Kinh sợ vì vợ sắp cưới từng nạo thai nhiều lần
Lần đầu tiên, vợ sắp cưới của tôi bỏ con vì nó ngáng đường cô ấy tìm đến một người đàn ông giàu có. Lần thứ 2, cô ấy dùng đứa trẻ như công cụ để tranh đoạt đàn ông, rồi đến khi không được thì phá bỏ.
Chị Hoàng Thanh, tác giả tâm sự “Ân hận vì 6 lần bỏ thai dù chỉ yêu và lấy một người” thân!
Đọc Tâm sự của chị, dù là đàn ông mà tôi cảm thấy sởn gai ốc. Tôi rùng mình trước sự ác độc và máu lạnh của chị. Dù chị bày ra thái độ ăn năn nhưng tôi vẫn cảm thấy đó là sự giả tạo. Những lý do chị đưa ra thật ích kỷ. Nào là sợ mất danh dự, sợ không đủ tiền nuôi con, thậm chí còn vì sợ đau đẻ.
Tôi cảm thấy chị không có chút lương tâm, không có 1 tí bản năng của người mẹ. Tôi thấy lo lắng cho con trai chị. Trong hoàn cảnh khó khăn, chị chẳng ngần ngại bỏ 6 đứa bé trong bụng. Liệu có ngày khi rơi vào sự khốn khó lần nữa, chị có bỏ lại con trai để tìm đường thoát thân cho mình?
Là đàn ông và cũng từng quan hệ trước hôn nhân, nhưng tôi luôn dùng vệ sĩ bảo vệ để tránh mang bầu ngoài ý muốn. Tôi cũng nói với những người bạn gái rằng “Nếu có bầu với anh, em đừng phá. Anh sẽ chịu trách nhiệm”.
Tôi khinh rẻ và ghê sợ những người đàn bà nhẫn tâm phá bỏ cốt nhục của mình. Nhưng buồn thay, tôi lại đang vướng vào một người đàn bà như vậy.
Khi tôi và em đến với nhau, em không còn trinh tiết. Tôi cũng chẳng quan tâm đến điều đó, bởi tôi cũng đâu phải là trai còn tân. Tôi không hỏi nhiều về quá khứ của em và cũng không kể về quá khứ của mình. Đối với tôi, những người cũ luôn là kỷ niệm đẹp, không đến được với nhau chỉ vì không hợp nhau chứ không phải do họ xấu xa gì mà gợi lại chuyện xưa để kể lể.
Người yêu tôi hiện giờ là cô gái sắc sảo, thông minh, đáo để và có phần hơi đanh đá. Em là tuýp người mà ít đàn ông muốn dây vào, nhưng tôi thì khác. Cuộc đời từng trải khiến cho tôi chán ngấy những cô gái ngây thơ, đáng yêu. Tôi thích một người phụ nữ thú vị và đầy “đàn bà” như em.
Yêu nhau đến giờ được gần 1 năm, 2 đứa cũng đến tuổi kết hôn. Tôi đã cầu hôn và đưa em về ra mắt gia đình. Đến nay, mọi thứ đã chuẩn bị gần xong vì chỉ còn hơn một tháng nữa là đám cưới. Trong bụng em cũng đã có đứa con của tôi.
Video đang HOT
Mọi chuyện tưởng như rất êm đẹp nếu như mới đây không có lần tôi tình cờ phát hiện bí mật động trời của cô ấy. Hôm đó laptop tôi bị hỏng, tôi mượn lap của cô ấy để đem đi công tác. Lúc tôi bật máy lên thì nick chat của cô ấy tự động đăng nhập, một người bạn của cô ấy ngay lập tức nhảy vào hỏi han:
“Nghe con A. bảo mày có chửa rồi hả? Số mày may đấy. Tao còn đang sợ mày tịt vì 2 vụ nạo thai lần trước. Nếu thế thì chết dở. Thật lòng chúc mừng mày nhé!”.
Tôi sốc khi bạn cô ấy nói: “Nghe con A. bảo mày có chửa rồi hả? Số mày may đấy. Tao còn đang sợ mày tịt vì 2 vụ nạo thai lần trước. Nếu thế thì chết dở.
Thật lòng chúc mừng mày nhé!”.
Tôi đọc được mà ngây người. Vì muốn biết thêm ngọn ngành câu chuyện, tôi giả vờ là người yêu tôi tiếp tục chat với bạn cô ấy. Tôi cố gắng gợi chuyện để tán gẫu về chuyện cũ của người yêu. Càng nói chuyện, càng hiểu rõ, tôi càng sốc hơn về nhân cách vợ chưa cưới của mình.
Thì ra, vợ sắp cưới của tôi cũng có 1 mối tình sâu đậm với anh chàng cùng lớp trong suốt 4 năm Đại học. Thậm chí, họ còn sống thử như vợ chồng. Tuy nhiên, khi đi làm, cô ấy thấy anh chàng đó không thể đem lại cho cô ấy cuộc sống ổn định nên chia tay để cặp kè với tay trưởng phòng giàu có, phong độ ở công ty. Lúc đó, cô ấy mang thai trong bụng con của người yêu và tự ý đi nạo.
Bồ mới của cô ấy đã có vợ. Thế là cô ấy chấp nhận làm tình nhân và ôm mộng 1 ngày nào đó người ấy sẽ bỏ vợ lấy cô ấy. Chờ đợi mấy năm chưa thấy gì, cô ấy quyết dí người đàn ông kia bằng cách có chửa. Chuyện vỡ lở, vợ anh ta tới đánh ghen, anh ta chạy mất dép. Và 1 lần nữa cô ấy lại đi nạo thai.
Người bạn đó còn khen cô ấy “máy” tốt, nhạy, ngủ với thằng nào “ăn” luôn với thằng đó. Không như nhiều người phá thai xong, có khi dù chỉ một lần đã vô sinh luôn.
Quá sốc, bất bình và ghê tởm, tôi đã chụp lại màn hình chat và gửi vào mail của vợ sắp cưới để làm rõ trắng đen. Nghĩ đến phải sống cả đời với một người đàn bà nhẫn tâm và lừa dối mà tôi không chịu được. Tôi thà có con ngoài giá thú, chỉ chấp nhận đứa con trong bụng cô ấy, chịu trách nhiệm làm cha nó chứ không thể chịu nổi người mẹ của nó.
Vợ chưa cưới của tôi quá kinh tởm. Lần đầu tiên, cô ấy bỏ con vì nó ngáng đường cô ấy tìm đến một người đàn ông giàu có. Lần thứ 2, cô ấy dùng đứa trẻ như công cụ để tranh đoạt đàn ông, rồi đến khi không được thì phá bỏ. Thật là người đàn bà độc ác.
Tôi vừa đi công tác trở về, tôi hẹn cô ấy đến nói chuyện ngọn ngành, hủy đám cưới. Trái với suy đoán của tôi, cô ấy bình tĩnh và lạnh lùng bảo “Nếu không cưới thì thôi, tôi không níu kéo. Nhưng con của anh cũng sẽ chết luôn theo cái đám cưới đó”. Cô ấy đưa đứa con ra để trói buộc tôi.
Giờ tôi hoang mang quá! Tôi không thể nhẫn tâm bỏ con mình, tôi không ác độc được như người đàn bà đó. Nhưng để giữ được con, tôi buộc phải lấy người vợ ghê tởm, nhẫn tâm mà tôi đang vô cùng khinh rẻ này sao?
Cô vợ sắp cưới của tôi chỉ cho tôi 1 tuần để suy nghĩ. Giờ tôi nên làm thế nào đây mọi người ơi? Xin làm ơn hãy giúp tôi với!
Theo VNE
Yêu thương nhạt nhòa
Nó đã từng tưởng mình là người hạnh phúc nhất thế giới, với một mái ấm toàn vẹn. Thế rồi, có một thời gian nó cứ nôn ọe, mọi người toàn trêu chắc có đứa thứ hai...
Nó thì nghĩ là vẫn căn bệnh dạ dạy hành hạ nó từ thủa còn con gái. Đi khám ở đa khoa tỉnh họ nội soi cũng kết luận như thế, nên chỉ định cho uống thuốc chống nôn và tiến hành chữa bệnh dạ dày.
Cho đến một ngày, đang đi làm nó ngã vật xuống nằm lịm đi. Mọi người cuống cuồng gọi xe đưa đến bệnh viện tỉnh, rồi chuyển nó xuống viện Bạch Mai, tiến hành chụp chiếu kỹ càng, mới phát hiện ra có một khối u trong đầu nó.
Sau khi phẫu thuật, nó nằm bất tỉnh hàng tháng trời, gầy ốm o tưởng chết mười mươi. Ấy thế mà sức sống mãnh liệt, cùng bản năng của người mẹ đã hối thúc nó phải đấu tranh với bệnh tật để giành giật lại mạng sống. Nó tỉnh lại trong sự kinh ngạc, mừng rỡ của nhiều người, song giờ lại phải đối diện với một niềm đau khác, đó là sự lạnh nhạt của chồng.
Suốt thời gian nó nằm viện ở Hà Nội chồng đến thăm được hai lần, nói còn bận đi làm ăn. Đó như một vết thương sâu, thật sâu trong lòng không bao giờ có thể lành lại, chưa kể anh còn nói những lời như mũi tên đâm xiên vào kẻ đang gặp bạo bệnh.
Khi về nhà, mẹ đẻ chăm nó là chính. Bà cứ lúi húi đi khuất làm gì đó, chồng nó lại ác độc mắng mỏ: "Còn nằm trơ đấy à, sao không chết đi cho rảnh. Mày có biết con tao nó đang phải khổ sở thế nào không?"
Khoảng vỡ vụn ấy không bao giờ nó có thể quên kể cả những khi đau đớn đã qua đi. Chuyện chồng vợ nó vẫn bị ám ảnh dù anh ta có hối hận, có lòng thành muốn chuộc lỗi với hàng trăm hành động tốt đẹp thì những dấu ấn xấu ngày nào vẫn không thể xóa nhòa.
Dù có bao yêu thương dù thật nhiều bù đắp cũng chẳng thể lấy lại được niềm tin đã mất. Đó là lúc nó cần chồng nhất, mới khó khăn vậy thôi lòng dạ anh ta đã lung lay rồi thì làm sao có thể tin tưởng nhau mà sống tiếp.
Nó đã sẵn sàng để sống một mình, tiền mọi người cho nó cất kỹ thành một khoản đề phòng bất trắc, dù chồng vẫn chu cấp một số tiền đủ hai mẹ con sống.
Nó cũng "đánh bài ngửa" với chồng, rằng sống mà như ly thân thế này nó vẫn chấp nhận được. Nếu thích anh cứ làm đơn, để được hoàn toàn tự do. Nó nói thẳng, anh có thể lấy năm, bảy vợ khác, có thể đẻ đến chục đứa con nữa, còn nó chỉ có một đứa này thôi. Để xem có ai nỡ giành nó khỏi tay mẹ. Giờ nó chỉ còn biết tìm niềm vui nơi đứa con bé bỏng, và tình yêu cũng đã dồn cả vào đó rồi.
Theo Dantri
Khi vợ tự ti "Tôi biết mà!" - em dài giọng cái câu quen thuộc trong tiếng thở dài ngao ngán của anh. Y như rằng, tiếp theo đó là một tràng trách móc, hờn dỗi: "Tôi biết tôi già, tôi xấu nên ông chán, ông chê. Ông không dám dẫn tôi theo. Ông sợ mất mặt chứ gì?". Em giận cũng đúng. Công ty anh tổ...