Kiếp yêu Phần 10
- Ngủ đi con, giấc mơ đẹp sẽ đến với con rồi sẽ có người đàn ông tốt hơn Duy, tài ba hơn sẽ yêu con.
- Không có đâu mẹ, vì người như thế sẽ yêu những cô gái hoàn hảo khác.
- Không ai hoàn hảo cả con ạ. Bởi vì người hoàn hảo luôn tìm thấy khuyết điểm của họ ở chính người con gái họ yêu.
- Thư, cô ta muốn con đi trăng mật cùng mẹ ạ. Con thật sự không hiểu cô ta nghĩ gì.
- Đi chứ con không còn tình cảm thì lo gì, đi để hiểu biết để trải nghiệm con ạ ( nhưng con vẫn còn yêu anh ta mẹ ạ).
- Vâng con không còn yêu nữa ( tôi nói dối).. 1 tuần sau khởi hành, tôi ra sân bay ngồi sau họ, nhìn họ bước bên nhau nhưng vẫn cố nghĩ…. Họ là gì của nhau rồi, mày nghĩ gì thế Tâm ( Duy tỏ vẻ không thoải mái)..ngồi ở ghế chờ ở sân bay họ dắt tay nhau đi ăn còn tôi từ chối..1 đứa bé ngồi cạnh tôi cầm bấm móng tay của mẹ nó, bấm vào ngón tay bị rách và kêu ầm lên/.. Mẹ đứa bé lại là người mắc chứng sợ nhìn thấy máu.
- Cô ơi, làm ơn bịt tay thằng nhỏ hộ tôi với ( cô ta run lên)..tôi cầm chặt tay đứa bé để máu không chảy ra, bấm đúng Mạch máu nên chảy nhiều quá rồi ( không có cái khăn nào, rồi tôi nhìn thấy người đàn ông đi qua tôi, đeo khẩu trang nhưng ăn mặc rất đẹp trên cổ quấn một cái khăn mỏng..) tôi vô thức gọi :
- Anh gì ơi ( anh ta đứng lại ) cho tôi mượn chiếc khăn trên cổ anh được không ( anh ta không hiểu. Tôi đứng dậy giật mạnh khăn rồi bịt tay thằng nhỏ) ngoan con, giữ chặt vào nhé không bị mất máu đấy ạ. Anh ta chống tay và như kiểu cười tức tối vì thấy điều kì lạ ) xin lỗi anh, đứa bé gấp quá nên tôi thành thật xin lỗi với lại anh là đàn ông mà sao lại đeo khăn trên cổ. Tôi cười cười, anh ta ngước lên trần nhìn như vẻ thở mạnh cho tức hết rồi đi thẳng..
Lên tới máy bay, Thư và Duy vào khoang thương gia còn tôi ngồi khoang thường đang tìm tìm chỗ, tôi lại thấy người đàn ông đeo khẩu trang lúc nãy chỗ mình đây rồi, ngay cạnh anh ta..thấy tôi anh ta né né..
- Chào anh, lại gặp lại nhau rồi, anh là người Nhật ạ hay Hàn hay gì, tôi hỏi rất nhiều (anh ta bịt tai nghe).. gì chứ mình hỏi mà khinh người vậy.. máy bay cất cánh lên, tôi chưa đi bao giờ nên sợ, nhắm chặt mắt bám vào tay anh ta…ôi sợ quá ( anh ta quay sang nhìn tôi rồi giật tay ra ) ngại quá tôi lần đầu đi máy bay ( anh ta nhắm mắt thở dài ). 1 lát sau, tôi ngủ và để tấm biển tiếng anh : Làm ơn đánh thức khi đến giờ ăn.. Đến giờ ăn, họ mang ra, nhân viên hàng không đánh thức tôi :
- Quý khách muốn dùng đồ nhẹ hay đồ ăn ạ ( cô ta chỉ tôi, nhìn sang anh ta ) cho tôi giống anh này.. Tôi ăn thử thấy rất ngon ( ăn như chết đói, uống hết cốc nước hoa quả nữa, anh ta nhìn tôi mà như phát hoảng rồi bỏ dĩa xuống không ăn nữa)
- Anh gì này mẹ tôi có câu không nên lãng phí đồ ăn. Anh không nên ăn ẻo lả như con gái thế, ăn như tôi đây này. Tôi cầm cả chiếc bánh cho vào miệng, anh ta sợ hãi. Tôi gọi nhân viên nói bằng tiếng Anh.
- Làm ơn đổi chỗ cho tôi.
- Quý khách, hôm nay rất đông nên đã kín chỗ rồi ạ ( anh ta thở dài rồi nhắm mắt không ăn )..tôi ngủ gà ngủ gật rồi dựa vào vai anh ta. Anh ta đẩy ra, phủi phủi ( tôi lầm bầm quay đi rồi kéo tay anh ta ) mây kìa, đang đi trên mây này ôi ( tôi sung sướng đập mạnh tay anh ta )..anh ta nói tiếng anh.
- Trật tự đi ( tôi tắt cười không nói gì)..
- Anh đừng quát tôi, thật ra tôi không vui vẻ gì đâu. Tôi đang phải đi cùng bạn trai cũ và chị gái đi trăng mật với nhau đấy, dù sao anh cũng không hiểu tiếng Việt nên chắc tôi nói, anh cũng không hiểu đúng không ( tôi cười rồi nước mắt chảy, quay đi, anh ta không nói gì nữa..)) Mà này chắc anh đang đi thẩm mỹ đúng không ? Tôi thấy anh bịt khẩu trang như thế, chắc mới làm mặt ( anh ta ngạc nhiên ).
Đừng lo tôi hiểu mà, thấy phong cách của anh, tôi hiểu thế giới bây giờ chấp nhận hết rồi mà. Anh ta tóm tay tôi rồi giật khẩu trang ra, giây phút đó im lặng đến lạ thường. 1 người đàn ông rất đẹp như Mỹ nam vậy, mũi cao da trắng và rất nam tính. Tôi lúng túng tại sao anh ta lại đeo khẩu trang vào. Vậy chắc là sao Hàn rồi hoặc là Thái Lan, thảo nào anh ta bị thế. Sao anh ta không ngồi khoang hạng nhất ?
- Hết vé ( anh ta nói bằng tiếng Anh)..tôi đập vai anh ta.
- Tôi sẽ giữ bí mật, lát cho tôi chữ kí nhé ( anh ta cười rồi nhắm mắt )..đến nước Nhật, vừa bước xuống đã thấy lạnh.
Thư : nhanh lên Tâm ( giả tạo).
Video đang HOT
Tôi nhìn thấy người đàn ông lúc nãy, anh ta lên taxi đi..
Thật, chưa kịp xin chữ ký.
- Đến ngã tư con phố đi bộ đông nhất nước Nhật ( Thư nói Duy)
- Anh về trước, em đưa Tâm đi mua chút đồ ( cô ta lại có ý gì ) đến ngã tư đó, cô ta bảo tôi đứng chờ ở cột đèn xanh đỏ.
- Mày đứng ở đây, tao vào mua đồ rồi ra ( trời lạnh tôi thở vào tay đứng chờ hết top này đến top khác, sang đường mà vẫn không thấy Thư đâu) lạ nhỉ cô ta đi lâu vậy, lạnh quá. Tiếng Nhật mình còn không biết nữa, chờ 3 tiếng đến mức tôi gật gù ở cột đèn vẫn không thấy cô ta quay lại..đèn đỏ xe ô tô dừng tôi thấy người đàn ông ngồi cạnh lúc sáng đang ngồi trong xe taxi..đúng anh ta rồi. Tôi chạy lại gõ cửa kính, đập đập..
Theo Afamily
Kiếp yêu Phần 8
- Em ngủ chưa?
- Em chưa, em mới về.
- Em đi chút việc thôi, em nghỉ đây, anh ngủ ngon ( tôi thở dài rồi đi ngủ).
Hôm sau là kỳ nghỉ lễ 4 hôm tôi vẫn đi học rồi đi làm và vẫn giấu Duy..
Hôm nay tan làm về Duy đã đứng chờ ở cổng nhà.
- Sao anh gọi em không nghe?
- Máy em hình như hết pin rồi em để rung nữa?
- Em đi đâu về vậy?
- Em đi loanh quanh với bạn thôi.
- Lại nói dối anh rồi, mau nói đi đâu ( Duy cù tôi)
- Em đi làm, công việc nhẹ nhàng bán trà sữa thôi..
- Em thiếu gì sao không bảo anh?
- Không em không thiếu gì, chỉ là muốn rèn luyện thôi ( Duy ôm tôi).
- Anh xin lỗi đã không quan tâm em, nếu có gì em nhất định cho anh biết nhé ( tôi dựa vào vai Duy thật ấm áp..) tôi thấy Thư đang đứng nhìn từ trên xuống và lườm tôi..
- Không sao. Em vào đây.
- À, mai em xin nghỉ được không ?
- Làm gì vậy ạ ?
- Mai cơ quan anh tổ chức dã ngoại 1 ngày thôi nhớ đi nhé.
- Nhưng..
- Sao nào ? lại định từ chối anh à ?
- Vâng, mai em xin nghỉ.
Hôm sau mẹ kế bảo tôi.
- Ghi số điện thoại của mày vào đây ?
- Có việc gì ạ ?
- Tao bảo ghi thì ghi đi. Hôm nay tao cho cô giúp việc nghỉ 1 hôm, mày dọn dẹp nhà đi, xong đi đâu thì đi. ( tôi lao đi như tên đi dọn phòng, mẹ tôi thở hơi tai)
- Con làm gì gấp vậy ?
- Anh Duy chờ con không thể đến muộn được.
- Vậy sao không đi đi.
- Con dọn nhà xong rồi con đi.
- Để đó, về rồi làm.
- Vậy con đi nhé, tối con về.
- Uh, đi đi con. ( tôi chạy ra cửa thì mẹ kế gọi)
- Qua trung tâm ngay nhé, tao đau bụng quá ( tôi lại chạy qua trung tâm) đến đó thấy bà ta cười nói đang mua đồ.
- Cô không sao chứ ạ ?
- Chờ mày chắc chết rồi đi thôi.
- Cháu có việc bây giờ để khi khác ạ? ( bà ta cố níu chân tôi)
- Không được, mày khinh tao đúng không ?
- Không, ý cháu không phải thế.
- Thế thì đi xách đồ đi, tao mệt không xách được.
- Vâng ( đi loanh quanh, điện thoại lúc dọn tôi để trên bàn không mang đi ) chết rồi, muộn rồi.
- Mày đi đi, nhưng tao nhắc cho mày nhớ : Con Thư con tao nó thích thằng Duy mày không nên xen vào. Nó đi cùng thằng Duy khởi hành cách đây nửa tiếng rồi ( bà ta hẩy vai đi qua tôi ) thì ra bà ta cố tình như vậy, tôi lủi thủi đi về cầm điện thoại. 72 cuộc gọi nhỡ của Duy.. tôi gọi lại, Duy không nghe máy. Anh thực sự giận rồi...tôi đi lên phòng mẹ và cười tươi..
- Mẹ, con về rồi..
- Có việc đột xuất nên a Duy đi trước rồi ( tôi gục xuống lòng mẹ khóc)..
- Nín đi con, sao vậy, đừng buồn mà con.
- Con buồn lắm mẹ ơi.. cả tối hôm đó, Thư cũng không về. Mẹ kế thì vui vẻ đến kì lạ, Duy cũng không nhắn tin hay trả lời tôi... hôm sau mới thấy Thư về, cô ta đi qua tôi cười :
- Hôm qua lại đến muộn, mẹ anh ý tức lắm đấy.. ( tôi nắm chặt tay).. và đi làm bình thường mong kỳ nghỉ trôi qua thật nhanh. 3 hôm rồi, Duy không liên lạc cũng không goi tôi. Hôm nay là sinh nhật anh nhà anh, tổ chức mời gia đình tôi. Lần này mẹ kế đon đả bảo tôi đi...
- Bố : sinh nhật bạn trai phải đi chứ con ( tôi đã chuẩn bị quà cho Duy là một chiếc bút máy để anh kí giấy tờ).. tôi định hôm nay sẽ xin lỗi anh. Thư quát loạn lên vì chưa ưng ý bộ nào.. Mẹ tôi đang điều trị nên ngủ suốt.. đến nhà Duy quan khách, bạn bè Duy đều rất đông tôi e dè đi xuống, đi xung quanh tìm anh nhưng không thấy, tôi gọi.
- Tâm ra đây con, bàn nhà mình ở đây, vừa ngồi xuống bàn tôi thấy Duy đi ra cùng mẹ anh ta. Mọi người vỗ tay, tôi thấy Duy cũng vui vẻ vỗ tay, nhìn Duy nhưng anh ta không nhìn tôi..mẹ anh ta tuyên bố.
- Hôm nay cảm ơn mọi người đến sinh nhật con trai tôi, tiện đây tôi cũng nói thằng bé sắp kết hôn ( tôi ngạc nhiên sao anh ấy không nói gì với mình)..
Và cháu Thư chính là người mà con trai tôi muốn kết hôn. Mẹ kế đứng lên vỗ tay ( còn tôi đang uống nước thì đánh rơi chiếc ly).. Thư đi ra quàng vai Duy và cúi chào mọi người.. không, không thể nào. Thế này là thế nào ?
Bố : Nó đang yêu con Tâm cơ mà, sao lại lấy con Thư là thế nào ?
Mẹ kế : chuyện tụi nhỏ, anh tham gia làm gì ?Tham gia gì, nó yêu cả 2 đứa con gái sao tôi đồng ý được ( Duy đi xuống, tôi vẫn ngồi cúi đầu và cố mạnh mẽ không phản ứng)
- Xin lỗi bác, vì chưa xin phép bác và Thư, thật sự muốn kết hôn ( bố tôi nhìn sang tôi)
- Vậy còn con Tâm, 2 đứa đang.. ( anh ta ngắt lời )
- Chuyện đó qua rồi bác ( tôi không nói gì cả Thư gào lên : bố này nữa, cái gì qua rồi thì còn nói lại làm gì).. tôi đứng lên bảo bố :
- Con xin phép về trước đây, mọi người tự nhiên đi ( tôi không thèm nhìn Duy).. Thư chạy theo tôi ra vẻ :
- Tâm sao nào ? Mày tức giận đây à. Duy với tao đáng lẽ nên đôi từ lâu rồi. Mày thấy đó, do mày cả thôi. Anh ý cũng không thực sự yêu mày thì mới đổi ý nhanh như vậy phải không ?
Theo Afamily
Kiếp yêu -Phần 6 - Mẹ em đỡ chưa? - Mẹ em đỡ rồi ! - À quên không nói với em Thư chính là con cô Tình đó. Tôi ngạc nhiên: - Vâng em đi tắm đây, anh ngủ ngon. - Em ngủ ngon !!! Hôm sau đi học Duy bận nên không đưa tôi đi, tan học thấy bố tôi đón Thư , tôi quay...