Kỉ niệm 20 năm ngày cưới, chồng khóc lóc thú nhận 3 sự thật động trời
Thu không biết cô đã thơ thẫn như kẻ vô hồn trong bao lâu, cô chỉ biết rằng đôi chân mỏi nhừ như muốn khụy xuống, điện thoại cứ réo liên hồi nhưng cô không muốn nghe, cô chỉ vô thức cầm điện thoại rồi tắt nguồn.
Ảnh minh họa
Tối hôm qua là kỉ niệm tròn 20 năm ngày cưới của vợ chồng Cường và Thu. Bố mẹ của Thu đều đã qua đời khi cô mới 9 tuổi, con trai của hai người thì đang đi cắm trại với bạn bè. Thế nên họ đến dùng cơm tại một nhà hàng và chỉ có sự góp mặt của hai vợ chồng và bố mẹ Cường. Cường đã nghiêm túc và thành thật thú nhận những điều mà trong 20 năm qua Thu không hề hay biết.
Kỉ niệm 20 năm ngày cưới đáng lẽ nên là những khoảnh khắc vui vẻ, thế nhưng khi nghe chồng kể rõ sự tình, Thu cảm thấy tâm trạng như rơi vào vực thẳm không đáy. Câu chuyện thứ nhất chính là có một khoảng thời gian dài Cường mê cờ bạc và cá độ bóng đá, anh từng vay tiền của những người cho vay nặng lãi, thậm chí còn cầm luôn cả sổ đỏ, tất nhiên anh đã thua sạch, đứng trước nguy cơ nợ nần chồng chất và gần như mất trắng sổ đỏ nhưng Cường không hề nói với Thu nửa lời, Cường đã chạy vạy vay mượn bạn bè để đặt cọc và lấy lại sổ đỏ, đến giờ anh gần như đã trả hết các khoản nợ.
Video đang HOT
Chuyện thứ hai chính là Cường từng qua lại với hai người phụ nữ cùng một lúc, một người phụ nữ đã lập gia đình và người kia thì đã ly dị chồng. Cường từng mê mẩn như điên hai người phụ nữ ấy, anh nhắn tin, hẹn hò, thậm chí qua đêm cùng lúc với họ. Cường đã phản bội lại tình cảm vợ chồng nhiều năm với Thu, anh giấu diếm mối quan hệ ngoài luồng quá khôn khéo đến nỗi Thu chẳng hề hay biết. Đến hiện tại thì Cường khẳng định anh đã cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ và không còn liên lạc với hai người phụ nữ ấy.
Câu chuyện thứ ba chính là Cường từng có ý định ly hôn với Thu, do nhiều biến cố thăng trầm trong công việc và đời sống vợ chồng, Cường cảm thấy bị mất thăng bằng, anh bị trầm cảm nặng và cảm thấy ngột ngạt với cuộc sống gia đình. Nhưng rất may, Cường đã cho mình một khoảng lặng trước khi nói ra đề nghị ly hôn với Thu, bởi chính bản thân anh sợ sẽ hối hận khi ra quyết định trong trạng thái tinh thần không được tỉnh táo.
Khi Cường thú thật lòng mình trước mặt vợ và bố mẹ, anh đã khóc như một đứa trẻ bởi vì cắn rứt lương tâm nên anh không thể không thú nhận với Thu, anh còn cảm thán một câu như minh chứng cho sự thủy chung và tần tảo của vợ: “Quả nhiên, vợ vẫn là tốt nhất!”. Bố mẹ chồng gần như cũng khóc vì con trai của họ, bố chồng quay sang nói với Thu: “Những chuyện thằng Cường làm bố mẹ đều biết hết, nhưng bố mẹ giấu không cho con biết, bởi bố sợ gia đình nhỏ này giữ không được”.
Thu cảm thấy sững sờ khi sự thật được phơi bày, cô không dám tin những điều chồng nói, làm sao anh có thể đối xử với cô như vậy? Nước mắt lăn dài trên má, Thu nói trong tiếng nấc: “Vậy bao năm qua, bố mẹ giấu diếm và xem con như kẻ ngốc ạ?”. Thu nhìn chồng với ánh mắt căm giận: “Còn anh, anh nghĩ tôi là gì hả? Anh có thật sự xem tôi là vợ của anh không? Thời điểm anh mê cờ bạc và cá độ bóng đá thì anh đã vô trách nhiệm với gia đình. Thời điểm anh ngủ với gái thì anh đã phản bội lại lòng tin của tôi. Thời điểm anh muốn ly hôn thì tình cảm của chúng ta đã không còn nữa. Sao anh không nói thẳng ra cho tôi biết? Anh giấu diếm như vậy chỉ khiến tôi trở nên đáng thương và hèn mọn trong mắt anh mà thôi.”
Trong sự ngăn cản của bố mẹ chồng và Cường, Thu đã vùng dậy và bước ngay ra khỏi nhà hàng. Thu không biết cô đã thơ thẩn như kẻ vô hồn trong bao lâu, cô chỉ biết rằng đôi chân mỏi nhừ như muốn khụy xuống, điện thoại cứ réo liên hồi nhưng cô không muốn nghe, cô chỉ vô thức cầm điện thoại rồi tắt nguồn. Niềm tin cô dành cho chồng cuối cùng đổi lại là gì? Sau bao năm giờ đây anh mới thổ lộ sự thật và cầu xin cô tha thứ, tại sao anh không im lặng và giấu luôn sự thật xuống nấm mồ?
Cô không phải là người vợ đủ bao dung như anh nghĩ, cô không biết hiện tại mình nên làm gì hay cứ xem nó như cơn ác mộng và khi tỉnh dậy tự nhắc nhở mình rằng mọi chuyện đã qua. Trong 20 năm, chắc hẳn anh đã sống trong sự hối hận và dằn vặt bản thân, nhưng khoảng thời gian tới đây hoặc có thể là cả nửa đời người về sau, cô mới chính là người sẽ nếm trải đau khổ và căm hận về những điều mà anh đã lừa dối cô.
Theo Afamily
Xăm trổ chưa chắc đã hổ báo, kín đáo chưa chắc đã là gái ngoan!
Có những người, muốn uống rượu để quên đi những thứ mà họ không muốn nhớ. Nhưng ngược lại, càng uống lại càng tỉnh, tỉnh đén mức mà những kỉ niệm, những thứ mà họ từng trải qua nó hiện về nguyên trạng, rõ nét như mới xảy ra vài giây trước đó. Nỗi đau lại càng đau hơn, tệ thật. Và thế là đau càng đau, đơn chiếc càng đơn chiếc.
Nói đến men rượu - một thứ đồ uống nó chẳng hề ngon, chẳng hề bổ béo gì. Thế nhưng, có biết bao nhiêu người mượn nó để quên, để nhớ, để bớt sầu và để sống thật với mình. Nhưng tôi đề cập đến ở đây là uống ở một lượng vừa đủ mà con người ta có thể kiểm soát bản thân, chứ không phải nằm bẹp một chỗ hay là làm càn, như thế người ta gọi là say xỉn, là "nát" mất rồi.
Nhiều người, gặp phải những lỗi đau, đau đến tận sương tủy, họ tìm đến men say, họ muốn say đề quên đi tất cả, quên đi cái nỗi đau mà họ đang phải hứng chịu. Đúng vậy, một chút hơi men khiến người ta tạm thời quên đi những thứ đang sảy ra với mình, một chút hơi mem khiến người ta dễ ngủ hơn. Sau giấc ngủ ngon lành ấy sẽ khiến tâm trạng nhẹ nhõm hơn, vơi bớt đi những phần nào.
Thế nhưng, có những bạn trẻ lại vì sầu mà đi uống rượu. Bạn thất tình bạn đi uống rượu, có thể gào thét, khóc lóc rồi chìm vào giấc ngủ ngon lành, sáng hôm sau tỉnh dậy thấy có vẻ ổn hơn. Khi nhìn vào một kẻ say rượu đang gào thét thì chớ vội cười hay đánh giá họ nhé, có là họ thì bạn mới hiểu cái vấn đề mà họ gặp phải. Và có lẽ, mỗi chúng ta cũng ít nhất có một lần như thế với những lý do khác nhau.
Có những người, muốn uống rượu để quên đi những thứ mà họ không muốn nhớ. Nhưng ngược lại, càng uống lại càng tỉnh, tỉnh đén mức mà những kỉ niệm, những thứ mà họ từng trải qua nó hiện về nguyên trạng, rõ nét như mới xảy ra vài giây trước đó. Nỗi đau lại càng đau hơn, tệ thật. Và thế là đau càng đau, đơn chiếc càng đơn chiếc.
Và có những người, chọn mem say để sống thật với mình. Có một vài người, bình thường họ nhu mì, hiền lành ít nói, trước mặt bạn bẽn lẽn không dám nói nửa lời. Thế mà chỉ một chút hơi men, một chút thôi nhé, cái con người bình thường nó chốn đi đâu mất, thay vào đó là một con người hoàn toàn khác, tự tin năng nổ và nói cười không e ngại. Hay có anh chàng nọ, lúc bình thường trước mặt một cô gái mà anh ta thích rụt rè, không dám hé răng nửa lời. Thế mà "men" vào, dám ngang nhiên bày tỏ tình cảm trước mặt cô gái không e ngại, thật lạ kỳ.
Một phương diện khác, bản thân là một người cực kỳ ghét thuốc lá, nhưng xét đi cũng phải xét lại, nó không hoàn toàn xấu. Có những người, hằng đêm ra ngoài ban công hút một hơi dài và suy ngẫm về những vấn đề họ đang cần giải quyết. Có những người, đặc biệt người đàn ông, họ có những thứ không thể nói ra mới nhờ vào điếu thuốc để nguôi ngoai đi. Nhưng đây tôi cũng chỉ nói những người đàn ông biết suy nghĩ, chỉ có những khi bế tắc họ mới hút thuốc, chứ không phả mấy cậu thanh niên choai choai, tập tọe học đòi hút thuốc là, hay những kẻ hút đến thành nghiện lúc nào điếu thuốc cũng kè kè trên miệng không rời
Đấy, mỗi sư viêc, mỗi vấn đề đều có hai mặt, vấn đề là ta nhìn đúng hướng và dừng đúng lúc. Con người cũng vậy, cũng sẽ có hai mặt, đừng đánh giá con người từ một phía. "Xăm trổ chưa chắc đã hổ báo, kín đáo chưa chắc đã là gái ngoan"
Theo Tamsubuon
'Vợ ơi, rốt cục em muốn gì?' Vợ tôi lao ra khỏi phòng, mạnh tay đóng sầm cánh cửa sau khi thốt ra một câu quen thuộc: "Anh không hiểu em".Tôi cũng đứng trơ người ra đó, ngạc nhiên đến hoang mang, rốt cục chẳng hiểu, phụ nữ thực ra họ muốn cái gì? Ảnh minh họa Tôi và vợ tôi đến với nhau từ thời hai đứa vừa mới...