Kiếp ‘tình hờ’ ba năm của gái một đời chồng
Càng ngày tình cảm hai đứa càng xuống dốc nhiều hơn, anh bỏ bê, giận hờn rồi bỏ mặc tôi một mình.
Tôi đã có gia đình năm 24 tuổi và một bé gái 5 tuổi, dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng cuộc hôn nhân vẫn đổ vỡ khi con tôi được 15 tháng. Từ ngày về nhà mẹ, tôi nỗ lực lực làm việc, người ta vẫn nhầm tưởng tôi lúc nào cũng có các bạn trai vây quanh vì công việc ổn định, chưa lập gia đình và có điều kiện, thực chất không phải vậy. Bố mẹ thường giúp tôi một khoản để nuôi con.
Rồi sau một năm về nhà, qua bạn bè tôi biết anh, anh hơn tôi một tuổi, nhìn bụi bặm và khá chững chạc. Qua một thời gian tìm hiểu tôi nhìn nhận anh yêu thương chăm sóc mẹ con tôi nhưng hoàn cảnh anh khá phức tạp (anh đánh bóng, chơi đề, bài bạc, trầm tính nhưng cũng khá nổi tiếng trong giới bạn bè, đặc biệt là mới ở tù về vì đánh bài). Lúc đầu tôi chỉ nghĩ làm bạn nhưng qua thời gian tôi bị chinh phục bởi sự chăm sóc và thương yêu của anh, nhưng tình yêu đâu chỉ là màu hồng như mong ước, những gì tôi lo sợ rồi cũng đến.
Mấy lần về nhà anh, ai cũng quý mến tôi, thúc giục làm đám cưới, tuy vậy trong khoảng thời gian đó anh không có việc làm, lại mắc nợ khá nhiều, anh cầm cố sổ đỏ của mẹ cho anh trả phần nào nợ nần. Nhưng sau đó gia đình anh biết tôi đã có một đời chồng, đã có con thì họ không chấp nhận nữa. Bất đồng với cha mẹ về chuyện tình cảm, anh dọn ra ngoài nhà trọ sống với cháu trai. Anh kêu tôi xuống ở cùng nhưng tôi không thể làm vậy vì còn có con. Cuộc sống khó khăn tới mức anh đi bẻ măng và câu cá sống qua ngày, cơ thể đau nhức vì ăn măng mà tôi không hề chì chiết ai không làm ra tiền. Ở như vậy được 4 tháng anh lấy xe tải gần nhà chạy. Anh chạy được một năm thì chuyển qua chạy taxi, cũng từ đó sóng gió thật sự nổi dậy với tôi.
Ảnh minh họa: InImages.
Anh thay đổi chóng mặt, không còn là anh của lúc trước, trước mặt mọi người anh hắt hủi, coi thường tôi, bạn bè anh ai cũng biết, tôi nản lòng mà vẫn yêu anh. Thậm chí anh giấu tôi quen người khác, tôi biết anh còn chối, chửi ngược lại tôi đủ thứ. Cuối cùng không thể chối cãi anh đã thú nhận mà không cần tôi phải tha thứ hay không nhưng do tôi quá yêu nên đã chấp nhận bỏ qua cho anh.
Video đang HOT
Một tháng trước đó tôi bị tai nạn giao thông phải nằm viện, anh chỉ vào thăm vài lần dù rằng anh luôn chạy xe trước cổng bệnh viện. Tới bữa cơm anh chỉ điện thoại hỏi thăm và để người khác mua cơm cho tôi. Sau khi ra viện tôi đã suy nghĩ lại tất cả. Tôi nản lòng quyết chia tay, nhưng không được.
Càng ngày tình cảm hai đứa càng xuống dốc nhiều hơn, anh bỏ bê, giận hờn rồi bỏ mặc tôi một mình. Vài ngày không gặp anh cũng chỉ điện thoại, nếu tôi có nhớ anh thì chủ động tìm, nhưng cũng chỉ vui vẻ được một lúc rồi lại cãi nhau. Anh lại tiếp tục phớt lờ tôi, điện thoại cũng không gọi, nếu có thì anh cũng chỉ hỏi han vài câu rồi dập máy. Nhiều lần tôi có đề cập tới chuyện tương lai, nhưng anh chỉ tảng lờ hoặc nói “từ từ tính”… Chuyện như vậy đã diễn ra ba năm nay rồi.
Tôi biết tôi và anh đến với nhau rất khó khăn, từ gia đình hai bên, công việc của anh và cuộc sống nữa. Tôi nản vô cùng nhưng không thể quên, tâm trí luôn nghĩ tới anh, thậm chí ngủ cũng nằm mơ thấy anh. Mặc dù bản thân rất cố gắng, nhưng tôi không biết phải làm sao nữa đây, giờ đây tôi không thể điều khiển được suy nghĩ của chính mình, tôi cũng không thể tâm sự cùng ai. Tôi thực sự rối loạn và hy vọng các bạn độc giả sẽ chia sẻ cùng tôi.
Theo VNE
Tội lỗi vì có thai với bố chồng
Tôi đã làm cái việc mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho chính mình. Tôi phản bội chồng, ăn nằm với chính bố chồng và có thai với ông.
Cuộc đời tôi có lẽ ông trời đã lấy đi mọi điều hạnh phúc và mang đến những bất hạnh tột cùng. Tôi sớm mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ, bố mẹ tôi không may qua đời trong một tai nạn giao thông, để lại tôi bơ vơ giữa cuộc đời chìm nổi. Tôi sống với dì tôi từ năm 10 tuổi. Dì nuôi tôi ăn học thành người rồi khi có người thương yêu, tôi đi lấy chồng.
Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học đại học, sau khi ra trường, chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Ban đầu, bố mẹ anh không đồng ý vì tôi không còn bố mẹ. Gia đình anh lại là gia đình gia giáo, mẹ anh là cán bộ nhà nước, còn bố anh là một doanh nhân thành đạt. Quả thực hoàn cảnh gia đình tôi chẳng thể nào tương xứng được với gia đình anh. Nhưng bằng tình yêu chân thành của mình, chúng tôi kiên nhẫn thuyết phục, chờ đợi cho đến khi bố mẹ đồng ý.
Thế rồi đám cưới của chúng tôi diễn ra đơn giản nhưng thật ấm cúng.
Sau đám cưới, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng vì gia đình anh chỉ có mỗi mình chồng tôi là con trai nên chúng tôi ở chung với bố mẹ để tiện chăm sóc khi ông bà về già.
Tôi đã phản bội chồng khi lỡ có thai với chính bố chồng mình (Ảnh minh hoạ)
Cuộc sống mỗi ngày trôi qua thật êm đềm, yên ả. Tôi cố gắng chu toàn mọi việc gia đình để được bố mẹ chồng yêu mến. Tôi vốn thiếu thốn tình cảm của bố mẹ từ nhỏ nên đối với tôi, tôi coi bố mẹ chồng cũng như người sinh ra mình vậy. Dần dần, bố mẹ chồng tôi cũng yêu thương tôi hơn trước nhiều.
Tôi thầm cảm ơn ông trời đã trả công cho tôi, ban cho tôi một cuộc sống hạnh phúc. Thế nhưng, một tai hoạ kinh hoàng đã ập xuống gia đình chúng tôi, chồng tôi qua đời trong một tai nạn khi anh đang làm việc tại công trường xây dựng. Vì anh là kỹ sư xây dựng nên việc ở công trường không thể nào tránh khỏi. Chồng tôi ra đi mãi mãi để lại nỗi đau đớn tột cùng cho bố mẹ tôi, ông bà đã mất đi đứa con duy nhất của mình. Còn tôi cũng mãi mãi mất anh, mất đi người chồng mà tôi đã hết mực yêu thương, mất đi cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng khi chúng tôi còn chưa kịp tận hưởng.
Bất hạnh cho tôi khi anh ra đi mà chưa kịp để lại cho tôi một đứa con để tôi bớt cô đơn khi không còn có anh bên cuộc đời tôi.
Tôi đã hoàn toàn suy sụp tinh thần sau sự ra đi của anh. Tôi đau đớn tự hỏi tại sao những người tôi yêu thương, những người quan trọng của cuộc đời tôi lại từ bỏ tôi mà ra đi mãi mãi.
Phải mất gần một năm sau trấn thương tinh thần quá lớn ấy tôi mới gượng dậy để sống tiếp cuộc sống bình thường như nhiều người phụ nữ mất chồng khác. Chưa bao giờ tôi có ý định sẽ đi bước nữa. Hình bóng người chồng bất hạnh lúc nào cũng ở trong tâm trí tôi. Dù anh không còn nhưng tôi cảm giác anh luôn ở cạnh tôi, động viên tôi, vực tôi dậy để sống tiếp.
Đặc biệt, bố mẹ chồng tôi lại càng yêu thương tôi hơn trước. Mẹ chồng là người đã động viên tôi rất nhiều. Bà là phụ nữ nên có lẽ vì vậy mà tôi tìm được ở bà sự đồng cảm, sẻ chia. Bố chồng tôi cũng thường xuyên tâm sự, hỏi han, động viên tôi khi cuộc sống không còn chồng chia ngọt sẻ bùi.
Nhưng quả thực là cuộc sống chăn đơn gối chiếc đối với tôi chẳng dễ dàng chút nào. Ban ngày đi làm, có thể công việc và những mối quan hệ xã hội đã khoả lấp phần nào nỗi nhớ chồng trong tôi. Nhưng mỗi khi màn đêm buông xuống, nỗi nhớ anh lại dày vò tôi. Chưa một đêm nào tôi được ngon giấc. Nhắm mắt vào chỉ mong sao trời nhanh sáng để hình bóng anh bớt ám ảnh tôi. Tôi cũng là một người phụ nữ, tôi cũng cần có một gia đình, một người chồng, cũng mong ước được làm mẹ, được làm vợ như bao người phụ nữ khác. Ông trời đã lấy đi của tôi người chồng, tước đi quyền làm vợ. Ông Trời cũng chẳng cho tôi cái quyền được làm mẹ.
Nhưng đến khi tôi được làm mẹ thì đối với tôi, đó là một tội lỗi không bao giờ có thể tha thứ. Cha của con tôi lại chính là bố chồng tôi. Tôi biết không thể làm điều ấy với ông nhưng cứ như có một ma lực nào đó khiến đôi tay tôi không thể đẩy ông ra. Hơi thở của một người đàn ông, đôi bàn tay ấm áp, bờ vai, bờ môi người đàn ông đã thiếu vắng bao nhiêu năm trong cuộc đời tôi. Và cũng đã bao nhiêu năm tôi mới lại được hưởng niềm hạnh phúc của một người đàn bà. Ông đến với tôi trong men say và để lại cho tôi một đứa con.
Tôi sẽ phải đối diện, sẽ phải nói gì với mẹ chồng tôi? Có thể là thực tế có như thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn chấp nhận. Nhưng bản án lương tâm sẽ phán xét, sẽ dày vò tôi. Tôi đã phản bội chồng, đã phạm cái tội không thể dung thứ.
Mỗi ngày, cái mầm non trong bụng tôi lại lớn dần lên.
Theo VNE
Tâm sự của cô gái không có nhan sắc đi tìm tình yêu Tôi nghi môt ngươi phu nư hiên đai, không cân qua xinh đep, có nhan sắc rực rỡ. Chi cân đu manh me vươt qua cam dô ve ngoai ây thì ăt hăn ho se thanh công. Tư luc lot long cho đên khi hoc hêt trung hoc cơ sơ, tôi luôn la đưa be gai xâu nhât nhi lơp. Mẹ sinh ra...