Khuyên anh trai lắp camera trong nhà, tôi không ngờ lại giải quyết được chuyện lớn
Chỉ sau 2 ngày, anh trai tôi đã thay đổi hoàn toàn.
Khi đọc bài “Bị chồng chê, tôi rút 100 triệu định đi làm đẹp nhưng rồi lại do dự”, tôi đã nghĩ ngay đến người chị dâu tần tảo, chịu khó của mình.
Chị dâu tôi xuất thân từ nông thôn, học hết lớp 12 thì nghỉ học để đi làm. Ấn tượng của tôi về chị ấy là sự chịu thương chịu khó, luôn nhường nhịn người khác. Vì thế, anh tôi càng ra vẻ với vợ hơn.
Thời gian đầu, vợ chồng anh chị sống chung nhà với bố mẹ tôi. Tôi và bố mẹ hay khuyên can, răn đe anh trai không được mắng mỏ, quát nạt, gây gổ với vợ nhưng không ăn thua. Sau một lần chị dâu tôi làm căng, nộp đơn ly hôn thì anh tôi mới thay đổi được 4/10 bản chất của mình.
Sau đó, vợ chồng anh chị chuyển ra ở riêng. Chị dâu tôi sinh liên tục 2 đứa con trong 3 năm nên phải nghỉ làm để trông con, dọn dẹp nhà cửa. Anh tôi lại càng có cớ để chê bai vợ. Anh ấy chê vợ chỉ biết ngửa tay xin tiền chồng, lúc nào cũng bận rộn mà chẳng làm được việc gì nên hồn… Bực quá, tôi bảo anh lắp camera đi rồi hãy phán xét vợ.
Tối qua, anh tôi gọi điện sang, giọng điệu hối lỗi. Anh ấy nói đã nhận ra lỗi sai của mình và đang muốn bù đắp cho vợ bằng một sợi dây chuyền. Anh ấy rủ tôi ngày mai cùng đi xem và lựa dây chuyền để tặng vợ, cho chị dâu một bất ngờ.
Video đang HOT
Tôi hỏi sao anh ấy lại thay đổi? Anh tôi ngậm ngùi nói xem camera trong 2 ngày, anh ấy mới thấy được hàng ngàn việc không tên của vợ mình làm mỗi ngày. Vừa trông con, vừa nấu ăn; vừa bế con vừa ăn cơm trong vội vàng; vừa lau nhà bằng một tay vừa địu con nhỏ trên lưng, còn phải dỗ dành đứa lớn. “Vợ anh đúng là siêu nhân”. Anh tôi chốt một câu như thế.
Tôi cười thầm, xem ra tôi đã giúp được một việc lớn khi khuyên anh trai lắp camera. Anh ấy phải hiểu thấu được nỗi khổ của vợ thì mới yêu thương, trân trọng vợ được.
Ấm ức vì bị chị dâu đuổi khéo nhưng lý do đằng sau khiến tôi khóc thầm cảm ơn
Tôi đã vô cùng bức xúc khi chị dâu đuổi khéo mình để cho em trai chị về ở đây. Thế nhưng, lúc vô tình đi qua phòng anh chị, tôi đã biết lý do thật sau mọi chuyện.
Nhà tôi có hai anh em, anh trai tôi đã lấy vợ 6 năm nay. Với vị trí công việc và mức thu nhập bình thường, anh trai phải khá chật vật mới có thể bám trụ lại ở Hà Nội.
Nhà tôi vốn rất nghèo, bố tôi mất từ khi anh em tôi còn nhỏ, mẹ tôi ở vậy nuôi anh em tôi. Chứng kiến cảnh mẹ vất vả sớm hôm nên hai anh em tôi bảo nhau chăm chỉ học hành, ngoan ngoãn để mẹ không phải phiền lòng.
Tôi còn nhớ hồi anh trai đi học đại học nhà tôi không có nổi mấy triệu, mẹ tôi phải đi vay dòng họ mới đủ tiền cho anh trai lên trường ở thành phố. Khi ấy anh trai đã hứa rằng sẽ học thật giỏi để sau này cuộc sống khấm khá hơn.
Anh học đến năm thứ ba thì số tiền mẹ vay nợ lên đến mấy chục triệu, mẹ vẫn cố bươn chải lo trả nợ. Còn đến lượt tôi đi học thì được anh trai chu cấp từ đầu tới cuối nên tôi sinh ra dựa dẫm, không nỗ lực học hành nữa.
Về sau chỉ có anh trai tôi là không bao giờ khiến mẹ phải phiền lòng, còn tôi lúc nào cũng khiến mẹ đứng ngồi không yên.
Ngày anh trai dẫn bạn gái về ra mắt, tôi lo hơn là mừng vì gia thế nhà chị ấy khác nhà tôi một trời một vực . Mẹ tôi cũng lo anh sau này khó sống.
Chị dâu cũng sinh ra và lớn lên trong một gia đình ở tỉnh lẻ nhưng rất có điều kiện, đến khi lấy anh tôi thì bố mẹ chị đã mua cho hai vợ chồng một mảnh đất ở Hà Nội để xây nhà.
Có anh trai, chị dâu như vậy nên tôi hơi một chút là chạy đến xin tiền, nào là tiền đóng học phí, tiền sinh hoạt, tiền đi chơi với các bạn... Nhiều lần mẹ đã nhắc nhở tôi phải tự lập, tự đi làm thêm mà kiếm tiền nhưng tôi chỉ tặc lưỡi cho qua.
Mặc dù là sinh viên nhà nghèo nhưng chán cảnh thuê trọ lụp xụp, mùa hè nóng nực không có điều hòa còn mùa đông thì ẩm ướt nên tôi thủ thỉ xin đến ở luôn nhà anh trai. Anh trai bảo tôi phải tự thân vận động chứ làm như thế chị dâu sẽ coi thường.
Tôi bỏ ngoài tai lời anh, vẫn nằng nặc xin tới ở nhờ nhà anh chị 1-2 tháng trong thời gian tìm nhà trọ mới nên anh trai đành đồng ý.
Thời gian ở nhà anh, tôi tự cho mình cái quyền chủ nhà khi rủ bạn bè đến nấu nướng ăn nhậu đến tận khuya. Tất nhiên tôi cũng không có ý định chuyển ra ngoài thuê trọ nữa, vừa tốn tiền lại vừa không có tiện nghi như ở đây.
Mới đây tôi cãi nhau với mẹ vì mẹ nói tôi ăn tiêu hoang phí, mẹ còn nói nếu không nghe lời mẹ sẽ không cho tôi khoản tiền trọ mỗi tháng nữa. Tôi liền nói dỗi với mẹ rằng không cần tiền trọ nữa, tôi sẽ ở nhà anh trai cho sướng.
Thế nhưng tôi chưa kịp vui mừng thì hôm ấy chị dâu nói tôi thu xếp chuyển ra nhà trọ ở vì 10 ngày nữa em trai chị lên thành phố học đại học và sẽ ở đây.
Tôi vô cùng phẫn nộ, vội tìm anh trai để nói lý lẽ, có lẽ nào chị dâu khinh tôi, đuổi tôi ra khỏi nhà nhưng lại cho em trai chị ấy lên ở như thế không.
Thoạt đầu nghe nguyên nhân ấy, anh trai tôi cũng chất vấn chị dâu nhưng chị ấy nói ý chị đã quyết nên tôi hãy thu xếp sớm chuyển ra ngoài.
Tôi tức giận không thèm ăn cơm tối nhưng đến đêm đói quá đành mò dậy úp bát mì. Lúc tôi đi qua phòng anh chị thì thấy hai người đang nói về chuyện của tôi. Chị dâu bảo chỉ có cách nói như thế thì tôi mới chịu ra ngoài sống, chịu đứng bằng đôi chân của chính mình và chịu nhận lỗi với mẹ.
Chị nói với giọng xúc động rằng chị không tiếc tiền nuôi tôi nhưng ai rồi cũng phải lớn, không thể dung túng cho cái thói suy nghĩ ích kỷ của tôi được, phải để tôi chịu trách nhiệm với cuộc đời mình.
Bất giác nước mắt tôi lưng tròng, đúng là lâu nay tôi quen thói dựa dẫm vào anh chị thật. Tôi quyết định sẽ thay đổi bản thân, sẽ học hành chăm chỉ hơn và chấp nhận ra ngoài thuê trọ dù có chịu khổ đi nữa.
Đến chơi nhà bạn trai, chị gái anh nói ra bí mật khiến tôi chao đảo Nếu chị Trang không nói sự thật thì bạn trai còn định lừa tôi đến bao giờ đây? Tôi và Trung yêu nhau đến nay được 4 tháng, thỉnh thoảng anh đưa tôi về chơi nhà. Bố mẹ và chị gái anh ấy đều rất quý và coi tôi như người thân trong nhà. Ngày hôm kia, sau khi ăn bữa trưa xong,...