Kiếp yêu Phần 20
Tôi ngồi ôm mặt khóc còn anh ta gẩy đàn tiếp, tiếng đàn làm tôi buồn thêm.
- Thôi anh đừng gẩy nữa tôi buồn thối ruột rồi.
Anh ta vòng khăn bịt mắt rồi lại dẫn tôi đi.
- Anh dẫn tôi đi đâu nếu bác gái biết sẽ nổi giận đấy, tôi không đi đâu.
Mồm nói nhưng chân vẫn đi, mở bịt mắt ra cảnh trước mắt tôi lại một lần nữa khiến tôi ngạc nhiên , tôi đang đứng trên một tấm kính phía dưới là cá heo con và cá heo mẹ đang lượn lờ phía dưới.
- Đẹp quá, sao anh biết chỗ này thế, nhà họ thật nhiều chỗ lạ đúng không? ( tôi nắm tay anh ta ). À , sao anh đeo mặt nạ mãi vậy , con bác chủ nhà ngày trước tôi gặp anh ta đeo khẩu trang , giờ thấy anh đeo mặt nạ. nhưng dù cho cá heo ở đây vui sướng nhưng không được tự do, nhà của chúng là biển, chúng ta đang nhốt chúng sự tự do mới là điều chúng cần hiện tại. Như tôi vậy, được ở trong căn nhà to nhưng tôi bị mất tự do vì tôi chỉ là cô con gái rơi của bố tôi mà thôi, họ ở biệt thự và tôi thấy tôi như một con ong được ở trong cái tổ mới nhưng đó không phải là nhà tôi.
Tôi cười rồi rơi nước mắt , rồi bảo anh ta.
- Cho tôi dựa 5p thôi nhé, chỉ 5p thôi , tôi ôm mồm. mẹ nhất định phải sống cùng con đến khi nhìn thấy con gái mẹ thành đạt có thể đưa mẹ đi du lịch khắp thế giới mẹ nhé.
Tôi sờ tay lên tấm kính lên cá heo mẹ và khóc to.
- Mẹ ơi…….
Anh ta không gạt tay tôi và ngồi im nghe tôi kêu gào , nước mũi tôi chảy ra, tôi lau lau áo anh ta.
- Tôi xúc động quá, anh có bao giờ tới Việt Nam chưa? Nếu có thì gọi cho tôi nhé coi như có duyên , anh gẩy đàn hay lắm và tôi tin anh là người tốt vì anh đã lắng nghe nhứng gì tôi nói và có bạn gái thì dắt đi nhé hoặc vợ con.
Tôi thả tay anh ra không nắm nữa.
- Đấy nếu bạn gái thấy thì có phải ghen không?
Tôi cười cười rồi đứng dậy.
- Anh có thể cho tôi xem mặt anh không , để khi nào sang có thể nhận ra ( anh quay đi không nói gì ), số của tôi là 09xxxxx, nhớ gọi cho tôi nhé , nhớ nhé.
Tôi nói với đọc đi đọc lại , quay về phòng và cười thế là mình có thêm một người bạn cảm giác người đó rất cô đơn giống như mình vậy , nhưng trong tiếng đàn nỗi cô đơn đó có cả nỗi đau. Hôm sau ăn sáng bác cứ khóc sướt mướt còn Bình anh ta cứ nhắm mắt vì thấy mẹ anh ta cứ khóc lóc.
- Con rảnh qua đây thì gọi cho bác nhé.
- Chắc không có dịp đâu ạ, nhưng sau này con có điều kiện con nhất định quay lại đây.
- Alo cho ta , ta đặt vé cho con được mà ( anh ta để mạnh chiếc thìa húp canh xuống rồi đứng lên)
- Anh Bình có vẻ không thích cháu đâu, bao giờ bác sang liên lạc cho cháu nhé.
Tôi đi ra xe và bà không tiễn vì cứ khóc mãi, nhưng mới quen bà có 3 hôm bà thật sự quý tôi đó là cảm giác tôi cảm nhận được và tôi luôn tìm ngó người đàn ông đeo mặt nạ đó nhưng không thấy anh ta xuất hiện , hành trình quay về Việt Nam bắt đầu. Ra tới sân bay họ đưa cho tôi gói cá sống và bọc đàng hoàng , chắc bác gái tặng cho tôi tạm biệt nước Nhật đã để lại cho tôi kỉ niệm dù đẹp như giấc mơ nhưng nó cũng khiến tôi nhớ như một sự trải nghiệm trong tim. Về tới Việt Nam tôi lao về nhà gặp mẹ , mở cổng vào tôi gọi.
- Mẹ ơi con về rồi đây !!!
Nhà không có ai ở nhà , cô giúp việc nói.
- Sáng nay bà chủ ngất ông chủ thì không có nhà , tối qua ông vừa đi công tác.
- Vậy ai ở trong viện , mẹ cháu ở viện nào ạ?
Tôi chạy ra ngoài thì va vào Thư , cô ta đang bỏ đồ ra.
- Mày như con điên ý nhỉ, đi về không bảo ai, đột nhiên mất hút, anh Duy đâu mày mất tích anh ý cũng thế luôn , mày định true ngươi tao đấy à.
Video đang HOT
- Tránh ra tôi không có thời gian nói chuyện với chị.
Tôi chạy tới bệnh viện, mẹ nằm ở phòng nào tôi hỏi họ chỉ mẹ nằm ở phòng cấp cứu một mình mẹ thoi thóp.
- Mẹ ơi con gái về đây mẹ, cô Tình đâu sao cô ý không ở lại với mẹ?
- Không sao mẹ mệt nên ngất thôi, cô ý còn bận việc.
- Con sẽ không xa mẹ thêm bất kì giây phút nào nữa đâu mẹ ( tôi ôm chặt mẹ ).
- Ngoan con về rồi thì nằm lúc nữa mẹ con mình về lấy đồ rồi về nhà cũ nhé.
- Vâng , ở đó dù nhà cửa chỉ chắp vá nhưng con thấy hạnh phúc hơn mẹ ạ.
Ra tới sân bay họ đưa cho tôi gỏi cá sống và bọc đàng hoàng, chắc bác gái tặng tôi tạm biệt nước Nhật đã để lại cho tôi kỉ niệm dù không đẹp như giấc mơ nhưng nó cũng khiến tôi nhớ như một sự trải nghiệm trong tim, về tới Việt Nam tôi lao về nhà gặp mẹ, mở cổng vào tôi gọi.
- Mẹ ơi con về rồi đây, mẹ…..
Không có ai ở nhà , cô giúp việc nói.
- Sáng nay bà chủ ngất ông chủ thì không có nhà , tối qua ông vừa đi công tác.
- Vậy ai ở trong viên, mẹ cháu ở viện nào ạ?
Theo Afamily
Đôi đũa lệch Phần 29
- Thích thì đi liền mày , nói nhiều quá.
- Thay đồ mày.
- Sao rồi , chuyện má ông Tuấn.
- Tao chưa biết , để anh xã tao lo, tao không muốn làm lớn chuyện.
- Kệ đi, được đà bã làm tới cho coi.
- Uh, giờ tao sợ lắm, để chồng tao nói chuyện được rồi, còn chuyện bã kêu tao li dị , tao không biết ông Tuấn có biết hay không?
- Mày không kể ah?
- Kể vụ đó là căng nữa, rồi ông điên lên là chết , mẹ con ông mà có gì tao là tội đồ mày hiểu chưa?
- Uh, tao chưa vô cảnh mày nên không biết.
- Còn mày sao rồi?
- Haizzz , chuyện tao mệt lắm, tao bế tắc rồi ( HOT LẮM )
- Uhm, vậy gặp rồi kể.
- Mày ẻn chưa? Sao không chịu ngủ ( ẻn là xxxx đó nha mấy bạn , con yêu nghiệt này tục lắm )
- Con quỷ điên, rồi mày tao lúc nào cũng được chăm sóc đầy đủ mới được tặng hột xoàn với xế hộp đây.
- Mạnh dữ, vậy mai mốt giận quài cho tao .
- Giận kiểu như tao là mai đến chết mẹ , thôi tao ngủ 4h sáng rồi , đuối.
- Ok pye.
Tui mông lung nghĩ về ngày mai , chán nản thiệt gặp toàn cái gì đâu đâu hi vọng đây là bão táp phong ba cuối cùng.
Tui chìm vào giấc ngủ , ngủ lăn lê bò lếch thì thấy 11h trưa luôn rồi. Tui không thấy chồng con đâu hết nên điện thoại hỏi chồng:
- Anh đang ở đâu, hai cha con đi đâu rồi.
- Anh chở con đi vòng vòng đây , em thức rồi hả? Ăn gì anh mua?
- Anh ăn chưa ? Nếu chưa ăn về rước em đi ăn luôn đi.
- Uh, em thay đồ đi.
Anh về rước tui lên Parkson Hùng Vương ăn lẩu, rồi sẵn cho con chơi luôn. Lúc này tui cảm thấy vậy là đủ cứ bình yên như thế là được. Nhưng nào ngờ đâu trái đất tròn thật , tui gặp ngay con Xuyến đang đi với một ông tầm 40 tuổi, tui quay qua bảo chồng.
- Ê chồng, con Xuyến kìa nó đi với ông nào đấy.
- Anh thừa biết.
- Sao anh biết.
- Không có gì anh muốn mà không biết, chẳng qua anh là đàn ông không lẽ anh đi nhiều chuyện rồi kể như đàn bà hay sao?
- A , vậy anh biết gì , nói em nghe đi?
- Thôi , nó không liên quan tới mình kệ nó.
- Không được em muốn nghe ( mẹ ơi con nào trong hoàn cảnh tui mà không nhiều chuyện tui cùi )
- Em tập trung đi chơi với con đi, rồi tối rảnh anh nói.
- Hí hí... em khoái anh rồi nha.
- Không được nói tùm lum.
- Ok em hứa.
Tui chơi là tâm hồ tui bay phất phơ vì mong về nhiều chuyện con quỷ cái đó.
Xế chiều hai vợ chồng tui về nhà, tui lo cho con này kia , xong tắm rửa thì anh nói.
- Em thay đồ đi , đi qua mẹ nói chuyện luôn , mẹ về rồi.
- Uh, đợi em.
Tiếng chuông điện thoại anh reo lên.
- Alo mẹ đi đâu? Con sắp tới rồi , mẹ ở lại chờ một chút đi có vợ cn nữa . Mẹ kêu giùm hai mẹ con nhỏ Xuyến qua đi, con làm việc một lần luôn.
- ...........( mặt căng như dây đàn )
- Con không cần biết , mẹ con nó nói được thì chịu hậu quả đi , cái Sài Gòn này nhỏ lắm.
- .......( nhắm mắt thở dài )
- Ok , kêu mẹ con nó chuẩn bị tinh thần cho tốt rồi cho con một ngày nói chuyện.
Anh cúp máy , quay qua nhìn tui cười , tui chơt nghĩ cho dù anh có bực bội bao nhiêu nhưng đối với tui anh vẫn dung khôn mặt trìu mến nhất chưa bao giờ côc cằn với tui.
- Mẹ anh đi du lịch rồi, anh không biết du lịch hay là trốn nữa.
- Là sao anh.
- Thì anh kêu ra ba mặt một lời.
- Uh, nếu có hai mẹ con nhỏ đó em cũng muốn coi ra sao.
- Nhưng em hứa là không đánh nhau, để anh lo được không?
- Dạ, vậy giờ mình đi đâu?
- Đi chơi , đem con gửi ngoại đi.
- Để em điện thoại mẹ
Lúc đó là 7h tối.
- Chị đẹp , đang ở đâu vậy?
- Ở nhà, mày sao rồi?
- Con với chồng huề rồi.
- Ngon, có việc gì gọi tui.
Giữ cu Pin giúp con đi, mẹ muốn con hạnh phúc mà đúng không.
- Đe qua đây , nói nhiều ( cúp máy cái rụp )
Hai vợ chồng tui trở con qua nhà ngoại ( đi SH nhé , xe bán rồi )
- Mẹ yêu . Hi mẹ!
- Đưa cháu ngoại cho tao, còn hai đứa bây đi đâu thì đi.
- Mẹ khỉ đuổi , con đi đây.
- Chồng tui: Mai mốt con nhờ ba mẹ chăm Pin dài dài.
- Uhm, miễn hai đứa con hạnh phúc là được, chứ nó ở nhà khóc như con ma trù , mẹ sợ rồi.
- Dạ con đi nha mẹ !
Anh chở tui , tui ngồi sau ôm anh.
Tui và anh đi xem phim , rồi đi vòng vòng Sài Gòn chơi. Tui như được sống lại một lần nữa với tình yêu và cuộc sống này, tui nhất định phải sống với anh tới già, cả đời chỉ yêu một lần là tốt nhất yêu quá nhiều sẽ trở nên lãnh đạm, chia tay quá nhiều sẽ trở thành thói quen , đổi người yêu quá nhiều sẽ hay so sánh. Đến cuối cùng bạn sẽ không còn tin vào tình yêu nữa.
Thực ra đối với tình yêu càng đơn thuần sẽ càng hạnh phúc , chỉ cần có anh là được , anh chở tui về nhà là gần 11h tối , thì anh có tin facebook từ con quỷ đó, anh đưa tui xem kêu tui.
- Em coi rồi nói chuyện với nó đi.
- Thôi , lần này em cho anh tự quyết định hết đó.
- Anh cười, anh cũng không biết nói sao với nó luôn .
Theo Afamily
Em muốn yếu đuối một lần nữa để rồi quên anh mãi mãi Không biết khi nào mới quên được, nhưng em sẽ cố gắng để những thứ về anh không làm ảnh hưởng đến suy nghĩ của em. Ảnh minh hoạ Từ ngày em và anh không còn là gì của nhau, sáng nào thức dậy em cũng không tin đó là sự thật. Em vẫn nghĩ rằng đó là giấc mơ, nhưng một giấc...