Không yêu tôi nhưng em vẫn trao thân
Tôi và em đến với nhau khi mỗi người đều đã trải qua những cay đắng của cuộc tình đầu.
Tôi quen em cũng thật tình cờ, em là bạn của một người em họ tôi. Lúc tôi về nhà và nói đùa với bé em là &’có ai dễ thương không làm mai cho anh một người với’?! Và em cũng giới thiệu cho tôi một cô bé khá dễ thương, nói chuyện ngọt ngào và có nét gì đó phảng phất một nỗi buồn! Em có mái tóc dài thật đẹp, một mái tóc mà giờ khó tìm được ở những người con gái hiện đại. Em mang một vẻ gì đó rất khó tả. Tôi bắt đầu thích em từ giây phút đó. Tôi chủ động điện thoại, nhắn tin và mời em đi cafe cùng tôi. Qua những lần tâm sự tôi và em hiểu nhau hơn. Và rồi tôi phải vào thành phố tiếp tục học tập, phải rời xa em nhưng tôi và em vẫn giữ liên lạc với nhau.
Tôi nhớ lần đầu tiên tôi nói yêu em, em đã từ chối, em nói rằng chỉ xem tôi như anh trai mà thôi, và muốn nhận tôi làm anh trai! Tôi đã nói với em rằng điều đó là không thể, bởi vì tôi đã có nguyên tắc: đã là em gái thì không phải là người yêu! Tôi bắt đầu chinh phục em! Những món quà nho nhỏ, mang đầy ý nghĩa vào những dịp lễ, những lần tôi và em tâm sự cùng nhau cũng giúp chúng tôi gắn bó với nhau hơn. Em kể tôi nghe về quá khứ của em, và tôi cũng vậy. Chúng tôi dần hiểu nhau hơn, và chuyện gì đến cũng phải đến. Em đã đồng ý làm người yêu của tôi.
Chúng tôi đã có những giây phút thật ngọt ngào và hạnh phúc. Tết cổ truyền vừa rồi tôi đã dẫn em đến giới thiệu với dòng họ. Tôi cùng em lang thang khắp thị trấn, đi đâu cũng có nhau.
Khi thời gian nghỉ Tết xong, tôi lại tiếp tục vào thành phố học, em thì học ở nhà.
Có một hôm tôi nhận được điện thoại của em nói là có hai người lạ đến nhà và nhà không có ai, chỉ có mình em! Tôi rất lo lắng và tìm đủ mọi cách, nhưng em nói không sao! Hôm đó em đã bị xâm hại, tôi rất giận mình vì không thể bảo vệ được người minh yêu. Từ đó về sau tôi quản lý em chặt hơn, những nơi nào em đến đều phải nói với tôi, tôi sợ chuyện đó lại xảy ra!
Chúng tôi đã có những giây phút thật ngọt ngào và hạnh phúc. (ảnh minh họa)
Và tôi quyết định nghỉ học vài ngày để về bên cạnh em, vì tôi biết lúc đó em đang rất cần môt người ở bên. Và lúc đó em đã cho tôi tất cả! Tôi và em đã được ở bên nhau thêm vài ngày nữa! Nhưng thời gian thật là khó hiểu,lúc xa nhau thì thời gian trôi thật chậm, lúc ở gần nhau thì chưa gì đã hết ngày.
Có những lúc tôi từ SG về chỉ để được gặp em, được nhìn em cười, để được ôm em vào lòng và nói rằng &’anh rất nhớ em’!
Nhưng đột nhiên hôm nay em nói, em không yêu tôi, em chưa bao giờ yêu tôi. Trời SG hôm nay đổ mưa, nhưng mưa không lạnh bằng trong lòng tôi lúc này! Đã mấy đêm rồi tôi không ngủ được, vì mỗi khi nhắm mắt là hình ảnh em lại ùa về. Tất cả những gì tôi làm đều không bằng người yêu cũ của em, chỉ cần người đó có chuyện gì thì em lo lắng. Sinh nhật của người đó em thức đến 12h để chúc mừng vì muốn mình là người chúc đầu tiên, còn sinh nhật tôi em chưa bao giờ nhớ. Nếu em nói em không yêu tôi tại sao em lại trao thân cho tôi.
Tôi không biết mình có phải là người đàn ông đầu tiên của em hay không, nhưng tôi vẫn luôn trân trọng em! Nhưng giờ đây em đã… Tôi viết những dòng này khi tâm trạng rất buồn, tôi không biết mình nên làm như thế nào?
Con tim có lý do riêng của nó, tôi không trách em nhưng tôi chỉ buồn cho mình. Yêu một người thật lòng phải chăng là có tội? Giờ đây tôi nên từ bỏ hay là tiếp tục níu kéo em? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên?
Theo Ngoisao
Chồng thà xem phim 'đen' còn hơn 'yêu' vợ
Mỗi đêm, khi tôi đã chuẩn bị chăn gối để đợi chồng vào ngủ thì chồng lại thờ ơ như không có chuyện gì xảy ra. Anh kệ mặc vợ trên giường và ra ngoài bàn bật máy tính làm việc.
Nhiều lần như thế tôi hiểu ý của chồng, tôi cho rằng anh thật sự chán vợ, không muốn gần gũi tôi nên tôi cũng đành lòng.
Tôi cũng không hiểu chuyện gì xảy ra nên năm lần bảy lượt thay giường chiếu, chăn ga gối đệm để chồng hài lòng, nhưng anh vẫn thờ ơ. Anh nói tôi cứ ngủ trước đi rồi lại làm việc với ly do là công việc nhiều, bận rộn. Tôi buồn lắm, có nhiều đêm nằm khóc một mình, cảm thấy tủi thân vô cùng.
Có đêm, tôi giả vờ nằm ngủ say để mặc anh thích làm gì thì làm. Tôi cũng cứ tự giác vào giường ngủ, không nói cũng chẳng mời chào chồng vào ngủ. Tôi khóc chồng cũng không hay biết. Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc cũng không thấy chồng nằm bên cạnh, quay sang thấy chồng vẫn đang ngồi làm việc. Nhìn ngang ngó dọc, tôi thấy chồng đang bật phim XXX xem một cách say mê.
Tôi ức tới ngực, cảm thấy khó chịu và tổn thương ghê gớm. Tôi với chồng trước giờ không có xích mích nhưng tại sao chồng lại không màng tới tôi? Tôi hốt hoảng khi những thước phim chồng xem rất đen tối, chồng lại mê tít và thích thú với nó. Chồng không màng tới người vợ chu toàn như tôi.
Tôi bực mình tới hỏi thẳng chồng. Câu trả lời của anh khiến tôi vô cùng sốc. "Anh thà xem phim này còn hơn vui vẻ với em trên giường. Em không đáp ứng được nhu cầu của anh đâu. Anh cảm thấy cần phải học hỏi thêm kiến thức thì mới làm người chồng tốt được, thì mới ân ái được với người vợ không biết tí gì như em".
Chồng chê tôi không hiểu chuyện chăn gối, không biết vui vẻ trên giường nên chồng nhanh chán. Vì thế chồng phải tìm tới những thứ vui vẻ khác để thỏa ham muốn của đàn ông. Tôi quá buồn, tại sao chồng lại đối xử với tôi như vậy? Yêu chồng là cái tội, còn chuyện không thạo &'chăn gối' khi trên giường lại là tội nặng hơn sao? Thật sự lấy chồng như thế này thì lấy làm gì, thà rằng cứ như trước đây, không chồng còn hơn.
Theo Ngoisao
"Ví của đàn ông đựng toàn thứ khiến đàn bà... nhảy cẫng" "Ví của đàn ông đựng thứ khiến đàn bà... nhảy cẫng - Đó là "tiết lộ" của một cái ví có thâm niên đi theo các quý ông nhiều năm. Bạn là người hạnh phúc nhất trong thời điểm hiện nay vì bạn là tâm điểm chú ý của toàn thể các ông chồng, bà vợ trên đời. Bạn thấy thế nào? Đàn...