“Kiều nữ” xin tinh trùng của phạm nhân để thoát án tử hình
Bị kết án tử hình vì tội ma túy, nhưng Nguyễn Thị Oanh đã quay quắt tìm mọi cách để được sống. Và cô ta đã tìm được cách để thoát án tử một cách ngoạn mục.
Người đàn bà sắc sảo
Gặp Nguyễn Thị Oanh (SN 1967, ở Thành phố Thái Nguyên) tại trại giam Xuân Nguyên, Hải Phòng, phạm nhân này luôn tỏ vẻ bất cần, trên tay khư khư chiếc nón, cố đưa lên để che đi gương mặt chứa đầy cảm xúc. Oanh có vẻ đẹp mặn mà, sắc sảo, với nước da trắng mịn, dù đã bước qua tuổi 40, sống nơi tù tội nhưng Oanh vẫn giữ nguyên vẻ đẹp đó.
Bị cáo Nguyễn Thị Oanh.
Dù tỏ ra cứng rắn, nhưng cô ta không ngăn nổi giọt nước mặt chỉ trực lăn dài trên má khi được hỏi về đứa con mà Oanh đã mang nặng đẻ đau suốt thời gian ngồi tù. Cũng nhờ đứa con này mà cô ta đã thoát án tử hình. Oanh nhập trại vì đã chuẩn bị một tỷ đồng cùng đứa cháu tên Hậu lên Mai Châu, Hòa Bình gặp người ông Thà để mua heroin nhằm mục đích kiếm lời.
Khoảng 14h30 ngày 25/10/2004, sau khi mua 20 bánh heroin và 26 viên hồng phiến, khi đang trên đường vận chuyển đi về theo Quốc lộ 6, Thị trấn Cao Phong, tỉnh Hòa Bình thì Oanh bị tổ tuần tra kiểm soát giao thông huyện Cao Phong bắt quả tang.
Với hành vi phạm tội nêu trên, Oanh bị kết án tử hình. Nhưng không cam chịu án chết, người đàn bà sắc sảo đã tìm mọi cách để thoát được án tử.
Tháng 9/2006, khi đang trong thời gian chờ thi hành bản án tử hình tại trại giam Hoà Bình, vì biết quy định của pháp luật – người phạm tội sẽ được thoát án tử hình nếu đang nuôi con nhỏ dưới 36 tháng tuổi nên Oanh đã tìm mọi cách để “yêu” được phạm nhân nam khác, những mong mình có bầu, đứa con sẽ cứu cô ta thoát tội chết.
Oanh đã chủ động “yêu” Nguyễn Trường Thiên, một phạm nhân thuộc diện lao động tự giác và Oanh đã mang thai. Vì là phạm nhân thuộc diện tự giác nên không ít lần Thiên được cán bộ trại tạm giam mở cửa buồng giam cho Thiên vào đưa cơm trực tiếp cho buồng của Oanh.
Mặc dù tại buồng giam của Oanh còn có sáu bị án khác nhưng mỗi lần khi Thiên vào buồng giam đưa cơm thì các bị án này đều tìm cách lánh đi, giúp Oanh và Thiên quan hệ với nhau.
Oanh đã 5 lần quan hệ tình dục với phạm nhân sắp mãn hạn tù tên Thiên. Lần đầu tiên vào tháng 1/2006 và lần cuối cùng là tháng 8/2006. Cơ quan điều tra xác định, trước khi quan hệ với Thiên dẫn tới có thai, Oanh đã từng xin tinh trùng của phạm nhân khác để mang thai nhưng không thành.
Video đang HOT
Với phạm nhân này, Oanh đã nhiều lần được anh ta gửi tinh trùng vào cặp lồng cơm với mục đích giúp Oanh tự thụ thai bằng cách: cho tinh trùng vào túi nilon và để trong nắp cặp lồng cơm, rồi nhờ phạm nhân chia cơm chuyển cho Oanh.
Sau nhiều lần tự thụ thai không có kết quả, Oanh lại chủ động “yêu” Nguyễn Trường Thiên. Ngay khi biết mình đã có thai, Oanh báo cho người thân và yêu cầu mời luật sư bảo vệ quyền lợi cho mình.
Thoát chết ngoạn mục
Sau khi xác định chính xác Oanh đã mang thai, ngày 5/3/2007, TAND tỉnh Hòa Bình có Quyết định số 31/THA của Chánh án TAND Tối cao về việc chuyển hình phạt tử hình xuống chung thân cho phạm nhân Nguyễn Thị Oanh.
Ngày 25/3/2007, Oanh đã sinh một bé trai, đặt tên là Nguyễn Oanh Thiên N. Dù cả Oanh và Thiên đều thừa nhận mối quan hệ giữa họ nhưng CQĐT vẫn trưng cầu giám định gen để xác định cha đứa trẻ.
Kết quả giám định ADN cho thấy, cháu bé đúng là con đẻ của Nguyễn Trường Thiên. Song hành với chuyện thoát án tử một cách “ngoạn mục” của Oanh, hai cán bộ của Trại tạm giam Công an tỉnh Hòa Bình đã bị tước danh hiệu CAND và phải hầu tòa về tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”.
Những ngày đầu về thụ án tại trại giam Xuân Nguyên, Oanh ốm nghén, hay bỏ ăn, khiến cán bộ trại giam phải dành cho chị ta sự chăm sóc đặc biệt hơn phạm nhân khác.
Rồi đứa con của Oanh được sinh ra và lớn lên trong tù với mẹ. Hàng ngày Oanh đi lao động, ở nhà có một phạm nhân khác có nhiệm vụ chăm sóc những đứa trẻ con của các phạm nhân, khi hết giờ lao động, mẹ con Oanh lại quấn quýt bên nhau. Đến nay, bé N. đã được đưa về nhà cho người thân của Oanh chăm sóc. “Dì của cháu đã lên trại đón cháu về nuôi. Cũng may còn có dì, nếu không các con tôi không biết nhờ cậy vào ai” – Oanh nói.
Nhắc đến đứa con giúp mình thoát chết, Oanh không ngăn được nước mắt: “Mỗi lần dì đưa nó lên trại thăm mẹ, nó có còn nhớ mẹ đâu, chỉ khóc suốt, nó sợ phải vào trong này. Nhìn thấy quang cảnh trại giam là nó khóc rồi. Giờ có nhìn thấy con thì tôi cũng không thể ôm nó vào lòng được nữa khi mà tấm kính chắn ngăn cách như vậy…”.
Có lẽ, giống như bất kỳ bà mẹ nào khác, khi phải xa đứa con mà mình dứt ruột đẻ ra khi nó mới được 3 tuổi, Oanh đã phải trải qua quãng thời gian khó khăn, với những nhớ thương, lo lắng luôn hướng về con nhỏ. Người cha của đứa bé sau khi được mãn hạn tù giờ đã trở về quê mãi tận Đồng Nai.
Trước khi dính án tù, Oanh phải một nách nuôi ba con khi chồng cô ta nhận án 20 năm tù giam cũng vì tội ma túy. Khi được hỏi về chồng, Oanh cho biết, thỉnh thoảng hai người vẫn thư từ qua lại, hỏi thăm tình hình của nhau. Qua báo chí, chồng Oanh cũng biết chuyện cô thoát án tử hình một cách ngoạn mục bằng cách nào, thế nhưng qua những cánh thư, chưa một lần anh ta nhắc đến chuyện đó.
Hàn Phong
Theo_Người Đưa Tin
Nước mắt gã tử tù sau vụ hiếp dâm vợ sắp cưới của em trai rồi sát hại
Tôi trú tại Bản Xa (xã Nghĩa Lợi, thị xã Nghĩa Lộ, tỉnh Yên Bái), mới 23 tuổi đã bị kết án tử hình về tội "Giết người", "Hiếp dâm" và "Trộm cắp tài sản". Điều làm tôi ân hận hơn cả là nạn nhân chính là vợ sắp cưới của em trai tôi.
Kẻ thủ ác trong đêm hội tình nhân
Nạn nhân của tôi là Lê Thị Huế, một nữ sinh lớp 12, đẹp rực rỡ. Huế chính là người yêu của em trai tôi tên là Lò Văn Thìn. Tôi biết rõ về tình yêu của em trai, biết rõ về cô bé Huế. Thế nhưng, tôi lại không kìm được dục vọng và sự đê hèn khi nhìn thấy cô bé mới lớn, đẹp mơn mởn ấy.
Đúng vào ngày lễ tình nhân (14/2/2008), tôi về nhà mẹ đẻ ở xã Cát Thịnh để hôm sau làm giỗ bố. 20h, cơm rượu xong, tôi muốn đi chơi quanh xóm nên đã xuống bếp lấy chiếc búa đinh đút vào túi quần phòng thân. Khi đến nhà sàn của gia đình Huế, tôi thấy Huế đang hát karaoke với 2 đứa cháu gái nên vòng lên chơi.
Ngồi nhìn Huế hát, tiếng hát và vẻ đẹp của cô gái khiến dục vọng trong con người tôi trỗi dậy. Tôi dường như không còn tỉnh táo để nhớ rằng cô gái trước mặt sau này sẽ là em dâu của mình...
Biết Huế và Thìn đang giận nhau nên tôi giả vờ nói với Huế ra hội trường thôn để Thìn gặp mặt. Ra tới nơi thì Huế không thấy Thìn đâu. Khi phát hiện ra ánh mắt dục vọng của tôi, Huế sợ bỏ về. Nhưng mới chỉ đi được mấy bước chân, Huế đã bị tôi vung búa từ phía sau.
Huế kêu cứu nhưng không ai nghe thấy. Lúc này tôi như con thú dữ. Tôi vòng ra phía trước mặt Huế, vung búa liên tiếp khiến cô ngã ngửa xuống nền nhà và không thể kêu được nữa. Sau khi thực hiện hành vi đồi bại với Huế, sợ cô gái không chết sẽ tố cáo hành vi phạm tội của mình nên tôi tiếp tục dùng búa sát hại cô ấy.
Thấy Huế không còn cử động, tôi kéo xác cô gái ra ngoài, đẩy xuống hố vôi gần đó. Làm xong từng ấy việc tàn ác, tôi phi tang chiếc búa đinh gây án, ném chiếc áo khoác dính máu xuống suối dưới cầu Ngòi Lao rồi đi bộ đến nhà bạn tên là Hoàng Minh Thao ở thôn Ngã Ba (xã Cát Thịnh) ngủ nhờ.
Nửa đêm thức dậy, thấy Thao đang say ngủ, tôi đã lấy trộm chiếc điện thoại O2 của Thao để ở đầu giường rồi bỏ đi. Khoảng 6h ngày 15/2, tôi ra đường đón xe ô tô khách về Nghĩa Lộ. Đến khoảng 24h cùng ngày, khi tôi về nhà thì bị lực lượng Công an tỉnh Yên Bái bắt giữ.
Tôi rất ân hận về tội ác do mình gây ra
Nỗi đau của người ở lại
Đưa thi hài người yêu ra đồng, Thìn lặng câm, như hoá đá trong nỗi đau. Cô gái trẻ trung, nhí nhảnh và xinh đẹp của Thìn giờ đã ra đi vĩnh viễn, và đau đớn thay, kẻ gây ra tội ác lại chính là người anh ruột của mình.
Mẹ của tôi cũng chẳng dám ngẩng mặt nhìn bà con trong bản. Bà chỉ biết thắp hương trên bàn thờ chồng xin ông tha thứ vì đã không nuôi dạy được con nên người. Thương nhất là người vợ trẻ của tôi, năm nay mới có 22 tuổi. Khi tôi bị bắt, cô đang mang thai gần đến ngày sinh. Cô không biết chồng mình bị bắt vì tội gì.
Ba ngày sau khi tôi bị bắt, vợ tôi trở dạ, sinh con trai. Rồi vợ tôi cũng tìm hiểu được căn nguyên việc chồng bị bắt. Bởi câu chuyện tội ác của tôi đã ầm lên ở cái thị xã nhỏ bé mà vợ tôi đang ở. Mọi người khuyên vợ tôi phải vượt lên, phải giữ gìn sức khoẻ những ngày đầu ở cữ để nuôi con. Nhưng đêm nào, vợ tôi cũng nuốt nước mắt ngậm ngùi, xót xa cho cảnh ngộ của mình.
Nước mắt tử tù
Ngày ra tòa, dù đã xác định tư tưởng nhưng tôi vẫn bị sốc khi nghe hội đồng xét xử tuyên án tử hình. Những ngày tôi ở trong xà lim chờ giờ khắc ra pháp trường mới dài và căng thẳng biết bao. Tôi cứ tập đếm ngày qua ánh nắng rọi vào mỗi sáng và bóng tối sập xuống cuối ngày.
Thi thoảng, nếu quản giáo cho được mảnh nilon, tôi lại tranh thủ ngồi xé nhỏ để đan những con tôm xinh xắn, rồi nhờ quản giáo tặng các cô phạm nhân. Tôi muốn làm một cái gì đó để chứng tỏ mình còn tồn tại trên cuộc đời.
Từ ngày tôi bị bắt vào trại tạm giam cho đến nay, chẳng một ai trong gia đình đến thăm hoặc gửi quà cho tôi. Trong xà lim của tôi chỉ có một lọ nhựa đựng mì tôm sống là quà của cán bộ quản giáo cho. Nhắc đến gia đình, tôi chẳng dám oán trách chuyện không ai đến thăm nuôi. Bởi tôi biết rằng đó cũng chính là cái giá do hành vi tội ác của mình gây ra.
Những ngày mang án tử hình trong trại tạm giam có lẽ đã khiến tôi suy ngẫm kỹ hơn về hành vi tội ác của mình và cái giá phải trả. Nhiều đêm tôi còn bị ám ảnh bởi cái chết của Huế.
Mong được nhìn thấy đứa con trai chưa một lần gặp mặt
Tôi rất ân hận về tội ác do mình gây ra, chỉ biết nói lời xin lỗi gia đình Huế và gia đình tôi. Tôi không dám mong mọi người tha thứ, mà tôi cũng biết vợ tôi không thể nào tha thứ nổi cho mình. Tôi đã bị kết án tử hình, những ngày sống trên cõi đời không còn lâu nữa. Tôi chỉ có một mong ước duy nhất, đó là được nhìn thấy mặt con trai, đứa con ra đời ngay sau cái đêm cha nó gây tội ác tày trời và bị bắt.
Theo Công lý
Quái chiêu lừa tiền tỷ của "yêu nữ hàng hiệu" Vung tay chi tiêu một lúc mấy trăm triệu đồng, kiều nữ khiến các chủ cửa hàng thời trang cao cấp mắc bẫy... Cuối năm 2011, Nguyễn Phượng Ly (26 tuổi) thuê căn hộ chung cư tại khu đô thị Mỹ Đình - Sông Đà, giới thiệu với những người mua nhà đó là nơi ở của mình. Sau khi chiếm đoạt được...