Kinh hoàng 3 người mẫu bị cưỡng hiếp và chụp ảnh trước khi chết: Tuổi thơ bất thường
Ngay từ khi còn rất nhỏ, cha mẹ của Harvey Glatman đã nhận ra sự bất thường ở con trai. Càng lớn, những hành vi này càng trở nên nghiêm trọng.
Cuối những năm 1950, tên sát nhân hàng loạt Harvey Glatman, còn được mệnh danh là “Kẻ giết hại những phụ nữ quyến rũ” trở thành một cái tên khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ vì cách ra tay tàn bạo lẫn thú vui bệnh hoạn là chụp hình vào giây phút nạn nhân cận kề cái chết. Nạn nhân của Harvey Glatman có điểm chung là những người mẫu trẻ đẹp và kết cục đều phải nằm phơi xác nơi hoang mạc.
Những sợi dây đều được Harvey sử dụng khi giết chết các nạn nhân.
Đứa trẻ kỳ quặc
Không lâu sau khi Ophelia hạ sinh con trai Harvey Glatman vào ngày 10/10/1927, cô bắt đầu nhận thấy đứa của mình có gì đó không giống những đứa trẻ khác. Chồng cô, Albert, là một thợ làm bánh mì. Và vì dành phần lớn thời gian của mình ở cửa hàng của mình nên phát hiện muộn hơn vợ, nhưng anh cũng nhận thấy điều kỳ lạ.
Harvey thường xuyên cười sằng sặc dù không có gì gây cười và khóc nức nở dù trước đó đang vui vẻ. Harvey không hề quan tâm hay chú ý đến bất cứ thứ gì. Lớn hơn một chút, cậu bé Harvey thường đi lang thang một cách vô định . Cậu tránh né tất cả mọi người và không có bạn thân.
Dấu hiệu đầu tiên cho thấy đứa con của họ chắc chắn không bình thường khi Harvey bốn tuổi. Ophelia tình cờ thấy Harvey trong phòng và đang buộc một đầu sợi dây quanh dương vật của mình, đầu kia cho vào trong ngăn kéo. Dù hơi bất ngờ nhưng thời điểm đó cô đã cho rằng đây chỉ là trò đùa của một đứa trẻ tò mò, thích khám phá nên bỏ qua hành động này.
Ophelia rất nhạy cảm với sự kỳ quặc của con mình. Cô thường chú ý đến sự thay đổi trong tâm trạng của con nhưng chồng cô thì khác. Anh tin rằng kỷ luật là nền tảng của bất cứ điều gì nên đã áp dụng các hình phạt để chấn chỉnh con trai.
Các vấn đề của con trai được hai vợ chồng Ophelia giữ kín. Với hàng xóm, Harvey là cậu bé nhút nhát và chăm học. Đối với các giáo viên, Harvey là một học sinh ngoan ngoãn, ít nói và xuất sắc trong nhiều môn học.
Harvey có rất ít bạn bè, đó chỉ là những người bạn cùng ở sân chơi sau giờ ăn trưa và hoàn toàn không có bạn gái. Mỗi lần có bạn nữ đứng trước mặt, Harvey luôn tỏ ra lúng túng và xấu hổ. Cậu còn thường xuyên bị chế giễu vì đôi tai to quá mức của mình.
Video đang HOT
Sợi dây ám ảnh
Harvey không bao giờ tham gia vào các trò chơi với những người khác. Sau giờ học, cậu thường chạy thẳng về nhà và tự chơi. Các trò chơi ấy đều liên quan đến một sợi dây. Khi bị bắt sau này, Harvey đã chia sẻ với các sĩ quan rằng: “Có vẻ như tôi luôn bị ám ảnh bởi sợi dây, khi còn bé tôi luôn có nó trong tay mình.”
Trò tiêu khiển yêu thích của Harvey là buộc một sợi dây quanh cổ mình, vòng qua đầu còn tay thì vòng ra sau, kéo mạnh sợi dây ấy trong khi thủ dâm bằng tay kia, cảm giác kỳ lạ và vội vàng đã khiến Harvey thích thú.
Harvey đã chơi trò này bao lâu rồi không ai biết. Vợ chồng Ophelia chỉ phát hiện ra điều này vào năm 1938, khi con trai họ 11 tuổi. Thời điểm đó, gia đình họ vừa chuyển nhà và đã rất vui khi thấy con trai có vẻ thích nghi tốt hơn ở môi trường mới. Khi họ trở về nhà vào một buổi tối, họ thấy cổ của Harvey bị sưng. Harvey đã thú nhận những gì mình vừa làm.
Cùng với những hình ảnh cô gái khỏa thân giấu dưới giường, vợ chồng Ophelia đã thực sự lo lắng và tìm kiếm sự tư vấn của các bác sĩ. Họ cho rằng Harvey có xu hướng bạo dâm tình dục.
Cuộc sống sau đó đã trở lại bình thường trong gia đình Glatman nhưng là do Harvey thận trọng để không bị bố mẹ bắt gặp. Tới tuổi thiếu niên, nỗi sợ hãi của Harvey với các bạn nữ vẫn không tan biến.
Và cũng từ thời gian này, Harvey bắt đầu hành vi ăn cắp. Lúc đầu là các gia đình hàng xóm. Một trong chiến lợi phẩm Harvey thích nhất một khẩu súng ngắn.
Theo thời gian, hành vi của Harvey ngày càng trở nên nghiêm trọng. Ngày 18/5/1945, cảnh sát bắt quả tang Harvey đang đột nhập vào cửa sổ một căn hộ. Trong túi của Harvey , họ tìm thấy một sợi dây dài và một khẩu súng. Khi bị thẩm vấn tối hôm đó, Harvey thú nhận một số vụ trộm trong thời gian gần đây.
Nhưng Harvey vẫn không học được bài học của mình. Chưa đầy một tháng sau, trong khi chờ xét xử về tội trộm cắp, Harvey đã bắt cóc một bạn nữ của mình và sau khi trói cô lại, Harvey đưa cô bé ra khỏi thị trấn và đến một hẻm núi. Ở đó, Harvey đã dùng súng đe dọa và có những hành vi quấy rối tình dục nhưng không cưỡng hiếp nạn nhân. Sáng sớm hôm sau, Harvey đưa nạn nhân về nhà và gia đình đã đưa cô bé tới thẳng đồn cảnh sát trình báo. Harvey bị kết án một năm tù tại Nhà tù bang Colorado khi mới 17 tuổi.
Harvey bước ra khỏi cổng nhà tù vào ngày 27/7/1946 và điều đầu tiên bà Ophelia làm là đưa con trai đến bác sĩ tâm thần. Bà nghĩ rằng đây sẽ là biện pháp để tránh các thảm kịch khác. Nhưng rồi, hy vọng ấy đã bị dập tắt khi những sở thích quái đản của Harvey ngày càng bùng phát.
Theo danviet.vn
Kinh hoàng 3 người mẫu bị cưỡng hiếp và chụp ảnh trước khi chết : Những mẩu xương giữa sa mạc
Dưới ánh trăng, một chiếc áo khoác màu nâu và những mảnh xương được tìm thấy nằm chỏng chơ giữa sa mạc.
Tuy phần lớn bộ xương đã bị động vật tàn phá, nhưng những gì còn lại tại hiện trường cũng đủ để nhóm pháp y xác định được đây chính là một trong ba nạn nhân của Harvey Glatman.
Cuối những năm 1950, tên sát nhân hàng loạt Harvey Glatman, còn được mệnh danh là "Kẻ giết hại những phụ nữ quyến rũ" trở thành một cái tên khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ vì cách ra tay tàn bạo lẫn thú vui bệnh hoạn là chụp hình vào giây phút nạn nhân cận kề cái chết. Nạn nhân của Harvey Glatman có điểm chung là những người mẫu trẻ đẹp và kết cục đều phải nằm phơi xác nơi hoang mạc.
Lời nói thật của kẻ sát nhân
Ngay trong đêm cảnh sát tìm thấy những bức ảnh phù hợp với lời thú nhận của Harvey Glatman rằng mình là hung thủ giết chết ba nạn nhân Dull, Bridgeford và Mercado, tên sát nhân lập tức bị còng tay. Nhưng trước khi đưa hắn vào phòng giam, có một việc mà cảnh sát muốn Harvey phải làm ngay lập tức, đó là dẫn họ đến nơi hắn ra tay sát hại và vứt bỏ thi thể các nạn nhân. Việc tìm kiếm này vô cùng cần thiết bởi nếu không tìm được thi thể, việc định tội tên sát nhân sau này sẽ gặp nhiều khó khăn.
Cảnh sát tìm thấy một phần thi thể của nạn nhân
Vậy là giữa đêm, ba chiếc xe cùng nhau lên đường. Harvey ngồi trong chiếc xe ở giữa cùng với vài cảnh sát, một chiếc dẫn đường và một chiếc đi sau cùng. Đoàn xe đi theo con đường mà Harvey đã rất quen thuộc, từ L.A tiến ra xa lộ San Diego đến Escondido, sau đó đi về hướng đông tiến tới khu sa mạc San Vallecito.
Từ khi thú nhận tội ác, Harvey tỏ ra khá ngoan ngoãn. Đầu tiên, hắn dẫn các thám tử tới nơi đã hãm hiếp và giết Shirley Bridgeford. Dưới ánh trăng, cảnh sát không mất nhiều thời gian để tìm thấy một chiếc áo khoác màu nâu và những mảnh xương rải rác xung quanh. Tuy phần lớn bộ xương đã bị động vật tàn phá, nhưng những gì còn lại tại hiện trường cũng đủ để nhóm pháp y xác định được đây chính là thi thể của nạn nhân Shirley Ann Bridgeford. Harvey đã không nói dối.
Để lại một sĩ quan tại hiện trường thứ nhất, nhóm cảnh sát tiếp tục di chuyển xa hơn, hướng về phía đường Vallecito cho đến khi Harvey ra hiệu cho họ dừng lại và chỉ vào một khoảnh đất. Sau vài động tác đào bới, một bộ xương gần như còn nguyên vẹn xuất hiện với những lọn tóc vẫn còn bám trên hộp sọ. "Đó là Ruth Mercado", Harvey gọi tên nạn nhân.
Thi thể thứ hai được tìm thấy cũng là lúc mặt trời bắt đầu xuất hiện. Để lại vài người làm nhiệm vụ bảo vệ hiện trường cho tới khi nhóm pháp y tới, các thám tử tiếp tục đưa Harvey đến địa điểm khác, nơi mà hắn giết chết Judith Ann Dull. Tại đây, ngay cả hung thủ cũng tỏ ra ngạc nhiên khi không tìm thấy thứ gì ngoài một số mảnh vải vụn.
Thông tin nhanh chóng được kiểm tra. Hóa ra, trước đó vài tháng, người dân khi vô tình đi ngang qua đây đã phát hiện ra bộ xương phụ nữ nên báo với cảnh sát địa phương và họ đã đưa bộ xương đi. Kết quả sau đó xác nhận đây chính là cô người mẫu Judith Ann Dull.
Sự ám ảnh của tình dục
Ngày 3/11/1958, Harvey Glatman chính thức bị buộc tội tại hạt San Diego trong sự căm phẫn của dư luận. Tuy Harvey thành khẩn khai báo về tội ác của bản thân với cơ quan pháp luật nhưng các điều tra viên không thấy được bất kỳ sự hối hận nào hiện lên trên khuôn mặt của y khi kể lại mọi chuyện.
Chân dung Harvey Glatman
Lúc này, điều tiếp theo mà các thám tử cần làm rõ là tại sao Harvey Glatman lại ra tay với các nạn nhân theo cùng một cách thức dã man như vậy.
Harvey Glatman cho biết ý tưởng về sự chết chóc không biết từ khi nào dần hình thành trong tâm trí mình và cứ thế phát triển. Harvey thú nhận rằng những ám ảnh của sự khao khát tình dục với phụ nữ ở bên trong con người mình cứ trỗi dậy và chỉ thực sự khiến hắn thích thú bằng cách ra tay giết họ sau khi đã thỏa mãn.
Trong khi báo chí gọi Harvey Glatman là "Kẻ giết hại những phụ nữ quyến rũ", dư luận thì liên tục chửi rủa kẻ giết người, các nhà tâm lý thì cố giải thích nguồn gốc hành vi của tên tội phạm thì chỉ có một người cảm thấy xót xa cho Harvey Glatman. Đó là mẹ của Harvey - bà Ophelia. Ở tuổi 69, người phụ nữ đã cố gắng tới California để thăm con trai. Nhìn thấy con, người mẹ vô cùng đau lòng nhưng cũng nhanh chóng chấp nhận sự thật, vì ngay từ nhiều thập kỷ trước, bà đã nhìn thấy một thảm kịch sớm muộn cũng sẽ xảy ra trong tương lai.
Khi bị báo chí vây quanh bên ngoài nhà tù, bà chỉ nói duy nhất một câu: "Harvey Glatman bản chất không phải là một người xấu xa, thằng bé bị bệnh".
Câu nói lập tức khiến người ta tò mò về quá khứ của kẻ giết người hàng loạt này.
Theo danviet
Kinh hoàng 3 người mẫu bị cưỡng hiếp và chụp ảnh trước khi chết: Lời thú nhận gây sốc Sau khi 3 người mẫu mất tích bí ẩn, cảnh sát dù dốc sức tìm kiếm nhưng nhiều tháng trôi qua vẫn không xác định được bất kỳ dấu vết nào. Họ chỉ biết rằng các nạn nhân đều như "bốc hơi" sau khi đi với một người đàn ông tự nhận là nhiếp ảnh gia. Cuối những năm 1950, tên sát nhân...