Khuynh bại vì ‘mê’ World Cup
Đà Nẵng tiếp tục chứng kiến cảnh cháu hại ông, côn đồ quậy, vợ ôm con bỏ đi vì chồng “chết” theo thần tượng… World Cup.
Cháu hại ông, bạn trai lừa bạn gái
Sáng 7/7, Công an phường Mỹ An (quận Ngũ Hành Sơn, TP Đà Nẵng) cho hay, Tổ cảnh sát hình sự của công an phường này vừa thụ lý vụ trình báo của gia đình chị Tô Thị Hoài Trang (trú phường Mỹ An) về việc con gái mình bị bạn trai là Nguyễn Quốc Huy (trú phường Bình Thuận, quận Hải Châu, Đà Nẵng) lừa lấy xe máy đi… cắm để cá độ bóng đá!
Trong cơn sôi động cùng World Cup cũng có không ít chuyện bi hài xảy ra với các fan hâm mộ bóng đá ở Đà Nẵng
Nguyên do là sau mấy trận liền thua liểng xiểng dẫn tới nợ nần chồng chất không biết xoay đâu ra để trả, nên ngày 5/7, Nguyễn Quốc Huy nghĩ ra “tuyệt chiêu” gọi bạn gái Tô Thị Hoài Trang đem xe máy tới chở mình đi uống café. Sau khi đưa Trang đến quán New Life trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, Huy bảo Trang ngồi chờ mình đi có chút việc!
Trang nào ngờ bạn trai đã đem chiếc xe tay ga Suzuki của cô phóng thẳng tới… tiệm cầm đồ. Không còn cách nào khác, ngày 6/7, gia đình Trang phải trình báo vụ việc nhờ Công an phường Mỹ An can thiệp!
Cũng là nạn nhân bất đắc dĩ của nạn cá độ bóng đá là trường hợp của ông Phạm Văn Lang (trú phường Hoà Thuận Tây, quận Hải Châu). Nhân dịp nghỉ hè, vợ chồng ông đón đứa cháu ngoại là Hoàng Phạm Sông Gianh (17 tuổi, trú thị xã Đông Hà, Quảng Trị) vào chơi. Nào ngờ đứa cháu yêu lại có sẵn trong người máu… đỏ đen.
Những ngày ở Đà Nẵng, cậu ta sa vào cá độ bóng đá. Chỉ đến khi chiếc xe máy Jupiter trị giá 26 triệu đồng của ông cùng điện thoại di dộng, máy tính xách tay của đứa cháu “đi tong” thì ông Lang mới nhận ra. Không chịu dừng lại, đứa cháu còn liều mạng “trút ống” vào đội quân của Maradona trong trận tứ kết với Đức. Thất bại tan nát của Argentina khiến cậu ta bị rượt đuổi phải trốn ra Đông Hà. Hôm 5/7, chủ nợ còn huy động bọn côn đồ tìm đến nhà gây sự, báo hại vợ chồng ông Lang phải hốt hoảng cầu cứu công an!
“Chết” vì thần tượng!
Anh Nguyễn Văn Vinh (trú chung cư Thuận Phước, TP Đà Nẵng) lại “chết” vì quá thần tượng đội bóng Brazil. Tin tưởng vào sức mạnh “vô đối” của các vũ công samba, Vinh đặt cược khá lớn vào đội bóng áo vàng xanh trong trận tứ kết. Hậu quả là cú lội ngược dòng của “cơn lốc màu da cam” Hà Lan không chỉ tiễn HLV Carlos Dunga cùng các học trò về nước mà còn khiến Vinh lâm nợ nặng nề.
“Trong cái khó ló cái… liều”, Vinh về nhà lấy trộm 50 triệu đồng của vợ dành trả tiền hàng để… chung độ bóng đá. Tự dưng lâm cảnh lao đao, vợ con Vinh cự nự cũng dễ hiểu. Đáp lại, người chồng “liều mạng” này bỏ đi uống rượu say quắc cần câu rồi về nhà làm mình làm mẩy với vợ con, gây sự ầm ĩ khiến cả khu chung cư náo động hôm 3/7. Bà con sống trong khu chung cư Thuận Phước phải báo cho công an đến “giúp” cho anh này tỉnh lại!
Cũng do quá buồn vì đội bóng mình yêu quý bị “đá bay về nước quá sớm” nên mặc dù trận tứ kết Brazil – Hà Lan diễn ra lúc 21g tối 2/7 những mãi đến rạng sáng 3/7, anh Phạm Phương (trú phường Hải Châu 1, quận Hải Châu) mới về đến nhà trong tình trạng say tuý luý. Cứ tưởng được ngả lưng ngủ một giấc, nào ngờ vừa bước chân vào nhà là Phương… tỉnh người ngay!
Cửa nhà trống trơn, còn vợ thì đã bồng đứa con gái 3 tuổi bỏ đi đâu không rõ. Hoá ra, vợ chồng anh đã có mâu thuẫn từ mấy tháng nay. Thay vì quan tâm giải quyết thì Phương lại tỏ thái độ “bề trên”, bỏ nhà đi xem bóng đá hết đêm này đến đêm khác để… phạt vợ. Mãi đến khi vợ ôm con bỏ nhà đi, anh mới tá hoả là mình đang ở… “cõi trên”!
Video đang HOT
Từ ăn quỵt đến… ăn trộm!
Trưa 6/7, tuy trái bóng Jabulani đang tạm “nghỉ ngơi”, chờ đến trận bán kết Uruguay – Hà Lan vào rạng sáng 7/7 nhưng vẫn có vài nhóm khách kéo vào quán nhậu có phục vụ bóng đá của chị Nguyễn Thị Oanh (đường Nguyễn Tất Thành). Chưa kịp chuẩn bị nhưng thấy khách đòi đồ mồi nên chị cũng tất tả chạy đi mua. Về đến nơi thì đã nghe trong quán ồn ào cãi nhau chuyện bóng đá. Khách đã trút chất men vào người giữa trưa nắng nóng găy gắt, lại thêm cơn cuồng tín “túc cầu giáo” bốc lên khiến tình hình càng lúc càng nghiêm trọng, không ai can ngăn được.
Khi đồ mồi bưng tới bàn thì cũng là lúc 3 – 4 thanh niên bật dậy, dùng chai bia, ghế gỗ… đánh thẳng vào mặt nhau, máu mê lênh láng. Chị Oanh hoảng hốt gọi điện báo cho Cảnh sát 113. Thấy vậy, đám thanh niên lao ra khỏi quán bỏ chạy, để lại cho chủ quán mớ bàn ghế gãy đổ, vỏ chai bia vỡ nát ngổn ngang cùng mớ bia đã uống sạch và đồ nhậu mua về không ai thanh toán!
Trước đó, đêm 29/6, sau trận Paraguay – Nhật Bản, anh Đỗ Văn Hoàng (phường Phước Ninh, quận Hải Châu) ghé vào ngã tư Hùng Vương – Ngô Gia Tự tìm tô cháo cho ấm bụng để chờ xem tiếp trận Tây Ban Nha – Bồ Đào Nha. Đang lúi húi dựng xe thì đột nhiên có mấy thanh niên trong quán lao ra đấm đá anh túi bụi, vừa đánh vừa la: “Ai cho mày thua banh rồi chạy làng”?… Quá bất ngờ, Hoàng chỉ còn biết bỏ chạy. Đám thanh niên cũng “biến” khỏi hiện trường. Chỉ còn chủ quán ngán ngẩm vì 1 con vịt và 6 chai bia đã bị… ăn quỵt!
Một “nạn nhân” khách là bà Lê Thị Kim Hạnh (trú tổ 3, đường Hà Huy Tập, phường Thanh Khê, quận Hải Châu). Do được công an địa phương cảnh báo phải cảnh giác trong mùa World Cup nên trước khi đi ngủ, bà Hạnh luôn cài then, chốt cửa rất cẩn thận. Ấy vậy mà khoảng 2g sáng 1/7, kẻ trộm vẫn “ghé” hiên nhà bà, nhổ mất cây lộc vừng thế trị giá 1,5 triệu đồng đang trồng cùng nhiều cây cảnh khác. Đến nước này thì bà Hạnh chỉ còn biết kêu trời và… đi báo công an!
Theo Vietnamnet
Nghiện 'tiền boa' ở vũ trường
Có lúc Tuấn được "boa" rất nhiều tiền của khách đến bar. Cậu nhận ra rằng: cuộc sống ở đây thật khác với bên ngoài.
"Tỉnh người" sau những "tháng ngày đen tối" sống trong khổ đau, làm bạn với rượu, game, Tuấn lao vào làm thêm để quên đời buồn và cả tìm niềm vui mới.
Nỗi đau nối tiếp nỗi đau
Năm đầu thi ĐH, trượt trường Lâm nghiệp, không muốn ở nhà, Tuấn nộp hồ sơ vào học trường CĐ Kinh tế&Kĩ thuật Hà Nội. Tiếp tục thi lại, lại trượt vào ĐH Bách khoa Hà Nội. Thất vọng, cậu đành ngậm ngùi theo học hệ CĐ của trường.
Trượt đại học, người yêu "đá", gia đình lận đận khiến Tuấn thực sự rơi vào cú shock tinh thần quá lớn (Ảnh chỉ có tính chất minh họa).
Nỗi buồn thi trượt ĐH chưa qua được lâu, Tuấn lại đón thêm tin người yêu quyết định nói lời chia tay. Ngày hai đứa yêu nhau, Tuấn chuẩn bị thi ĐH, nàng yêu và quý cậu vì tính chăm chỉ, chịu khó cùng bề ngoài ưa nhìn. Ngày chia tay, nàng nói Tuấn kém cỏi, không biết quan tâm tới nàng. Cùng thời điểm, bố cậu phải nhập viện vì tiểu sử dùng rượu.
Sốc (shock), mệt mỏi, chán chường, mọi thứ tưởng như sụp đổ trước mắt cậu.
Chơi để quên "sầu
Khoác chiếc ba-lô nặng nề với những gạo, mì, áo quần mẹ chuẩn bị cho, Tuấn mang theo cả gương mặt u sầu xuống Hà Nội. Bắt đầu những tháng ngày "đen tối"- như chính lời Tuấn từng nhận xét về thời điểm đó.
Đầu tiên là rượu, bia. Những ngày đầu, bạn bè trong phòng thương, đồng cảm nên hết hôm nay Tuấn mua, ngày mai bạn chi tiền tìm rượu giải sầu. Gần như bữa nào cậu cũng say, say khướt lướt. Và khóc. Và rên rỉ như một người điên.
Lên lớp, bạn bè mấy đứa thay nhau bàn chuyện game. Trước, Tuấn là kẻ "ngoại đạo, vô cảm trước "thế giới ảo" đầy tẻ nhạt" đó. Nay vẫn thế. Nhưng chẳng hiểu sao Tuấn cứ lao vào: từ Chinh đồ, Võ lâm truyền kỳ tới Đột kích, Đế chế.
Thế giới game của các game thủ.
Chơi từ sáng tới tối, chơi đến đờ đẫn người. Phòng trọ nối mạng Internet, sẵn máy tính xách tay Tuấn đòi mẹ mua để "trang bị cho việc học", cậu lao vào game. Say sưa đến độ bạn bè thân thiết đến phòng trọ chơi, Tuấn chỉ ậm ừ chào lấy lệ. Mắt vẫn dán vào màn hình vi tính. Cơm tới bữa chỉ việc ngồi ăn, bạn bè nấu cho, cũng chỉ ăn lấy lưng bát.
Nợ nần chồng chất. Song, tồi tệ hơn, là việc cậu nghỉ học vô tội vạ. Bạn bè nhắc nhở, Tuấn lúc cáu gắt "mặc kệ tao, cần gì mày lo, lo cái thân mày đi đã", lúc lại vô cảm, thờ ơ, chẳng nói một lời.
Điều gì đến cũng phải đến. Đến học kì sau, nhiều môn Tuấn không được thi vì nghỉ nhiều rồi nợ môn quá giới hạn cho phép.
Có nợ thì phải trả. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc cậu phải học để thi cho đủ điểm qua các môn rồi mới được học tiếp cùng với những sinh viên khóa sau.
Bẵng đi đến gần nửa năm Tuấn không về quê, chỉ gọi điện xin tiền nhà, nhờ bạn bè chuyển xuống giúp. Việc chơi quá nhiều, bỏ bê ăn uống cộng thêm suy nghĩ khiến người cậu suy sụp đến không tưởng: giảm gần 10 kg, người teo tóp, tóc tai rậm rạp, che gần hết khuôn mặt.
Bao nhiêu lần nhớ con, gọi mà con chẳng về, mẹ Tuấn đành phải dối con, gọi báo "bố con bệnh nặng, con về gấp" mới kéo được cậu về nhà.
Trong lúc sắp xếp đồ đạc, quần áo cho con xuống Hà Nội học, bà vô tình lật cuốn vở đã nhàu nát của con ra xem. Nước mắt của người mẹ hết lòng thương con hay nước mắt của sự tuyệt vọng khiến bà suýt ngất lịm đi. Bà không tin tờ giấy báo đình chỉ học nho nhỏ, đầy những điểm 1,2 kia lại là của con mình. "Thằng bé vốn chăm chỉ, ngoan ngoãn học tập lắm cơ mà".
Và trở thành "con nghiện" công việc
Trước, mọi lời khuyên của bạn bè đều như "nước đổ lá khoai". Chỉ khi nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên gò má gầy gò của người mẹ vì thấy giấy báo đình chỉ học của mình, Tuấn mới sực tỉnh. Rồi lại lao vào làm thêm. Làm quên ngày tháng, quên đi đời buồn và cả tìm niềm vui mới.
Đầu tiên cậu xin đi làm ở một vũ trường gần hồ Tây. Nơi như cậu nói "toàn những đại gia mới dám vào vì mọi thứ đều tính bằng đô (USD) hết. Rẻ nhất như chai nước lọc Lavie cũng đến trăm ngàn".
Những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng, cảnh náo nhiệt luôn là điều thường thấy bên trong các quán bar.
Giờ làm của cậu vào đúng ca đông khách nhất: từ 6 giờ chiều đến 12 giờ đêm. Tuấn mất hai ngày đầu để tập cách bưng bê đồ uống bằng một tay cho khách. Song, khó khăn nhất là làm quen với tiếng ồn đinh tai nhức óc từ những bộ loa thùng "hạng nặng" cùng tiếng kêu gào, hò hét ầm ĩ của các đại gia.
Tuấn nhớ lại: "Gần như cả tuần đầu tiên, đi làm về đến nhà, đặt lưng xuống giường, tính nằm ngủ mà đầu óc cứ ong ong, quay cuồng. Âm thanh của tiếng nhạc mở hết cỡ, tiếng hò hét của họ nhiều khi khiến mình ngộp thở, lồng ngực đau buốt. Nhưng rồi cũng quen".
"Ngày ấy, có buổi làm kiếm được 400 ngàn đến 500 ngàn cũng là bình thường với tớ. Mà chủ quán cũng quý vì mình tính thật thà, có khi khách cho tờ 100 đô-la lại cầm đưa cho họ. Họ bảo cứ cầm lấy, lần sau không phải "báo cáo" nữa".
Làm cái nghề bồi bàn ở vũ trường này cho Tuấn một cái nhìn hoàn toàn khác với thế giới bên ngoài vốn bụi bặm, vất vả kia. Tuấn trầm ngâm tâm sự: "Mới hay cuộc đời lắm nỗi khổ đau và cũng lắm kẻ "thừa" tiền. Một đêm bỏ ra vài ba triệu hay chục triệu ở chỗ này cũng chẳng có gì là ghê gớm với họ cả".
Công việc đang "xuôi chèo mát mái" thì cái vũ trường nơi cậu làm bị cháy. Tuấn cho biết: "Nó làm toàn bằng gỗ nên cháy nhanh, từ lúc mình nghe tin đến khi mọi thứ bị thiêu rụi chỉ gần hai tiếng. Hôm đó, có hai người chết, toàn nhân viên. Hú hồn, may là không phải ca của mình".
Tham vọng kiếm được nhiều tiền trước để trả nợ, trang trải học phí những năm học còn lại, rồi việc mơ tưởng về chiếc xe Dreams thay thế con "ngựa sắt" suốt ngày phải sửa chữa là một lý do lớn thúc đẩy Tuấn tiếp tục tìm nghề mới.
Nhưng còn một lí do nữa, như Tuấn nói: "Mỗi lần về phòng trọ, hễ rảnh ra là mình lại nghĩ về cô ấy. Nỗi nhớ đã dịu đi, song vẫn còn đau lắm nên muốn đi làm để đỡ buồn".
Tuấn xin vào làm chân bồi bàn, chạy bài hát trong một quán karaoke cũng gần hồ Tây. Cậu làm ca tối từ 6 giờ chiều đến 12 giờ đêm. Sáng thì theo chân anh chủ nhà trọ đi lắp đặt điện nước. Một ngày, cậu chỉ có 6 tiếng để vừa ăn, ngủ, tắm giặt.
"Trước thấy nó chơi mình cũng sợ, giờ nó đi làm mình cũng sợ. Sợ nó làm vất quá mà gục lúc nào cũng nên" - Nam, bạn cùng phòng với Tuấn thở dài chia sẻ.
Theo VNN
Bi hài chuyện teen mua bán ở... tiệm cầm đồ Ham hàng rẻ, nhiều teen chọn mua hàng ở... tiệm cầm đồ mà không biết muôn vàn rắc rối xung quanh nó (!) Mùa hè - thị trường cầm đồ sôi động Dịch vụ cầm đồ đã xuất hiện từ lâu. Trước kia, dịch vụ này không thịnh hành, chỉ dành cho những người túng thiếu cần cầm cố tài sản để vay...