Không thể sinh con, chồng tôi đ.âm ra ăn chơi lêu lổng
Nếu vui thì anh về ăn cơm, không thì đi tít mít đến khuya mới qua nhà để ngủ.
ảnh minh họa
Hiện nay tâm trạng tôi rất rối rắm, buồn và chán nản tột đỉnh. Vợ chồng tôi lấy nhau đã ba năm nhưng do trước đó, anh ấy bị quai bị nặng và bây giờ hầu như không có khả năng có con. Chúng tôi đã đi khám và điều trị ở các bệnh viện có tiếng ở TP HCM nhưng vẫn không có kết quả gì.
Từ đó, anh ấy có tâm lý chán nản, không muốn phấn đấu hay làm việc nữa. Hằng ngày, đi làm chỉ để đi làm cho có t.iền tiêu xài chứ không hề có dự định gì cho tương lai, không phấn đấu bản thân hay sống vì người khác. Gần đây, anh ấy hằng ngày lại tụ tập bạn bè chơi bời, đ.ánh b.ài, cá ngựa, chơi game online, không màng gì đến vợ, không về nhà ăn cơm. Chỉ khi đến tối khuya mới về nhà tắm rửa, đi ngủ.
Do điều kiện công việc nên hai vợ chồng có giờ giấc đi làm khác nhau. Anh ấy về đến nhà tôi mới đi làm. Cuộc sống cứ thế trôi đi. Khoảng cách ngày càng xa nhau. Nhưng anh ấy không hề cho tôi có cơ hội để hai đứa ngồi lại nói chuyện thẳng thắn với nhau về mọi vấn đề, khúc mắc trong cuộc sống.
Tôi và người nhà cũng bàn với anh ấy hay là xin một đứa con nuôi để làm nguồn vui nhưng anh ấy lại nói: “Đem nó về làm cục nợ để cô đày đọa tôi, để tôi cày nuôi cô và nó à? Tôi biết đem nó về, tôi sẽ là con mọi của mẹ con cô, cô sẽ kêu tôi làm cái này, làm cái kia cho xem…”. Vì hầu như hàng ngày anh ấy không mó tay vào bất cứ việc gì.
Tôi đi làm vẫn tranh thủ trưa về nhà nấu cho anh ấy bữa cơm nhưng anh vui thì chạy về ăn rồi lại đi. Còn nếu không thì ăn hẳn ở chỗ anh ấy và bạn bè tụ tập vui chơi. Hằng ngày, tôi đi làm về chỉ thui thủi ở nhà một mình vì tôi là dân tỉnh lên thành phồ làm việc, gặp và lấy anh nên hầu như không có bạn bè, người thân (nếu có thì họ đi làm xong cũng về nhà với chồng con, việc nhà…).
Video đang HOT
Những người khác có người nhà bên chồng hay có ai để tâm sự, nói chuyện thì còn đỡ buồn. Còn đằng này chúng tôi ở riêng. Anh ấy là dân thành phố nhưng vẫn phải ở trọ. Phòng trọ chỉ có 12m2, đi ra đi vào còn phải né nhau vì rất chật chội, ẩm thấp.
Bây giờ tôi không biết phải làm sao. Nếu tôi l.y h.ôn, ba mẹ, gia đình, người thân tôi ở quê sẽ rất đau lòng. Còn nếu cứ ăn ở như thế này thì tôi không thể chịu nổi nữa. Tôi không tìm ra được lối thoát cho đời mình. Tôi biết anh ấy cũng có nỗi khổ của mình nhưng không nói ra với tôi. Bây giờ nói đến chuyện gì anh ấy cũng bảo: “Cô muốn làm gì thì làm, tôi không có ý kiến”.
Tôi rất yêu anh ấy, thật lòng tôi không mong cuộc sống lại như thế này. Tôi không muốn l.y h.ôn nhưng tôi đã không còn sức chịu đựng nữa. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Đàn ông c.hết vì “c.hém gió”
Khi căn bệnh "chém gió" như thứ virus lây lan quá mạnh, đã gây ra nhiều "tai nạn" đáng tiếc cho đàn ông.
Chưa thấy "miếng" nhưng đầy tai tiếng
Gần Tết mà không khí gia đình anh Thanh Phong căng thẳng như sắp nổ tung. Chiếc đơn ly dị được vợ anh in hẳn 10 bản để khắp phòng ngủ, phòng khách, trong bếp. Năm nay chắc anh mất Tết chỉ vì cái miệng "chém gió thành bão".
Tất cả chỉ bắt nguồn từ "thú vui" thích khoe thành tích nhất là liên quan tới lĩnh vực "gái gú" của đàn ông. Anh Thanh Phong cũng không ngoại lệ. Ngoài "chém gió" tưng bừng khoe thành tích ngoài hàng cà phê, hàng bia thì anh Phong còn "tiện tay" "nổ" trên Facebook. Tất nhiên không tới mức khoe phô trương nhưng phần chat với mấy ông bạn thì tưng bừng.
"Trưa hôm nọ mới "chén" được em ngon lắm", "Mấy em rau sạch rủ đi nhà nghỉ chả khó lắm"... Hai ông đàn ông cứ "thêm tí mắm, tí muối" để thể hiện "bản lĩnh" đàn ông thời nay.
Mọi chuyện sẽ chả c.hết ai nếu như anh Thanh Phong không vào facebook bằng iPad của vợ lại vội nhận lời đi nhậu mà quên thoát tài khoản. Thế là những dòng chat "sặc mùi chiến công" tình trường làm cô vợ hoa mắt, "tăng xông". Những dòng chat chính là bằng chứng chống lại mọi sự tử tế của anh trước "tòa án" mà thẩm phán kiêm nguyên đơn đầy những lời b.uộc t.ội cay nghiệt nhất.
Mang cả n.hân c.hứng cho cái "buổi trưa hôm nọ" thực ra đang chén thịt chó với ông bạn chí cốt ở hàng Chiếu Hoa chứ không phải nhà nghỉ nhưng lời nói phát ra rồi đâu dễ xí xóa. Sự thực là anh Thanh Phong là "thể loại" "được cái mồm" chứ những người xung quanh chưa ai thấy anh lằng nhằng với các "em út" bao giờ.
Cứ chat vài câu là khắc có "hàng"
Cũng chỉ phải cái tật vui miệng "chém gió" mà anh Duy Trường đang khóc dở mếu dở khi cô vợ trẻ vác bụng bầu 7 tháng giận dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ hai tuần nay. Chuyện bắt đầu từ một cuộc rượu la đà của hai ông. Người ta cứ bảo hai mụ đàn bà với một con vịt là thành cái chợ nhưng hai ông đàn ông với một chai rượu cũng thành cái chợ.
Nhân chuyến công tác Hà Nội, ông bạn nối khố của anh Duy Trường ghé qua nhà anh để gặp gỡ, hàn huyên. Lâu không gặp bạn cũ, anh Trường mới sắp một bàn nhậu rồi nói vợ về nhà ngoại cách nhà 200m ngủ cho đỡ mệt còn để hai anh ngủ giao lưu, buôn chuyện.
Chén chú, chén anh một hồi hết gần 2 chai vodka, hai ông đàn ông bắt đầu nói nhảm. Hết chuyện ngày xưa, chuyện ngày nay, giờ tới "chuyện ấy". Anh bạn đùa: "Khổ thân giai mới lấy vợ mà phải "nhịn" 7 tháng nay vì vợ mang bầu".
Anh Trường nửa đùa nửa thật vội thanh minh với bạn: "Cũng không tới nỗi phải nhịn vì giờ kiếm "hàng" rất đơn giản, chỉ cần lên mạng chát vài câu là có ngay. Các em trên đó dễ dãi lắm...".
Đúng đoạn cao trào thì vợ ôm bụng bầu 7 tháng to ngật ngưỡng, mặt tím tái bước vào. Dù ngà ngà rượu nhưng trước ánh mắt kinh hoàng của vợ, anh Trường tỉnh cả người vì biết đã "gây chuyện". Anh vội chống cháy với ông bạn thân nhưng thực chất là với vợ: "Đấy là tao nghe mấy thằng bé cùng phòng nói thế thôi, không biết sự thực thế nào".
Số anh hôm đó đúng là không may, đang đoạn cao trào thì vợ quay về nhà lấy điện thoại bỏ quên trong phòng ngủ. Hóa ra bà bầu đứng ngoài cửa nghe thấy hết, tới đoạn không chịu nổi thì lao thẳng vào nhà.
Hậu quả sau bữa rượu đó là anh "lãnh đủ" với những ngày chất vấn bằng cả cái bụng bầu 7 tháng và nước mắt như mưa của vợ. Anh có nói gì vợ cũng không tin, bảo anh léng phéng bên ngoài lúc vợ có bầu. Anh bị vợ trao cho đủ "danh hiệu" "người đàn ông tồi tệ", "người đàn ông xấu xa" nhất.
Vợ càng nói anh càng thanh mình thì càng khiến mọi việc mất kiểm soát. Theo như lời làm chứng của bạn bè, đồng nghiệp thì anh dù rất đàn ông nhưng tính tới thời điểm này vẫn chung thủy tuyệt đối. Nhưng người quan trọng nhất là vợ anh thì không chịu tin, còn đòi viết đơn li dị.
Hậu quả là anh Trường mất bình tĩnh quát vợ "đang bầu bí thế này chả ai xử cho li dị đâu mà đòi viết đơn". Sau câu nói đó, vợ anh thu dọn đồ về thẳng nhà ngoại mặc cho chồng xin lỗi. Cứ tình hình này năm nay anh chính thức mất Tết.
Theo VNE
T.iền bạc chỉ là chuyện vặt? Mấy ngày nay em lo sốt vó anh biết không? Trong nhà hiện chỉ còn không đến hai triệu. Hai triệu nghe thì nhiều, nhưng đi chợ chỉ vài bữa, đóng hóa đơn t.iền điện, t.iền nước là hết vèo. Đó là chưa kể món nợ hơn 20 triệu mình đã mượn của người thân, bạn bè. Nhiều người đã đ.ánh tiếng với...