Kí ức về anh!
Em để lòng mình nhớ về anh như một thói quen (Ảnh minh họa)
Nếu kí ức là một viên sỏi, em sẽ cố gắng ném nó thật mạnh xuống sông, để nó mãi mãi nằm yên dưới đáy.
Nếu kí ức là một bức tranh, em sẽ tô đen tất cả để không nhìn thấy hình dáng của anh trong đó.
… Nhưng thật đáng tiếc khi mà những kí ức về anh trong em lại được đựng trong chiếc bình pha lê quá đẹp. Vì thế mà em không đủ tàn nhẫn để xóa bỏ tất cả bằng cách đập tan chiếc bình ấy.
Dù em đã cố gắng quên đi tất cả… nhưng đêm đêm, kí ức về anh vẫn vây lấy em, chập chờn trong cả lúc mơ, lúc tỉnh. Vậy thì… em biết xóa bỏ tất cả những kí ức ấy bằng cách nào đây? Em không biết… vì chiếc bình pha lê ấy đã được em giấu kĩ một góc trong tâm hồn mình.
Nhiều đêm thức giấc, em muốn đập tan đi tất cả… nhưng rồi em lại sợ! Em để lòng mình nhớ về anh như một thói quen và tập cho mình một thói quen khác lạ: “Nhớ để mà quên”.
Video đang HOT
Có những đêm em nhớ anh đến thắt lòng… nước mắt em đã khô cạn nên nỗi đau cứ xộc thẳng vào tim, đau nhói. Rồi em cũng đã quen… không phải quen với việc quên anh, mà quen với nỗi đau gặm nhấm trái tim em từng đêm…
Em đang cố gắng tìm cho mình một con đường khác, một cánh cửa khác và một người đàn ông khác… (Ảnh minh họa)
Có những người đi qua cuộc đời em. Dừng lại. Rồi lại dang tay ra đón lấy em, săn đón em, chờ đợi em… nhưng trái tim em không biết từ lúc nào đã mất hết cảm giác, giờ đây, nó cứ trơ lì, chai sạn, không một chút rung động trước người đàn ông khác. Phải chăng em mất hết cảm giác từ khi em mất anh chăng?
Có người đã hỏi em: “Làm thế nào để anh có được trái tim em đây?”. Em cười buồn. Im lặng. Em biết cánh cửa duy nhất vào tim em đã bị anh khóa chặt rồi. Một năm, hai năm hay thời gian nhiều hơn thế nữa… liệu hình bóng anh có mờ nhạt trong trái tim em? Em kiệt sức, mất phương hướng… và em không thể tìm được câu trả lời nữa rồi.
Em biết cánh cửa duy nhất để vào tim em đã bị hình bóng anh khóa chặt. Em đang cố gắng tìm cho mình một con đường khác, một cánh cửa khác và một người đàn ông khác…
Có lẽ thế! Người ấy sẽ bước vào tim em, yêu em như anh đã từng yêu em vậy! Nhưng còn em, em sẽ làm sao đây nếu trái tim mình vẫn đập một nhịp khác, vẫn hướng về một hình bóng nào khác? Vì dù có trái tim khác, chọn một cánh cửa khác, để người khác bước vào cuộc sống của em thì anh vẫn tồn tại trong em như một vùng kí ức được đựng trong chiếc bình pha lê xinh đẹp.
Đức Trà (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tình yêu tìm thấy
Tình yêu như ngọn lửa đang âm ỷ cháy trong em... (Ảnh minh họa)
Đi lang thang giữa vườn hoa hướng dương em ước sao mình cũng giống như những đoá hoa kia luôn hướng về phía mặt trời đón những tia tắng ấm áp xoa dịu đi những vết thương lòng đã qua...
Bây giờ nếu có ai hỏi em cuộc sống là gì, có lẽ em sẽ không trả lời được. Nhưng em biết rằng cuộc sống có ý nghĩa hơn là khi em thấy trái tim mình biết rung động, biết yêu thương và có anh ở trong đó.
Em đã từng nghe ai đó nói rằng "Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại. Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu". Thế mà nhiều khi em tưởng chừng như mình đã mất đi điều đó. Cách đây chừng một năm thôi, khi anh nói chia tay em: mọi vật trước mắt em dường như chao đảo. Con tim em đau nhói khi biết rằng sẽ mất anh. Cuộc sống của em đã không còn ý nghĩa...
Em thường lang thang qua những con phố thân quen, tìm lại những kỉ niệm của chúng mình. Ngồi một mình trong quán cà phê quen thuộc nghe đi nghe lại bài hát Ước gì của ca sỹ Mỹ Tâm mãi mà không biết chán, nhìn những đôi ngồi bên nhau mà trong lòng đau nhói. Không biết bằng cách nào em có thể vượt qua được quãng thời gian đó.
Trải qua nhiều sóng gió con người ta mới nhận ra đâu là tình cảm chân thật... (Ảnh minh họa)
Rồi đến một ngày anh trở về bên em. Trái tim em như muốn vỡ tung vì vui sướng, tình yêu trong em, em tưởng chừng đã mất. Nhưng không, nó đã cồn cào chỗi dậy khiến cho em mê đắm ngọt ngào trong vòng tay anh. Tình yêu như ngọn lửa đang âm ỷ cháy trong em chỉ cần một cơn gió là có thể bùng cháy giữ dội, và em đã may mắn gặp được cơn gió đó, để rồi nó bùng cháy khiến em không nhận ra rằng: Anh đã phải vượt qua mọi thử thách để đến bên em.
Em biết rằng ngày trước khi anh chia tay em, anh cũng đã đau khổ rất nhiều. Anh đã theo dõi từng bước đi của em trong những ngày không có anh ở bên. Em đã lầm khi trách anh, em đã sai khi nghĩ anh là người không tốt. Giờ đây khi ở bên anh em mới nhận ra rằng anh cũng yêu em rất nhiều. Trải qua nhiều sóng gió con người ta mới nhận ra đâu là tình cảm chân thật. Cũng như em, em đã tìm ra được hạnh phúc đó ở nơi anh.
Hồng Loan
hongloan1891986@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Cho anh quay về bên em! Mong em cho anh một cơ hội quay về bên em như ngày xưa "Cái quý giá nhất trên đời không phải là cái mà ta chưa đạt được hay cái mà ta đã mất đi, mà chính là ta có biết nắm giữ hạnh phúc trong hiện tại hay không". Đọc lời "tổng kết" của một người bạn sau khi kể một...