Kiếp yêu Phần 18
- Bác nói đi, con nghe đây mặc dù mới quen bác không hiểu sự việc thế nào nhưng con tin con sẽ cố để hiểu ( mình ăn nói ngu quá )
- Con nhìn ở đây có 5 ngôi mộ, đây là chồng bác và kia là hai đứa con trai bác ( tôi ngạc nhiên ), bác có ba đứa con trai, Bình là út. Hai anh trai của nó đã mất lí do thì bác không thể nói cho con được , bác chỉ còn duy nhất một mình thằng Bình….và hai ngôi mộ của hai người nằm bên cạnh là vợ của hai con trai bác ( tôi sốc , họ tại sao lại chết hết vậy ). Gia đình bác có những thứ rất khắc nghiệt mà không ai biết và bác hi vọng đời thằng Bình sẽ khác các anh nó, nhưng thậm chí nó còn tàn bạo gấp nhiều lần từ sau khi vợ nó chết ( tôi ngạc nhiên ).
- Anh Bình đã từng kết hôn rồi ạ???
- 21 tuổi nó đã từng kết hôn, cách đây 8 năm rồi và xác của vợ nó ôm đi đâu hay chọn ở đâu không ai biết và nó chưa từng rung động trước bất kì một người phụ nữ nào quanh nó , thậm chí nó sẵn sàng….( bà nói rồi ngừng lại )
- Anh ý chắc có nỗi khổ riêng hoặc yêu người vợ trước quá nhiều.
- Con hãy ghi nhớ khi bỏ mặt nạ ra có thể con người trở thành một người bình thường nhưng khi chúng ta đeo một lớp mặt nạ lên đó lại là người hoàn toàn khác rồi cô ạ, ta đau đớn lắm con ơi ( tôi nhăn mặt vì thực sự tôi không hiểu bà nói gì )
- Con thật sự không hiểu !!!
- Con giúp bác một việc được không???
- Việc gì ạ, nếu làm được con sẵn sàng, bác giúp con thì đúng hơn ( tôi gãi đầu ) con thì giúp được gì cho bác .
- Nếu ngày nào đó con chứng kiến con trai ta lạc lối, con có thể giúp ta không?
- Nhưng mai con về nước rồi , hơn nữa bác không nói được thì con nói sao được.
- Ta giả dụ thôi vì có thể ta nhầm lẫn gì đó, cơ hội thật sự không còn.
Bà ôm tôi khóc tu tu, không hiểu sao bác buồn như vậy. Rồi bà đưa tôi đi ăn nhiều món ngon và đến khu mua sắm và tôi thấy bà tới đâu họ cúi đầu tới đó có lẽ bà là khách vip, bà không hề thử chỉ thích là lấy , bà quay sang nhìn tôi chẹp chẹp.
- Ăn mặc kiểu gì thế này áo quá mỏng , mặc áo thế này con ốm ngất là phải thôi.
- Áo con hàng rẻ, mà con chưa bao giờ vào shop mua đồ, nhà con không có điều kiện.
- Khổ thân con, ta tặng con món đồ con thích cái nào cứ chọn.
Video đang HOT
- Thôi không cần đâu ạ, hàng đắt con không dám nhận đâu
Bà với chiếc áo long quàng lên cho tôi.
- Chuẩn luôn đẹp lắm rồi, chị đôi giày và chiếc váy ( tôi xua tay)
- Con không quen mặc váy đâu, mặc quần con thấy tiện , chân con ngắn nữa.
- Ngắn thì sao, ta chân cũng ngắn nhưng chúng ta đáng yêu hiểu không con.
Bà tính thật vui tươi, đi qua gian bánh sinh nhật bà đứng nhìn thở dài .
- Bác muốn ăn bánh kem không ạ?
- Không con ạ, chỉ là thấy chúng đẹp quá đã lâu vào sinh nhật ta chưa được thấy chiếc bánh như thế này.
Bác tuy được sống trong giàu sang nhưng đôi lúc tôi lại thấy trong mắt bác rất buồn có lẽ không có nỗi đau nào hơn khi mất con, bác đã mất đến tận hai người con.
- Bao giờ sinh nhật bác???
- Hôm nay này con ( tôi ngạc nhiên) có con đi cùng bác thế này là món quà tốt nhất rồi.
- Vậy tối nay cháu sẽ tổ chức cho bác được không ạ?
- Không được ( bà vã mồ hôi) tất cả những bữa tiệc tùng hay tiệc sinh nhật trong nhà đều không được làm .
- Tại sao ạ, bác là chủ nhà mà còn ai cấm được ạ ?
- Không được con ạ, quên đi nhé giờ đi mua nốt đồ rồi ta đưa con về ngủ sớm mai con đi sớm.
- Không ra khách sạn nữa ạ?
- Không lúc đó ta sợ hãi, nhưng ta nghĩ lại rồi sẽ không có chuyện đó nên không cần lo nữa.
Tôi không hiểu bà nói gì, bà đưa tôi về tới cổng lại bịt mắt tôi , rồi xe đi vào trong bà bỏ bịt mắt.
- Tâm con mua cái gì mà bọc kĩ vậy?
- Bí mật bác à !!!
Tôi cười tít cả mắt rồi ôm khư khư , thật ra đây là bánh sinh nhật tôi muốn tặng bác. Tối tối bác hỏi tôi:
- Có đói không xuống ăn cơm đi con?
- Con không bác, hôm nay con ăn nhiều con no lắm rồi.
- Uhm, vậy bác đi tắm trước nha ra sau hồ nước nóng tắm cùng bác không?
- Bác cứ thong thả đi con chờ.
Tôi cười hàm ý chờ bác tắm xong tôi sẽ bỏ bánh sinh nhật ra, nhưng mà anh Bình là con, anh ta không nhớ sinh nhật mẹ mình à, thật khó hiểu hay mình đi tìm anh ta nhắc nhỉ, đúng rồi. Tôi chạy ra ngoài hỏi người làm họ không trả lời, xí, chủ nào tớ nấy kiêu quá có mỗi bác gái hiền lành chu đáo thân thiện, các người không chỉ thì tôi tự đi tìm, chạy loanh quanh đi hai vòng rồi vẫn quay lại chỗ này , cái nhà này như mê cung.
Tôi đứng thở thì thấy anh ta đi phía bên kia cầu ( trong nhà có cầu khổ nhà như hoàng cung), tôi chạy theo nhưng anh ta rẽ lối nào không biết, bên trái hay bên phải nhỉ , tôi đánh liều rẽ trái thấy có ánh sáng trong phòng tập kiếm, tôi lò dò mở vào cười cười tay cầm chiếc bánh sinh nhật , anh ta đang đấu kiếm với một người nữa, thấy tôi đi vào họ mặc đồ đấu kiếm nên không biết ai là anh ta.
Theo Afamily
Vì hiểu lầm mà vợ sắp cưới đã làm 1 chuyện khiến tôi chẳng thể nào tha thứ
Khi tôi đang dìu cô đồng nghiệp ở cửa khách sạn thì Lam đi ngang qua. Cô ấy không gọi tôi luôn mà đi theo chúng tôi lên phòng. Thực sự khi ấy, áo của tôi ướt hết, hôi hám, bẩn thỉu thì tôi không thể nào mặc nổi nên vào nhà tắm cởi ra...
Tôi và Lam quen nhau từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, mối tình của chúng tôi cũng trải qua biết bao giận hờn nhưng tính đến thời điểm hiện tại, chúng tôi đã bên nhau gần 8 năm. Dự định, Tết xong chúng tôi sẽ làm đám cưới và hiện Lam đã mang thai đứa con của tôi.
Ngay khi ra trường, hai đã xin được việc làm ổn định, vì không làm cùng công ty nên chúng tôi có những mối quan hệ, những người bạn riêng mà người kia không biết được. Cũng chính vì thế mà Lam thường xuyên bóng gió, nghi ngờ rồi hờn dỗi.
Tôi làm ở một công ty mỹ phẩm nên đồng nghiệp chủ yếu là nữ, nhưng thề có trời, tôi chỉ xem họ là chị em đồng nghiệp chứ chưa hề có ý gì khác với bất cứ ai. Tôi cũng hiểu Lam một phần, vì tôi biết mình là người đầu tiên, duy nhất cô ấy yêu và hơn nữa so về ngoài hình thì bạn gái không bằng tôi nên lúc nào cũng sợ hãi, tự ti.
Để Lam yên tâm thì tôi hạn chế đi cùng đồng nghiệp, bạn hay khách hàng khác giới... Vậy mà hết lần này đến lần khác cô ấy ghen tuông, giận dỗi, đôi khi khiến tôi mất mặt với bạn bè.
Mối tình của chúng tôi cũng trải qua biết bao giận hờn nhưng chúng tôi đã ở bên nhau 8 năm. (Ảnh minh họa)
Nhớ năm ngoái, khi công ty tôi tổ chức tất niên, tôi cũng đưa bạn gái đi cùng. Tôi và một đồng nghiệp nữ có hát song ca cùng nhau, rồi chụp một tấm ảnh kỷ niệm... Lam thấy thế thì ghen tuông ra mặt, chạy lại, giật tay tôi khỏi cô đồng nghiệp kia rồi đùng đùng bỏ về. Sau lần ấy, đồng nghiệp cơ quan tôi cũng hiểu nên hạn chế rủ tôi đi liên hoan, hay ít chụp ảnh tag facebook với tôi.
Tất cả mọi chuyện tôi có thể thông cảm, bỏ qua cho em nhưng chuyện mới xảy ra gần đây khiến tôi khó chấp nhận và cảm tưởng những cảm xúc mà Lam nói là tình yêu, là ghen tuông và giữ chồng kia như một thứ gì đó cực đoan vậy.
Cách đây 2 tuần, tôi có đi đám cưới đồng nghiệp. Một đồng nghiệp nữ vì quá vui nên nhỡ uống say, cô ấy sợ về nhà bố mẹ mắng nên nhờ tôi và chị trưởng phòng đưa về khách sạn nghỉ.
Trên đường đi, cô ấy nôn hết vào áo tôi và xe của sếp ướt nhèm bẩn thỉu, nên đến cổng khách sạn, chị trưởng phòng nói tôi cứ dìu cô bạn lên phòng, chị lái xe đi mua áo khác cho tôi rồi quay lại ngay. Điều không may khi tôi đang dìu cô đồng nghiệp ở cửa khách sạn thì Lam đi ngang qua.
Cô ấy không gọi tôi luôn mà đi theo chúng tôi lên phòng. Thực sự khi ấy, áo của tôi ướt hết, hôi hám, bẩn thỉu thì tôi không thể nào mặc nổi nên vào nhà tắm cởi ra.
Lam gõ cửa phòng, tôi không biết, cứ ngỡ chị trưởng phòng nên cởi trần ra mở cửa. Dĩ nhiên, trong hoàn cảnh đó chẳng ai không nghi ngờ vì trong phòng chỉ có tôi và cô đồng nghiệp say rượu kia.
Lam làm om sòm lên rằng tôi phản bội cô ấy đi nhà nghỉ cùng người con gái khác, trong khi cô ấy đang mang giọt máu của tôi, chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới. Rồi cô ấy khóc lóc, than trách mà chẳng để tôi giải thích lời nào.
Mấy phút sau, chị trưởng phòng quay lại, cố gắng giải thích nhưng Lam không những không nghe mà còn nói chị là đồ hư hỏng: "Chị bao che cho anh ta hay chị đang bao che cho thói bệnh hoạn, đáng khinh bỉ của các người?".
Lam chạy đi chẳng để cho ai giải thích lời nào. Cho dù tôi có nhắn tin, gọi điện bao nhiêu lần cô ấy cũng không trả lời. Rồi cô ấy tắt hẳn điện thoại, xin nghỉ phép ở cơ quan khiến tôi chẳng biết ở đâu mà tìm.
Tôi tìm hết bạn bè của hai đứa, rồi về tận quê Lam nhưng không thấy. Tôi ngày ngày nhắn tin, gửi mail để cầu xin Lam cho tôi cơ hội giải thích. 2 tuần không tin tức thì bỗng nhiên Lam trở về, cô ấy gầy sọp, xanh xao không còn sức sống.
Vừa nhìn thấy tôi, Lam lại buông những lời chửi rủa. Nhưng tôi vẫn có cơ hội giải thích. Tôi nói lại cho cô ấy mọi chuyện, giống những bức email, tin nhắn mà tôi đã gửi, Lam òa khóc. Cô ấy xin lỗi vì giận dữ, tưởng tôi phản bội đã bỏ đi đứa con trong bụng.
Trời đất trước mắt tôi như sụp đổ, tôi biết bạn gái đau đớn, tuyệt vọng và hiểu lầm mình nhưng không thể nghĩ nổi vì chuyện đó mà cô ấy dễ dàng bỏ đi giọt máu của mình. Lam vẫn mong tôi bỏ qua, để mọi chuyện trở về như trước, nhưng tôi thấy giận em vô cùng.
Tôi không nghĩ cô ấy lại nhẫn tâm, tuyệt tình và dễ dàng từ bỏ như vậy. Dẫu cho đau đớn tuyệt vọng nhưng sao Lam không thể tự chủ cảm xúc của mình, cô ấy suy nghĩ nông nổi, và không hề tin tưởng tôi.
Theo mọi người tôi nên làm gì đây? Chính tôi cũng không hiểu nổi giờ tôi yêu thương, giận hờn hay cảm thấy ghê sợ người con gái ấy nữa.
Theo Phunutoday
Bí mật những tin nhắn chồng nhận trong đêm mà không trả lời Không đừng được tôi bật lên xem thì tá hỏa vì sau những tin nhắn mùi mẫn là một loạt ảnh nóng bỏng của Quý và một cô gái trẻ rất lạ. Rồi tin mới nhất mà chồng có trong máy là lời hẹn tới khách sạn quen thuộc của Quý và cô gái đó... Tôi và Quý cùng học cấp I ở...