Kí ức kinh hoàng của cô gái phá song thai
Ngọc ngồi khóc ngất trong phòng để đợi phá thai. Ngọc thấy mình giống như người ngoài hành tinh vậy.
Chẳng có người mẹ nào muốn vứt bỏ đứa con trong bụng mình, cũng chẳng có người mẹ nào không muốn nuôi nấng đứa con do mình đứt ruột đẻ ra. Chỉ là, ở một vài hoàn cảnh khác nhau, họ buộc lòng phải hi sinh quyền làm mẹ của mình, và thậm chí là hi sinh đứa con của mình.
Ngọc ngồi khóc ngất trong phòng để đợi phá thai. Ngọc thấy mình giống như người ngoài hành tinh vậy. Cô nhìn ngó xung quanh, nhìn tất cả mọi người và như thấy, ai ai cũng đều nhìn chằm chằm vào cô. Có người còn chỉ tay vào cô mà nói: “Chị là đồ ác nhân, chi dám bỏ đi đứa con của mình!”. Chốc chốc Ngọc lại thấy có ai đó nói vào tay cô rằng, “ sao cô nỡ bỏ đi 2 sinh linh bé nhỏ khi chúng chưa có hình hài?”. Trái tim Ngọc đa.u đớ.n, nhức nhối, cảm giác khó thở như sắp ngất đi.
Tỉnh dậy, Ngọc thấy mình đang nằm trong viện, mê man. Bác sĩ nói, không cho cố tiếp tục là.m chuyệ.n đ.ó nữa. Nhưng Ngọc lại khăng khăng rằng, sức khỏe của mình quá yếu, không thể tiếp tục nuôi hai đứa con trong bụng, cô muốn bỏ hai con. Bác sĩ cho Ngọc thêm thời gian suy nghĩ vì họ không muốn giúp Ngọc là.m chuyệ.n đ.ó, rồi sợ sau này cô phải ân hận. Vì một vài lý do, người ta có thể không giữ lại đứa con trong bụng. Ngọc yếu thật nhưng họ cũng không hiểu, liệu có nguyên nhân sâu xa gì trong chuyện này không.
Trớ trêu thay, Ngọc không đi làm, chưa có điều kiện để tự lo cho bản thân mình chứ đừng nói là con cái. (ảnh minh họa)
Từ ngày biết tin mình mang bầu, Ngọc đã mất ăn mất ngủ, người gầy dộc đi, nhìn còm nhom. Nhìn Ngọc giống như một khúc xương khô, vậy chất đâu để nuôi cái song thai trong bụng. Biết mình mang song thai và có ý định từ bỏ, Ngọc chế.t ngất. Nhưng bây giờ, ai cưu mang cô. Người đàn ông kia đã phụ bạc cô, khiến bụng cô to lên với bao nhiêu lời hứa hẹn rồi cuối cùng, anh ta lại ra đi không lời từ biệt. Ngọc còn biết nói gì lúc này. Khóc lóc cũng đủ rồi, va.n xi.n cũng đủ rồi, níu kéo đã thừa. Nếu một người đàn ông tốt, có trách nhiệm, biết thương cô và yêu cô chân thành, anh ta sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng như vậy. Nhưng đằng này, anh ta đã dứt áo ra đi.
Trớ trêu thay, Ngọc không đi làm, chưa có điều kiện để tự lo cho bản thân mình chứ đừng nói là con cái. Ngọc còn đang sống nhờ tiề.n của bố mẹ. Ngọc hiểu, ai cũng phải mắc sai lầm, rồi con người ta trưởng thành hơn. Ai cũng có bài học đường đời, nhưng nếu phá thai đôi là bài học lớn cho Ngọc thì quả thật, cái giá phải trả quá đắt.
Mỗi đêm Ngọc đều mơ thấy ác mộng, con cái về trách mình và rồi cả giấc mơ kinh hoàng, sau này lấy chồng, Ngọc không thể có con. Ngọc đã lấy hết dũng khí để nghĩ tới chuyện phá thai. Nếu như không làm như vậy, Ngọc sao nuôi được con? Và nếu bố mẹ ở quê biết chuyện này, Ngọc sợ, họ sẽ không thể sống nổi chứ đừng nói là chấp nhận. Thế là cô sẽ lại gây thêm tai họa nữa, khiến cả nhà, người thân đau lòng và xấu hổ, nhụ.c nh.ã.
Ngọc gục mặt xuống bàn, khóc không còn ra tiếng, miệng cô khô khốc. Nếu cứ tiếp tục thế này, cô sẽ giế.t chế.t con từ ngay trong bụng mình chứ đừng nói tới chuyện phá thai. Ngọc còn nghĩ, chính bản thân cô cũng không giữ nổi mình, vì sức lực kiệt quệ, tâm trạng tồi tệ, mệt mỏi vô cùng.
Và cô cũng đã từng tìm đến cái chế.t, muốn vứt bỏ cuộc sống này cùng với con. Nhưng chính người đàn ông hiện tại, người chồng hiện tại đã vực cô dậy, an ủi cô, yêu cô và động viên cô.(ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ngọc tỉnh dậy trong cơn mê man trong bệnh viện, được đưa về nhà nghỉ ngơi. Trải qua bao ác mộng và những điều đau khổ, áy náy, Ngọc quyết định làm chuyện dại dột vì cô không còn đường nào để đi. Trách người đàn ông kia bao nhiêu thì càng hận bản thân mình bấy nhiêu, hận mình chỉ biết yêu thôi, hận mình ngu muội, sa vào con đường lầy để rồi giờ rút chân không kịp. Bỏ đi một đứa con đã đau lắm rồi, Ngọc phải bỏ đi cả hai đứa con của mình, thật sự quá khổ tâm.
Ngọc còn nhớ như in cảnh người bác sĩ ghé sát vào mặt cô và hỏi:
- “Em đã quyết định chưa?
- Dạ dạ, em sợ lắm…
- Sợ thì đi về, không nên làm rồi hối hận, với lại thể trạng của em không tốt.
- Nhưng em không còn cách nào khác, xin bác sĩ giúp em. Em không thể làm con mình khổ thêm khi có một người mẹ bất hạnh như em được.
Sau khi làm chuyện đau khổ đó, Ngọc sống như người mất hồn. 3 năm đã trôi qua, bây giờ cô đã có công việc ổn định, có một người chồng yêu cô nhưng mỗi lần nghĩ về chuyện đau lòng là đầu cô lại như búa bổ. Cô cảm giác kí ức ùa về, tội lỗi ùa về. Cô không ngừng đến thăm con và mỗi lần nhìn đứa con hiện tại, cô lại đa.u đớ.n vô cùng. Cảm giác thật tồi tệ, không có lời nào để nói được lúc đó, cô muốn chế.t đi được.
Và cô cũng đã từng tìm đến cái chế.t, muốn vứt bỏ cuộc sống này cùng với con. Nhưng chính người đàn ông hiện tại, người chồng hiện tại đã vực cô dậy, an ủi cô, yêu cô và động viên cô. Anh không biết quá khứ của cô, vì tội lỗi ấy, cô chỉ muốn mình mình gánh chịu. Cô giấu anh không phải là sự lừa dối mà vì cô muốn tự trừng phạt mình, muốn biến mình thành một kẻ tội đồ, mọi tội lỗi đều đổ hết lên đầu cô và cô phải sống đau khổ cả đời, không được chia sẻ với ai. Ngọc đang tự làm mình trở nên khổ sở nhưng thật tình, những gì cô gây ra trong quá khứ, nhất là bỏ đi hai đứa con, cô mãi mãi, cả đời này cũng không bao giờ quên được…
Những năm sau đó, mỗi đêm, Ngọc đều mơ ác mộng, có lẽ cả đời này cô phải sống với nó dù là mơ hay tỉnh. Khi tỉnh dậy, cô gật mình nhìn chồng con nằm bên. Cô chỉ sợ con không còn bên cạnh mình nữa, càng nhìn chồng, nhìn con yêu, cô càng khóc, khóc như cho trôi hết những đau khổ mà cô muốn rũ bỏ trong quá khứ…
Theo VNE
Vợ nhân tình bảo tôi cứ sinh con ra rồi chị ấy nuôi giúp
Đang lúc tôi bối rối không biết phải làm sao thì vợ nhân tình của tôi đến. Chị thuyết phục tôi cứ sinh đứ.a b.é ra rồi chị sẽ nuôi nó và bảo sẽ lo cho tôi một số tiề.n để làm lại từ đầu.
Tôi từng yêu một người đàn ông có vợ. Ngày ấy còn non trẻ, tôi ngốc nghếch tin vào những lời ngọt ngào để rồi chấp nhận làm người tình bí mật của anh ấy. Tôi xó.t x.a mỗi khi anh nhắc về cuộc hôn nhân không hạnh phúc,về người vợ ghê gớm của anh. Tôi tự nguyện làm nơi dừng chân yên bình, giúp anh giải tỏa stress sau những giây phút mệt mỏi vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc.
Ngày đó chẳng bao giờ tôi nghĩ rằng tôi sai, tôi là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác. Trong đầu tôi luôn đinh ninh rằng người thứ ba là vợ của anh ấy. Chị đang cố níu kéo một cuộc hôn nhân hạnh phúc làm khổ cả ba người.
Tôi nghĩ thà chia tay thì chỉ 1 người khổ là chị ấy, còn có 2 người được hạnh phúc là tôi và anh. Vậy thì tại sao tôi lại phải nhường, phải rút lui.
Anh ấy cũng đã hứa với tôi sẽ thu xếp để ly dị vợ và đến với tôi. Vì thế, tôi càng tự tin hơn vào tình yêu của mình, vào tương lai giữa tôi và anh ấy.
Tôi làm người tình bí mật, không phải vì thấy mình sai mà sợ rằng anh ấy sẽ bị tai tiếng nếu mọi người biết được anh có người khác ngoài vợ. Tôi ngoan ngoãn chờ đợi ngày anh thực hiện lời hứa, ngày chúng tôi được công khai bên nhau.
Cho đến một ngày tôi phát hiện mình có bầu. Tôi sung sướng báo tin cho anh và bảo anh tìm hướng để giải quyết với vợ nhanh chóng, vì tôi muốn con được sinh ra một cách đàng hoàng. Anh ậm ừ đồng ý.
Tôi hào hứng chuẩn bị đón chào đứ.a tr.ẻ. Cũng có đôi chút tủi thân vì dù mang trong mình đứa con của anh nhưng anh không thể thường xuyên ở cạnh tôi, buổi đêm phải ngủ một mình, khám thai cũng phải đi một mình vì anh sợ lộ.
Tôi giục anh làm rõ với vợ nhưng anh lấy nhiều lý do trì hoãn. Khi thì mẹ vợ đang ốm, vợ anh đang suy sụp tinh thần, anh không nỡ nói ra. Khi thì anh đang có dự án quan trọng ở cơ quan, chờ xong xuôi công việc anh sẽ nói.
Đã có lần tôi lén đến nhà người cũ để nhìn con. Con bé rất xinh và đáng yêu, có nét hao hao tôi hồi bé. Nó gọi chị ấy là mẹ nghe rất ngọt ngào. Nhìn bề ngoài, chị ấy cũng quý mến và chăm sóc cho con bé rất tốt.
Còn 4 tháng nữa là con tôi chào đời rồi mà vẫn phải giấu giếm. Quá sốt ruột, tôi quyết định thay anh giải quyết mọi chuyện. Tôi tự tìm đến gặp vợ anh để khuyên chị giải thoát cho anh.
Tôi hoàn toàn bất ngờ trước vẻ bình tĩnh của vợ anh khi chị đến gặp tôi. Chị nói đã biết chuyện của tôi từ lâu rồi nhưng không muốn làm ầm ĩ vì còn đang bận bịu chăm mẹ ruột bị ốm trong bệnh viện. Chị còn khuyên tôi nên bỏ đứa con đi, đừng để ảnh hưởng đến tương lai.
Lúc đó tôi nghĩ đấy chỉ là bài mà người phụ nữ này gài để tôi phải b.ỏ chồn.g chị ta. Tôi tin tưởng vào tình yêu của mình, vào anh. Tôi hẹn một cuộc gặp khác có cả anh và vợ anh để có thể ba mặt một lời.
Đáng thương thay kế hoạch của tôi đổ bể. Ngay giây phút nhìn thấy tôi và chị ấy ngồi cạnh nhau, anh đã lao về phía vợ, xin lỗi rối rít. Anh còn mắng tôi vì đã tự tiện đến gặp chị ấy.
Mọi chuyện vỡ lở, tôi hiểu ra mình đã ngu ngốc đến chừng nào khi tin vào thứ tình yêu nhảm nhí đấy. Chẳng đời nào anh bỏ gia đình, vợ con để đến với tôi. Trong mắt anh tôi chỉ là thứ đồ chơi không hơn không kém.
Anh nói tôi đi phá thai, bảo rằng hiện giờ suy nghĩ lại anh không thể bỏ gia đình, nếu tôi biết điều thì anh còn có thể lén vợ chăm lo cho tôi. Nhưng vì tôi đã tự tiện phá vỡ tất cả nên đứa con này không thể giữ.
Vật vã cả tháng trời níu kéo không được, tôi quyết định đến bệnh viện để bỏ đứ.a tr.ẻ. Bác sĩ không cho phá vì thai nhi đã to lắm rồi, ảnh hưởng lớn đến sức khỏe người mẹ. Đang lúc tôi bối rối không biết phải làm sao thì vợ anh đến. Chị thuyết phục tôi cứ sinh đứ.a b.é ra rồi chị sẽ nuôi nó và bảo sẽ lo cho tôi một số tiề.n để làm lại từ đầu.
Suy nghĩ chán chê, tôi thấy lời chị nói rất hợp lý. Tôi còn trẻ, còn cả tương lai phía trước, nếu đèo bồng thêm đứa con thì coi như cả đời bị hủy. Mặt khác tôi cũng còn đi học, chưa làm ra tiề.n để nuôi con.
Việc có bầu tôi giấu giếm cha mẹ, họ hàng, nếu để lộ ra thì tôi không sống nổi với họ. Chi bằng để con lại cho bố nó, anh có điều kiện chăm đứ.a tr.ẻ hơn tôi.
Sinh con xong, tôi để đứ.a b.é lại cho gia đình họ rồi chuyển vào Na.m sin.h sống. Dù đau lòng lắm nhưng tôi vẫn phải bỏ bé ở lại. Đó là điều tốt nhất tôi có thể làm cho cả hai mẹ con lúc đó.
7 năm qua đi, ngày nào tôi cũng nghĩ đến con, ân hận vì đã bỏ rơi má.u mủ của mình. Tôi đã từng có ý định bất chấp tất cả quay về đón con. Nhưng nghĩ đến việc trong tay không có sự nghiệp ổn định, không có tiề.n, tôi dằn lòng mình lại.
Đã có lần tôi lén đến nhà người cũ để nhìn con. Con bé rất xinh và đáng yêu, có nét hao hao tôi hồi bé. Nó gọi chị ấy là mẹ nghe rất ngọt ngào. Nhìn bề ngoài, chị ấy cũng quý mến và chăm sóc cho con bé rất tốt.
Từ lần lén đến thăm con ấy, tôi càng thêm nhớ và muốn được ở cạnh con, muốn nghe con gọi mình một tiếng "mẹ". Tôi muốn đón con về để chăm lo cho bé. Bây giờ điều kiện kinh tế của tôi đã khá giả hơn nhiều rồi, có thể lo chu toàn được cho 2 mẹ con.
Tôi biết mình không xứng đáng. Nhưng liệu ở cạnh người không phải mẹ ruột của mình, con tôi có được hạnh phúc không?
Hiện nay cháu còn nhỏ, chưa biết gì, còn được bao bọc nhưng nếu tương lai lớn lên người xung quanh biết rõ cháu không phải con đẻ của cô ấy mà lại do nhân tình của bố sinh ra thì họ sẽ cay nghiệt với nó? Tôi muốn đưa cháu đi xa để tránh khỏi miệng lưỡi của sự đời.
Giờ tôi phải làm sao đây? Liệu tôi có nên đến và đón con về bên mình không?
Theo VNE
Tôi sảy thai, anh 'phủi tay' ra đi Chia tay tôi, anh yêu luôn người khác. Khi hai đứa nối lại, tôi hai lần có thai anh đều bắt bỏ nhưng tôi không đồng ý. Lúc này tôi cảm thấy rất nặng nề, cuộc sống với tôi bây giờ gần như vô nghĩa. Tôi và anh yêu nhau cũng đã 4 năm, và cũng trải qua nhiều sóng gió. Tôi làm...