Không thể nào cưỡng lại
Tôi không muốn tiếp tục nhưng lý trí không thắng nổi nhưng ham muốn trong tôi.
Tôi năm nay đã 25 tuổi và hiện đang tiếp tục theo học chương trình đào tạo thạc sĩ của một trường danh tiếng. Tôi đã đọc và chia sẻ rất nhiều tâm sự của các bạn. Tôi cũng đã viết một số bài nhưng không dám gửi đi, chỉ hôm nay tôi mới dám viết dòng tâm sự của mình chia sẻ với các bạn câu chuyện của tôi.
Tôi sinh ra và lớn lên trên một làng quê nghèo. Gia đình tôi cũng không khá giả gì khi phải đối mặt với hết đợt sóng này tới đợt sóng khác mà hai ngọn sóng lớn nhất là lần bố tôi mất đi để lại cho mẹ 3 đứa con thơ khi tôi lớn nhất vừa tròn 13 tuồi và người mẹ tảo tần của tôi bị mắc bệnh hiểm nghèo khi tôi là cô sinh viên năm đầu của một trường đại học ở Hà Nội. Tuy khó khăn nhưng mẹ luôn là người phụ nữ kiên định, giỏi giang; 3 chị em tôi đều được ăn học tử tế. Hiện nay tôi đang nhận được học bổng theo học chương trình thạc sĩ, hai đứa em tôi cũng vẫn đang tiếp tục đi học.
Tôi không xinh đẹp nhưng được đánh giá là ưa nhìn, cũng khá vui tính và hòa đồng nên tôi được khá nhiều bạn nam để ý từ những năm ngồi trên ghế trường làng đến khi đi học xa nhà. Do xa nhà, thiếu thốn tình cảm từ bé nên tôi đã yêu mối tình đầu vào năm nhất đại học, anh ấm áp và cho tôi cảm nhận được tình cảm chân thành anh dành cho tôi. Được một thời gian thì mẹ tôi ốm phải chuyển về Hà Nội làm thay vì đi xa như các năm khác. Mẹ không đồng ý chuyện của chúng tôi vì người tôi yêu hoàn cảnh gia đình cũng éo le không khá hơn tôi là mấy. Không thuyết phục được mẹ và cũng không muốn để mẹ buồn tôi đành ngậm ngùi chia tay người đó sau gần 3 năm yêu nhau. Lúc này tôi cũng đã là sinh viên năm cuối.
Sáu tháng sau khi chia tay anh tôi đến với người yêu bây giờ của tôi, anh là người đã chứng kiến mọi đau khổ, vất vả tôi đã trải qua từ khi tôi mới chập chững bước chân vào giảng đường đại học.
Tôi yêu anh, và anh cũng vậy. Tuy thời gian đầu tôi không thực sự tin tưởng anh nhưng tình yêu anh dành cho tôi đã làm cho tôi tin tưởng anh thật nhiều. Anh yêu tôi và mặc dù anh chơi thân với người yêu cũ của tôi nhưng không một lần anh hỏi tôi về mối tình đầu hay những chuyện xảy ra trước đó. Tôi yêu anh vì anh tôn trọng tôi, nâng niu tôi. Được một thời gian bố mẹ anh cũng biết và mẹ không phản đối chuyện của chúng tôi cộng thêm việc tôi sắp ra trường đi làm nên trong một lần gần gũi tôi đã trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái. Tôi hạnh phúc vì điều đó.
Video đang HOT
Tôi có cảm giác như cả hai đều đang tìm cho mình một người thay thế (Ảnh minh họa)
Tôi ra trường nhanh chóng tìm cho mình một công việc dù không đúng chuyên ngành nhưng nó cũng đủ để tôi trang trải cuộc sống. Đi làm được một thời gian tôi quyết định đi học theo một chương trình đào tạo của một trường danh tiếng. Tôi phải xa anh, xa gia đình, xa nơi tôi đã gắn bó một thời gian dài với bao buồn vui kỷ niệm để đến một nơi không một người quen biết. Ở đây tôi đã gặp anh, một người đàn ông tốt và… đã có gia đình. Trong thời gian này tôi và người yêu thường xuyên trục trặc lại cộng thêm sự quan tâm chăm sóc đặc biệt của người mới nơi đất khách quê người… thiên thời, địa lợi, nhân hòa; tất cả đều đủ để một tình yêu tội lỗi nhen nhóm.
Tôi cũng không biết đó có gọi là tình yêu không vì tôi vẫn rất yêu người yêu tôi bây giờ, đến với anh tôi chỉ cảm thấy mình bớt buồn, bớt cô đơn khi phải một mình bươn trải giữa thành phố xa lạ này. Ở bên người đàn ông có gia đình, tôi không thấy hạnh phúc và luôn dằn vặt vì mình đã phản bội người mình yêu. Cả tôi và anh đều ý thức được mình đang ở đâu và không để điều gì đi quá giới hạn cả. Mấy ngày vừa qua anh đã chủ động ôm tôi, hôn tôi… tôi không có cảm giác yêu như khi tôi ở bên cạnh người yêu mình nhưng không hiểu sao tôi không thể cưỡng lại được anh. Tôi đã có dằn lòng mình dừng lại ngay và không được để anh ôm tôi, hôn tôi lần thứ 2 nữa… nhưng rồi tôi đã không làm được. Anh vẫn cứ đến, vẫn cứ ôm tôi vào lòng, vẫn cứ hôn tôi… Tôi có cảm giác như cả hai đều đang tìm cho mình một người thay thế khi anh phải xa vợ con còn tôi xa người yêu mình vậy. Tôi biết như thế là sai nhưng không biết cách để dừng lại các bạn ạ. Tôi phải làm sao khi ngày nào tôi cũng gặp anh trên giảng đường, cùng ăn cùng ở với anh trong một dãy trọ? Tôi và anh đều phải cố tỏ ra không có gì với nhau và tình yêu chỉ là vụng trộm. Anh bảo tôi không muốn cho mọi người biết vì sợ ảnh hưởng đến tôi.
Các bạn ạ! Tôi thật xấu xa phải không? Tôi phải làm thế nào bây giờ! Tôi không muốn tiếp tục nhưng lý trí không thắng nổi nhưng ham muốn trong tôi. Tôi nhớ anh, người tôi yêu bây giờ; tôi thấy thật có lỗi với anh khi bờ môi tôi đã bị chiếm dụng bởi một người đàn ông khác mà tôi không thể phản kháng nổi.
Tôi phải làm sao đây? Hãy cho tôi một lời khuyên, một cách giả quyết thấu đáo trong chuyện này nhé mọi người! Tôi cảm ơn các bạn rất nhiều!
Theo VNE
Đau khổ khi bạn trai quay lại với vợ cũ
Mấy tháng nay, vào cuối tuần anh ấy về thăm vợ con và ở lại qua đêm. Em biết điều đó là không được nhưng giờ em biết làm sao đây.
Anh ấy hơn em 11 tuổi. Hai đứa yêu nhau được gần 5 năm. Năm 2009 em vào công tác cùng cơ quan với anh và yêu nhau. Rồi anh đã ly hôn vợ. Trong thời gian yêu nhau chúng em cũng có rất nhiều điểm bất đồng nhưng lại không thể chia tay được. Hai người cũng đã chung sống như vợ chồng.
Mấy tháng nay, vào cuối tuần anh ấy về thăm vợ con và ở lại qua đêm. Em biết điều đó là không được nhưng giờ em biết làm sao đây. Em nói với anh ấy rằng em đã chịu nhiều thiệt thòi, em không cần danh phận, tiền bạc hay bất cứ điều gì khác ở anh ngoài tình yêu. Thật sự em không biết phải làm sao. Xin cho em một lời khuyên vì em cảm thấy buồn và chán quá. Thời gian này anh đi chơi, nhậu nhẹt, bida suốt ngày không còn quan tâm em nữa.
Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ đã viết một khổ thơ khá hay về thế thái nhân tình:
"Nhặt chi con ốc vàng
Sóng đưa vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Chẳng khi nào bền lâu"...
Kinh nghiệm sống và những trải nghiệm đã giúp cho nhà thơ đúc kết rất thâm thúy "Những cái gì dễ dãi, chẳng thể nào bền lâu".
Bạn có nghĩ rằng, khi bạn nói với anh ấy "Em không cần danh phận, tiền bạc hay bất cứ một điều gì khác", bạn đã quá dễ dãi không? Đồng ý rằng, khi yêu người ta có thể hy sinh tất cả vì người mình yêu. Tuy nhiên, trong cuộc sống chung giữa hai người, chỉ tình yêu thì không đủ để duy trì một cuộc sống hạnh phúc. Bên cạnh tình yêu còn cần có trách nhiệm và bổn phận nữa bạn ạ. Trách nhiệm với người mình yêu và trách nhiệm với chính mình.
Bạn và anh ấy đã lớn, đã đi làm và như thế có nghĩa là cả hai đã hiểu quy định của pháp luật về việc sống chung. Chuyện bạn và anh ấy sống chung như vợ chồng là một hành động không nên, bởi khi "con ong đã tỏ đường đi lối về" thì đàn ông thường mau chán chường. Rồi việc về thăm con và ở qua đêm với người vợ cũ lại là một hành động vừa coi thường bạn, vừa thiếu trách nhiệm với bản thân và đang gây bất ổn cho cuộc sống của các con anh ấy.
Giải pháp cho bạn lúc này, hãy xác định xem ngoài tình yêu dành cho anh ấy liệu giữa bạn và anh ấy có những gì hòa hợp để có thể đảm bảo cho cuộc sống chung sau này một cách hợp pháp (nếu có). Bạn cần nhớ, trong cuộc sống chung, nếu chỉ có tình yêu sẽ không đảm bảo được cho một cuộc hôn nhân bền vững mà cần có cả cái nghĩa và sự tôn trọng nhau nữa bạn nhé.
Sau khi xác định nếu bạn và anh ấy có thể chung sống với nhau, bạn cần có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với anh ấy về trách nhiệm của mỗi người trong cuộc sống chung, đặc biệt là vấn đề đăng ký kết hôn.
Tùy thuộc vào cuộc nói chuyện đó, bạn có thể đưa ra quyết định tiếp tục hay chia tay. Tất nhiên chia tay là chuyện không hề mong muốn, nhưng nếu không còn cách nào khác thì phải dũng cảm chấp nhận nó bạn nhé.
Trong cuộc sống, ai cũng có lúc sai lầm, điều quan trọng là bạn vượt qua được sai lầm đó như thế nào.
Chúc bạn có một quyết định đúng đắn cho tương lai của mình.
Theo VNE
Đau đớn trúng bẫy tình oan nghiệt của người đẹp Tôi mở tủ và tá hỏa: Số tiền dành dụm để cho mẹ tôi chữa bệnh đã không cánh mà bay. Tôi xem lại mấy thứ khác cũng không còn ở vị trí cũ. Sau giây phút thất thần, tôi bấm điện thoại gọi cho Phương. Chuông đổ nhưng không có người bắt máy. Cô ấy đã biến mất cùng với mối tình...