Kiểu người dễ ngoại tình
Đã bao giờ bạn đặt câu hỏi tại sao đàn ông/đàn bà lại dễ ngoại tình chưa? Vậy những người nào thuộc vào dạng dễ ngoại tình nhất?
1. Những người có dung mạo đẹp đẽ
Nếu hai người lấy nhau chỉ vì vẻ đẹp bên ngoài thì đó là cuộc hôn nhân không vững chắc. Một là họ dễ mệt mỏi vì phải chăm sóc cái đẹp, dễ bị cái đẹp mới lôi cuốn. Nếu người ấy quá đẹp thì dễ bị những người khác giới chú ý, theo đuổi, và họ không thể từ chối hết được sự ve vuốt, săn đón của người thứ ba.
Hơn nữa, các nhà tâm lý cho rằng: Những người đẹp trai, xinh gái, thường bị “nghiện lời khen” về dung mạo. Bạn đời họ không thể luôn mồm khen “em/anh đẹp quá”, nhưng kẻ thứ ba thì có thể khen câu đó cả chục lần mỗi ngày.
2. Những người thành công trong sự nghiệp
Sự thành công luôn khiến cho người khác giới thèm khát. Hơn nữa, sự tự tin, dũng cảm, trách nhiệm, tài cán toát ra từ vẻ ngoài của sự thành công khiến cho người ta khó có thể cự tuyệt.
Video đang HOT
Nó giống như viên kim cương sáng lấp lánh, giống như cục nam châm khiến cho nhiều cô gái bất chấp tất cả để đánh đổi tuổi trẻ của mình lấy tình yêu.
3. Người kết hôn vì vụ lợi
Nếu người ta kết hôn vì vụ lợi thì khi không đạt được lợi ích như ý muốn thì họ trở mặt và dễ chán ghét hôn nhân. Nếu không cố gắng chăm nuôi tình cảm thì rất dễ ngoại tình.
4. Những người có nội tâm không ổn định
Những người này được chia làm hai loại. Loại thứ nhất có bản tính tò mò, luôn thích những gì mới mẻ, những gì chưa biết trong thế giới huyền ảo. Họ luôn sống trong trạng thái thiếu tình cảm.
Họ là người có mới nới cũ. Là người đa tình sớm nắng chiều mưa. Còn loại người thứ hai là những người có chí tiến thủ quá mạnh mẽ. Những người này hay gộp sự nghiệp và tình yêu làm một.
Tình yêu nảy sinh trong sự nghiệp. Nếu như một bên không theo hoặc cả hai người có ý kiến khác nhau thì tình yêu sẽ kết thúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dối lừa
Có tiếng cười khúc khích trong căn phòng khách sạn tiện nghi, cô thư ký diện một chiếc váy ngủ màu đỏ bằng lụa trông mướt mát, nằm dài trên chiếc giường đôi trải nệm đẹp đẽ, kéo tay Bảo lại gần, đặt lên bờ vai thon thon của mình...
Bảo tay xách nách mang lỉnh kỉnh ba lô, túi xách hối hả đi ra cửa. Đằng sau, Lý vẫn đeo nguyên tạp dề từ trong bếp ra cũng tất tả bước theo, chốc chốc lại nhắc nhở vị trí của từng thứ quần áo, thuốc men mà cô đã cất công chuẩn bị kĩ lưỡng cho chuyến công tác của chồng. Bảo nhăn nhó: "Anh nhớ cả rồi, em thật là... có phải lần đầu tiên anh đi công tác đâu. Mà anh nhắc lại này, không phải sốt ruột gọi điện cho anh làm gì, có lúc anh nhậu với đối tác hay thảo luận thêm với các sếp là anh không nghe máy đâu đấy. Cứ nhắn tin, anh sẽ lựa thời cơ gọi lại, nhé!". Lý càu nhàu: "Được rồi mà, có lần nào anh đi mà không nói thế đâu...". Bảo mỉm cười như trút được gánh nặng, hôn chụt vào má vợ rồi bước lên chiếc ô tô đang chờ sẵn, đóng sầm cửa lại. Chiếc xe lướt đi và nhanh chóng mất hút trong dòng xe cộ đông đúc trên đường, Lý bần thần quay vào nhà.
Chỉ ít phút sau, chiếc ô tô dừng lại trên đại lộ. Bảo nhanh nhẹn bước ra, đón túi đồ nặng trĩu trên tay cô thư ký cho vào cốp, mở cửa xe phía bên kia cho cô gái bước vào, họ trao nhau ánh nhìn tình tứ...
Lý ngả người trên ghế. Cô buông cái giẻ lau đen nhẻm những bụi bặm gom góp từ những bàn, ghế, giường tủ, và mọi ngóc ngách trong nhà, hài lòng nhìn những đồ vật sáng choang và sạch sẽ trước mắt. Mỗi lần chồng đi công tác, Lý lại bày việc ra làm để giết thời gian, cũng là để khỏa lấp sự trống vắng trong lòng. Cuộc sống vợ chồng mới bắt đầu cách đây chưa lâu, Lý vẫn chưa thể quen với những chuyến công tác xa rất thường xuyên của Bảo. Chấp nhận trở thành một người vợ nội trợ, lo chu toàn việc nhà, Lý đành hy sinh công việc của một người dẫn tua du lịch mà cô yêu thích với lý do hai vợ chồng cứ thường xuyên vắng nhà thì sau này ai chăm con cái.
Lý thừ người nhìn đồng hồ, giật mình thấy bụng đói meo vì mải dọn dẹp, cô đã bỏ qua bữa tối. Lý vội vã đứng dậy đi vào bếp, ngao ngán mở tủ lạnh ra rồi lại đóng vào, cô trút gói mì tôm vào bát, đổ nước sôi rồi đậy lại. Tiếng điện thoại reo vang, Lý tung tẩy chạy lại, cười tươi mừng rỡ. Bảo ân cần: "Anh đây, vừa đi gặp đối tác xong, giờ anh về khách sạn tắm gội rồi đi ngủ. Em ăn gì chưa?" rồi lớn tiếng bất bình "Sao, chết thật. Cứ vắng anh là em lại ăn mì gói. Hèn gì lần nào anh về cũng thấy vợ anh gầy đi. Em ấy, phải chú ý ăn uống thì sau mới sinh được những đứa con khỏe mạnh... Chứ gì nữa, phải chuẩn bị sức khỏe ngay từ bây giờ... Phải rồi, có thế chứ... Về đến nơi rồi, anh lên phòng đã nhé, anh nhắn tin lại sau". Lý buông điện thoại, mắt rưng rưng xúc động.
Có tiếng cười khúc khích trong căn phòng khách sạn tiện nghi, cô thư ký diện một chiếc váy ngủ màu đỏ bằng lụa trông mướt mát, nằm dài trên chiếc giường đôi trải nệm đẹp đẽ, kéo tay Bảo lại gần, đặt lên bờ vai thon thon của mình: "Em chưa thấy ai ngọt ngào như anh đấy. Nói dối thành thần. Vợ anh mà biết sự thật thì sao nhỉ?". Bảo giơ ngón tay đặt lên đôi môi căng mọng, ấn vào đó một nụ hôn nồng nàn rồi thì thầm vào tai cô gái: "Cô ấy lấy phải người đàn ông đào hoa thì biết làm sao đây. Đừng ghen tị, anh vẫn đang ngọt ngào với em đấy thôi". Tiếng cười lại vang lên rồi tắt ngấm, chỉ còn lại những tiếng rên rỉ ngày một thêm dồn dập.
Đã quá 12 giờ đêm, Lý vẫn thao thức chờ tin nhắn của chồng. Sốt ruột, cô bấm máy gọi. Đầu dây bên kia đột ngột tắt phụt làm cô cụt hứng và lo lắng. Ít phút sau, Bảo nhắn lại: "Anh xin lỗi, lại vừa bị sếp gọi sang phòng để hỏi han gì đó. Em ngủ trước đi vậy, ngủ ngon vợ yêu! Anh nhớ vợ rất nhiều, mong sao trời mau sáng để về với em". Lý mỉm cười đứng dậy tắt đèn rồi lên giường. Cô quờ tay với sang nửa giường trống còn lại, áp mặt vào chiếc gối của chồng, rồi yên tâm nhắm mắt lại. Những tin nhắn mùi mẫn chan chứa tình cảm của Bảo ve vuốt sự cô đơn và nỗi nhớ thương của Lý, đưa cô nhanh chóng vào giấc ngủ nồng nàn.
Trưa hôm sau, chiếc ô tô dừng lại trên đại lộ, cô thư ký đang bước ra, bỗng dưng bị một bàn tay kéo ngược trở vào, người đàn ông đặt lên môi cô một nụ hôn thắm thiết rồi mới chịu buông tay ra khỏi cơ thể căng tràn sự sống của cô gái.
Lý đứng trước ngưỡng cửa của ngôi nhà, đưa mắt nhìn hết bên trái rồi lại bên phải ra chiều mong ngóng. Chiếc ô tô với những ô kính đen ngòm bất ngờ đỗ xịch bên hè phố. Bảo rạng rỡ bước ra, rối rít chạy lại vòng tay ôm lấy vợ: "Anh đã về rồi đây vợ yêu. Ôi nhớ vợ điên cuồng. Ước gì anh không phải đi công tác nữa nhỉ" .
Hai vợ chồng Bảo đã khuất bóng sau cánh cửa nhà, anh tài xế mới trút một hơi thở dài, chậm chạp khởi động xe. Anh rút điện thoại áp lên tai, nói to vào máy bằng giọng điệu thô cứng: "Tôi đây. Ruộng rẫy thế nào rồi có cần tôi về giúp không?... Thì lâu lâu không nghỉ giờ nghỉ mấy hôm về giúp mẹ con mày chứ sao... lằng nhằng quá, cứ biết là chiều tôi về , thế thôi nhé", anh đỏ mặt gạt mồ hôi lấm tấm trên trán ngượng ngùng làu bàu: "Nói ngọt mà cũng chả dễ, hèn gì... cái thằng... nó lừa được vợ".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đừng hủy hoại hôn nhân vì lời yêu có cánh Được nghe lời ngọt ngào là nhu cầu chính đáng của mỗi người nhưng đừng vì quá khao khát nó mà khiến "nửa kia" thấy áp lực. Hàng ngày, đi trên đường hoặc lướt mạng Internet, bạn có thể thấy vô vàn những lời quảng cáo về các lớp đào tạo "kỹ năng mềm", "nghệ thuật ứng xử", "kỹ năng hẹn hò"... Trong...