Kí ức kinh hoàng của người vợ bị chồng t.ruy s.át rồi t.ự v.ẫn
Mặc dù biết chồng có những thay đổi bất ngờ về tính nết nhưng chị Vi Thị L.(SN 1980), trú tại xã Thanh Hòa, huyện Như Xuân, tỉnh Thanh Hóa cũng đành phải chấp nhận cũng chỉ vì kinh tế gia đình quá túng thiếu.
Chị L. chỉ biết mong chờ, hy vọng bệnh tình của chồng sẽ thay đổi. Thế nhưng thật bất ngờ, một đêm cuối tháng 6/2013, trong lúc đang ngủ, chị L. phải hứng chịu những nhát dao đầy oan nghiệt. Nhưng chưa hết, sau khi cầm dao t.ruy s.át vợ, với ám ảnh có kẻ muốn g.iết mình, người chồng quẫn trí đã tự cắt cổ, tìm đến cái c.hết nơi bìa rừng.
Đêm kinh hoàng
Cho đến thời điểm này, mặc cho sự việc đã diễn ra hơn nửa tháng nhưng khi kể lại sự việc, chị L. vẫn không giấu nổi vẻ mặt bàng hoàng xen lẫn những giọt nước mắt. Bằng giọng nói như lạc đi, người vợ đáng thương nhớ lại. Theo đó, khoảng 1h sáng ngày 22/6, chị L. bất ngờ khi không thấy chồng mình là anh Lê Văn V. (SN 1978) đâu nên dậy đi ra ngoài tìm. Khi vừa tới chỗ đun nấu của gia đình (đồng bào người Thái có thói quen đun nấu ngay trong nhà, gần chỗ ngủ – PV) thì bất ngờ thấy nhói buốt ở cánh tay, giống như bị một vật sắc c.hém phải.
Chưa kịp định thần, chị L. tiếp tục nghe thấy những tiếng chứa đầy sự căm thù: “Giết! Tao phải g.iết mày…”. Đến lúc này, chị mới kịp nhận ra, người vừa vung dao c.hém và đang hò hét kia chính là chồng mình. Trước tình thế nguy cấp, chị L. chỉ biết kêu nài van xin, hy vọng anh V. sẽ nhận ra người đang đứng trước mặt lúc này là vợ mình chứ không phải là những kẻ có ý định tìm đến g.iết anh. Nhưng đáp lại những lời khẩn cầu đó, anh V. vẫn cầm dao lao tới, quyết t.ruy s.át đến cùng. Hứng chọn những nhát dao điên cuồng của người chồng, chị L. cố lết tấm thân tàn tạ ra ngoài, đồng thời hét lên thật to phần vì muốn anh V. hồi tỉnh, phần vì mong những người hàng xóm ở gần đó chạy đến ứng cứu.
Căn nhà nơi xảy ra sự việc thương tâm.
Nhìn cảnh bố cầm dao t.ruy s.át mẹ ngay trong trong căn nhà giữa đêm tối, 3 đứa con của chị L. chỉ biết ôm nhau khóc thút thít. Thậm chí do sợ quá, cậu con út còn nằm bất động, ú ớ không nói thành lời. May mắn thay, trong lúc lết ra ngoài kêu cứu, vô tình chị L. quờ được công tắc điện. Khi ánh đèn bật sáng thì cũng là lúc anh V. hoảng loạn, cuống cuồng bỏ chạy mặc cho người vợ với thân hình bê bết m.áu và 3 đứa con nằm khóc không thành tiếng phía góc nhà. “May cho tôi và 3 đứa con. Nếu bóng đèn mà không sáng thì có lẽ anh ấy đã c.hém c.hết tôi rồi” – chị L. buồn rầu tâm sự.
Trao đổi với PV , một số người hàng xóm cho biết thêm, nghe thấy tiếng chị L. kêu cứu nên có rất nhiều người dân trong khu chạy đến để xem sự tình. Cảnh tượng kinh hoàng xảy ra trước mắt họ lúc này, trên người chị L. có nhiều vết c.hém, vật dụng trong nhà có nhiều xáo trộn, 3 đứa con của chị vẫn trong trạng thái hoảng loạn tột độ. Chị L. được mọi người đưa đi cấp cứu. Sự việc được báo lên chính quyền địa phương.
Nhận được thông tin trên, ngay lập tức công an xã Thanh Hòa đã xuống hiện trường nắm bắt thông tin, báo cáo công an huyện Như Xuân về toàn bộ sự việc. Mặt khác, chính quyền địa phương tổ chức đi tìm kiếm Lê Văn V. Suốt nhiều giờ đồng hồ tìm kiếm nhưng tung tích của V. vẫn chưa được tìm thấy. Phải đến 9h sáng cùng ngày, công an xã Thanh Hòa mới phát hiện ra Lê Văn V. đang nằm c.hết trong rừng với vết cắt ở cổ, bên cạnh vẫn còn nguyên một con dao quắm (dao đi rừng của đồng bào dân tộc) dính m.áu.
Video đang HOT
Trao đổi với PV, ông Lương Xuân Thạch, chủ tịch UBND xã Thanh Hòa cho biết: “Đây thực sự là một vụ việc hết sức đau lòng xảy ra ở địa phương. Chúng tôi có nghe manh nha anh V. có những biểu hiện lạ về tâm lý nhưng không ngờ sự việc lại như vậy. Ngay sau khi sự việc xảy ra, chính quyền địa phương tổ chức đến thăm hỏi, chia buồn, động viên gia đình chị L. sớm vượt qua khó khăn”.
Có biểu hiện mắc bệnh tâm thần
Theo thông tin mà chúng tôi có được từ chị L. cũng như những người thân của anh chị thì anh V. là con trai duy nhất trong gia đình. Mặc dù gia đình thuộc dạng khó khăn nhưng chưa bao giờ thấy anh này làm những việc trái pháp luật như đ.ánh n.hau, trộm cắp… 19 t.uổi, anh V. theo đám trai cùng bản vào miền Nam làm công nhân cạo mủ cao su. Khoảng 3 năm làm việc trong đó, đến cuối năm 2000 anh V. trở về quê và trong thời gian này anh đã yêu và cưới chị Vi Thị L. về làm vợ. Hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ tăng lên gấp bội khi lần lượt chị L. sinh cho V. 3 đứa con khỏe mạnh và thông minh.
Tuy nhiên, điều khiến anh chị lo lắng nhất đó chính là vấn đề kinh tế. Mặc dù làm quần quật từ khi mới bình minh cho đến lúc nhọ mặt người nhưng thực trạng cũng chẳng thay đổi được là mấy. Mỗi kỳ đóng học cho con, anh chị phải xoay xở đủ kiểu mới có được. Ngay cả căn nhà mà anh chị đang ở hiện nay chính là ngôi nhà mà trước đây của bố mẹ đẻ của anh V. chuyển cho. Tuy nhiên, để có thể sử dụng được như hiện nay, anh chị đã phải chạy vạy vay t.iền sửa chữa. Đến thời điểm này, số t.iền vay vẫn chưa trả được hết.
Nói về những biểu hiện bất thường của anh V., chị L. thở dài cho biết: “Trước đây anh ấy hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên, trước hôm xảy ra sự việc khoảng hơn một tháng anh V. có những biểu hiện lạ. Đặc biệt là những hôm nắng gắt, anh ấy thường cáu bẳn, mắt long sòng sọc, tâm lý hoảng loạn như lo sợ điều gì”. Cũng theo chị L., anh V, luôn mồm nhắc đến cái c.hết. Khi chị hỏi thì V. trả lời rằng có kẻ đang muốn g.iết mình, sau đó g.iết v.ợ và 3 đứa con, do vậy luôn phải có dao bên mình, ngộ nhỡ chúng nó ra tay còn có cái mà chống lại! Chị L. kể lại rằng, sau khi V. cắt cổ t.ự v.ẫn trong bìa rừng, từ bệnh viện trở về chị mới phát hiện nơi đầu giường ngủ của mình có khắc hai chữ: “Vân c.hết”. Chị L. phỏng đoán: “Có lẽ, trong lúc phát bệnh anh ấy đã khắc chữ đó”.
Chị L. đau đớn cho biết thêm, trước đây, thấy tình trạng bệnh tình của chồng có dấu hiệu không bình thường, chị L. đã đưa anh đi khám và mua thuốc uống. Thấy có biến chuyển tốt, hơn nữa kinh tế khó khăn nên chị đưa chồng về nhà lấy lá thuốc trên rừng về điều trị. Chị L. bảo: “Hôm đưa anh ấy đi khám, trong nhà chẳng còn lấy một đồng, tôi phải chạy sang mấy nhà mới vay được gần một triệu đồng. Không ngờ mọi việc lại xảy ra đau buồn như thế này”.
Vẫn còn nhớ như in hôm đầu tiên khi phát hiện chồng có biểu hiện bất thường, chị L. lộ rõ vẻ mặt ngao ngán: “Đang trong lúc ngủ, quay sang không thấy anh ấy đâu nên tôi dậy xem như thế nào. Cầm đèn pin đi tìm một vòng mà cũng không thấy nên tôi cũng đ.âm lo. Sau một hồi tìm kiếm không được, tôi đành phải quay về nhà mà trong lòng như có lửa đốt. Ngồi chờ từ đêm đến sáng mà vẫn không thấy anh ấy về nên tôi đành phải chạy sang nhờ mấy người hàng xóm và báo anh em họ hàng nhà anh V. để họ biết sự việc và đi tìm anh ấy về.
Phải mất rất nhiều công sức, đến tận tối, chúng tôi mới tìm được anh V. trong bộ dạng hết sức thảm hại: Trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi, chân, tay có nhiều vết xước. Sau khi đưa vào nhà lau rửa những vết thương, tôi có hỏi tại sao đêm hôm mà anh lại bỏ đi như vậy thì anh ấy có nói lại: Đang nằm ngủ thì có 3 thằng kéo đến đòi g.iết anh. May mà anh chạy kịp, không thì chúng g.iết anh mất”.
Sau đêm hôm đó, bản tính, hành động của anh V. có những thay đổi rõ rệt. Trời nhập nhoạng tối là anh này đã ôm khư khư con dao quắm, ngồi trên giường, mắt hướng về phía cửa chính không rời. Không chỉ có thê, V. luôn lẩm bẩm suốt đêm là có kẻ đang định g.iết mình. Để yên tâm, V. bắt vợ bịt kín hết khe hở trong nhà và tắt điện tối om. Mặc dù chị L. ra sức gặng hỏi, khuyên răn nhưng anh V. vẫn không nghe.
Anh Lê Văn Chuyên, một người sống gần nhà chị L. góp lời thêm: “Có lần, khi vừa đi qua nhà vợ chồng L. thì bất ngờ anh V. nhảy ra chặn xe rồi nói những lời rất thống thiết: “Chú cứu tôi với. Có bọn đang định g.iết tôi”. Tưởng thật nên tôi liền đưa anh V. xuống nhà anh Thủy, trưởng công an xã để trốn. Nhưng đến đây, nghe người nhà nói nên tôi mới biết anh V. mắc bệnh hoang tưởng”…
Theo Người đưa tin
Phớt lờ quy định, một nhà máy vô tư xả thải ra môi trường
Môi trường sống bị ô nhiễm, nguồn nước sinh hoạt không thể sử dụng được, khói bụi và những nhu cầu thiết yếu về sinh hoạt khác của người dân bị đe doạ từ quá trình xả chất thải ra môi trường từ nhà máy Chế biến nhựa thông Quảng Bình, ở tiểu khu 10, phường Đồng Sơn, TP Đồng Hới, Quảng Bình.
Người dân bức xúc
Mặc dù đã đào 3 cái giếng ở các địa điểm khác nhau nhưng gia đình bà Nguyễn Thị Cẩm, ở tiểu khu 10, phường Đồng Sơn, TP Đồng Hới, Quảng Bình chỉ sử dụng được để rửa chén và giặt áo quần. Bởi nước bị váng phèn, có vị lạ khiến gia đình bà không dám sử dụng và trong một thời gian dài đành phải đi xin nước từ nơi khác về sử dụng. Sau nhiều lần kiến nghị, gia đình bà Cẩm được nhà máy Chế biến nhựa thông Quảng Bình "ưu ái" cấp một đường ống dẫn nước sạch từ trong nhà máy ra cho gia đình sử dụng sinh hoạt hằng ngày.
Môi trường bị ô nhiễm nghiêm trọng vì "ý thức lợi nhuận" của doanh nghiệp
Không chỉ nguồn nước sinh hoạt bị ô nhiễm mà hàng ngày gia đình bà Cẩm luôn phải chịu ảnh hưởng mùi hôi nồng nặc từ những bể nước thải chỉ cách nhà bà vài ba bước chân. "Trời nắng mùi hôi bốc lên nồng nặc hết sức khó chịu, còn đến mùa mưa nước thải từ các bể chứa chảy tràn ra ngoài gây ô nhiễm nghiêm trọng nguồn nước và việc chăn nuôi gia súc, gia cầm hay trồng rau xanh là điều không thể", bà Cẩm bức xúc nói.
Mặc dù đã đào 3 cái giếng nhưng gia đình bà Nguyễn Thị Cẩm
chỉ dám sử dụng để rửa chén bát và giặt áo quần
Còn gia đình ông Nguyễn Văn Thao, ở tổ 8, tiểu khu 10, phường Đồng Sơn, TP Đồng Hới mặc dù đã ở cách xa khu vực nhà máy hơn 500m, nhưng vẫn không tránh khỏi vì sự ảnh hưởng từ việc xả thải gây ô nhiễm môi trường của nhà máy này. Ông Thao bức xúc khi tiếp chuyện với chúng tôi: "Thường họ hay đốt nhựa thông, đốt các chất thải thì khói nó bay lên đục ngầu cả vùng. Còn nước thải từ nhà máy theo dòng chảy về khu vườn của dân làm cá c.hết hàng loạt, cây cối hoa màu bị ảnh hưởng gây thất thu nặng nề về kinh tế, gia đình sử dụng nguồn nước được dẫn từ đ.ập Phù Vinh về nhưng từ khi Nhà máy xả thải nước có màu đen xì, bóc mùi hôi thối không thể sử dụng được. Gia đình tui nuôi gà, vịt nhưng vài hôm lại có con chết".
Nhà máy phớt lờ quy định
Không có giấy phép xả thải, thải chất thải rắn không đúng nơi quy định về bảo vệ môi trường... Đó chính là kết quả từ cuộc kiểm tra ngày 9-12, của Đội Cảnh sát điều tra tội phạm về TTQLKT và chức vụ, CATP Đồng Hới đối với Công ty cổ phần chế biến nhựa thông Quảng Bình.
Khu bể chứa nước thải không có mái che, chỉ xử lý bằng cách
lắng lọc tự nhiên và được xả thẳng ra môi trường
Theo kết quả kiểm tra thực tế thì hầu như nguồn nước thải phát sinh chủ yếu từ quá trình rửa nhựa và tách nước từ các giai đoạn chế biến, khoảng 10-15m3/ngày. Nước thải từ quá trình sản xuất được dẫn theo các rãnh thoát về 3 bể chứa bằng xi măng. Tại đây, nước thải chỉ được xử lý bằng phương pháp tùy nghi lắng lọc tự nhiên theo 3 ống dẫn được kết cấu dạng ống xi phông đặt cách mặt bể 30cm chảy qua 3 bể còn lại và sau đó được thải ra trực tiếp môi trường bên ngoài.
Nhà máy có xây dựng mương thoát nước mưa bao quanh 2 bể lớn chứa nước thải, tuy nhiên lại có cửa thông được ngăn với bể chứa nước thải bằng một tấm sắt và có thể dễ dàng tháo gỡ bất cứ lúc nào để cho nước thải xả trực tiếp ra bên ngoài khi không có lực lượng kiểm tra. Cạnh đó là bãi đất trống được nhà máy sử dụng làm điểm tập kết những chất thải rắn, nằm ngay sát con đường liên thôn, không có mái che, nền lót, tường rào bao quanh. Với lượng rác lớn, chứa lâu ngày kết hợp với mưa thấm vào đất gây ô nhiễm môi trường nước ngầm. Đây chính là một trong những tác nhân gây ảnh hưởng trực tiếp đến nguồn nước giếng của những người dân sống xung quanh Nhà máy.
Với tấm chắn này nhà máy có thể dễ dàng tháo nước thải
xả trực tiếp ra môi trường
Mặc dù vậy đại diện lãnh đạo nhà máy vẫn cho rằng những chất thải từ nhà máy không hề gây ô nhiễm và đó cũng chính là lý do nhà máy phớt lờ các quy định của pháp luật về việc bảo vệ môi trường trong quá trình hoạt động, sản xuất.
"Về giấy phép quyết định xả nước thải ra môi tường thì từ xưa đến nay chúng tôi cũng chưa được biết. Nhưng nước thải của tôi xả ra là đảm bảo môi trường, bởi trước đây nhiều đoàn công tác tới kiểm tra không thấy họ nhắc tới vấn đề này nên chúng tôi nghĩ hoạt động xả thải của mình là đúng quy định. Đến hôm nay mới rõ được sai phạm...", ông Dương Văn Mẫu - Giám đốc CTCP chế biến nhựa thông Quảng Bình phân trần.
Ông Dương Văn Mẫu - Giám đốc CTCP chế biến nhựa thông Quảng Bình (bên phải)
Sự thờ ơ, vô trách nhiệm, vì lợi nhuận và thậm chí là thái độ coi thường pháp luật của các doanh nghiệp đã và đang từng ngày huỷ hoại môi trường tự nhiên, môi trường sống và làm ảnh hưởng trực tiếp đến sức khoẻ con người
Theo ANTD
Nạn nhân xót thương thủ phạm trộm vàng Mặc dù tang lễ đưa tiễn thủ phạm ăn trộm vàng về nơi an nghỉ cuối cùng đã được vài ngày nhưng tâm trạng của người mất của vẫn nặng như chì. Thật trớ trêu, người mất của lại là anh họ của người trộm của... Người mất của chưa hết bàng hoàng Kể lại với phóng viên về sự việc trên, ông...