Khủng hoảng vì vừa gửi đơn ly hôn ra tòa thì chồng bất ngờ gặp tai nạn
Anh ta liệt nửa thân dưới, tôi cũng có chút xót xa nhưng mặc nhiên không hề đau lòng. Bởi tôi không hề còn chút tình cảm nào nữa…
Nếu tôi ly hôn bây giờ tôi sợ mọi người sẽ lời ra tiếng vào. (Ảnh minh họa)
Tôi lấy chồng đã hơn ba năm sau nhiều năm tìm hiểu và yêu thương nhau. Nhưng khi về một nhà tôi mới hoàn toàn vỡ mộng, chồng tôi lộ rõ là một con người vô trách nhiệm lại còn vũ phu. Không phải trước kia tôi không biết nhìn người mà do anh ta diễn quá giỏi.
Trước kia ân cần chở che tôi bao nhiêu thì bây giờ anh bỏ mặc tôi với một đống việc nhà và con cái. Nhưng vì sợ bố mẹ anh chị buồn nên tôi luôn tỏ ra là hạnh phúc. Nhiều lúc nhìn mâm cơm nguội ngắt mà tôi chảy nước mắt, chưa bao giờ anh không ăn cơm mà nhắn tôi một tiếng.
Đối với anh, tôi không phải là vợ mà là một osin cấp cao biết việc nhà, làm tình và lo cho hai bên nội ngoại. Tôi sống lầm lũi không hề được anh yêu thương, rồi tôi cũng phát hiện anh ngoại tình. Anh chẳng tỏ ra hối cải hay lo sợ, còn vênh váo thách thức tôi nữa. Mới đầu tôi còn phản ứng nhưng rồi tôi cũng buông xuôi, vì tôi cũng muốn giải thoát bản thân mình sau những gì tôi phải chịu đựng.
Tôi viết đơn ly hôn, trong lòng không chút đau đớn, hình như lúc này tôi đã hoàn toàn không chút tình cảm với chồng mình. Tôi còn nghĩ nếu chồng không ký đơn thì tôi cũng một mực đơn phương giải quyết.
Đơn từ ký nộp xong xuôi chỉ chờ ngày tòa gọi. Tôi cũng dự định chủ nhật tới sẽ nói với gia đình hai bên. Thật không ngờ ngay buổi chiều hôm đó chồng tôi gặp tai nạn rất nặng, không chết nhưng thành phế nhân.
Video đang HOT
Chồng tôi liệt nửa thân dưới, tôi cũng có chút xót xa nhưng mặc nhiên không hề đau lòng. Bởi tôi không hề còn chút tình cảm nào nữa, nhưng điều tôi lo nhất bấy giờ là chưa hề thông báo với gia đình chuyện tôi ly hôn.
Nếu tôi ly hôn bây giờ tôi sợ mọi người sẽ lời ra tiếng vào, hơn nữa ở hoàn cảnh của chồng lúc này không cho phép tôi hành động như thế. Cuộc đời đúng là thích trêu ngươi, lúc tôi còn tình cảm và anh ta chưa làm tổn thương tôi, tôi chắc chắn sẽ chăm sóc chồng toàn tâm toàn ý. Nhưng bây giờ tôi không chắc mình sẽ làm được. Tôi thương chồng thì ai thương thân tôi bây giờ? Sao lúc còn khoẻ mạnh anh ta không coi trọng sự tồn tại của tôi, bây giờ lúc thành ra như thế mới cần đến tôi?
Ai hiểu cho tôi đây hay người ta lại nói rằng thấy chồng vậy nên giờ muốn bỏ rơi? (Ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu bị khủng hoảng, vì chưa chọn được con đường tốt nhất cho mình. Điều tôi muốn là ly hôn, nhưng tình nào cho phép khi hai bên nội ngoại chưa biết được sự tình. Ai hiểu cho tôi đây hay người ta lại nói rằng thấy chồng vậy nên giờ muốn bỏ rơi? Miệng đời độc ác lắm, không ai hiểu cho hoàn cảnh của mình đâu. Tôi còn bố mẹ đẻ và tôi không muốn họ cũng chịu điều tiếng vì mình.
Giờ đây ai cũng nhìn tôi xót xa, nhưng họ chỉ nghĩ tôi vì chồng mà tiều tuỵ. Chứ không ai biết rằng tôi đang ở giữa hai sự lựa chọn rất khó, đến tôi giờ cũng chưa biết phải giải quyết như thế nào.
Các bạn có thể cho tôi một lời khuyên dựa trên suy nghĩ của các bạn không? Có thể người ngoài cuộc sẽ nhìn mọi chuyện khách quan hơn tôi. Chứ tôi giờ đây không biết làm gì để giải quyết, tôi thật sự rất rối.
Theo Afamily
Tôi bàng hoàng khi nhận ra sự thật này trong ngày cưới của chính mình
Chiều đến, khi tôi vừa thay chiếc váy cô dâu ra thì thấy điện thoại của chồng báo có tin nhắn. Đọc xong, tôi không hiểu chuyện gì nhưng tay chân run bần bật. Tôi chạy đi tìm chồng để hỏi cho ra lẽ.
ảnh minh họa
Đời người phụ nữ có lẽ không gì thiêng liêng bằng thời khắc khoác lên mình chiếc váy cưới cô dâu. Nhưng với tôi, ngày cưới lại không đẹp như thế.
Tôi là con gái thành phố, học đại học đàng hoàng và sau khi tốt nghiệp thì gắn bó với công việc kế toán. Gia đình khá giả, ngoại hình ưa nhìn lại có công việc ổn định nên tôi không thiếu các chàng trai theo đuổi.
Trong số đó có một anh chàng quê tỉnh lẻ vào làm cùng công ty được hơn một năm. Tôi nghe đồng nghiệp nói trước khi xin được vào đây, anh ấy từng kinh doanh tự do, nhưng cụ thể kinh doanh gì thì tôi không rõ.
Anh là người khéo ăn nói, nhanh nhẹn, hoạt bát, đặc biệt là có một vẻ ngoài rất khôi ngô nên tôi nhanh chóng cảm mến lại anh. Tôi vốn không thiếu thốn gì nhiều về mặt vật chất nên trong khi yêu nhau, tôi không hề đòi hỏi anh phải đưa tôi đi ăn chỗ này, đi chơi chỗ kia đắt tiền.
Sau thời gian ra mắt gia đình hai bên, chúng tôi quyết định làm lễ cưới. Những tưởng hai vợ chồng có thể hạnh phúc bên nhau đến đầu bạc răng long thì chuyện động trời ập đến làm tôi không khỏi sửng sốt trong ngày cưới của chính mình.
Hôm đó, trời mưa tầm tã. Khi tôi vừa bước xuống xe hoa trước cổng nhà chồng thì một toán người có gần chục người đàn ông cao to, xăm trổ đầy mình, lớn tiếng quát: "Hôm nay thằng T (tên chồng tôi) mà không trả hết nợ cho bọn tao thì mày đừng mong đám cưới này diễn ra yên ổn. Có tiền cưới vợ mà không có tiền trả nợ hả?".
Mọi người hoảng sợ, hỗn loạn. Rồi có người đã kịp báo công an phường đến, đám người kia nhanh chóng rời khỏi. Tôi bàng hoàng, không hiểu chuyện gì xảy ra, nóng lòng như lửa đốt nhưng vẫn cố đợi đến tối để hỏi chồng cho rõ.
Ngày cưới không diễn ra như dự kiến nữa bởi mọi người đều sợ hãi. Chiều đến, khi tôi vừa thay chiếc váy cô dâu ra thì thấy điện thoại của chồng báo có tin nhắn. Tôi không cần mở ra nhưng cũng có thể đọc được dòng chữ: "Mày mà không trả hết số nợ này thì mọi chuyện chưa kết thúc đâu". Tôi không hiểu chuyện gì nhưng tay chân run bần bật. Tôi chạy đi tìm chồng để hỏi cho ra lẽ.
Anh đứng lặng một hồi rồi mới thú thật với tôi tất cả: "Chuyện đến như thế này, anh có muốn giấu em cũng không được nữa rồi. Chuyện kinh doanh bao nhiêu lần em hỏi mà anh giấu không nói là do anh nợ nần nhiều quá. Anh cả tin, đi theo mối buôn mỹ phẩm lớn. Nào đâu mối ấy chất lượng tệ, khách hàng kêu trời rồi trả hàng về. Anh vay nặng lãi cả tỉ đồng đầu tư hết vào mua hàng. Không có tiền trả, trốn chui lủi lên thành phố làm ăn. Bẵng đi một thời gian anh không xuất hiện, có ai ngờ đâu chúng lại đến phá quấy đúng vào ngày vui của hai ta. Anh không có ý giấu em, chỉ là muốn đợi dịp thích hợp rồi nói, cũng không muốn em biết khoản nợ khốn nạn này...".
Có khi nào anh lấy tôi cũng chỉ vì gia đình tôi có điều kiện? (Ảnh minh họa)
Tai tôi ù đi, tôi chẳng còn màng đến lời giải thích nào của anh nữa, có chăng do tôi lớn lên trong cuộc sống vốn yên bình quá nên chẳng lường hết được lòng người? Ngày vu quy trăm năm của đời người con gái bỗng chốc trở nên đau buồn đến tột độ. Mắt tôi nhòa đi, tôi hụt hẫng không biết phải làm gì nên lấy xe máy, định rằng phóng về nhà bố mẹ đẻ để bình tĩnh lại. Nhưng trên đường đi thì tôi gặp tai nạn.
Tôi tỉnh lại trong bệnh viện, người nhà vây quanh. Tôi đau ê ẩm người, được bác sĩ thông báo cũng may là do chiếc xe máy kia đi không quá nhanh nên tôi chị bị xây sát ngoài da. Tôi nói với mọi người là mình đau đầu nên muốn yên tĩnh một mình.
Còn lại mình tôi nằm trong phòng bệnh, suy nghĩ mà nước mắt ứa ra. Tôi đã bị anh lừa dối từ đầu đến cuối mà không hề hay biết. Có khi nào anh lấy tôi cũng chỉ vì gia đình tôi có điều kiện, có thể cho anh được "dựa hơi" như người ta hay đàm tiếu? Tôi đang đứng giữa những bủa vây suy nghĩ mà vẫn chưa tìm được cách giải quyết ổn thỏa cho mình.
Theo Afamily
Hận vợ bỏ đi khi chồng gặp tai nạn, để rồi 2 năm sau gặp lại phải bật khóc khi... Tôi hân vơ đên mưc treo anh cô ây trên ban thơ rôi câm con gai nhăc đên me. Nhưng rôi sau 2 năm tôi phai bun run chân tay khi biêt đươc sư thât đau long đo. ảnh minh họa Tôi va vơ kêt hôn đươc 7 năm, tuy ca hai đêu la lao đông chân tay nhưng vơ chông tôi sông...