Không thể tưởng tượng nổi nếu chồng ghen thì thế nào, vì vậy tôi đã thử anh ấy một lần để rồi phải hối hận cả đời
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, ban ngày chăm chỉ đi làm, hết giờ thì vội vã về đón con và nấu nướng tắm giặt cho con. Còn tôi thì công việc bận rộn hơn hay phải tăng ca nên thường tan ca lúc 7h đêm.
Cũng may có chồng đảm nên mỗi ngày đi làm về tôi chẳng phải động tay vào việc gì mà chỉ việc ngồi vào bàn ăn và rửa vài cái bát. Nhìn chồng chăm sóc con cẩn thận chu đáo nhiều lúc tôi có cảm giác như vị trí làm mẹ làm vợ bị anh ấy tước mất vậy.
Chồng tôi hiền lắm, tính tôi thích đi tụ tập bạn bè, cứ cuối tuần là tôi lại hẹn hò với đám bạn lúc thì đi nhậu, khi thì đi uống cà phê, có lần đi nhảy hay shop. Nhiều lúc tôi tiêu hết cả lương, phải xin thêm tiền của chồng, thế mà anh ấy chẳng ca thán gì mà vẫn vui vẻ móc hầu bao đưa cho vợ.
Nhiều lúc không muốn đi chơi chỉ muốn ngồi nhà nhưng thấy chồng động viên tôi nên làm những điều mình thích để già khỏi hối hận thế là tôi lại trang điểm đẹp đi tụ tập với đám bạn.
Bạn bè tôi toàn là những người độc thân có mỗi tôi là người có chồng con thôi. Một hôm có người bạn buột miệng nói: “Người chồng của cậu hiền thế chắc không biết ghen đâu nhỉ? Hay chúng ta thử anh ấy một chút xem phản ứng thế nào?”.
Nghe cô bạn nói tôi mới giật mình, cũng không hiểu là chồng có yêu tôi nhiều lắm không, không biết vẻ mặt của chồng khi ghen thì sẽ thế nào. Đang suy nghĩ thì vài người bạn cũng đồng thanh ủng hộ, tôi thì thích thú gật đầu đồng ý ngay.
Ngay sau đó một người bạn gái của tôi nhắn tin cho chồng tôi nói là tôi đang ngủ với chồng của bạn ấy trong một khách sạn, người bạn ấy còn nhắn cả địa chỉ và số phòng cho chồng tôi biết.
Còn một người bạn trai thì lấy điện thoại của tôi và giả vờ thở hổn hển nói những lời ngọt ngào để chồng tôi nổi cơn ghen. Khi xong việc thì đám bạn cười phá lên thích thú còn tôi thì ngồi chờ xem phản ứng của chồng thế nào.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Chúng tôi ngồi đợi nửa tiếng rồi cả tiếng đồng hồ mà chẳng thấy chồng tôi gọi điện lại. Sốt ruột quá tôi gọi điện lại cho chồng nhưng không thấy anh bắt máy. Nghi ngờ có chuyện gì không hay xảy ra với chồng nên cả lũ chúng tôi hớt hải chạy về nhà tôi xem anh ấy ra sao.
Mở cửa ra tôi bật đèn lên, giật nảy mình khi nhìn thấy mặt mũi chồng tím tái, miệng lại có máu, quần áo thì rách thảm hại. Hỏi có chuyện gì xảy ra thì anh nói là có người báo tin, tôi đang cặp kè với chồng người khác nên anh ấy đến. Thế nhưng khi anh ấy đập cửa rầm rầm và một người đàn ông ra mở cửa mặt mày dữ tợn mình đầy xăm sổ.
Lấy hết can đảm chồng tôi xông vào đòi vợ, khi phát hiện người phụ nữ trên giường không phải là vợ, chồng tôi vội xin lỗi ra ngoài. Nhưng trước khi rời phòng thì chồng tôi đã bị tay côn đồ kia đánh cho tơi tả.
Nghe chồng thuật lại những lời đó trong đau đớn khiến tôi hối hận vô cùng. Chỉ vì trò đùa quái ác của đám bạn và tính khí trẻ con của tôi đã khiến chồng bị đòn vô cớ.
Mấy hôm sau, chồng hỏi tại sao hôm anh ấy bị đánh lại có người đàn ông dùng số điện thoại của vợ, tôi chỉ nói là đám bạn trêu đùa chứ không dám nói là tôi muốn thử tính ghen của chồng. Cũng may chồng không truy cứu tới cùng.
Sau ngày đó tôi không còn mặn mà tụ tập chơi bời với đám bạn nữa mà tu tâm dưỡng tính dành hết cho gia đình. Còn đám bạn thì trách tôi là nhát gan và giận luôn tôi. Tôi nên nói thế nào với bọn bạn để nó hiểu cho mình mà không giận đây mọi người?
Nàng dâu 'chướng'
Tôi cũng có con trai, tôi không biết mai kia mình nhẫn nhịn với con dâu được như mẹ chồng tôi không.
Nhà chồng tôi ở trong căn nhà nhỏ một trệt một lầu, đã cũ. Bố mẹ chồng có hai con trai, chồng tôi là cả. Chú út từ ngày học đại học đã không ở nhà, nên bố mẹ đề nghị vợ chồng tôi ở cùng ông bà.
Thật lòng mà nói, bố mẹ chồng tôi hơi khó tính, nhưng khi hiểu ý thì khá dễ sống chung. Chẳng thấy khi nào ông bà ngơi tay, lúc nào cũng có việc gì đó để làm. Công việc của tôi lâu lâu phải đi công tác hoặc tăng ca, chỉ cần báo cho ông bà biết, ông bà không hề nói nặng một lời.
Có lần tôi tăng ca liên tục hơn một tuần, mọi việc cơm nước dọn dẹp giặt giũ mẹ chồng tôi lo hết. Ông bà còn rủ con lớn sang ngủ chung để chồng tôi lo con nhỏ.
Mẹ chồng tôi rất thương con dâu và các cháu. (Ảnh minh họa)
Rồi chú út thông báo muốn lấy vợ và đề nghị sẽ về nhà ở. Bố chồng nhìn vợ chồng tôi ngần ngừ, mẹ chồng từ chối.
Bà nói có thể cho vợ chồng chú út một khoản tiền để phụ thuê nhà hoặc mua trả góp căn chung cư. Nhà nhỏ, hai đứa trẻ nhà tôi hiếu động, sợ vợ chồng chú út không chịu được.
Tôi xin phép bố mẹ cho chúng tôi ra riêng, nhưng ông bà không đồng ý, nói đã quen với hai đứa trẻ, nhà đang náo nhiệt thế, chúng tôi chuyển đi, ông bà không chịu vắng lạnh được. "Khi nào vợ chồng chú út có con hẵng hay", ông bà nói vậy nên tôi cũng thôi.
Thím út đi về cứ quần đùi áo ba lỗ hay váy ngủ tung tăng khắp nhà. Ăn cơm xong cũng rửa chén, nhưng chỉ rửa mỗi chén còn nồi niêu thím ngó lơ. Thím nói quần áo thím không giặt máy, nên thím tự giặt tự phơi luôn trong phòng, đồ chú út để cho tôi và mẹ lo.
Hai vợ chồng son mà hở một chút lại cãi nhau. Mới sống chung ba tháng thím kéo vali bỏ đi hai lần, thím chẳng về nhà mẹ mà ra khách sạn ở, lần thì chú út chạy theo xin lỗi, lần thì vì hết tiền nên thím tự về.
Rồi thím chê mẹ nấu cơm nuốt không nổi, thím nói đó giờ chưa thấy ai nấu canh xương khoai sọ lại cho thêm cải thảo, mẹ bảo thím về sớm tự nấu, không ưng thì vợ chồng ở riêng, nấu riêng. Tưởng thím biết sợ mà im, ai dè thím nhìn qua tôi: "Chị dâu có phải về sớm nấu cơm đâu?"
Bố chồng dằn đũa: "Thì sao, nhưng chị dâu có phàn nàn hay kêu ca câu nào? Tôi thấy anh chị nên dắt nhau ở riêng thì hơn!"
"Vợ chồng anh Hai ở với bố mẹ sáu năm, tụi con cũng phải ở bằng đó. Bố mẹ có hai con trai, phải cư xử cho công bằng chứ?", thím vẫn cao giọng. Chú út gầm lên: "Ăn nói kiểu gì đấy?"
Thím út không nao núng: "Anh hiền cho lắm để bị bắt nạt. Bao năm rồi anh không ở nhà, cái gì cũng phải tự lo tự làm trong khi anh Hai rồi chị dâu rồi cả bọn trẻ được ăn được ở được chăm sóc giúp đỡ..."
Thím nói trước mà không biết nhìn sau. Chú út thân son mình rỗi, thích đi đâu thì đi, bố mẹ ốm hai vợ chồng tôi lo lắng, nhà hư xe hỏng vợ chồng tôi cáng đáng. Lương hưu ông bà hàng tháng tôi gửi tiết kiệm, vì tôi nghĩ hai vợ chồng ở nhà thì lo luôn chi phí ăn ở cho ông bà...
Nào phải chúng tôi không biết điều, chúng tôi không ít lần xin ra ngoài, nhưng ông bà lo chúng tôi đi sớm về khuya hai đứa trẻ ai chăm lo. Ông bà thương con thương cháu, nhưng vô tình lại làm thím út ganh tị.
Tôi cũng có con trai, tôi không biết mai kia mình có cư xử với con dâu được như mẹ chồng tôi hôm nay không. Không biết ngày mai bà sẽ thế nào khi mà con nào cũng là con. Vợ chồng tôi giờ đang ở thế ngại ngùng, không biết phải mở miệng thế nào.
Càng nghĩ, tôi càng thương và ái ngại với bố mẹ chồng. Ở tuổi này, đáng lẽ ông bà được vui vầy bên con cháu, chứ không phải chứng kiến những cảnh thế này.
Vừa về đến cổng sau chuyến công tác, bác hàng xóm ghé tai nói một chuyện khiến tôi choáng váng và lập tức quay ra khách sạn ở Không ngờ người chồng mà tôi tin tưởng yêu thương là thế lại phản bội vợ. Vợ chồng tôi đã lấy nhau được 8 năm, có với nhau hai đứa con, kinh tế gia đình rất khá giả. So sánh mức lương của hai vợ chồng thì lương tôi gấp 10 lần lương chồng. Chính vì thế mà công việc của tôi cũng...