Kiếm tiền hầu chồng, tôi thấy hoàn toàn thoải mái
Tôi thấy vợ chồng, ai nuôi ai cũng được, miễn là yêu thương nhau…
Hai ngày nay, tôi “bội thực” khi mở các trang báo mạng đầy rẫy những hình ảnh, trích dẫn về đám cưới của Huỳnh Hiểu Minh và Angela Baby. Bao nhiêu cô mơ mộng mình sẽ tìm được một “soái ca” đẹp trai, giàu có, lãng mạn như anh chàng họ Huỳnh kia.
Tôi công nhận họ đẹp đôi, đám cưới xa hoa, lộng lẫy nhưng chẳng hề ước ao mình có được một người chồng như vậy vì tôi hoàn toàn hài lòng với cuộc hôn nhân hiện tại của mình, dù chồng tôi rất bình thường, không biết nịnh vợ, cũng chẳng giàu có.
Năm năm nay tôi kiếm tiền nuôi cả gia đình, là trụ cột chính nhưng cuộc sống rất thoải mái. Chồng tôi làm thiết kế thương hiệu cho các cửa hàng quần áo, quán cafe… công việc không đều nên phần lớn thời gian anh ở nh
Cùng chia sẻ việc nhà giúp vợ chồng tôi thêm gắn bó (Ảnh minh họa)
Còn tôi làm bất động sản, lương 15 triệu, cộng thêm hoa hồng nên trung bình, mỗi tháng tôi kiếm được khoảng 22 – 25 triệu. Số tiền này tôi chi tiêu đủ cho cả hai vợ chồng, gửi biếu bố mẹ hai bên mỗi tháng hai triệu và tôi vẫn cất đi được một khoản nhỏ vào sổ tiết kiệm để phòng khi có việc cần tới.
Video đang HOT
Tôi làm ra tiền nhưng không bao giờ tỏ vẻ hơn chồng. Anh ở nhà nhiều nên lo hết việc lau dọn nhà cửa, phơi phóng quần áo. Tôi là vợ nên vẫn đảm nhận chuyện bếp núc, nấu nướng. Việc nhà chia đều nên tôi không bao giờ phải bực tức giống mấy chị cùng công ty kiểu “tôi là con ở của cái nhà này hay sao mà việc gì cũng đến tay”.
Chồng tôi không hút thuốc, không rượu chè, thi thoảng mới tụ tập bạn bè. Chưa bao giờ có chuyện anh về nhà khuya lắc khuya lơ trong tình trạng say khướt. Đừng ai chê chồng tôi nhu nhược hay không có tiền nên sống khép kín bởi chuyện tôi nuôi chồng, chỉ mình tôi biết. Ngay cả bố mẹ hai bên cũng không hay.
Tôi luôn giữ trong đầu suy nghĩ chồng là chủ gia đình nên không bao giờ chê bai anh bất tài, bám váy vợ. Tiền tiêu lúc nào tôi cũng để trong tủ, chồng muốn tiêu gì thì lấy, tôi không hỏi nhưng thường anh chỉ cà phê với bạn, ngoài ra không còn nhu cầu mua sắm hay chi tiêu gì.
Tôi thấy, nhiều chị lấy chồng giàu nhưng chưa chắc đã sướng bằng tôi. Chồng tôi là người biết trước sau, có hiếu với bố mẹ. Việc hai bên nội ngoại lúc nào cũng xông xáo làm, không hề than vất vả. Và quan trọng nhất, điều giúp vợ chồng tôi hạnh phúc suốt năm năm qua là chồng rất thương yêu và tôn trọng tôi.
Chồng tôi không biết nói những câu sến rện như trong ngôn tình giống Huỳnh Hiểu Minh, mà chỉ biết chăm tôi từ điều nhỏ nhất: mỏi lưng than một câu có chồng xoa lưng, bận việc không nấu cơm được có chồng nấu giúp… không bao giờ phàn nàn, chê trách. Thế nên, tôi thấy, vợ chồng ai nuôi ai cũng được, miễn là yêu thương nhau.
Các cô gái hãy bớt mơ mộng! Tôi thấy mấy anh chàng dẻo miệng thường không đáng tin. Hãy nhìn xem họ làm gì cho các cô. Đấy mới là thứ nói cho các cô hay rằng, anh chàng đó có phải là “soái ca” của đời mình hay không.
Theo Phạm Thúy /Tintuc
Vợ cứ mở miệng ra là kêu "tiền, tiền"
Cứ mỗi lần đưa lương cho vợ, hôm đó cô ấy ra vẻ đon đả, chăm sóc và nấu nướng tươm tất cho bố con tôi. Nhưng tháng nào mà tôi chậm lương thì cô "mặt nặng mày nhẹ", đá thúng đụng nia khiến cho tôi cảm thấy không có tiền thật nhục.
ảnh minh họa
Tôi và vợ yêu nhau từ hồi sinh viên. Cô ấy học trường Thương mại, còn tôi học Giao thông. Tình yêu sinh viên khá trong sáng. Hai đứa khác quê nhưng đều là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội học. Ngày đó, tôi luôn thầm nghĩ cảm ơn ông Trời đã đem lại cho mình một cô người yêu xinh xắn, biết điều và rất sòng phẳng.
Mỗi lần tôi có mời cô ấy đi chơi hay ăn cơm là cô ấy lại đưa tiền cho tôi đòi "campuchia", hoặc nói "hôm nay anh mời em thì hôm này em sẽ mời lại". Nếu hôm nay cô ấy mời tôi ăn chè thì hôm sau kiểu gì cô ấy cũng đòi tôi mời lại và thường là bữa ấy sang hơn.
Sau khi ra trường 2 năm, chúng tôi cưới nhau. Đêm tân hôn với tôi thật đáng nhớ, nhưng không phải là sự ngọt ngào của ái ân mà là, sau khi tiếp đãi bạn bè, người thân, tắm rửa xong, bước vào phòng, tôi thấy vợ đang ngồi ghi ghi chép chép cùng với đống phong bì mừng cưới. Tôi giục cô ấy đi nghỉ, để hôm sau kiểm đếm cũng được nhưng giọng cô ấy tỉnh queo: "Số tiền mừng cưới được hơn 100 triệu này em cất đi để tiết kiệm nhé". Tôi bảo cô ấy gửi cho bố mẹ tôi trả tiền lo dịch vụ, cỗ bàn rồi thừa thì cất đi. Cô ấy im lặng, mấy ngày sau tôi có hỏi mẹ tôi thì thấy mẹ bảo cô ấy không đưa. Mẹ tôi bảo thôi, số tiền đó coi như ông bà cho vợ chồng tôi làm vốn.
Một thời gian sau cưới, vợ tôi có bầu. Tôi lấy hết số tiền mình có gửi tiết kiệm trước khi cưới vợ và vay mượn bạn bè, bố mẹ được hơn 600 triệu để mua một căn chung cư 60m2. Cuộc sống vợ chồng tôi vì vậy mà cũng tạm ổn. Con gái chúng tôi chào đời trong niềm vui của cả hai bên nội, ngoại.
Công bằng mà nói, vợ tôi tính cũng không đến nỗi nào nhưng có điều cứ mở miệng ra là cô ấy kêu "tiền, tiền". Có thể do cô ấy là kế toán nên việc tính toán, chi li, tài chính ăn sâu vào máu. Với vợ tôi, nhìn đâu cũng phải thấy tiền, cái gì cũng có thể quy thành tiền, thậm chí là cả tình cảm.
Tôi tự nhận là mình khá thoáng tính, ít soi mói nhưng sống chung với vợ hơn 3 năm nay, càng ngày tôi càng thấy rõ cô ấy coi trọng tiền bạc. Hàng tháng, tôi đưa cho vợ hơn 20 triệu tiền lương, chỉ giữ lại cho mình 3 triệu tiền xăng xe, cà phê với bạn bè vậy nhưng cô ấy thường xuyên kêu than là không đủ chi tiêu trong khi cô ấy cũng đi làm, thu nhập tầm 10 -12 triệu/tháng. Chúng tôi không phải thuê nhà, con gái mới đi mẫu giáo. Cháu học trường công mất 1,5 triệu (đã bao gồm tiền ăn trưa và học thêm). Bố mẹ tôi ở quê, ông bà đều có lương hưu, vợ chồng tôi không phải gửi tiền cho ông bà, chỉ thỉnh thoảng dịp lễ, tết mới biếu ông bà chút quà cáp và ít tiền.
Một điều nữa khiến tôi phải phiền lòng đó là tôi dù là con trai thứ, song tôi là người thành đạt nhất nhà, vậy mà mỗi khi ở quê có đám cưới, hay họp họ, giỗ Tổ, tôi có nói với vợ nhưng cũng không thấy vợ đóng góp hay gửi tiền về. Do vậy, tôi thường tự bỏ tiền từ &'quỹ đen" của mình để gửi về. Thú thực là những lúc như vậy tôi cảm thấy giận và phát cáu vì không hiểu tại sao vợ mình lại ích kỷ, tiết kiệm tiền đến mức cứ giữ khư khư, không muốn bỏ ra đồng nào.
Cứ mỗi lần đưa lương cho vợ, hôm đó cô ấy ra vẻ đon đả, chăm sóc và nấu nướng tươm tất cho bố con tôi. Nhưng tháng nào mà tôi chậm lương thì cô "mặt nặng mày nhẹ", đá thúng đụng nia khiến cho tôi cảm thấy không có tiền thật nhục.
Vợ lúc nào cũng chỉ chăm chăm xem chồng tháng này đưa bao nhiêu tiền, tiền chồng để đâu, trong khi đó thì bỏ bê con cái cho người giúp việc.
Thật sự, đôi khi tôi nghĩ, nếu như tôi không kiếm được tiền hoặc không biết dành dụm "quỹ đen" thì biết đâu một ngày nào đó vợ tôi lại đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi trở thành kẻ trắng tay. Liệu tôi có quá xấu tính vì đa nghi vợ và không tin tưởng vợ?
Theo blogtamsu
Câu chuyện ý nghĩa về "thằng đàn bà" hạnh phúc Một "thằng đàn bà" quanh quẩn với chuyện bếp núc, giặt giũ và... cho con bú. Anh lật từng trang sách học nấu ăn, cẩn thận xem từng con chữ, hết nâng lên mớ rau, miếng thịt lại đặt xuống con cá, con tôm. Hình ảnh một người đàn ông đeo tạp dề loay hoay trong bếp để nấu cho vợ những món...