Kiatisuk thành công, là bởi đi trước HLV Park Hang-seo một bước
Bước đi ấy, phải từng trải qua thất bại như “ Zico Thái” – đau đớn đến tận cùng, khi “cánh cửa địa ngục” mở ra thì mới có thể lĩnh ngộ được. Cảm giác ấy, thầy Park chưa nếm trải.
1. Thành tích mà HLV Park Hang-seo cùng các học trò vừa đoạt được cho bóng đá Việt Nam là kỳ tích, là mốc son chói lọi với dấu ấn mạnh mẽ của “thế hệ vàng” thực sự, cũng như tài cầm quân xuất thần của ông thầy người Hàn Quốc. Tám trận đấu, đội tuyển Việt Nam chỉ thua có duy nhất 1 trận, và là đội có số bàn thua ít nhất trong số cái đội bảng G.
Song nhìn vào chặng đường tiếp theo mà thầy trò HLV Park Hang-seo dự kiến phải “đi” sau 3 tháng nữa, quả tình đầy chông gai và khó khăn. Khó khăn đến mức “bất khả thi”, song là cơ hội cực kỳ quý giá cho cả những tuyển thủ Việt Nam, cũng như ông thầy người Hàn Quốc khi được va chạm với những đội bóng hàng đầu châu lục. Khi ấy kết quả không còn là điều quá quan trọng.
Nhưng lối chơi và cách thua của đội tuyển Việt Nam trước những “ông lớn” châu Á thì lại cực kỳ quan trọng. Nó sẽ là hành trang để “thế hệ vàng” Việt Nam bước tiếp, cũng như đánh giá khắt khe tài năng thực sự của HLV Park Hang-seo.
Ba trận đấu cuối trên đất UAE, thầy trò HLV Park Hang-seo “hoàn thành sớm” nhiệm vụ với 2 trận thắng trước Indonesia và Malaysia, cùng trận thua nhưng khiến UAE phải tái mặt. Về kết quả và điểm số, đội tuyển Việt Nam quá đạt yêu cầu. Song ở cách dụng binh, ông thầy người Hàn Quốc đã lộ ra khá nhiều điểm “thái quá bất cập” khi khiến mình quá phụ thuộc vào những cầu thủ “con cưng”.
Mang sang UAE 7 cầu thủ ở độ tuổi U22, ngoại trừ Văn Hậu, tất cả 6 cầu thủ còn lại đều chỉ đóng vai trò “quân xanh”, thậm chí một số cầu thủ còn không được đưa vào danh sách đăng ký ở các trận đấu.
Nhưng đấy chưa phải là điều quan trọng nhất. Minh Vương – cầu thủ được thầy Park tung vào sân 1 lần duy nhất, khi tưởng chừng như mọi chuyện đã an bài với kết quả 3-0 nghiêng về đối thủ UAE, hóa ra lại là sai lầm lớn nhất mà nhà cầm quân người Hàn Quốc này mắc phải khi tiền vệ HAGL chơi quá xuất thần, khiến trận thua của đội tuyển Việt Nam không còn mang màu sắc bi lụy, thay vào đó trở thành một thiên trường ca về ý chí quật cường.
Video đang HOT
2. Nói thầy Park “bỏ rơi” Minh Vương cũng không sai, bởi ngay cả khi mất Hùng Dũng, Tuấn Anh, ông vẫn chọn Xuân Trường và Hoàng Đức, chứ không chọn Minh Vương.
Điều đáng nói nằm ở chỗ mùa bóng này, trong tay HLV Park Hang-seo, Minh Vương chơi cực hay. Tiền vệ đồng hương với Văn Hậu này mới là ngôi sao sáng nhất của hàng tiền vệ HAGL, chứ không phải Xuân Trường. Chuỗi 7 trận toàn thắng của đội bóng phố Núi ở mùa giải này đều có sự góp mặt của Minh Vương, và trận hòa ngắt mạch toàn thắng ấy là trận đấu Tuấn Anh đá chính thay anh.
Mùa giải này, số bàn thắng mà Minh Vương ghi được chỉ kém Văn Toàn và Công Phượng, nhiều hơn cả tiền đạo ngoại binh Washington Brandao. Đấy hoàn toàn không phải là một sự ngẫu nhiên.
Hơn bốn năm về trước, Kiatisuk từng gánh nỗi đau cực lớn khi phải nói lời chia tay chiếc ghế HLV trưởng đội tuyển Thái Lan sau chuỗi trận bết bát ở vòng loại cuối World Cup 2018. Với 1 điểm vỏn vẹn có được sau 7 trận, đoàn quân từng “làm gỏi” tuyển Việt Nam “dễ như ăn kẹo” ngay trên sân Mỹ Đình sụp đổ tan tành trước các anh hào châu lục.
Ngày ấy, cũng như HLV Park Hang-seo bây giờ, “Zico Thái” đặt trọn niềm tin vào các “học trò cưng”, đặt trọn niềm tin vào lối đá “thêu hoa dệt gấm”, để rồi tan nát trước những Nhật Bản, Iraq, Saudi Arabia…
Trở lại phố Núi sau gần 4 năm tính từ ngày nếm trải nỗi đau quá lớn ấy, “Zico Thái” tạo nên một HAGL “bất khả chiến bại” bằng những “miếng ghép” cũ từng 6 mùa giải lận đận ở đấu trường V.League.
Trong tay Kiatisuk, Minh Vương có cơ hội “cháy hết mình”. Trong tay Kiatisuk, Công Phượng được kéo về chủ động chơi phòng ngự, thay vì được tung vào sân để khuấy đảo hàng thủ đối phương như trong tay thầy Park. Trong tay Kiatisuk, Văn Toàn dẫn đầu V.League với phong độ ghi bàn khủng khiếp của mình. Trong tay thầy Park, Văn Toàn vẫn tịt ngòi trong màu áo tuyển Việt Nam tính từ ngày ông thầy Hàn Quốc cầm quân.
Ba trận đấu trên đất UAE, thầy Park thêm lần đặt tất cả niềm tin vào các cựu binh yêu thích của mình. Nhưng lần này, ông cho tất cả thấy khá nhiều sự sai lầm, từ lựa chọn Tuấn Anh để đối đầu với Indonesia, cho đến Duy Mạnh, Xuân Trường, Trọng Hoàng hay Phan Văn Đức.
UAE thắng dễ Việt Nam đến 3 bàn, là bởi họ quá quen thuộc với lối chơi và nhân sự mà thầy Park chọn. Và họ suýt bị gỡ hòa bởi sự bất ngờ không chỉ mang tên Minh Vương được tạo ra vào cuối trận. Sự bất ngờ chính là điều cần thiết để tuyển Việt Nam đối đầu với các “đại gia” châu lục, với sức mạnh toàn từ cỡ UAE đổ lên.
Bốn năm trước, sau mốc son chói lọi mà Kiatisuk tạo nên cho bóng đá Thái Lan, nền bóng đá nước này đi xuống thảm hại sau “cú vấp” nặng nề ở đấu trường quá sức, và chưa hề có dấu hiệu trở lại, bởi ngày ấy quá chú trọng vào thành tích, mà “Zico Thái” quên bẵng mất sự bồi đắp cho lứa cầu thủ kế cận của “thế hệ vàng”.
Với những sự lựa chọn của mình, rõ ràng thành tích vẫn là lựa chọn tuyệt đối của HLV Park Hang-seo. Bước đi của Kiatisuk hơn 4 năm về trước, giờ ông thầy người Hàn Quốc mới chuẩn bị bước vào. Chờ đợi ông phía trước, liệu có phải là hố sâu?
Trên "tầm cao mới", đã đến lúc HLV Park Hang-seo phải vứt bỏ "thói quen cũ" để tiến lên?
Trước một UAE có được sức mạnh thực sự của mình, sự cũ kỹ về mặt chiến thuật lẫn con người của HLV Park Hang-seo được bộc lộ rõ nhất. Đã đến lúc phải thay đổi.
1. Đội hình mà HLV Park Hang-seo đem đến Dubai hầu như không có gì mới mẻ, so với đội hình từng vô địch AFF Cup 2018, ngoại trừ Tiến Linh được "nâng vai" lên trung phong chủ lực thay Anh Đức, thì những sự thay đổi đều thuộc dạng "bất khả kháng", như chấn thương của Hùng Dũng hay Đặng Văn Lâm không thể hội quân vì dịch bệnh.
Bản thân sự thay đổi mang tên Tiến Linh cũng là bởi Anh Đức đã "hết hạn sử dụng", quá nặng nề vì tuổi tác chứ không phải HLV Park Hang-seo đặt niềm tin vào lứa cầu thủ trẻ.
Sự cố chấp của HLV Park Hang-seo là quá rõ ràng với trường hợp Văn Hậu và Trọng Hoàng. Ở trận gặp Indonesia, Hồng Duy và Văn Thanh thi đấu rất tốt với 1 kiến tạo cùng một bàn thắng, song ngay khi Trọng Hoàng trở lại sau án phạt, Văn Hậu được thử nghiệm thành công sau chấn thương ở 15 phút cuối trận, ông thầy người Hàn Quốc lập tức đưa hai cầu thủ chạy cánh quen thuộc trở lại.
Văn Hậu chỉ chơi ở mức "khá ổn" ở trận thắng chật vật của đội tuyển Việt Nam trước Malaysia, trong khi đó Trọng Hoàng có màn thể hiện dưới sức, nhưng ở trận đấu quyết định với UAE, bộ đôi chạy cánh quen thuộc này vẫn được ưu tiên hàng đầu ở đội hình xuất phát.
Bên cạnh sự lựa chọn "quen thuộc" khác khi cả Hùng Dũng lẫn Tuấn Anh đều dính chấn thương ở vị trí tiền vệ trung tâm, Hoàng Đức và Xuân Trường đều có tên trong đội hình ra sân ở trận gặp UAE.
Xuân Trường rõ ràng không phù hợp với những trận đấu lớn như với UAE vừa qua, khi khả năng tranh chấp và phòng ngự của tiền vệ người Tuyên Quang là cực kỳ hạn chế, trong khi đó những đường chuyền dài "thương hiệu" của cầu thủ này không có đất diễn trước đối thủ mạnh hơn. Suốt 48 phút thi đấu trước UAE, Xuân Trường không tung được bất cứ đường chuyền dài nào, chạm bóng cực kỳ và hầu như "vô hình" ở khu vực giữa sân.
2. Hiệp 1 trận đấu với UAE là minh chứng rõ nét nhất cho sự cũ kỹ và cố chấp của HLV Park Hang-seo ở cả chiến thuật lẫn con người. Đội hình 3-4-3 được biến thể thành 5-4-1 trước các đối thủ mạnh của thầy Park đã bị các đội nghiên cứu cực kỹ. Vấn đội hình từng làm nên sự bất bại ở suốt 7 trận đấu trước, trận đấu này tan tác trước các cầu thủ chủ nhà UAE.
Chiến thật vẫn thế, song con người không đảm bảo được, tuyển Việt Nam vỡ tan tành trước sức tấn công của đối thủ mạnh. Nên nhớ, trên sân Zabeel, UAE có đến 9 sự thay đổi so với trận đấu lượt đi trên sân Mỹ Đình, đồng thời sở hữu hai chân sút cực kỳ lợi hại là Ali Makhout và Fabio de Lima.
Suốt 30 phút đầu trận, UAE chỉ dùng mỗi một đòn chuyền ngắn vào trung lộ cho Ali Makhout để tấn công với tỷ lệ sở hữu bóng lên đến 82% khi cặp tiền vệ trung tâm của thầy Park hầu như "mất tích", để rồi tung nhanh hai đòn "thọc sườn", ghi 2 bàn thắng.
Sự bùng nổ của đội tuyển Việt Nam ở hơn 30 phút cuối trận, với 2 bàn thắng được ghi có một phần "trách nhiệm" của đối thủ khi họ chủ động chơi chùng xuống với tâm lý đã chắc thắng, song cũng phải công nhận rằng Minh Vương, Hồng Duy, Đức Huy, Công Phượng - những cầu thủ được thay vào, đã đem lại sức sống mới cho đội tuyển Việt Nam trước đối thủ mạnh này.
Đặc biệt là Minh Vương, suốt hai mùa bóng qua tiền vệ này chơi cực kỳ xuất sắc trong màu áo HAGL, song trong mắt HLV Park Hang-seo, anh vẫn chỉ là sự lựa chọn thứ yếu, sau cả Xuân Trường.
Suốt gần 4 năm trời qua, với sức ép thành tích luôn đè nặng, việc HLV Park Hang-seo dùng đi dùng lại đến "mòn" những cầu thủ quen thuộc từng thành công với mình là điều dễ hiểu. Nhưng trước mắt ông đã là một đấu trường khác, với hàng chục trận đấu ở trình độ "trên tầm" để tập dượt cho một tương lai xa hơn, đã đến lúc ông thầy người Hàn Quốc phải thay đổi.
Đã đến lúc những Minh Vương, Văn Thanh, Hồng Duy, Thành Chung, Bùi Hoàng Việt Anh... được "thử lửa", để được khai thác hết tiềm năng của những "gương mặt mới". Và cả chính thầy Park nữa, cũng phải "làm mới" chiến thuật của mình, truyền đạt ý tưởng cho các cầu thủ, vì một tương lai xa của bóng đá Việt Nam, thay vì cứ mãi "ăn xổi" như suốt những năm trời qua.
Thầy Park đứng trước chọn lựa khó khăn Sau trận đấu tập kín cuối cùng của đội tuyển quốc gia với đàn em U-22 vào chiều 24-5, ông thầy người Hàn Quốc sẽ gạch 10 cái tên và chuẩn bị cùng 27 học trò sang UAE cho cuộc chơi lớn. Ba tuần tập luyện và trải qua ba trận đấu tập đủ cho HLV Park Hang-seo có góc nhìn tổng quan...