Khu ổ chuột của giới thượng lưu
Kỳ nghỉ tại Shanty Town ( Khu phố Tồi tàn), nơi những người giàu có giả vờ sống một cuộc sống nghèo đói như hàng triệu người châu Phi đang đối mặt.
Nhiều khách sạn trên thế giới mang đến cho khách hàng nhiều dịch vụ lạ với những chủ đề khác nhau để người ta có thể trải nghiệm những cảm giác tuyệt vời nhất. Đi từ sơ khai cho đến hiện đại, từ việc đóng giả một người cai trị vào thời trung cổ đến việc ngủ dưới biển, nhưng thị trấn tồi tàn thuộc chuỗi khách sạn lẫn trung tâm chăm sóc sức khỏe sang trọng Emoya có thể là khách sạn đầu tiên trên thế giới mang đến cho du khách một dịch vụ độc đáo hơn bao giờ hết là cơ hội thử sống cuộc đời nghèo đói như người châu Phi.
Thị trấn ổ chuột là một phần bất động sản của khách sạn năm sao Emoya sang trọng nằm trong khu bảo tồn thiên nhiên Nam Phi.
Thị trấn được dựng lên, đó là những túp lều được chắn bằng tôn, gỗ, phế liệu không thấm nước phân bố đều xung quanh tạo thành một vòng tròn nhỏ bên trong, điều này gợi lên hình ảnh những tên tội phạm sống trong những khu ổ chuột thường thấy trong thị trấn Nam Phi một thời.
Các phòng khách sạn theo chủ đề nghèo đói này có thể chứa đến 52 khách.
Ở đây, những người giàu có sẽ sống cuộc sống như người nghèo, nhưng lại không hoàn toàn giống như người nghèo. Môi trường an toàn và tồi tàn được trang bị tiện nghi như nước sinh hoạt, điện và kết nối mạng không dây.
Thêm vào đó nội thất cũng không phải là quá tồi tàn, giường sạch sẽ, thoải mái , có tủ lạnh, ti vi, bàn ghế, tủ đựng đồ và còn lắp đặt cả hệ thống sưởi ấm dưới sàn của mỗi túp lều.
Không mang bầu không khí căng thẳng của cuộc đấu tranh và tội phạm nguy hiểm mà hàng triệu người dân đang sống trong trong khu ổ chuột thật ở Nam Phi phải đối mặt mỗi ngày.
Video đang HOT
Để làm cho khu nghỉ mát có một chút xác thực hơn, chủ khách sạn đã cho cài đặt thêm đèn dầu hỏa, nến, radio hoạt động bằng pin, cũng như là những nhà vệ sinh nổi.
Những vị khách cũng được khuyến khích đun nước sôi trên những đống lửa được nhóm lên ở ngoài trời và ngồi vào một hố lửa công cộng được bao quanh bởi chiếc ghế làm bằng lốp cao su.
Khi người đứng đầu chuỗi khách sạn sang trọng nổi tiếng này tạo ra thị trấn ổ chuột theo chủ đề nghèo đói đã vấp phải những lời chỉ trích và phê bình gay gắt của mọi người, vì họ xem đây như là một chủ đề vô vị, nhạy cảm, xúc phạm đến người nghèo.
Nhưng theo Buks Westraad, chủ nhân của bất động sản này giải thích thì đây chỉ đơn giản là sự lắp đầy khoảng trống trên thị trường mà thôi, ông cũng cho rằng những du khách thường xuyên đi du lịch nước ngoài ngủ trong những khách sạn đầy đủ tiện nghi sang trọng thì quá nhàm chán. Họ đề nghị được ngủ trong những túp lều lụp sụp, để có những cảm giác lạ lẫm mà chưa hề biết trước đó, thay vì chỉ được ngắm nhìn những khu ổ chuột ở Nam Phi qua tấm gương kính của xe buýt. Đây chính là lí do mà ông đã nảy sinh ra ý tưởng là thiết kế một khu ổ chuột độc đáo rất riêng, một khách sạn theo chủ đề nghèo đói. Ông nghĩ rằng chính mình đã thực hiện một cái gì đó mang nghĩa tiêu cực nhưng lại biến nó thành một cái gì đó tích cực, phản ánh một cách khéo léo về tình trạng nghèo đói của người dân Nam Phi đang gặp phải.
Đây thực sự là một khu nghỉ mát dành cho khách du lịch giàu có, theo như mong muốn trải nghiệm cuộc sống nghèo đói như hàng triệu người dân châu Phi đang sống trong khu ổ chuột mà họ không ngần ngại bỏ tiền ra để thực hiện nó.
Ngủ một đêm tại khu ổ chuột này mất 82 đô la, gần bằng mức lương thu nhập bình quân hằng tháng của người Nam Phi và quá nhiều so với thu nhập hằng tháng của cư dân hầu hết trong các khu ổ chuột mơ ước có được.
Theo 24h
Những phận người bên hành lang bệnh viện
Chứng kiến những bệnh nhân nghèo và người nhà ngày đêm đấu tranh với sự khốn cùng để ngoi lên, bước qua sự khó khăn, thiếu thốn của vật chất mới thấy cuộc sống vô giá biết bao.
Phòng thuê chung tại khu "ổ chuột" gần Bệnh viện K, cơ sở 2. Ảnh: Lê Hữu Việt.
Chuyện bệnh nhân và người nhà ngủ hành lang bệnh viện hay sống dưới gốc cây, ghế đá không còn xa lạ. Nhóm PV Tiền Phong thâm nhập một số phòng trọ và hành lang bệnh viện để ghi nhận.
Tán cây là nhà
Đêm xuống tại Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội), hành lang khu giường bệnh kín chỗ, người nằm, ngồi la liệt. Gốc cây đối diện khoa cấp cứu là nơi tập trung đông nhất người nhà bệnh nhân. Vài người tìm góc tối ngồi lặng lẽ, qua ánh đèn đường, những hốc mắt sâu hoắm đầy lo âu. Tới từ nhiều vùng quê khác nhau, nhưng kể từ khi vào đây, bỗng chốc họ trở nên gần gũi với nhau.
Ngay chỗ chúng tôi ngồi, hai người phụ nữ nằm co ro, bên cạnh người đàn ông ốm yếu. Bà Nguyễn Thị Hòa (42 tuổi, quê Phú Bình, Thái Nguyên) kể, con gái 22 tuổi bị hoại tử ruột nhập viện cấp cứu đã gần nửa tháng. Chừng ấy thời gian bà và em gái ăn, ngủ nơi gốc cây này. Tán cây là nhà, gầm ghế làm tủ đồ.
Mỗi sáng dậy, bà quấn nhanh tấm chiếu nhét cùng vài bộ quần áo vào gầm ghế. "Đêm đầu còn mất ngủ vì lạnh và muỗi, nhưng tới đêm thứ hai, đặt lưng là ngủ, không còn sức để đuổi muỗi nữa", bà Hòa nói.
Không chỉ người nhà, người bệnh cũng phải nằm hành lang. Đấy là cảnh chẳng lấy làm lạ tại hành lang khoa Hồi sức cấp cứu, Bệnh viện K cơ sở 2 (Thanh Trì, Hà Nội). Đêm xuống, bên hành lang người nhà nằm xen lẫn người bệnh, ống dịch truyền treo lơ lửng trên tường. Không có giường, người bệnh được ưu tiên nằm ghế gấp; người nhà nằm ghế đá, chiếu; người thì co ro trên miếng nilon trải vội ra giữa lối đi.
Cách đó ba bước chân là khu điều trị theo yêu cầu, khác hẳn cái không gian nhốn nháo bên này: Hành lang vắng lặng, sạch sẽ, nhưng không ai nằm. Hỏi ra mới biết, khu điều trị theo yêu cầu rộng rãi, mỗi bệnh nhân một giường, có điều hòa nên người nhà được ngủ trong phòng.
Không chịu được cảnh chen chúc ở hành lang, ông Nguyễn Văn Trung (63 tuổi, ở Phố Nối, Hưng Yên) đem ghế ra nằm giữa sân, dù đêm sương xuống, gió lạnh. Cạnh ông luôn thường trực ống điếu tự chế bằng vỏ chai nước ngọt, cốc trà pha đặc. Ông Trung kể, vợ bị u trực tràng mổ đã được nửa tháng, tối nào cũng ra sân ngồi, khoảng 30 phút lại vào thăm vợ một lần.
Nhà ông phải cử hai người tới viện thay nhau trông vợ ông. Để có chỗ nghỉ ngơi, ông Trung thuê một giường ở nhà trọ gần cổng viện rồi thay ca nhau ra ngủ. Tiền trọ mỗi tháng 1,5 triệu đồng. Phòng trọ được chủ nhà cải tạo từ phòng khách tầng một, với hơn 10 chiếc giường đơn, nếu ở theo đêm có giá 50.000 đồng/giường.
Ông Trung kể, ban đầu vợ vào Bạch Mai, các bác sĩ định chuyển sang Việt Đức để mổ, xong lại về Bạch Mai chăm sóc. May nhờ có người quen biết ở viện nên xin chuyển thẳng về viện K mổ và điều trị.
"Ở đây, mới sáng nay có ông phải đi 3 bệnh viện vẫn chưa được mổ. Đầu tiên bác sĩ yêu cầu sang khám ở Bệnh viện Đại học Y, xong sang Bạch Mai, rồi về đây khám lại. Có ông ở chăm vợ đã 3 tháng, bệnh có vẻ khá hơn muốn xin về viện tỉnh cho gần nhà, tiện chăm sóc, nhưng bác sĩ chưa cho", ông Trung nói rồi chậm rãi kéo hơi thuốc lào kêu sòng sọc.
"Chiến đấu" với nhà trọ
Xung quanh các bệnh viện lớn tại Hà Nội mọc lên nhiều khu trọ "ổ chuột" tạm bợ, giá rẻ. Điển hình là khu bệnh viện Nhi Trung ương, cả trong và ngoài bệnh viện nhan nhản quảng cáo mời chào giá chỉ 15.000 đồng/người/đêm.
Dẫn chúng tôi vào ngủ qua đêm tại một trong hai khu trọ của mình, cách cổng chính bệnh viện khoảng 30m, ông chủ nhà trọ tên Hải nói: "Nhà tôi là đẹp, thoáng mát, an ninh tốt nhất khu. Giá cả phải chăng, phòng chung chỉ 15.000 đồng/người, phòng riêng thì 75.000 đồng/phòng".
"Đây là khu trọ chung tốt nhất chỗ này rồi, những nơi khác tệ hơn nhiều. Có nhiều phòng, bệnh nhân và người nhà thỉnh thoảng phải lao ra cửa để đớp không khí". Anh Nguyễn Văn Tuấn (Ninh Bình)
Tầng một khu trọ nhà ông Hải là dãy phòng cấp 4 ẩm ướt, tường bong tróc, sặc mùi mồ hôi, ẩm mốc. Tầng 2, 3 là những phòng được dựng tạm trên khung thép như giàn giáo xây nhà, tường ghép bằng gỗ ép với tôn. Nhiều phòng rộng chừng 5m2, không cửa sổ, điểm nhấn chỉ là một chiếc quạt nhỏ treo tường. Mỗi phòng riêng này có giá 75.000 đồng/đêm, ở bao nhiêu người tùy khách.
Tầng 3 là phòng chung, nói thoáng mát quả không sai vì chỉ hai bên có vách, hai bên còn lại thì lộ thiên, gió thổi lồng lộng. Sàn được ghép bằng những miếng ván thường dùng làm cốp pha, tiếng cọt kẹt phát ra theo từng bước chân. Chiếc giường chung bằng gỗ ép với chăn chiếu đã xỉn màu, bốc mùi mồ hôi, đủ chỗ cho 10 người nằm.
Anh Nguyễn Văn Tuấn (37 tuổi, ở Tam Điệp, Ninh Bình) kể, con anh bị viêm phổi đã nhập viện hơn 20 ngày, chừng ấy thời gian anh gắn bó với khu trọ này.
"Đây là khu trọ chung tốt nhất chỗ này rồi, những nơi khác tệ hơn nhiều. Có nhiều phòng, bệnh nhân và người nhà thỉnh thoảng phải lao ra cửa để đớp không khí", anh Tuấn nói.
Đêm về khuya, gió lạnh rít từng cơn trên mái tôn pha lẫn trong tiếng rên rỉ của những bệnh nhi và cả sự thảng thốt của người đi chăm. Đã thế, từng đàn chuột cống nhảy nhót quanh những chiếc giường tưởng như không thể ọp ẹp hơn nữa.
Khá khẩm hơn khu viện Nhi, khu trọ chung giá rẻ tại Bệnh viện K cơ sở 2 là những khu nhà cấp 4, hoặc phòng khách của nhà dân xung quanh chuyển làm phòng trọ. Mỗi phòng chung kê khoảng 10 giường đơn. Giá thuê mỗi giường 25.000 - 40.000 đồng/đêm.
Trong vai người nhà bệnh nhân, chúng tôi cũng thuê một giường ở phòng trọ của bà chủ tên Tuyết, cách cổng bệnh viện 10m. Phòng rộng 60m2, không cửa che chắn, mỗi giường chỉ có một manh chiếu mỏng, ngoài ra không có thêm gì khác. Một dây phơi được chăng dọc phòng vừa để phơi đồ vừa làm luôn dây treo ống truyền dịch cho bệnh nhân.
"Anh bị ung thư vòm họng, mổ cách đây hai năm, nhưng chỉ vài tháng đã tái phát, lại xuống điều trị. Trong viện chật chội, không có giường nằm nên ra ngoài thuê, ban ngày vào khám lấy thuốc", anh Nguyễn Văn Bộ (35 tuổi, quê Phú Thọ) nói đứt đoạn trong những cơn ho kéo dài. Cả phòng có 10 người, có tới 3 bệnh nhân như anh Bộ. Cuối phòng một cô gái trẻ đang truyền dịch, ống truyền treo lủng lẳng lên dây phơi.
"Ở đây mọi người đều biết tự lấy ven và thay ống truyền không cần bác sĩ", anh Bộ nói. Tới phòng trọ này, tài sản của ai người đó tự bảo vệ, nên thi thoảng bệnh nhân lại bị mất mát. Ngay đêm chúng tôi thuê trọ, có người mất điện thoại, trông bộ dạng của nhóm PV chúng tôi khá nhàu nhĩ nên bà chủ nhà nghi ngờ và liên tục nhắn tin vu ăn cắp.
Hiện nay, chỉ một số bệnh viện lớn đầu tư khu trọ cho người nhà và bệnh nhân trong khuôn viên bệnh viện, như Bệnh viện Việt Đức, Bạch Mai... giá chỉ 20.000 - 30.000 đồng/người/đêm.
Theo Lê Hữu Việt - Thanh Hùng
Venezuela đặt tên lửa phòng không trong khu ổ chuột? Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro muốn thiết lập các hệ thống tên lửa phòng không ẩn bên trong các khu ổ chuột tại các sườn đồi ở thủ đô Caracas. Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro - Ảnh: Reuters Theo Tổng thống Maduro, Venezuela sẽ thiết lập hệ thống tên lửa phòng không ẩn trong các khu ổ chuột với mục đích đối phó...