh lệch rất lớn giữa những ngôi trường giàu và trường nghèo ở TPHCM.
Nguồn đóng góp của phụ huynh (PH) là nguyên nhân không nhỏ tạo ra sự phân hóa trường giàu - trường nghèo. Lãnh đạo một phòng GD-ĐT nói rằng mức đóng góp của một PH trường giàu có thể đã đủ chi phí trang bị cho cả một trường nghèo.
Chưa cũ đã thay
Tại Trường Tiểu học Nguyễn Bỉnh Khiêm (quận 1), ngôi trường "thượng lưu" có tiếng của TP, những khoản đóng góp "tự nguyện" cũng là niềm mơ ước của không ít ngôi trường khác. Theo một PH lớp 1/1, hội PH của lớp phát động mỗi gia đình góp 1,4 triệu đồng để trang bị máy lạnh và cửa kính, mỗi tháng đóng 40.000 đồng t.iền điện.
Ở một lớp 3, mỗi PH đóng 1 triệu đồng t.iền sơn phòng, sửa bàn ghế, mua tủ sách, 2 màn hình LCD, micro cho cô giảng bài, mua phần mềm học toán, 2 máy lạnh phục vụ học sinh (HS) ngủ trưa. PH này còn cho biết nhiều gia đình trong lớp có điều kiện còn đóng cao hơn. Một PH lớp 4 băn khoăn về khoản t.iền mua máy lạnh đã đóng năm lớp 3 khá lớn, đến năm nay máy còn dùng tốt nhưng nhiều PH khác đã muốn thay mới.
Tivi, máy lạnh là ước mơ xa vời ở Trường Tiểu học Thạnh An (huyện Cần Giờ - TPHCM)
Khoản thu 370.000 đồng cho quỹ xây dựng công trình nhà trường ở Trường Tiểu học Lương Thế Vinh (quận 7) tuy không quá cao nhưng không phải PH ở trường nào cũng có khả năng đáp ứng. Một PH lớp 2L nói: "Nhà trường cho biết mới xin được một mảnh đất phía sau trường để xây dựng cơ sở cho HS học kỹ năng sống, trải nghiệm thực tế.
Đây là khoản t.iền không lớn và PH có thể đóng trong 2 học kỳ". Trong khi đó, theo vị PH này, t.iền quỹ lớp được phát động mỗi PH đóng 1,3 triệu đồng nhưng hầu hết đều tham gia vì số t.iền này so với kinh phí tổ chức sinh nhật cho từng thành viên của lớp, cứ 2 tháng lại tổ chức đưa trẻ đi ăn buffet thì cũng xứng đáng.
Bà Phạm Thúy Hà, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi (quận 4), phân tích: "Ngân sách Nhà nước rót theo số HS nên những trường càng đông sĩ số thì càng được cấp nhiều kinh phí. T.iền hoạt động của toàn trường sẽ tính theo nguyên tắc lấy số HS nhân 20% nhân 3.183.000 đồng, trong đó bao gồm cả mua sắm, sửa chữa tài sản, vật tư, văn phòng phẩm, chi phí hoạt động... Còn đối với các công trình, thiết bị phục vụ dạy và học như máy lạnh, máy chiếu, tivi có thể vận động bằng nhiều nguồn, trong đó có PH".
Ông H., hội phó hội PH lớp 2 một trường tiểu học tại quận 9, thừa nhận: "Bộ mặt của nhà trường thường tỉ lệ thuận với điều kiện của PH trường đó. Trường nào PH có điều kiện thì việc vận động chẳng mấy khó khăn. Ở trường nghèo dù có vận động, PH cũng không có t.iền đóng. Ngày xin cho con học trái tuyến, gia đình tôi đề nghị đóng "sổ vàng" cho trường nhưng hiệu trưởng không nhận, đổi lại, đề nghị tôi tham gia hội PH để huy động các nguồn đóng góp cho trường. Sau này mới biết lớp con tôi có rất nhiều PH là đại gia".
Hiệu trưởng một trường mầm non tại quận 1 nói thẳng: "Giáo viên của trường không sống bằng lương. Cứ mang tiếng giáo viên mầm non nghèo nhưng trường tôi chẳng có cô nào phải đi xe số. Nhiều PH thấy cô chăm cháu chu đáo thì chẳng tiếc những khoản bồi dưỡng. Có khi những khoản bồi dưỡng còn cao gấp mấy lần t.iền lương. Và đây là những khoản chính đáng do chính công sức của các cô tạo ra".
Những giấc mơ xa xỉ
Đối lập với bức tranh trường giàu, TPHCM cũng còn không ít những ngôi trường không hề biết đến khoản vận động PH là gì. Ông Đặng Thái Bình, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Thạnh An (huyện Cần Giờ), bày tỏ: "Các khoản mà trường vận động được PH chỉ là đóng t.iền bảo hiểm y tế, t.ai n.ạn cho HS. Trường có hơn 50% HS thuộc diện nghèo, vận động các em đừng bỏ học đã là thành công lớn rồi, chưa bao giờ mơ đến chuyện vận động các khoản đóng góp khác.
Bao nhiêu năm rồi, vừa qua mới được một mạnh thường quân tặng cho trường 5 tivi, chúng tôi dành ưu tiên cho cơ sở 2 ở ấp Thiềng Liềng. Còn cơ sở chính vẫn trống trơn, không tivi, không đầu đĩa, máy lạnh. Chúng tôi không dám mơ những thứ đó. Vẫn còn nhiều giáo viên tại trường vì điều kiện quá khó khăn mà không dám ăn cơm tập thể, phải nấu ăn riêng để tiết kiệm".
Bà Nguyễn Thị Thắm, Hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Ánh Thủ (quận 12), chua xót: "Những trường giàu thì PH tìm mọi cách "chạy" vào nên đã giàu lại càng giàu hơn. Còn trường mình thì PH lại tìm mọi cách "chạy" đi. Nguồn vận động từ PH lại càng không thể có bởi hầu hết PH đều là các hộ nghèo.
Muốn có thêm kinh phí cho các hoạt động, chỉ có cách duy nhất là nhận hết những HS có nhu cầu về trường, cả những em ở mái ấm, nhà mở, những em không đúng tuyến, những em diện tạm trú. Năm nay, nhờ có dự án vệ sinh học đường, trường mới được tài trợ một bồn rửa tay. Bao nhiêu năm mới được PH thương cho một bộ ampli cũ, trước đó, giáo viên phải lạc cả giọng mỗi khi muốn ổn định các em trong tiết chào cờ hay khi có công việc gì, ban giám hiệu phải đi từng lớp để thông báo".
Theo người lao động
Lạm thu - vô lý nhưng là..."cái lý có chân" Ngoài các khoản thu chính đáng như học phí, như bảo hiểm y tế, các trường còn lạm thu. Đây mới là vấn đề nhức nhối bởi các khoản lạm thu nhiều khi vô tội vạ, vô lý đến mức hễ ai có lương tâm đều cảm thấy xấu hổ. (Minh họa: Ngọc Diệp) Lẽ thường thu t.iền là để chi tiêu. Đầu...